Chương
Kết quả cuối cùng, Hoắc Hi muốn, cô cự tuyệt. Tùy ý anh lăn lộn thế nào, cô nhất quyết không mở miệng đáp ứng. Chuyện công bố tình yêu này còn khó hơn chuyện muốn cô chủ động với anh nữa. Hoắc Hi chỉ đành gác chuyện này lại.
Thi học kỳ xong là thời điểm cô được nghỉ đông.
Bối Minh Phàm muốn nhận một kỳ tống nghệ cho cô, nghỉ đông tháng, là thời gian tốt để bắt đầu cho cô thích ứng với chuyện vừa học vừa làm.
Quảng cáo mới vẫn xuất hiện không ngừng, các đại ngôn trước đây và đại ngôn xa xỉ cô vừa nhận đều có thành ý hợp tác, muốn cô vẫn làm người đại diện cho sản phẩm mới của quý tới.
Sản phẩm mới của nhãn hàng xa xỉ kia gọi là “tân sinh”. Bọn họ cảm thấy quá trình trưởng thành của Thịnh Kiều rất thích hợp với ý đồ của sản phẩm.
Bối Minh Phàm cầm văn kiện nói chuyện với Thịnh Kiều.
“Ban đầu là Phó Vũ Xuyên tiếp xúc với tân sinh này. Bên nhãn hàng lúc đầu cũng tính toán sẽ dùng cô ta. Ai ngờ, điểm thi đại học của cô quá trâu bò, còn trực tiếp vào Thanh Hoa, nên chớp mắt một cái, nhãn hàng cảm thấy hình tượng của cô thích hợp hơn.”
Thịnh Kiều cầm văn kiện đọc lướt qua.
“Vậy cái này có tính là tôi hớt tay trên của người ta không?”
Bối Minh Phàm cười lạnh.
“Cô ta hớt tay trên của cô còn ít à? Với lại, đây là bên phía nhãn hiệu chủ động liên hệ với cô. Không có năng lực sẽ khiến người khác chướng mắt thôi.”
Không lâu sau, nhãn hiệu xa xỉ liền quan tuyên sản phẩm mới “tân sinh”, người phát ngôn toàn dòng là Thịnh Kiều.
Phó Vũ Xuyên mất danh phận đại ngôn toàn dòng, nhưng bù lại lấy được đại ngôn sản phẩm đơn. Người đại diện của Phó Vũ Xuyên vẫn là có chút thủ đoạn.
Nhưng, một bên là đại ngôn toàn dòng, một bên là đại ngôn sản phẩm đơn, hai người lại là đối thủ, đứng gần nhau liền bị đem ra so sánh. Fan hai nhà cũng vì vậy mà bắt đầu rơi vào con đường xé bức quanh năm suốt tháng chưa từng đứt đoạn.
Thời gian gần đây Thịnh Kiều rất ít khi lên mạng, trừ bỏ mỗi ngày đăng nhập vào tài khoản Phúc Sở Ý để đánh bảng cho Hoắc Hi. Sau khi cô quay xong quảng cáo, đăng thông cáo, thì cũng gần đến Tết.
Cô và Hoắc Hi ở nhà cùng nhau làm vằn thắn.
Nhân sủi cảo là bà Thịnh làm. Hoắc Hi và Thịnh Kiều đều không biết gói vằn thắn. Bà Thịnh dạy từng bước một. May mà hai người đều thông minh, dạy một lần liền biết làm.
Thịnh Kiều tẩy sạch một ít tiền xu, bỏ vào sủi cảo, để xem ai may mắn ăn trúng.
Bà Thịnh nhìn vẻ mặt ôn nhu của Hoắc Hi khi nhìn con gái, nhẹ giọng hỏi.
“Tiểu Hi không về nhà ăn Tết sao?”
Hoắc Hi vừa bọc sủi cảo vừa lắc đầu.
“Dạ ba mẹ cháu đều ở nước ngoài, với lại, năm nào thời gian này cháu đều có lịch trình.”
Bà Thịnh kinh ngạc hỏi.
“Đêm cũng vẫn phải làm việc à?”
Hoắc Hi cười lên.
“Năm nay thì không, năm nay cháu không nhận lời mời tham gia xuân vãn.”
Bà Thịnh trìu mến nhìn anh.
“Vậy năm nay cháu ở đây ăn Tết với nhà bác đi.”
Hoắc Hi gật đầu.
Lúc ăn cơm, Thịnh Kiều nhận được điện thoại của Bối Minh Phàm, nhắc nhở cô ngày mai bên nhãn hàng xa xỉ có sự kiện, còn cẩn thận dặn dò.
“Toàn bộ nghệ sĩ đại ngôn cho nhãn hàng đều sẽ tham dự. Cô nhớ đi ngủ sớm một chút. Không được thức đêm, sẽ bị phù. Ngày mai nhất định phải trang điểm thật đẹp, diễm áp toàn trường cho tôi.”
Sự kiện của nhãn hàng là một kiểu sân khấu biểu diễn thời trang dùng để báo cáo tổng kết. Năm nay, người đại diện của từng sản phẩm sẽ cầm nó đi dạo một vòng trên sân khấu chữ T. Đối với Cbiz, thì đây là một sự kiện có quy mô khá lớn.
Ngày hôm sau, Hoắc Hi đưa cô tới phòng tạo hình. Bối Minh Phàm vừa thấy anh liền dùng ánh mắt như nhìn hồ ly tinh mà hỏi.
“Cậu cũng tới à?”
Hoắc Hi cười cười.
“Hôm nay không bận, muốn đi cùng cô ấy.”
Sự kiện tổ chức ngoài trời, sân khấu cũng là ngoài trời. Người vây xem rất nhiều. Hoắc Hi có thể chen lẫn trong đám đông. Nếu vô tình bị chụp hình thì cũng có thể lấy cớ là anh tới xem biểu diễn.
Bối Minh Phàm lúc này mới thôi sắm vai Vương Mẫu nương nương chuyên chia rẽ uyên ương.
Thịnh Kiều hôm nay mặc một lễ phục thiên nga đen, khoét ngực sâu hở ra xương quai xanh tinh xảo, vạt áo váy lụa bồng bềnh, tóc dài cuốn lên, dùng một vòng đeo trân châu quấn giữ, nhìn y như công chúa.
Hoắc Hi duỗi tay ôm cô vào lòng, nhịn không được hôn lên trán.
“Em thật đẹp.”
Bối Minh Phàm đứng bên cạnh, nhắm mắt không nhìn!!!
Hoắc Hi không ngồi xe cùng với họ mà tự lái xe tới hiện trường. Bối Minh Phàm canh thời gian rồi mới đưa Thịnh Kiều đi.
Nhãn hiệu có chuẩn bị phòng nghỉ cho các nghệ sĩ. Người phụ trách nhanh chóng đem sản phẩm cầm qua. Trang sức đeo trên người Thịnh Kiều toàn bộ thuộc dòng sản phẩm mới “tân sinh”, nước hoa mà cô dùng cũng thuộc nhãn hiệu của họ.
Sân khấu chữ T cũng tương tự như thảm đỏ. Nghệ sĩ chỉ cần đi lên, dạo một vòng, sau đó ngồi xuống ghế dành cho khách quý là được.
Ở hậu đài đợi lên sân khấu, Thịnh Kiều không ngờ lại đụng mặt Phó Vũ Xuyên.
Phó Vũ Xuyên đi lộ tuyến nữ thần ôn nhu, mặc kệ là trường hợp gì, mặc kệ đối phương là ai, luôn sẽ dùng thái độ ôn nhu tươi cười mà đối đãi. Mặc dù fan hai bên bởi vì đại ngôn lần này mà xé đến mây đen đầy trời, nhưng lúc này đối mặt, vẫn lễ phép gật đầu chào. Thịnh Kiều mĩm cười chào lại. Nhìn bề ngoài, giống như giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng thật ra, người đại diện của Phó Vũ Xuyên, chị họ Phó Hồng thì đang trừng mắt, vẻ mặt không thân thiện mà nhìn Thịnh Kiều.
Thịnh Kiều giả vờ không thấy bà ta. Theo thứ tự thì cô lên sân khấu sau Phó Vũ Xuyên. Chu Khản chạy tới giúp cô dậm lại phấn trang điểm. Phó Vũ Xuyên đã lên khán đài, ở giữa còn vị nữa, sau đó mới tới lượt cô.
Trợ lý rất nhanh gọi cô chuẩn bị.
Thịnh Kiều nhấc váy đi tới đứng sau bức màn, chờ người chủ trì gọi tên cô thì cô nhoẻn miệng cười, hào phóng tự nhiên, bước ra.
Toàn trường đều là tiếng răng rắc~ của máy chụp hình. Dòng người chen chúc xô đẩy. Giới truyền thông chen lẫn với fan. Cô nghĩ thầm không biết Hoắc Hi đang đứng ở đâu. Đảo mắt qua lại vẫn không thấy anh nên đành từ bỏ.
Người chủ trì giới thiệu các sản phẩm trên người Thịnh Kiều, cô vui vẻ đưa tay vẫy chào khán giả hai bên. Lúc cô đi tới vị trí trung tâm, thình lình bên dưới có giọng nam rống lên.
“Kiều Kiều~ anh yêu em~”
Hô lớn tiếng như thế đúng là không hợp thời, thật không rõ là loại fan nào. Thịnh Kiều trên mặt vẫn bình tĩnh, tiếp tục đi tới trước. Sân khấu bên cạnh đột nhiên nhảy lên một người.
Động tác của hắn quá nhanh, bảo an xung quanh chưa kịp chú ý. Sân khấu chữ T vốn không chuẩn bị hàng rào phòng vệ, khán giả rất dễ dàng chống tay nhảy lên. Tên đàn ông kia nhào tới Thịnh Kiều, trong miệng hô lên.
“Thịnh Kiều, anh yêu em!”
Rõ ràng là âm thanh vừa nãy.
Thịnh Kiều sợ tới mức liên tục lui về sau, bởi vì mang giày cao gót, trong lúc vội vàng dẫm lên làn váy, lảo đảo một cái liền ngã xuống. Tên đàn ông bổ nhào tới trước mặt cô, đôi tay hướng tới ngực cô, rõ ràng có ý đồ muốn túm lấy áo cô mà kéo xuống. Nhưng bởi vì Thịnh Kiều té ngã nên vừa vặn khiến hắn không thực hiện được ý đồ. Hai người đồng thời ngã lăn xuống thảm đỏ.
Trong đầu Thịnh Kiều nảy ra một ý niệm.
Tên này không phải fan cuồng.
Hắn cố ý xông lên đài, chính là muốn kéo lễ phục của cô xuống, để cô bị lộ thân trước mặt mọi người.
Đồ chết tiệt!
Ý thức được điểm này, Thịnh Kiều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, một tay che ngực, ngẩng đầu trừng mắt nhìn tên kia.
Tên đàn ông thấy kế sách không thành, nhìn thấy ánh mắt của Thịnh Kiều, sửng sốt một chút, ánh mắt thoáng hoảng loạn, còn muốn làm chuyện gì đó đã bị bảo an chế trụ.
Hắn không thể làm gì khác hơn, tiếp tục giả làm fan cuồng mà hô lên.
“Anh yêu em a… Kiều Kiều!”
Chuyện phát sinh đột ngột, chỉ kéo dài vài dây. Mọi người ở hiện trường đều sợ hãi. Bảo an kéo tên kia ra ngoài. Thịnh Kiều còn ngã ngồi trên mặt đất, chưa đứng lên được.
Cô vốn mặc lễ phục, té một cái liền rất khó đứng lên. Giới truyền thông ở hiện trường sau vài giây đứng hình liền nổi điên mà nâng máy chụp liên tục, ý đồ lưu lại khoảnh khắc bị biến thành trò hề của cô.
Có thể tưởng tượng, phong ba bão táp kế tiếp xuất hiện ở trên mạng sẽ là chuyện này.
Người bên ban tổ chức chạy tới muốn giúp Thịnh Kiều đứng lên, còn chưa tới gần đã thấy một bóng người chống tay nhảy lên sân khấu, cởi áo khoác, trùm lên người Thịnh Kiều, sau đó cúi người ôm cô vào lòng.
Người này đội mũ lưỡi trai màu đen che khuất khuôn mặt, dáng cao thẳng tắp, tuy đang cúi đầu nhưng ai cũng có thể nhận ra khí lạnh thấu xương đang tỏa ra từ người anh ta.
Thịnh Kiều ngửi được hương thơm quen thuộc, thân hình đang căng cứng liền mềm xuống, trong lòng đau xót, nước mắt tuôn rơi, ngẩng mặt nghẹn ngào gọi.
“Hoắc Hi~”
Anh cúi đầu hôn lên trán cô, ôn nhu nói.
“Ngoan~ không có việc gì.”
Người bên ban tổ chức chạy tới, sững sờ nói.
“Anh… anh…”
Hoắc Hi quay đầu, khuôn mặt lạnh băng hiện ra trước ánh mắt của quần chúng. Toàn trường vang lên những tiếng kinh hô. Hoắc Hi nói với nhân viên công tác, âm thanh lạnh lùng.
“Nam nhân kia, bắt giữ, không được thả.”
Nói xong, bế Thịnh Kiều nhanh chóng rời đi.
Tâm tư của giới truyền thông đều bị một màn vừa rồi chiếm lĩnh.
Hoắc Hi có mặt ở hiện trường. Hoắc Hi xông lên sân khấu. Hoắc Hi bế Thịnh Kiều. Hoắc Hi cúi đầu hôn Thịnh Kiều.
Đệch ~
Chúng ta đã tận mắt chứng kiến khoảnh khắc tình yêu bị phơi bày ra ánh sáng a~
Còn xem sự kiện gì nữa chứ. Nhanh nhanh thông tri Tân Lãng. Báo với bọn họ chuẩn bị biện pháp giải tỏa băng thông kẻo trang mạng sẽ bị sập a!!!
Sự kiện còn chưa kết thúc. Giới truyền thông quốc nội đồng loạt tung ra video và ảnh chụp, dẫn tới tình trạng toàn mạng sôi trào, weibo tê liệt giờ, sau đó mới khôi phục hoạt động bình thường.
Từ khóa [Hoắc Hi Thịnh Kiều công khai tình yêu] cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện.
Trước kia Cao Mỹ Linh thường xuyên dùng từ khóa này để xào tai tiếng. Lần Thịnh Kiều lộ danh phận fan bạn gái, nó cũng xuất hiện trên hot search. Có thể nói, đối với quần chúng ăn dưa trên toàn quốc thì đề tài này đã nằm trong diện miễn dịch rồi.
Nhưng khi mọi người mang tâm trạng ăn dưa mà bấm vào tin tức thì mới phát hiện… cbn, lần này là thật.
[Thịnh Kiều ở hiện trường bị tập kích, Hoắc Hi hiện thân cứu giúp]
[Hoắc Hi anh hùng cứu mỹ nhân. Tình yêu của hai người hấp thụ ánh sáng]
Trong video, Thịnh Kiều bị một tên fan cuồng muốn chộp vào ngực, chật vật té xuống đất, mà Hoắc Hi đột nhiên xuất hiện, dùng áo khoác bao lấy cô.
Kỳ thật video dừng ở đây, fan có thể tẩy được. Dù sao bằng hữu gặp nạn, ra tay tương trợ là đều nên làm. Hơn nữa, Thịnh Kiều gặp chuyện thảm như vậy, xông lên giúp cô khoác cái áo che đi cảnh xuân, mọi người có thể lý giải.
Nhưng một màn sau đó, mọi người nhìn thấy liền ngừng hô hấp.
Hoắc Hi cúi đầu hôn cô gái đang ôm trong ngực.
Một nụ hôn ôn nhu, mang theo thâm ý an ủi trấn an, nhẹ nhàng đặt lên trán cô.
Fan và cộng đồng mạng đều phát điên.
Là thật rồi!!! Còn tẩy thế quái nào được~ Cbn, làm sao phủ nhận hả! Đây chính là công khai yêu đương. Là yêu thật a!!! Hai người bọn họ ở bên nhau từ lúc nào? Cẩu tử đều bị mù hết rồi sao?
Hi Quang >> Tập thể tự bế.
Fan Kiều >> Nói không nên lời.
Quần chúng ăn dưa >> AAAA tui không phải là fan của ai, nhưng sao tui kích động dữ vậy nè aaaa ~
Mạng weibo tê liệt giờ cũng không thể ngăn cản nhiệt tình ăn dưa của quần chúng. Không lên weibo, được thôi, chuyển qua dùng QQ, mỗ mỗ, Tieba, trên tất cả các mạng lưới xã hội khác, toàn bộ mọi người đều bàn luận việc này.
Hoắc Hi căn bản không cần lên weibo xác nhận tình yêu. Hành động của anh ở hiện trường, trước mặt truyền thông hôn Thịnh Kiều, chính là một lời tuyên bố vang dội nhất.
Người tôi đang ôm trong lòng, chính là bạn gái của tôi.