FFF-Class Trashero

chương 9: tăng cao thêm nữa nào, điểm kinh nghiệm của tôi ơi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi hơi cong đầu gối như thể khởi động trong cuộc thi chạy nước rút. Nhưng đúng là cơ thể Cấp 165 của tôi đã bắt đầu muốn la hét phản đối ngay từ khi tôi chuẩn bị rồi. Tôi đã nghĩ rằng việc tăng cấp sẽ cải thiện được phần nào nhưng nếu so với thời điểm đỉnh cao, lúc tôi ở trạng thái mạnh nhất và khi đó tôi đánh bại Quỷ Vương thì Cấp độ 4 hay 165 lúc này này chắc chả khác qué gì nhau cả… thực sự tệ hại không nói thành lời. Nó vẫn chưa thể theo kịp suy nghĩ của tôi hiện tại.

Nhưng kẻ ra cũng khó mà than vãn cho được.

▷ Chủng tộc: Elf

▷ Cấp độ: 189

▷ Chức nghiệp: Cung thủ (Cung thuật = Xuyên thấu ↑)

▷ Kỹ năng: Cung thuật (D) Chính xác (D) Thu thập (E) Phục hồi (E) Kiếm thuật (F)…

▷ Tình trạng: Khổ chiến

Đây là tình trạng của cung thủ Elf đã làm má tôi bị thương. Bộ kỹ năng của cô ta không thể phối hợp tốt với đồng đội và tốc độ phản ứng cũng chậm nốt. Cô ta không cố tạo khoảng cách như thể nghĩ rằng những mũi tên của cô ta sẽ chắc chắn bắn trúng được mục tiêu của mình vậy. Đó là một sự ngu xuẩn chết người đối với một cung thủ, không giữ khoảng cách và thay đổi vị trí một cách linh hoạt.

Elf thả dây cung của mình ra.

Phựt—

Mũi tên bắn ra theo đường thẳng nhắm chính xác vào trái tim tôi trong khi tôi đang lao về phía trước. Đó là một đòn tấn công ngây thơ đến mức khiến tôi phải bật cười.

Ồ, thôi nào. Tôi có thể nhìn bằng mắt mọi hành động của đằng ấy đấy.

Ting! Xoẹt! Ting!

Tôi né tránh những mũi tên đang bay tới hoặc dùng kiếm của mình để chặn đứng chúng. Có lẽ mọi chuyện có thể khác nếu những mũi tên bay với một hình parabol hoặc có khả năng thay đổi quỹ đạo hay tăng tốc do ảnh hưởng của Nguyên tố Gió hoặc ma thuật cũng nên. Nhưng những mũi tên bình thường thường này không khác hơn trò trẻ con với tôi cả và tệ hại hơn nữa, cô ta thậm chí còn lạy ông tôi ở bụi này khi nhắm mục tiêu bằng đôi mắt nhỏ xinh của mình.

“Ho-, làm sao… ?!”

Elf đó rút lui một cách muộn màng với vẻ mặt kinh ngạc. Quyết định nhanh chóng từ bỏ cây cung và rút dao găm bên hông sẵn sàng cận chiến bất chấp sự hoảng sợ của cô ta thật ấn tượng đấy chứ… Nhưng đáng tiếc, cách chiến đấu của cô ta đã nói rõ mọi thứ…

Fwrrsh!

Cũng đúng lúc đó, đòn tấn công của Hỏa Tinh linh đang nhắm vào phía mình, khi mà tôi dùng thanh kiếm rác rưởi đang giơ lên kia chém thẳng xuống.

"Hieek- ?!"

Cô ta vội vàng giơ con dao găm ngang qua đầu để chặn, nhưng nó không cản được lực chém của thanh kiếm với toàn bộ sức mạnh và trọng lượng cơ thể tôi. Tôi nhẹ nhàng phớt lờ những vết bỏng do Hỏa nguyên tố gây ra trên lưng và hông; miễn là xương và gân của tôi không bị thương, nó sẽ không ảnh hưởng gì đến trận chiến.

Craakkkkk--!

"Màn khai mạc ấn tượng ra phết đấy nhể, nháy đầu tiên nè !!!"

Cái đầu nhỏ xinh kia giờ vị bổ ra như một quả dưa hấu bị đập nát.

Ôi trời ạ, cô ta thậm chí còn chả được thể hiện bất cứ điều gì xứng đáng được gọi là Kiếm thuật. Cô ta đã chọn sử dụng một con dao găm, nhưng chả biết mục đích là để cận chiến hay chỉ để mang theo cho có hay không nữa, cô ta lẽ ra không nên rút lui mà thay vào đó, nên áp sát tạo lợi thế để tấn công, ngay tại đây – vùng ngực của tôi đây này. Đành rằng dao găm có tầm đánh hơn trường kiếm. Nhưng cô nàng Elf nhỏ bé quyến rũ đó đã cố gắng tạo ra khoảng cách thay vì thu hẹp nó - một sự thiếu kinh nghiệm rõ rang và dĩ nhiên, mọi sự ngu dốt đều phải trả giá rồi. Thôi coi như bài học miễn phí tôi tặng cô ta nhân buổi đầu gặp mặt vậy. Hi vọng cô ta sẽ học tốt và rút kinh nghiệm ở … kiếp sau… Khư khư …

Điều này có nghĩa là cô ta chưa bao giờ chiến đấu chống lại con người trước đây. Hoặc rằng cô ta chỉ biết bắn tên từ xa nên cũng chả trách được.

Choang …

Tôi ném thanh kiếm rác rưởi ngay tại chỗ vì lưỡi kiếm của nó bị hư hại do tách đôi sọ của một Elf có độ cứng của Cấp 189. Nó không bị hư hại đến mức hoàn toàn vô dụng, nhưng tôi vừa tìm thấy một thứ tốt hơn vũ khí rồi.

Tak!

Từ không trung, tôi bắt gặp con dao găm đã rời khỏi bàn tay của Elf giờ đã thành một đống máu thịt. Con dao găm là một chiếc mũi nhọn có lưỡi nhọn đặc biệt và cực kỳ sắc bén — nó là vũ khí chuyên dụng dành cho sát thủ với cách sử dụng chủ yếu là đâm.

Mặc dù tôi là một người thích vũ khí hai tay giống như vũ khí hạng nặng, nhưng chiếc dao nhọn này hơi ngoại lệ. Không có một vết mẻ nào trên lưỡi kiếm của nó mặc dù đã đụng độ với thanh kiếm to bản kia. Có lẽ nó là một vật phẩm cao cấp được làm khá công phu đấy ?

"Đồ khốn! Sao ngươi dám …! ”

Ngay sau đó, một gã Elf tấn công tôi từ phía sau trong khi gầm lên.

"Oh … thậm chí ở đây còn có một thằng đần hơn nữa ?"

Mặc dù tôi đã nhận ra tên đó khi sát khí lạnh ngắt của hắn chạm vào da thịt mình, nhưng dù có ngu cỡ nào đi nữa thì hẳn ông bạn cũng không nên hét lên nếu định đánh lén tui chứ ? Điều đó trắng trợn đến mức trong khoảnh khắc tôi tưởng rằng đây là một chiếc bẫy và nghi ngờ đó là một trò đánh lạc hướng hoặc một cách hack não đối phương đó.

Vũ khí của kẻ tấn công tôi là một thanh kiếm có lưỡi dài và mỏng, một thanh trường kiếm phù hợp với một nam Elf trông có vẻ yếu ớt. Nó hoàn toàn trái ngược với sở thích của tôi, nhưng thôi méo mó có hơn không vậy.

Đối thủ thuận tay phải, vì vậy tôi nắm chặt chiếc dao găm của mình bằng tay trái.

Gã Elf xông đến gần nhằm vào lưng tôi bằng thanh kiếm của gã. Tôi xoay người như một cái và quay đầu trong khi tay đang trong tư thế cầm dao ngược kiểu, lưỡi dao của tôi áp sát được phần chuôi của thanh trường kiếm trên tay đối thủ.

Kétttttt, Kítttttt !

Tia lửa xanh phát sinhra do ma sát của kim loại với kim loại. Đó là vì lúc đó, tôi trượt chiếc mũi nhọn của dao găm từ phần cuối của lưỡi kiếm đến chuôi kiếm của nó như đang đi trên đường ray xe lửa.

Và cuối cùng…

"Chào đằng ấy ?"

“Hả… ?!”

Tôi đã đến gần đủ để hai người đàn ông đẫm mồ hôi có thể chia sẻ một cái ôm nóng bỏng đấy … èo. Con dao găm rơi vào tay tôi vào một thời điểm cực kỳ thuận lợi. Đôi mắt của gã Elf biết điều này nên đã gắn chặt vào chiếc mũi nhọn — anh ta cảnh giác về hướng di chuyển tiếp theo của con dao găm.

Hắn thật thà và non nớt đến mức đáng thương, và vì điều này, kể cả có đang trong trận chiến đi nữa tôi cũng phải bò lăn ra cười mất, tôi cuộn chặt bàn tay thành một cái nắm đấm thật chặt.

Và rồi tôi đáp vào khuôn mặt đang đối diện với mình cùng đôi mắt mở to vì kinh hãi bằng một cú móc hàm sấm sét của một võ sĩ quyền Anh hạng nặng.

Bốppppp-

"Guegh ?!"

Nắm tay phải của tôi giáng một đòn trực tiếp vào đầu chiếc cằm mảnh khảnh của cậu bé Elf xinh zai. Quai hàm dưới của gã như lủng lẳng khỏi phần trên và đầu gã bắn ngược về phía sau. Người bạn này dường như cũng đang vội vàng làm điều gì đó bằng tay trái của mình, nhưng tôi cũng quá bận để chú ý đến điều đó.

Với một chuyển động nhanh chóng, tôi tóm lấy cổ họng gã và sau đó di chuyển anh ta qua lại như một tấm khiên, sử dụng gã để chặn những mũi tên và đòn tấn công của các Tinh linh đang hướng về phía tôi.

Bùm bùm phập bùm …

“Sức mạnh tình bạn, tuyệt kỹ phòng ngự tối thượng … Khiên Elf.”

Ông bạn này có vẻ khá cứng cáp, chắc chẳn là do cấp độ của hắn khá cao, ngoài ra do hắn là một Elf nên thể trạng khá mảnh khảng và nhẹ. Vậy còn gì tuyệt hơn khi sử dụng hắn như một cái khiên thịt chứ, hơn nữa, tôi vẫn cần hắn sống để sử một cách tối ưu nhất chứ nhỉ. Chứ nếu hắn chết rồi thì chỉ số cao mấy cũng vô dụng, lúc đó khác gì một tấm gỗ mục đâu.

Kể từ lúc đó tấn suất những đòn tấn công tầm xa đến phía tôi giảm đáng kể đó nhé.

“Ông bạn của tôi, đến lúc chúng ta đổi vũ khí rồi.”

"Kagh- ?!"

Tôi đâm sâu chiếc mũi nhọn dao găm vào bụng của gã Elf. Hắn sẽ không chết được đâu bởi tôi đã tránh những mạch máu quan trọng rồi.

Tay trái tôi cầm thanh kiếm mà chúng tôi vừa trao đổi với nhau như một kỷ niệm của tình bạn và ở bên tay phải, tôi cầm người bạn vừa làm quen như một tấm khiên và lao vào. Chúng tôi sát cánh cùng nhau như những người bạn vào sinh ra tử.

Những Yêu tinh khác ngạc nhiên trước tình bạn thân thiết của chúng tôi không biết phải làm gì. Họ đã do dự khi tấn công người đồng đội còn sống của họ chăng, có vẻ họ gặp khó khăn trong việc đưa ra quyết định nên tôi đã giúp đỡ họ một chút.

Tay trái cầm kiếm của tôi chém một nhát.

“Kyagh- ?!”

“Ohh, nháy thứ hai …”

Cái đầu dễ thương của một cô gái Elf trẻ tuổi đang cầm một cây quyền trượng bay lên không trung và kết quả là hàng tá Tinh linh biến mất khỏi chiến trường này như thể chúng chỉ là ảo ảnh. Tôi chỉ định bù đắp cho vòng eo săn chắc của mình do nãy giờ cô ta cứ yêu cầu lũ Tinh linh tẩm quất mà chưa được tôi cho phép thôi mà.

Splrrsh-!

Máu bắn ra từ phần cổ của cô gái bị cắt đứt như một đài phun nước. Và ngay bên cạnh xác chết của cô ta, một Elf nhỏ xinh khác, đẫm máu của một người bạn dễ thương bị mất đầu, đang lảm nhảm rên rỉ tên cô bạn một cách đau buồn.

Tôi đâm thanh kiếm của mình vào miệng cô ta.

"Kyagh- ?!"

“Tiếng hét của cô thánh thót như vậy chắc hát cũng hay lắm, tiếc là tôi không có cơ hội nghe tiếp rồi… Nháy thứ ba."

Tôi đã xé toạc não sau của cô ta, phần não chịu trách nhiệm điều khiển hô hấp, nhịp tim, chức năng tiêu hóa, v.v., vì vậy chắc cổ sẽ không có hy vọng sống sót.

Và người bạn trong tay phải của tôi này cũng sắp đạt đến giới hạn.

“Tuy tình bạn của chúng ta không kéo dài nhưng tôi rất vui vì bạn đồng hành, cảm ơn người bạn của tôi nhé… Bốn. ”

Crakkkkk !!!!

Tôi bẻ cổ của gã Elf mà tôi đã dùng làm lá chắn vì điểm kinh nghiệm của gã sẽ biến mất tiêu nếu gã chết một cách tự nhiên do mất máu quá nhiều.

Sau khi tôi lấy lại chiếc dao găm được trao như một biểu tượng cao quý của tình bạn, xác chết của gã đã bị đốt cháy bởi một quả cầu lửa do Hỏa Tinh linh bắn ra.

Xác chết thông thường ở Cấp độ 0. Ngoài cơ thể của các chủng tộc đã cứng cáp ngay từ khi sinh ra, các xác chết không hơn gì những cục thịt không thể dùng làm lá chắn được. Đặc biệt, cơ thể của Elf thì lại mỏng manh như xương chó vậy.

"Giết tên nhân loại đó -!"

"Không thể tha thứ được !"

Lũ Elf tức giận cùng nhau nhắm cung tên và gậy phép của chúng hướng đến tôi, nhưng với tư cách là một người bạn tốt, tôi rất muốn khuyên họ rằng hành động của họ là rất hấp tấp đấy.

Có điều tôi không phải là kẻ duy nhất chiến đấu ở đây. Những tên vệ sỹ chợ đen đang đối mặt với trận chiến với những cái đầu lạnh và tỉnh táo bất chấp cái chết của đồng đội. Chúng đã đẩy lùi những kẻ thù và khiến cho cô Công chúa tiên tộc dù đang giận dữ cũng không thể quá để ý đến tôi được.

Ngược lại, những người Elf rất dễ bị lung lay và bị chi phối bởi cảm xúc của chính bọn chúng. Điều này là do những người Elf sở hữu tuổi thọ cao đã trải qua hàng trăm năm cùng với nhau và tạo thành những mối quan hệ khăng khít như hàng xóm, đồng đội, bạn bè và những thứ tương tự. Có thể xem họ coi nhau như một đại gia đình vậy.

Đây là sức mạnh và đồng thời cũng là điểm yếu. Và hiện tại, điểm yếu này đã lộ rõ.

Sự hi sinh của những kẻ đồng tộc sẽ khiến bọn chúng trở nên mất lý trí và tạo nhiều sơ hở cho tôi lợi dụng

"Phong tỏa lối ra!"

"Mau chóng bảo vệ Quý ngài Mặt nạ Sói!"

"Lấp những kẽ hở xung quanh lại!"

Thật vậy, những tên vệ sỹ chợ đen bắt đầu tấn công — các Elf đã để lộ quá nhiều sơ hở do mất bình tĩnh trước cái chết thảm khốc của những người đồng đội giống như một gia đình của chúng.

Lũ Elf bắt đầu sụp đổ lần lượt như những quân cờ domino.

“Ahh! Khốn kiếp…!"

Tôi cảm thấy lòng đau như cắt khi chứng kiến các Elf lần lượt ngã xuống như ngả rạ.

“Hu hu …Điểm kinh nghiệm quý giá đóa là của tuôi mà…!”

Kinh nghiệm của tôi đang tăng dần trong mỗi khoảnh khắc trôi qua, và trạng thái tâm trí của Công chúa tiên tộc càng trở nên tồi tệ hơn. Cô ả đang như điên cuồng cùng với các Tinh linh như một con chó cái điên rồ được tiêm thuốc kích thích.

Nhưng dù vậy cô ta vẫn rất mạnh mẽ.

Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của tôi nếu tôi không tăng cấp nhanh hơn. Đến giờ phút này có lẽ phải dốc toàn lực rồi.

Mà … cũng không thể mong chờ rằng chuyện này sẽ kết thúc mà vẫn còn lành lặn được đâu, chí ít có khi tôi sẽ mất một hoặc hai ngón tay đấy.

Sự phát triển của tôi chỉ mới bắt đầu bây giờ.

*

*

*

… Ơ hơ … Cái đíu gì vậy … tôi chỉ có ý ẩn dụ thôi mà cuối cùng nó thành hiện thực à ? Tôi thực sự đã bị cắt một ngón tay. Tôi biến tên khốn kiếp gây ra chuyện đó thành điểm kinh nghiệm coi như sự đền bù tội lỗi hắn đã gây ra.

"Tên khốn bẩn thỉu, bắn ra Sword Ki sau khi giả vờ yếu đuối."

Tôi nhấc ngón trỏ bàn tay phải bị cắt của mình lên khỏi mặt đất. Sự tự phụ của tôi đã suýt khiến tôi phải trả giá bằng cổ thay vì ngón tay. Tôi sử dụng chiếc áo chiến đấu sạch sẽ của một trong những kẻ tấn công tôi, giờ đây đã trở thành một xác chết lạnh lẽo khoảng 10 giây trước, sau đó tỉ mỉ lau sạch bụi bẩn trên phần ngón tay bị đứt lìa.

Chíu …

Sau đó tôi đã rất cẩn thận nối nó lại như vẻ ban đầu.

Mà chả biết có phải do tôi hoa mắt hay không mà sao cứ thấy nó bị lệch lệch kiểu gì ấy nhỉ …

“Hộc hộc … Ngươi là Quỷ dữ sao ?”

Nữ hoàng Elf tương lai, cô ta là người sống sót cuối cùng cũng chẳng khác gì lần trước, hỏi tôi trong lúc đang thở dốc.

Vẻ mặt cô ả chuyển từ giận dữ sang sợ hãi. Có vẻ như cô ta thực sự đang nhầm tôi với một con ác quỷ.

“Ấy ấy, cô nói vậy làm tôi hơi bị buồn đó… Chẳng phải chúng ta là những người duy nhất còn sót lại sau vụ thảm sát này sao ?”

Quả thực tôi đã làm thay đổi dòng thời gian sự kiện.

Vì không còn con tin nên đám người ở chợ đen không thể nào khiến cho Sylvia đầu hàng được, kết cục là bọn chúng gần như bị cô ta diệt sạch cả đám.

Bạn có thể biết có bao nhiêu người ở Cấp độ 150 đã chết chỉ bằng cách nhìn vào sự thay đổi Cấp độ của nàng công chúa của chúng ta không.

▷ Chủng tộc: Elf bậc cao

▷ Cấp độ: 288

▷ Chức nghiệp: Pháp sư (Chúc phúc = Nguyên tố ↑)

▷ Kỹ năng: Nguyên tố (S) Thanh lịch (A) Quyến rũ (A) Cung thuật (B) Chúc phúc (C)…

▷ Tình trạng: Gãy xương, Chảy máu, Kiệt sức, Tự phục hồi

Cấp độ của cô ấy đã tăng lên 4 cấp.

Và đối với tôi?

▷ Chủng tộc: Người bậc cao

▷ Cấp độ: 203

▷ Chức nghiệp: Anh hùng (500% điểm kinh nghiệm)

▷ Kỹ năng: Diễn giải (A) Giết chóc (B) Ném (C) Cuồng nộ (D) Khiêu khích (E)…

▷ Trạng thái: Đang tái sinh, Hỗn loạn

Cấp độ của tôi đã tăng 199 chỉ riêng ở chợ đen này.

… Về kỹ năng? Chúng là một thay đổi vặt vãnh nên không có gì đáng chú ý.

Tôi đã chứng kiến rõ ràng tác dụng của đặc quyền Anh hung đó là điểm kinh nghiệm gấp năm lần trong lần này. Cấp độ của tôi đã tăng lên và tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn với mọi Elf có Cấp độ trung bình 200 mà tôi đã giết. Tôi phải gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất vì sự hỗ trợ của những người bạn Elf, những người đã trở thành điểm kinh nghiệm cho ước mơ của tôi.

Tôi sẽ đá đít Quỷ vương chỉ trong 6 tháng nếu Cấp độ của bản thân tăng với tốc độ này mỗi ngày ?!

Bây giờ chỉ còn lại một mẻ điểm kinh nghiệm nữa thôi. Một người đồng đội cũ, kẻ mà tôi sẽ không bao giờ để cho thoát được.

Silvia đã kiệt sức, bị gãy xương và chảy máu. Và những điều kiện này đều ở mức độ nghiêm trọng có nghĩa những kẻ ở chợ đen đã đẩy cô ta đến cực hạn của bản thân rồi.

Bây giờ rất khó để cô ta tiến thêm một bước nữa. Tuy nhiên, cô ta vẫn có con át chủ bài của mình.

“Quỷ dữ, dù có chết ta cũng phải kéo ngươi theo cùng … Hỡi các Thổ Tinh linh hãy nghe lệnh ta …! ”

Công chúa Tiên tộc hét lên một tiếng dữ dội.

Có vẻ như cô không có ý định bỏ mặc xác của đồng đội và bạn bè, những người đã theo cô đến chết, và rồi chạy trốn.

Xác của Elf đã được trao đổi với một mức giá đáng kể đấy. Giống như cách các trinh nữ tượng trưng cho sự ‘thuần khiết’, máu và xương của Elf thường được sử dụng làm chất xúc tác ma thuật ấn chứa ý nghĩa của sự ‘vĩnh cửu’ - nhưng giống như cách những tên đồ tể xắt nhỏ miếng thịt mà chúng có vậy.

Không thể nào Silvia ghê tởm loài người lại không biết về điều này. Và đó là lý do tại sao…

“Tôi biết là cô đang nghĩ gì nhưng cô kiềm chế lại một chút được không ? Bởi cô quá tay một chút thôi những thi thể Elf này sẽ không sử dụng được nữa mất. Và cô đừng quên người khiến bọn họ dấn thân vào chỗ chết chẳng phải … chính là cô hay sao ? "

Công chúa này đã lên kế hoạch hủy diệt khu chợ đen bằng cách sử dụng các Nguyên tố Đất, và quyên sinh cùng với nó.

“Quỷ dữ, tất cả là tại người! Nếu ngươi không ở đây, chuyện này đã không xảy ra và chiến thắng lẽ ra đã thuộc về chúng ta … Và … bọn họ cũng sẽ không mất mạng ở đây như thế này. "

“Đó vốn là vấn đề của mình cô, vậy nên đừng có lôi kéo những người đồng tộc vô tôi vào chuyện này … và nãy giờ cô cũng gọi tôi là quỷ này quỷ nọ hơi nhiều rồi đấy. ”

Tôi từ từ tiến lại gần cô ấy hơn, và tôi tháo chiếc mặt nạ sói nhuốm màu máu đỏ thẫm của Elf.

Keengg ……-

Các Thổ Tinh linh chuẩn bị làm sụp độ khu vực này lập tức dừng lại. Chúng không di chuyển một ly nào ngay cả khi công chúa Tiên tộc kia ra sức cầu xin. Phải chăng chúng không muốn người bạn thân thiết của chúng, công chúa kia phải chết ?

Ohh , hiển nhiên là không rồi …

"Tại sao người lại bảo vệ con quỷ này, tại sao tất cả lại dừng lại ?!"

Silvia bối rối trước tình huống không rõ này.

Bị phản bội bởi các Tinh linh mà cô ta đã tin tưởng khiến cô ta bị shock. Tôi nhẹ nhàng đâm chiếc mũi nhọn dao găm của mình vào trái tim của công chúa tiên tộc, người đang đau khổ vì sự phản bội này. Và sau đó, tôi nói với cô ấy lý do đằng sau nó.

"Thử hỏi các Tinh linh mà xem, giữa một con khốn lợi dụng bạn bè, đồng tộc của mình để sát hại người khác dưới danh nghĩa “công lý” và vị Anh Hùng, niềm hy vọng của nhân loại thì chúng sẽ chọn bảo vệ ai nào ?"

Các Tinh linh vốn rất yêu quý tự nhiên. Nên chúng sẽ bảo vệ tự nhiên. Thế nào là tự nhiên ? Giúp đỡ vị Anh Hùng vĩ đại đánh bại Quỷ vương Pedonar, đó chính là tự nhiên đấy. Như thế chẳng phải tốt hơn là bị giết chết sao ?

"Anh Hùng…?"

Silvia hỏi điều này với đôi mắt mở to như thể hy vọng tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi đang nói đùa.

“Tôi không mong sẽ gặp lại cô ở lần thứ ba đâu, Silvia.”

Phập …

Thình thịch… thịch … thịch ….

Vậy là Nữ hoàng Tiên tộc trong tương lai đã trở thành bước đệm cho Anh hùng vĩ đại.

Đáng lẽ tôi nên được vinh danh vì việc này, một kết cục viên mãn không thể tuyệt vời hơn !

*

*

*

▷ (Bối rối) Vậy cậu đã tàn sát tất cả các Elf ở đó ? Người ta nói rằng khi mà thù hận và giận dữ kết hợp với nhau, sẽ sinh ra người con gái có bản tính độc ác, phiền phức và khó xử lý và sẽ trở thành mối nguy hại trong thế giới đó. Việc tốt nặng tựa đá tảng, ngược lại cái ác nhẹ tựa lông hồng. Có vẻ như cậu sẽ khó mà tốt nghiệp được ngay cả khi cậu đánh bại Quỷ Vương với tốc độ này.

Thật quá bất công Giáo sư Đạo đức học đáng kính ơi !!!

Rõ ràng bọn chúng tấn công tôi trước mà !

▷ Nhẫn nhịn mang lại hòa bình trong khi bất nhẫn sinh ra hối tiếc. Liệu nó đã được giải quyết một cách tốt đẹp chưa nếu cậu kiên nhẫn hơn một chút ? Sự nhẫn nãi và thời gian có thể mang lại nhiều kết quả tuyệt vời hơn là bào lúc và giết chóc đấu học sinh Kang Han Soo. Đừng hấp tấp mà hãy tĩnh tâm quan sát vạn vận xung quanh mình xem. Cậu thấy gì ?

… Điểm kinh nghiệm ?

Mà bây giờ có khi tôi lên kế hoạch xử lý thằng Kiếm vương Alex được rồi ấy nhỉ.

Truyện Chữ Hay