Cuối cùng cũng đến thị trấn Krahal.
Từ khi ấy, chúng tôi không gặp cướp và vận may tốt hay sao mà không gặp được ma thú nào.
Thành thị nào cũng có gác cổng và ở đây cũng vậy.
Nhưng khác với những binh lính bình thường, binh lính nơi đây đều là những người theo đạo.
Họ mặc một bộ đồ màu trắng che phủ cả chân và đầu quấn khăn choàng màu lục.
Không mang theo kiếm hay khiên nhưng sau khi Giám định thì thấy cấp độ đều vượt qua 100. Hình như nghiêng về mảng phép thuật.
Có lẽ họ được phân làm lính gác cổng.
Giờ thì, phải tách nhóm với nữ tu và người đánh xe ở đây rồi.
Các cô gái không cần phải trả phí vào thành nhưng tôi bị chặn lại nhưng bình thường.
“Có thứ gì chứng minh bản thân không?”
“Không rồi.”
“Thế thì phải nộp 5 xu bạc.”
“Sao đắt quá vậy?”
“Tội phạm lang thang hiện giờ đang có xu hướng tăng cao. Nếu trở thành thương nhân hoặc mạo hiểm giả thì Hội sẽ cấp chứng minh thư. Thế là ổn đúng không.”
“Những người đến đây khởi nghiệp cũng bị bắt đóng tiền nhỉ.”
“Tất nhiên là có cách vào miễn phí đấy.”
“Ồ, xin hay chỉ dạy.”
“Đó là gia nhập Thánh quang Giáo. Đây là tổ chức tôn giáo lớn nhất thành phố đứng đầu là Thần kỵ sĩ đoàn và ngài Jardo cũng theo tôn giáo này.”
Jardo… tên đồng đội của anh hùng, một trong những kẻ đã lấy đi mạng sống của Mina.
“Hii, s, sao ngươi lại tỏ thái độ thế hả, muốn đánh nhau à!?”
ÔI chết, có vẻ cảm xúc hận thù đã hiện lên trên mặt tôi rồi.
“Xin lỗi, tôi không có ý muốn đánh nhau. Đây, vậy là ổn chứ.”
Nếu là tiền thì trong kho có cả đống nên tôi chi trả như quy định. Sau này tôi muốn tìm chỗ nào đó để đổi đá quý.
Bước qua cổng và vào thành, tôi cảm giác được ngay độ thần thánh ở nơi đây.
Lý do đầu tiên là kiến trúc ở đây đa phần là màu trắng.
Và có khá nhiều người trông có vẻ sùng đạo đi đầy đường.
“Đầu tiên là đi tìm kiếm thông tin nhỉ.”
Là về những đứa mà tôi nhất định phải sát phạt, Anh hùng Anat và ba đứa đồng bọn. Trong công cuộc trả thù cho Mina, có quá nhiều thông tin cần thiết nhưng tôi chưa biết.
Kìm nén cảm xúc lại, giờ là lúc phải hành động điềm tĩnh.
Muốn thu thập thông tin trước tiên phải tìm quán rượu. Tôi đã nghĩ là không có do nơi đây là thành phố tôn giáo nhưng đã sai.
Ngược lại có rất nhiều người theo đạo đang say sưa nốc rượu trong quán.
Tôi mang theo rượu làm quà đến làm phiền đến chỗ của một nhóm ông chú trông vui vẻ.
“Tôi vừa mới lên thành phố nên không biết gì hết. Có ai muốn chỉ giáo xíu không.”
“Ồ, được rồi được rồi. Chàng trai đây muốn biết gì nào.”
May mắn gặp ngay ông chú say bí tỉ rồi.
Mà, tốt cho chàng trai này thôi.
“Đầu tiên là về nhóm Anh hùng nhỉ. Trong nhóm bốn người hình như có Thánh quan Ja… ngài Jardo và, ai vậy nhề.”
“Nè nè, cậu thật sự là tên nhà quê nhỉ. Là ngài Anh hùng Anat, ngài Nữ hiền giả Shinoa và ngài Long kỵ sĩ Doltom.”
Con mụ độc là Shinoa, gã đô con là Doltom. Và tên Thánh quan giả tạo có nụ cười biến chất là Jardo.
Nghĩ đến thôi cũng muốn bẻ cổ tất cả nhưng tôi cố giữ lý trí và hỏi xem chúng có hành động độc lập không.
“Khá thường xuyên đấy. Trừ những lúc lúc Ma vương xâm lược định kỳ ra thì các ngài ấy đều sống ở quê hương. Các ngài ấy đều là Anh hùng của mọi người mà.”
Jaldo được tôn sùng ở thành phố này và hình như nhưng tên khác cũng thế.
Không phải là tôi không hiểu về cảm giác muốn ở một nơi có thể thư giãn nhưng chẳng phải tiến độ chinh phục Ma vương sẽ bị trì trệ sao?
"À, nói sao nhỉ, thực ra thì Ma vương cũng không với tay đến chốn này đâu. Khoảng cách địa lý rất xa và nơi sinh sống của Ma vương đang bị cô lập nữa. Tồn tại của Anh hùng có thì cũng để thu hút công chúng thôi. "
Chủ yếu là để ràng buộc nhỉ. Anh hùng mạnh mẽ ở đâu thì không ai có thể dễ dàng động đến con người ở nơi đấy.
Chúng hợp thành tổ đội và hoạt động trong một thời gian nhất định chỉ để thu hút chú ý.
"Nhàm thật đấy. "
"Cũng phải. Thế nhưng đấy không hoàn toàn là một vở kịch nhàm chán đâu. Dù gì thì có họ bảo vệ hòa bình thì an nhàn hơn đúng không. "
Đúng thật là làng của tôi chưa bao giờ bị uy hiếp bởi Ma vương. Dù đôi khi có bị ma thú tấn công nhưng xưa giờ đã vậy rồi chứ không phải do Ma vương.
… Thời cơ đây rồi.
Khi nào đó chúng sẽ hành động độc lập, đúng là cơ hội trời ban.
Thật sự thì đấu một lúc bốn đứa thì không thể nào thắng được nhưng một một thì có thể nếu lên kế hoạch đầy đủ.
"Cơ mà họ sẽ sớm giải tán tổ đội và ngài Jaldo sẽ về thành phố đấy. "
"Sao ông biết? "
"Mỗi năm một lần sẽ có lễ hội lớn. Ngài ấy là Hồng y của Thánh quan giáo mà. Và năm nay là đặc biệt nữa, buổi tuyển cử Giáo hoàng sẽ được tổ chức. Chắc chắn ngài sẽ tham gia. "
Giáo hoàng hiện giờ đã hơn 90 xuân xanh nên họ đang muốn tuyển cử Giáo hoàng đời kế.
Và Hồng y có quyền tham dự tuyển cử… Jaldo chắc chắn sẽ trở về vào tuần sau.
"Muốn đến gần ngài Jaldo quá. Có nên vào Thánh quang Giáo không nhỉ? "
"Haha, ngây thơ. Giờ nếu vào thì cũng thế thôi, đến cấp dưới cũng khó tật mắt nhìn thấy ngài đấy. Tốt hơn là ráng nổi bật trong trận giao hữu [Thánh kỵ sĩ đoàn VS Mạo hiểm giả hạng S] được tổ chức hằng năm. Nếu được chú ý thì có khi được mời đi ăn tiệc đấy. "
"Ồ, hình như Hội mạo hiểm ở đâu cũng có nhỉ? "
"Thành phố này có ba. Nếu có nguyện vọng thì có thể tham gia trận giao hữu đấy. "
"Cám ơn vì thông tin. Để làm ngay cho nóng. "
Tiếp theo, tôi hỏi thêm lặt vặt như về địa lý thành phố rồi rời khỏi cửa tiệm.
Sau đó đến trước Hội mạo hiểm gần nhất.
Mở cánh cửa của toad kiến trúc có đặt bảng [Điều sư bất tử] và bước vào.
Bên trong có đặt quầy tiếp tân và chỗ nghỉ ngơi. Các mạo hiểm giả liền nhìn tôi nhưng nhanh chóng mất đi hứng thú.
Tôi bảo rằng muốn thành mạo hiểm giả với cô tiếp tân bên trong.
"Trước tiên xin cám ơn ngài đã chọn Hội chúng tôi. Nếu muốn trở thành mạo hiểm giả cần phải xác nhận hai điều khoản. Đầu tiên là về năng lực chiến đấu. Đây là phần thể hiện tay nghề phép thuật hoặc vũ khí. "
Một yêu cầu vô cùng cần thiết.
Mạo hiểm giả là nghề cần phải đánh với ma thú.
Nếu không đủ sức giết được một con thì không được.
"Thứ hai là? "
"Ký vào hợp đồng này ạ. Nếu tử vong hoặc mất tích thì bản thân sẽ chịu mọi trách nhiệm và Hội sẽ không có nghĩa vụ phải thu hồi xác và di vật. "
"Tại sao lại vậy? "
"Là do phía gia đình nạn nhân thường hay đến kiên tụng ạ. "
À, ra vậy. Có những người tới đòi hỏi họ nhận trách nhiệm hoặc nôn tiền, hoặc giao xác nạn nhan ra.
"An tâm đi. Những người quan trọng của tôi không còn trên đời này nữa. Có chết cũng chẳng ai thèm buồn đâu. "
Khi tôi nói thế, mắt cô gái tiếp tân tỏ vẻ buồn rầu trong chốc lát.
… Tôi cũng chẳng có ý khiến cô ta đồng cảm đâu.
"Thế thì chúng tôi xin xác nhận năng lực. Ngài sẽ được một người trên hạng C kiểm tra, nếu được công nhận thì ngài có thể thành mạo hiểm giả. "
Mạo hiểm giả sẽ được phân theo cấp bậc từ F đến S tương ứng theo những nhiệm vụ hoàn thành.
Và dù lần này có thất bại thì vẫn có thể nhận thử thách lần sau.
Cô gái tiếp tân hướng đến các mạo hiểm giả trong phòng hỏi ai có muốn kiểm tra tôi không.
Và trong bóng một góc nào đó, một cô gái trẻ chầm chậm đứng dậy.
"Nếu được thì tôi sẽ xem xét cho. "
"Xin nhờ cô. "
Vừa nói, tôi vừa sử dụng Mắt giám định.
Arisia Liateal
Cấp 240
Danh hiệu: Mạo hiểm giả, Sát thủ
Năng lực
HP: 9150
MP: 2920
Sức mạnh: 820
Độ bền: 770
Dẻo dai: 1430
Ma lực: 2570
Đề kháng: 1200
Kỹ năng
Đoản kiếm thuật Lv2
Thủy thuật Lv3
Bước chân tĩnh lặng
Năng lực khá là cao. Cấp độ cao hơn hẳn tôi.
Ít ra thì sức mạnh thì có thể đọ được nhưng cô ta có Ma lực bổ trợ. Và cả nâng Thủy thuật đến mức đó luôn, thật tuyệt vời.
Cần cảnh giác nhất là Sát thủ trong Danh hiệu.
Khác với Phép thuật giám định, Mắt giám định không thể xem chi tiết nên không thể biết rõ.
Nhưng chắc hẳn đây là một người có điều gì mờ ám, không thể chỉ là một mạo hiểm giả bình thường được.