Fake Holy Sword Story ~I Was Taken Along When I Sold My Childhood Friend~

chương 148: anh nhất định phải cứu tôi! nhất định, nhé!?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: NicK

———————————

「OOOOOOOOOHHHHHHHHHHH!!」

“Kuh…!”

Alistar đen gầm thét. Cậu áp sát Flor với khả năng di chuyển như một con mãnh thú vượt trội so với con người.

Cứ tưởng rằng cậu ta sẽ tấn công trực diện nhưng cậu lại phóng lên trời rồi đáp xuống đất lao tới theo đường dích dắc. Nhờ đó, Flor không thể giữ được thế phòng thủ chắc chắn.

Nếu di chuyển một cách vô nghĩa như vậy, tốc độ theo tự nhiên sẽ bị chậm lại và để lộ nhiều sơ hở. Nhưng, với việc bị nhuốm màu đen tối, sức mạnh của đôi chân cậu ta dường như đã được gia tăng đáng kể. Nhờ vậy mà cậu ta còn nhanh hơn cả khi lao thẳng đến.

Tư thế của Flor loạng choạng, Alistar lại nhảy lên không trung và tấn công hắn.

「OOOOOOOOOOOOOHHHHHHHHHHHHH!!」

“Ugh, aaahhh!?”

Nguyền Kiếm dày đặc ám khí được vung xuống.

Rầm! Một âm vang nặng nề, khó tin nó lại phát ra từ hai thanh kiếm va vào nhau. Một trận đấu sức đúng nghĩa với những âm thanh khiến mọi người phải bịt kín tai. Cả hai đang ngang tài ngang sức… không, Flor mới là bên có lợi thế. Đó là điều hiển nhiên bởi Alistar chưa bao giờ tập luyện để nâng cao sức mạnh vật lý của mình. Lý do cậu có thể duy trì được thế cân bằng này là nhờ có Thánh Kiếm ép cậu phải dốc toàn lực đến giới hạn của cơ thể. Đó là lý do cậu ta phải chịu đựng những cơn đau cơ thấu xương mỗi khi bị kiểm soát bởi Thánh Kiếm.

Tuy nhiên, mọi chuyện đã khác.

“Cái gì!?”

Thánh Kiếm ám muội dần tiến lại gần trong khi vẫn đang cọ xát với thanh kiếm của hắn. Người đang bị đẩy lùi rõ ràng là Flor.

Hắn nghiến răng nghiến lợi cố gắng ngăn lại bằng cách dồn hết lực về cánh tay khiến chúng căng phồng lên. Tuy nhiên, việc hắn bị đẩy lùi vẫn không có gì thay đổi và Thánh Kiếm đã đến ngay trước mắt hắn.

“S-Sức mạnh gì thế này!?”

Thứ màu đen đang bao phủ cơ thể Alistar là gì? Thứ sức mạnh cuộn trào đang được giải phóng là gì? Hắn không thể hiểu được. Thực tế chỉ cho thấy Flor đang lâm vào một tình thế tồi tệ.

“UOOOOOOOOHHHHHHH!!”

Hắn nghiêng kiếm và tránh khỏi Thánh Kiếm của Alistar, tạo ra thứ âm thanh chói tai và phóng ra những tia lửa. Thế nhưng, chính bởi động tác bất đắc dĩ đó, Flor đã tự làm đau cổ tay mình. Đó là chưa kể, hắn vẫn chưa thể tránh né hoàn toàn, nên một ít lớp da trên vai hắn đã bị xẻo mất làm máu chảy ra từ đó.

Tuy nhiên, đó là cái giá phải trả để thành công làm chệch hướng cú vung xuống của Thánh Kiếm đầy uy lực xuống nền đất.

Rầm!

Thánh Kiếm lún sâu xuống mặt đất, tạo nên một làn khói bụi.

「Thật sơ hở.」

“!?”

Do đang quá tập trung tinh thần vào việc làm chệch hướng thanh kiếm, Flor đã không kịp trả lời Alistar, kẻ đang chuẩn bị cho đòn đánh tiếp theo.

Một cú đấm đen, nắm chặt, đặt ngang phần thắt lưng cậu ta. Và rồi, nó được tung về phía mặt Flor cùng với một âm thanh kinh hãi như thế phá tan bầu khí quyển. Nó mạnh đến mức nếu trực tiếp hứng đòn, gương mặt hắn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

“Guaaaaaaaaaaahhhh!!”

Phép màu đã xảy ra khi Flor có thể kịp thời di chuyển. Không phải do tính toán, mà hoàn toàn trong vô thức. Đó là bản năng của sự sợ hãi cái chết đã kéo toàn bộ cơ thể hắn đi. Hắn đưa kiếm lên ngay trước mặt để đỡ lại nắm đấm của Alistar. Thanh kiếm tuyệt hảo đó, có thể trao đổi chiêu thức với Thánh Kiếm, vang lên tiếng răng rắc. Nó đã vang lên chỉ với một nấm đắm.

“.......!?”

Không, đó không chỉ là một tiếng vang. Cùng với âm thanh khó nghe đó, thanh kiếm của Flor đã bị nứt. Đôi mắt hắn trợn tròn kinh ngạc trước cảnh tượng ấy, hắn đã bị thổi bay về phía sau với một lực đẩy khủng khiếp từ cú va chạm.

“Ugh…!?”

Từ cú va chạm đó, hắn đâm xuyên vào bức tượng của một tòa nhà vững chãi dù có hơi cũ kĩ và cuối cùng có thể dừng lại khi đâm vào bức tường ngay sau đó. Sát thương là lớn đến vô cùng khiến Flor ho ra rất nhiều máu.

“T-Thức sức mạnh gì thế này… sức mạnh đó…!? Ngươi có thể khiến ta… thế này… chỉ bằng một cú đấm…!?”

Ngay khi ngã khụy xuống mặt đất, hắn nhìn về phía Alistar đen đang đứng sau bức tường đổ vỡ.

Một hình dáng kinh hãi… đen tối. Toàn thân cậu ta bị nhuộm một màu đen đến nỗi không thể nhận ra, và một thứ chướng khí toát lên từ cơ thể cậu cũng đủ để khiến bất kỳ ai cảm thấy nguy hiểm khi nhìn vào. Và rồi, hai hình tròn rực đỏ ngay vị trí của đôi mắt cậu ta.

Đó chắc hẳn là mắt cậu ta, nhưng Flor chưa bao giờ chứng kiến đôi mặt nào sáng rực và đáng sợ đến vậy. Chỉ nhìn chằm chằm vào chúng cũng đủ khiến cơ thể hắn cứng đờ và sức lực bị rút cạn, như thể hắn bị trói chặt bởi đôi mắt của Gorgon.

“Chết tiệt…!”

Tuy nhiên, hắn không thể thốt lên điều đó.

Alistar, kẻ đang đức sau bức tường đã thành đống đất vụn, giương cao thanh Thánh Kiếm. Và một thứ chướng khi đen kịt cuộn trào từ cơ thể cậu ta.

Hắn ngay lập tức nhận ra đó là mà lực đang được tụ lại khiến cho những cơn gió thổi bùng lên và mặt đất rung chuyển, thật đáng sợ. Bằng cách nào đó hắn có thể gượng dậy để chuẩn bị đón nhận nó… nhưng, đó không phải là một đòn đánh nửa vời có thể chặn lại chỉ với thế.

“『Evil Slash』”

“Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaahhhhhhhh!?”

Cùng lúc với thánh kiếm vung xuống, một lượng ma lực đen khổng lồ tấn công Flor. Đó là một khối lượng ma lực choáng ngợp có thể nuốt chửng không chỉ hắn mà cả tòa nhà. Bị bao trùm bởi lượng ma lực đen kinh hãi, hình bóng của Flor hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn.

“Haa… Haa…!”

Tòa kiến trúc sụp đổ và biến mất không một dấu vết. Tuy nhiên, Flor vẫn đứng đó, khó mà nói rằng hắn đã an toàn.

Toàn thân hắn chảy máu và mồ hôi chảy đầy gương mặt đã mất đi vẻ điềm tĩnh của hắn. Cơ thể tả tơi của hắn, đang trên bờ vực sụp đổ bất kỳ lúc nào, bằng cách nào đó vẫn có thể đứng được nhờ sự hỗ trợ của thanh kiếm đang cắm xuống mặt đất.

(Chậc, hắn vẫn sống cơ à? Nguyền Kiếm, ông lại nương tay với hắn đấy à?)

[Ta không. Mà hắn mạnh quá chứ nhỉ?]

“Ta không thể… thua được…!”

Flor xoay sở dồn sức để đứng bằng đôi chân mình. Nhưng, dường như hắn sẽ ngã chỉ với lực đẩy của một đứa trẻ. Tuy nhiên, ánh sáng hừng hực trong đôi mắt như đang muốn nói rằng hắn sẽ không khuất phục.

Không ai có thể mất cảnh giác khi đối mặt với đôi mắt đó. Thánh Kiếm hiểu rõ điều đó từ những trải nghiệm của bản thân. Nhưng Alistar, thì chả hiểu gì.

“Thế giới này thật tàn ác. Nhưng kẻ không có sức mạnh chỉ có thể bị cướp đi… Đó là lý do tại sao!”

Kẻ đang bị đẩy lùi rõ ràng là Flor. Hắn trông thật mỏng manh, hắn sẽ chết chỉ với một đòn cuối cùng.

“Bằng cách trở thành một tồn tại hùng mạnh, ta sẽ cứu được tất cả những ai không có sức mạnh!!”

Tuy nhiên, đôi mắt quyết tâm của hắn lại cao quý hơn bất cứ ai. Vì những kẻ duy nhất theo chủ nghĩa thượng đẳng ở đây là Alistar và Magali, gần như mọi sinh vật trên thế giới này đều có thể gọi là cao quý.

Hay đúng hơn, điều Flor đang nói thật anh hùng, khiến Alistar hiện ra không khác gì tên phản diện.

Do đó, Alistar cất tiếng để phá vỡ hình ảnh đó.

「Điều gì sẽ xảy ra với Magali!?」

Câu hỏi như muốn xát thêm muối vào vết thương của hắn. Flor để lộ vẻ đau đớn trông một khoảnh khắc, nhưng lại ngay lập tức biến thành biểu cảm quyết tâm thể hiện ý chí quyết tâm không thể bị lay chuyển của hắn.

“Sức mạnh của Thánh Nữ đó… với nó, ta có thể tiến đến một tầm cao mới… Để biến nó thành sức mạnh của ta, cô ấy phải chết… nhưng, đó là một sự hy sinh đầy cao quý.”

“!?”

Magali kinh ngạc trước sự thật đó.

(Eh!? Tôi phải chết á!?”

Cô biết rằng hắn muốn sở hữu sức mạnh của mình, nhưng cô không nghĩ rằng hắn sẽ thủ tiêu cô. Hay chính xác hơn, cô bị sốc trước ý nghĩa thật sự của việc hắn ham muốn sức mạnh của cô.

(Chúc may mắn.)

(Anh nhất định phải cứu tôi! Nhất định, nhé!? Tôi sẽ chết nếu anh thua đấy!!)

Dẫu vậy, Alistar vẫn nhếch msp. Nhìn thấy sự mất bình tĩnh trên gương mặt của Magali khiến lòng cậu cảm thấy thật ấm áp và êm ái làm sao.

“Đó là lý do tại sao…”

Đột nhiên, Flor lấy ra thứ gì đó từ trong túi. Khi Alistar nhìn thấy nó, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cậu. Nó chỉ là một viên thuốc bình thường, nhưng bản năng cậu ngay lập tức gào thét nó là một thứ đầy nguy hiểm. Không còn nghi ngờ gì về sự đe dọa của nó với cậu.

(Nguyền Kiếm! Sao tôi cảm giác hắn sẽ làm gi đó nguy hiểm nhì! Tấn công hắn đi!)

[H-Hiểu rồi!]

Từ rất nhiều kinh nghiệm của mình, Thánh Kiếm cũng phần nào cảm nhận được gì đó với trực giác của mình, nên lão đã một lần nữa tập trung ma lực vào lưỡi kiếm và chuẩn bị phóng ra thêm một cú chém.

Tuy nhiên, Flor đã nhanh hơn. Hắn nhét viên thuốc vào mồm và cắn nó.

“Đừng cản đường ta, Anh Hùnggggggggggggggggg!!”

Khoảnh khắc tiếp theo, một dòng ma lực mạnh mẽ được giải phóng từ cơ thể Flor.

———————————

Truyện Chữ Hay