Đặc biệt là thời điểm gần kết thúc bộ phim, cô thường nói chuyện với Triển Thanh Việt, rồi sau đó ngủ thiếp đi.
Tuy nhiên, gần tới khi đóng máy, tâm trạng của Ninh Thu Thu lại bay lên, nghĩ tới việc sau khi đóng máy, cô sẽ có nửa tháng để nghỉ ngơi xã stress, nên tâm trạng cô khá bay bổng, yêu đời.
" Đúng vào tháng , anh sẽ có một chuyến xuất ngoại, chúng ta cùng nhau đi nghỉ phép ở nước ngoài được không? "
Khi Ninh Thu Thu tắm xong, liền gọi video với Triển Thanh Việt, Triển Thanh Việt lại được nghe cô nhắc tới kỳ nghỉ nửa tháng của mình, mỉm cười hỏi.
Ninh Thu Thu đã quay phim cả một ngày hôm nay, nên cũng khá mệt mỏi, cảm thấy mí mắt của mình như đang chiến đấu với điện thoại di động, mơ hồ đồng ý với anh, khi định nói gì đó, chợt hai mắt nhắm lại rồi ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay.
Triển Thanh Việt: "... "
" Cẩn thận -"
Ngay khi những lời của Triển Thanh Việt còn chưa nói hết, anh thấy khuôn mặt của Ninh Thu Thu đối diện với máy ảnh đang được phóng to lên.
" Bụp. "
Đó là âm thanh của điện thoại di động đập vào mặt, rồi màn hình của điện thoại di động liền tối thui, hình ảnh đối diện không còn nhìn thấy gì nữa.
Giọng nói phát ra từ micro, Ninh Thu Thu kêu lên: " A, đau quá! "
" Em thật là... "
Triển Thanh Việt mỉm cười bất lực, nói " Mau ngồi dậy xem có bị bầm chỗ nào không đó? "
Tuy nhiên, Ninh Thu Thu bị đập mặt vào điện thoại di động, nên giật mình tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu, xoa xoa chỗ bị đập trúng, lẩm bẩm mấy tiếng, sau đó xoay người, lại tiếp tục ngủ.
Triển Thanh Việt: "......... "
" Thu Thu? "
Triển Thanh Việt nhẹ nhàng gọi cô.
"... "
Không có phản hồi từ phía bên kia.
Triển Thanh Việt vừa đau lòng vừa buồn cười tắt cuộc gọi video, không ồn ào nữa để cô nghỉ ngơi.
Chắc là cô mệt lắm rồi đây.
Ninh Thu Thu thức dậy vào ngày hôm sau và hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra trước khi đi ngủ đêm qua, cô chỉ cảm thấy mặt mình hơi đau, đứng trước gương, cô thấy một vết bầm nhỏ, nhưng nó không quá đậm màu, không ảnh hưởng đến việc quay phim hôm nay.
Nguồn gốc của vết bầm tím đã sớm được tìm ra, vì Triển Thanh Việt đã nhắn cho cô một tin nhắn.
[ Cấm cửa nửa năm: Trên mặt chỗ bị điện thoại di động đập trúng nhớ thoa thuốc, em nghỉ ngơi đi. ]
Ninh Thu Thu: "... "
Sau này sẽ không ngủ gà ngủ gục lúc gọi video nữa, nếu không sớm muộn gì dung nhan cũng bị hủy hoại.
Vì sẽ có nhiều cảnh quay của nam chính và nữ chính, nên sau cuộc hội ngộ của nam chính và nữ chính, công ty đã thuê một tòa nhà văn phòng ở tầng một làm địa điểm ghi hình.
Trong kịch bản, những thứ khác, các nam phụ và nữ phụ cũng đã thay đổi, điều duy nhất không thay đổi đó chính là nam chính và nữ chính, và chỉ còn lại một nữ phụ Cổ Hàm Như, sau khi tốt nghiệp đại học, nữ chính đã trở thành một nhà thiết kế, mà công ty của Cổ Hàm Như lại đúng lúc có công trình cần thiết kế, hai người bọn họ lại một lần nữa gặp lại nhau trên con đường hẹp.
Cảnh quay hôm nay là cảnh cuộc đấu thầu thành công bản thiết kế của Minh Ca, cô mua lại thành công dự án của công ty họ, Cổ Hàm Như giận muốn chết, nên công khai chế nhạo cô.
Sau khi đấu thầu xong, hai người gặp nhau trong nhà vệ sinh.
" Xin chúc mừng, xin chúc mừng, " Cổ Hàm Như mỉm cười khinh bỉ, " Minh Ca, có vẻ như tôi thật sự đã quá coi thường có rồi. "
Ninh Thu Thu vừa rửa tay, vừa lạnh lùng nói: " Hãy mở to mắt mà nhìn tôi. "
"... "
Cổ Hàm Như sững sờ trước lời nói của cô, sau đó khuôn mặt bộc lộ sự tức giận: " Cô là một người mới vào ngành chưa đầy một năm, vậy mà có thể giành được một dự án tốt như vậy, đúng là trong mối quan hệ này, nó không đơn giản như tôi nghĩ. "
" Cắt! "
Khi Ninh Thu Thu chuẩn bị thoại lại, thì cô nghe thấy tiếng hét lên của Tiểu Thanh.
Khi hai người đi ra từ nhà vệ sinh, Tiếu Thanh nói với Cổ Hàm Như: " Cảm xúc của cô không đúng, cô muốn phơi bày cho Minh Ca biết mình là người cao ngạo và xem thường cô ấy, chứ không phải là sự tức giận, nếu tức giận thì cô đã không truyền tải đúng cảm xúc, cô có hiểu không? "