[Fanfiction Jungkook] Tình Yêu, Cất Cánh!

chương 20: những món quà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Đây là đâu vậy? - Mọi người còn đang ngơ ngác chưa kịp hiểu gì thì lại được thêm một phen hú hồn hú vía:

- Cô dám đánh tôi? - Jungkook lại hét lên như định nuốt sống Ami nhưng lại bị ông anh Kim Seok Jin ngăn lại:

- Bình tĩnh em ơi, chuyện đâu còn có đó...

- Hyung buông em ra, em phải xé xác cô ta ra.

Cả đoàn nhí nhố kia sau khi nắm bắt được đầu đuôi câu chuyện thì chỉ đành thở dài trong vô vọng. Jungkook đang đứng trước bậc thang bị trừ lương. Riêng con Seong thì hoằm hoằm lửa giận, nó quay lại chêm vào:

- Kang Ami, sao chị lại dám đánh Jungkook oppa?

- Mình thích thì mình đánh thôi. - Ami coi lời em nó nói như "gió thoảng qua tai".

- Tôi phải giết cô... - Cậu vùng vẫy trong "vô vọng". (AD: Tội nghiệp Jungkookie bé bỏng.)

__________________________________

"Anh đến trước nhé! Anh thoát rồi." tiếng của Kim Seok Jin vang xa nhưng lại mừng hụt: "Trời ơi, con Thỏ béo kia đến trước rồi."

"Em đây cũng đến rồi. Mệt bở hơi tai." tiếp theo là tiếng của anh già khó ở Min Yoongi.

...

Có chuyện gì vậy nhỉ?

phút trước...

Kít. Xe bỗng nhiên dừng lại. Anh lái xe thông báo:

- Tụi bây cãi nhau, đến cái xe cũng bất bình. May là ra khỏi thành phố rồi nên tụi bây đi bộ cũng được. Sẽ không bị fan bắt gặp trong bộ dang này đâu. Từ đây đến Botanical Park chắc còn km nữa.

- Hảảảảảảả? - Cả bọn (trừ Ami và Jimin) há hốc mồm sửng sốt. Đang mặc đồ ngủ và chưa kịp xỏ dép thì đi bộ cái kiểu gì chứ? Quan trọng là những bốn cây số. Trời ơi.

Mà khoan, "Park" tiếng Anh có nghĩa là "công viên". Công viên thì ngu gì không đi.

- Dép của các cậu trong cốp xe. Đường thì tự lên tra Google Map mà xem - Ami nên tiếng. - Ai đến sau thì hậu quả tự chịu. Đến trước sẽ có thưởng.

Nghe đến đây cả bọn phi như bay ra đằng sau cốp lấy hết dép. Jimin cũng định xuống xe thì bị Ami kéo tay lại. Cô cười:

- Đi xe không thích thích đi bộ à?

- Không phải xe hỏng sao?

Quay lại hiện tại...

- Mấy lũ mệt bở hơi tai. Anh trai thiếu muối Kim Seok Jin kiểm tra lại thì thấy "thiêu thiếu":

- Ủa, Ami và Jimin đâu rồi?

Chiếc xe từ đâu bỗng dừng lại. Thì ra xe này không phải bị hỏng. Cuộc đời là "những cú lừa". Nhưng đâu có ngờ rằng cuộc nói chuyện trên đường chạy của mấy người kia đã bị nghe thấy hết. Dép ấy co cài máy nghe nén.

Nhóm chạy đầu tiên (only Jungkook):

- Cô ta dám chơi mình như thế thì đừng hòng mình tác hợp cho cô ta và Jimin hyung. Hứ, mật khẩu điện thoại là "Otober"cơ đấy. Xí, đấy không phải là tháng sinh của hyung đấy à?

Nhóm chạy thứ hai (Min "Ồ Hố" và Jin "thiếu muối"):

Jin: Anh đang mơ về truyện em ạ. Cái quyển tập của "Tình yêu, cất cánh!" ý. Mua sắp được rồi lại bị tỉnh dậy.

Suga: Em cũng thế. Haizz. Miếng ăn đến mồm rồi còn bị rơi mất.

Nhóm chạy thứ ba ( Seong và V).

Nhóm chạy thứ tư ( Hobi, RM và Hayon).

Trên xe, đeo cái tai nghe không dây, nghe được hết mấy cái chuyện kia. Jimin ngủ rồi. Chỉ còn mỗi cô và anh lái xe.

- Em cũng lên đáp trả lại tình cảm của Jimin đi chứ. Mấy năm rồi anh thấy nó chỉ yêu mình em như vậy. Người như vậy bây giờ hiếm lắm em ạ.

- Biết là vậy. Mà thôi, bản in mẫu của mấy quyển truyện lần trước em gửi ở chỗ anh vẫn còn chứ?

- Ở chỗ hộc ghế phụ kia kìa. Em tự lấy đi.

Vậy là cả bọn ấm ức khi đã bị lừa nhưng lại sáng mắt khi thấy mấy hộp quà Ami cầm xuống xe:

- Chỉ những người về thứ nhất, thứ hai và thứ ba mới nhận được quà.

Bọn về sau thì tiếc hùi tiếc hụi. Jungkook cũng nguôi giận vì người ta cũng tặng quà cho mình rồi nhưng rồi núi lửa lại phun trào một lần nữa khi thấy hộp quà to như vậy nhưng cái để phải dày đến hơn mấy chục cm. Bên trong lại chỉ có một tờ giấy: "Chúc mừng bạn đã về nhất. Tôi không biết tặng bạn cái gì hơn. Nghĩ đi nghĩ lại tôi tặng bạn cm không khí. Không khí quan trọng rất tốt cho sức khỏe."

- Có khi nào quà của chúng ta cũng vậy không? - Suga ghé tai Jin nói nhỏ.

- Thôi thì cứ mở ra đã.

Mở ra, cả hai người đấy đều mắt chữ A mồm chữ O như bắt được vàng. Hí hí, truyện tập mà tối qua, sáng nay, mọi ngày đều mơ.

- Cô lấy ở đâu vậy? - Seok Jin vừa mở đọc lướt qua vừa hỏi.

- Ăn trộm. Nếu không cần thì có thể trả lại.

- Ấy đừng, tôi không có ý đó. Ai lại không lấy.

Cả bọn kéo nhau đi vào nơi tiếp khách của Botanical Park. người chạy cuối thì mừng thầm không bị phạt vì tưởng Ami quên (AD: chưa quên đâu.) Riêng con em Seong thì không thể vui được. Mặt nó nghiêm túc lại, tay bấm điện thoại:

"Jungkook oppa, mười năm phút nữa em có thể gặp anh được chứ?"

" Em là... "

" Kang Seong - em gái của chị Ami. "

" Sao em bết sđt của anh?"

" Chị Hayon cho em."

Jungkook hướng về phía của Seong. Rõ rảng chỉ cách nhau có mấy bước chân thôi mà sao không gặp nhau nói chuyện trực tiếp lại còn nhắn tin làm gì?

Ting. Điện thoại lại kêu.

"Anh nhất định phải gặp em. Em muốn hỏi anh một số chuyện. Và nhớ, mang cả hộp quà trống không mà anh đang cầm trên tay nữa. Nhớ đấy, anh nhất định phải đến và mang theo hộp quà đó nữa."

"Ơ nhưng mà..."

" Và đừng để cho chị Ami biết."

@Seong đã offine.

Roy, à không Han Jyong. Anh có thể yên tâm về Ami rồi.

Truyện Chữ Hay