Fuguu Hime-tachi ha Jiyuu ni Ikitai~ Isekai Tensei o Shitara, Bishoujo no Nake de, Utahime o Suru Kotoninarimashita~

chương 41: quán rượu, lục địa và rispelgia

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Nhìn xem, Jou-chan còn nhỏ như này mà, chắc hẳn sẽ khó khăn lắm đây."

"Khi đó cháu chỉ cần chạy đi là được. Mà gần đây cháu cũng không có gặp nhiều khó khăn lắm, chú biết đó."

"Phải rồi ha, hạng D ở tuổi này, cháu có tương lai sáng lạng lắm đó, Jou-chan."

Với việc Ciel tròn 12 tuổi, tôi lên kế hoạch sẽ hướng về phía bắc.

Còn giờ tôi chỉ đang làm theo kế hoạch đã thực hiện như ở Sanowa tại đây thôi.

Và sau khi rời khỏi Sanowa, mục tiêu của tôi là được nhìn thấy biển.[note28097]

Thế giới này, hay chính xác hơn thì lục địa này có tổng cộng 4 quốc gia lớn và 2 khu vực tự trị.

Một trong số đó là "Estoque", quốc gia mà chúng tôi hiện đang ở. Hay còn được gọi là Vương Quốc Phương Đông tọa lạc ở phía đông của lục địa.

Kế đến là "Ausente". Dù được gọi là Vương Quốc Phương Tây, song lãnh thổ nó lại hơi lệch về phía trung tâm hơn do có một nhóm các tiểu quốc nhỏ hơn nằm rất xa về phía tây.

Thứ ba là "Suruyk" tọa lạc ở nam lục địa, và tất nhiên là sẽ được gọi là Vương Quốc Phương Nam, song có vẻ một phần của nó đã tách ra trở thành quốc gia thứ tư, "Đế Quốc", và bây giờ hiện đang trong tình trạng chiến tranh.

Và cuối cùng là các khu vực tự trị, nơi gọi là "Vùng Độc Lập" và được bao quanh bởi các cường quốc, là nơi đặt trụ sở của bang hội và nhà thờ, thường được gọi là Trung Ương hoặc Tổng Bộ.

Nó có diện tích lãnh thổ khá nhỏ, hầu hết cư dân ở đây đều có liên quan đến hội hoặc nhà thờ. Và có vẻ Guild ở đây không phải là chỉ nói riêng về Guild Thợ Săn mà còn bao hàm chỉ luôn cả Thương Hội, Hiệp Hội Phép Thuật, v.v.

Và cuối cùng, là lãnh thổ của người lùn ở phía bắc Ausente. Đúng như tên gọi, đó là lãnh thổ của một chủng tộc khác với loài người.

Nói đến người lùn, ấn tượng của tôi về họ là những người có thân hình thấp bé, am hiểu rèn đúc, nhưng còn thế giới này có giống không thì tôi lại không chắc.

Coi bộ là có một quốc gia của Elf trong số những tiểu quốc ở phương tây, song tôi lại không thể nắm chi tiết từ những thông tin có thể thu thập được.

Ngoài ra, tọa lạc ở phía nam Estoque và phía đông Đế Quốc là khu rừng đại ngàn cùng một thung lũng núi khổng lồ, nhưng vì càng đi sâu vào hơn thì quái vật sẽ càng mạnh hơn nên nơi đây được coi như hang ổ của quái vật.

Để được nhìn thấy biển, chúng tôi cần phải lựa chọn giữa việc băng qua ngọn núi phía bắc từ Sanowa, vào Đế Quốc từ phía nam hoặc là đâm thẳng xuyên qua hang ổ quái vật, nhưng vì phía bắc là con đường ngắn nhất nên cả hai quyết định sẽ đi hướng đó. Vì rốt cuộc Đế Quốc quá nguy hiểm do chiến tranh, mà ngay từ đầu chúng tôi cũng chẳng thể vượt biên được.

Còn về phần hang ổ quái vật ở gần Nam Đại Ngàn, chúng tôi có thể vừa tiến ra biển mà cũng vừa có thể tích lũy thành tích luôn, nhưng chỉ có điều là quái vật ở đây lại khá mạnh.

Tôi có nghe dù lũ quái vùng trũng chỉ dao động trong khoảng Rank E đến D, song ở sâu bên trong lại tồn tại những con quái vật mạnh có thể đạt đến tận Rank S.

Bên cạnh đó, vùng núi phía bắc chúng tôi định đi xem ra cũng có rất nhiều quái vật, nên là vừa đi vừa kiếm thành tích cũng không tồi. Thế nhưng tôi cũng không chắc vì chỉ được nghe từ miệng người khác thôi.

Dù sao thì chúng tôi hiện đang tiến về phía bắc. Có cách nhanh hơn là băng thẳng qua ngọn núi phía bắc, nhưng vì mục tiêu là đạt hạng B nên chúng tôi sẽ tiến về phía bắc trong khi đi ngang qua các thị trấn hoặc làng mạc rồi hoàn thành tất cả các yêu cầu thảo phạt hạng C ở đó.

Mà còn nữa, mỗi lần vào Guild chúng tôi toàn bị gây sự nên cũng phải tốn cả mớ thời gian để xử lý đống rắc rối đó.

Bởi vậy nên hiện tại tôi đang thu thập thông tin trong quán rượu tại một thị trấn nhỏ trước vương đô.

Tôi chưa thu thập thông tin tại quán rượu một lần nào trong khoảng thời gian sau khi rời Sanowa, nhưng rồi Ciel cũng phát hiện là tôi rất muốn làm vậy, cho nên con bé đã chỉ định nói đó là vai trò của tôi.[note28098]

Trong quán rượu, tôi kể việc mình đã chạy trốn khỏi người cha mẹ bạo hành từ một thị trấn nào đó và trở thành Thợ Săn tại Sanowa, nhưng sau đó mọi người liền hiểu lầm tôi là một thợ săn hạng D.

Mà lý do cũng đơn giản thôi, bởi vì ít nhất là phải hạng D mới được tự do đi lại giữa các thị trấn nên họ mới không nghĩ tới chuyện tôi là hạng C.

Cơ thể Ciel đã phát triển hơn từ năm 10 tuổi, và theo tôi trông rất hợp với độ tuổi của con bé.

Tuy thế, nếu nhìn từ con mắt của những người khác, tôi đoán Ciel trông có vẻ nhỏ con so với những đứa trẻ độ tuổi 12 khác.

Còn ngực thì, không to cũng chả lép.

Và giờ tôi sẽ lấy một vài thông tin từ ông chú đang ngồi cạnh mình.

"Nói tới Rank, nếu lên được hạng C, cháu sẽ được tiếp xúc với quý tộc lớn và được thuê riêng đúng không chú?"

"À, ta e rằng chỉ hạng C thôi thì có hơi khó, nhưng mà, ta tin một ngày nào đó cháu sẽ làm được thôi, Jou-chan."

"Cũng có những quý tộc xấu phải không ạ? Vậy nơi nào sẽ là an toàn nhất?"

"Tạm thời thì là Vương Đô, nhưng ta đề nghị sau này cháu nên đến lãnh thổ của Công Tước Rispelgia đại nhân."

"Công Tước Rispelgia?"

Chà, phải. Tôi cũng đã mong đợi là sẽ sớm có được kết quả, nhưng không ngờ nó lại đến trong thời điểm này.

Mà, cũng vì cái vị công tước đại nhân vĩ đại nào đó khiến tôi như muốn ói khi nghĩ tới việc phải bày tỏ lòng kính trọng cho cái giới quý tộc.

"Cháu biết đó, khi nói đến Công tước Rispelgia đại nhân, ông ấy là người nghĩ về nhân dân hơn bất cứ ai.

Khác với những quý tộc ngoài kia luôn kì kèo mặc cả mà trả cho thợ săn với cái giá rẻ bèo thì ngài công tước thì lại khác, ông ấy hiểu được tầm quan trọng của các thợ săn, và ta có nghe nói là ông ấy còn trao những phần thù lao rất là hào phóng cho các thợ săn ngay tại dinh thự của mình.

Nhưng mặt khác cũng có nghĩa là hàng tấn thợ săn sẽ đổ xô về đó, và cháu sẽ phải vượt qua rất nhiều đối thủ cạnh tranh để lọt vào mắt xanh của ngài ấy."

Coi bộ một phần là do rượu vào mà ông chú bắt đầu cười to thành tiếng. Còn tôi thì lại chả thấy có gì vui mà cười cả, song đây lại là một thông tin cực kỳ quan trọng.

Nếu tôi cứ thế kết thúc cuộc trò chuyện tại đây, thì lỡ như vạn nhất có khả năng mối quan hệ của tôi với nhà Rispelgia sẽ bị bại lộ, thế nên tôi tiếp tục đặt câu hỏi.

"Cháu dự tính tiếp theo sẽ đến vương đô sau khi rời thị trấn. Nhưng có điều gì mà cháu phải cẩn thận không chú?"

"Để chú xem nào. Hạng D ở tuổi đó, cháu có nghề Cấp Cao hoặc đại loại thế, phải chứ?"

"Cháu sẽ không nói chi tiết, nhưng vâng, đúng là cháu có."

"Guild Master ở đó là một người cực ghét việc kỳ thị Nghề, cháu thấy đó. Cho nên cháu hãy nhớ cẩn thận lời nói của mình nhé."

Chắc chắn, cả Công Chúa Ca Sĩ lẫn Công Chúa Vũ Công đều là những nghề nằm bậc ở cao hơn so với Nghề Cao Cấp, song nó lại là những thứ bị kỳ thị cho nên chúng tôi không cần phải lo lắng về điều đó.

Chỉ là, tệ nhất sẽ có những trường hợp buộc phải nói ra Nghề của mình, nhưng tôi nghĩ là vẫn an toàn vì mình nằm ở phía được bảo vệ.

"Cháu sẽ cẩn thận."

"Ừ, nhớ kỹ nhé. Phải nghe lời người lớn nói đấy, cháu biết chưa?"

Ciel là con gái thành ra sẽ không có mấy cái chuyện đập lưng, nhưng cái cảm giác nó có thể xảy đến bất cứ lúc nào lại khiến tôi hơi sợ một chút.

Cứ ngỡ là sẽ dừng tại đây, nhưng rồi một giọng nói khác đột nhiên vang lên từ đằng sau.

"Nói tới vương đô, thì có cái lệ là sẽ bị móc túi ít nhất một lần."

"À, đúng rồi, đúng là cũng có chuyện đó. Nói thế thì cũng có hơi quá, nhưng cứ cẩn thận là tốt nhất.

Ở đó có quá nhiều người, cháu thấy đấy. Cháu là thợ săn nên sẽ ổn thôi, nhưng hãy coi chừng khu ổ chuột, được chứ?"

"Rốt cuộc là ở một thành phố đông người thì cũng sẽ có một nơi như thế nhỉ."

"Không thể khác được."

"Nhưng mà, nghe nói hình như không có người nghèo trong lãnh thổ của ngài công tước Rispelgia."

"Ngài Rispelgia của chúng ta là tuyệt nhất~"

Bỏ lại hai người đã bắt đầu cười lớn vì lý do gì đó, tôi rời khỏi quán.

Có thể sẽ khá thô lỗ, nhưng giọng nói tôi coi bộ sẽ chẳng thể chạm tới tai của hai người họ được nữa, nên cũng không sao.

Trở về quán trọ, tôi quyết định sáng mai sẽ tạt qua hội một lúc trước khi lên đường.

Sau khi trú qua một vài nhà trọ, tôi mới thấy nhà trọ ở Sanowa tuyệt vời đến cỡ nào.

Có thể là do chúng tôi không giỏi tìm nhà trọ, thế nhưng, trên hết là ở đây không có nhà tắm.

Đó là lý do chúng tôi phải rửa mình bằng phép thuật. Và mặt khác, giường thì cứng ngắc.

Song, nếu mà so với sàn đá hay mặt đất thì nó còn tốt hơn nhiều, nên đối với Ciel thì nó vẫn rất là thoải mái.

"Rispelgia là quý tộc tốt?"

[Đó chẳng qua chỉ là một mặt của hắn ta thôi. Dù có cai trị tốt đến cỡ nào thì cũng không thể thay đổi được những gì mà hắn đã làm với con.]

"Vâng, giờ chỉ cần ông ta để chúng ta yên thì tốt biết mấy."

Ciel lẩm bẩm vậy, trông có vẻ không quan tâm lắm.

Tôi không chắc trong lòng Ciel sẽ thực sự cảm thấy thế nào, nhưng trước mắt xem ra con bé cũng không muốn làm gì với nhà Rispelgia.

Cá nhân thôi, tôi muốn nó bị hủy diệt. Mặc dù điều này là không thể và hiện tại ưu tiên trước mắt của chúng tôi là phải chạy trốn.

Điều tốt nhất trong lúc này là Rispelgia không tìm thấy chúng tôi.

Phải nói rằng chúng tôi sẽ không thể thoát khỏi đất nước này trừ khi lên được hạng B, nhưng chúng tôi cũng không được phép nổi bật.

Việc này đúng là phức tạp thật.

"À mà Ain ơi, móc túi là sao vậy Ain?"

[Nói ngắn gọn đó là trong lúc đi trên đường tiền hoặc đồ để trong túi sẽ bị kẻ khác lấy mất.]

"Cả gan làm chuyện đó giữa ban ngày ban mặt mà không bị nhận ra sao Ain?"

[Nếu là những tên có kỹ năng giỏi thì sẽ rất khó để bị phát hiện, con thấy đó, Ciel.]

"Vậy là có thể nhỉ."

[Con không được làm đâu đấy nhé, Ciel.]

"Con không làm đâu, con chẳng có lý do gì để mà việc đó cả."[note28108]

Vì chủ đề này có vẻ thu hút sự chú ý của con bé hơn là công tước Rispelgia nên tôi đã cảnh báo con bé, song rốt cuộc lại khiến Ciel phồng má bĩu môi mà hờn dỗi.

Tuy là Ciel cũng chẳng thực sự thấy buồn gì, nhưng để Ciel dỗi thế này thì rắc rối rồi đây.[note28109]

Ngay cả tôi cũng sẽ thấy mất hứng nếu bị nhắc làm bài tập về nhà dù mình định sẽ làm rồi. Nên phản ứng của Ciel như vậy cũng là tự nhiên thôi.

Dẫu sao đi nữa thì lỗi cũng là do tôi, thế nên tôi quyết định cất lên một khúc ca để xoa dịu tâm trạng của con bé.

Dù nghe tôi hát nhưng đôi má phồng lên vì hờn dỗi của Ciel thì vẫn cứ thế giữ nguyên dù tôi đã hát xong bài hát của mình.

Ah, cơ mà, nhìn Ciel phồng má thế mà cũng dễ thương ghê, nếu mà có cơ thể là tôi chọt chọt cho đã rồi.

"Ain chơi bẩn, Ain là đồ ăn gian."

[Ta sao?]

"Ai biểu Ain hát trong lúc con giận làm chi, giờ sao mà giận được nữa chứ!"

[Thế con hết giận chưa?]

"Con vẫn đang rất là giận đây, nhưng mà, Ain chơi như thế là không công bằng, chơi ăn gian!"[note28099]

Con bé cứ lặp lại những lời đó như tụng kinh vậy.

À, cũng đúng thôi. Nở một nụ cười gượng gạo, tôi nói [Thế thì ta gặp rắc rối rồi đây.] rồi Ciel cười toe toét "Vậy thì con sẽ tha thứ cho Ain."

Như hòa với tiếng cười vui vẻ của Ciel, tôi cũng bắt đầu cười theo.

Sáng hôm sau, Ciel đi đến bang hội.

Chúng tôi định là sẽ nhận một yêu cầu hộ tống hoặc mấy cái tương tự trong thời gian đi đến Vương Đô.

Đối với các thợ săn mà nói, thời gian lữ hành cũng tương đương với thời gian không có việc làm. Thế nên các thợ săn thường sẽ nhận một yêu cầu hộ tống nếu họ định qua thị trấn khác.

Trước khi đến đây, chúng tôi cũng từng hộ tống một số thương gia, nhưng nhiều khi nó hơi bất tiện cho chúng tôi nên cũng phải tùy thuộc vào vận may.

Thay vì chờ đợi yêu cầu hộ tống thì chúng tôi ưu tiên đi đúng lịch trình đã định hơn.

"Cielmer-san, hôm nay em sẽ rời đi, đúng chứ?"

"Mn, đúng vậy."

"Thật không may, các yêu cầu hộ tống đến thợ săn đều đã hết chỗ rồi."

"Không còn cách nào khác."

"Thế thì em sẽ hoãn-"

"Không, vậy, tạm biệt."

Cô tiếp tân nói với con bé khi thấy Ciel đi vào Hội.

Dù trông cô rất mừng khi nói yêu cầu chúng tôi muốn đã chẳng còn, song tiếc cho cổ là chúng tôi cũng không ý định trì hoãn, ngay cả khi cổ muốn chúng tôi ở lại. Kiểu tương tác này cũng chẳng phải là hiếm, và thế là như đã thành một thói quen, Ciel rời khỏi tòa nhà Hội.

Trước khi tôi nhận ra thì con bé đã có cách nói chuyện y chang những người trầm tính khó gần.

Mà dù sao thì đây cũng là lỗi của tôi khi một thời gian trước đã lỡ mồm nói [Nếu con thấy khó khăn trong việc giao tiếp, thì cứ cố nói ít nhất có thể là được.]

Nếu việc này có gây ra vấn đề gì thì tôi chỉ cần hỗ trợ cho con bé là được. Và trong trường hợp tệ nhất thì chúng tôi vẫn có lựa chọn bung hết sức với kết giới để chạy trốn.

Mà sao cũng được, chúng tôi lên đường khởi hành đến Vương Đô.

----------

Lua: Xin chào tuổi 19...

Mình có cái này muốn hỏi xin ý kiến mấu bác. Chẳng là mình định sắm một con lap NEW 100% về để học vẽ 3D trong tầm giá khoảng 22tr trở xuống, đặt biệt là có thể chạy được phần mềm CREO, không nhất thiết phải hiệu suất cao, mà chỉ cần có thể chạy ổn ổn CREO là được rồi. Vậy nên bác nào rành rành thì tư vấn giúp mình với. Thật ra thì mình cũng định mua con Dell precision 7510 cũ vì thấy cấu hình và thiết kế cũng khá ổn. Cơ mà ngoặc nổi, nhà mình lại kiểu "Bà không thích mày xài máy của người ta xài rồi, phải mua máy mới" nói thế có khổ không cơ chứ...

Truyện Chữ Hay