Fake Holy Sword Story ~I Was Taken Along When I Sold My Childhood Friend~

chương 121: có thể lao vào một trận đại chiến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: NicK

Editor: Deemo

______________________

“Cái gì chứ…!?”

Tôi hoàn toàn không hiểu những gì Marla nói vào thời điểm đó.

Không, tôi hiểu ý nghĩa của những lời nói đó. Cô không nói gì quá phức tạp, thậm chí đã sử dụng đến những thường thức bất kỳ ai cũng có thể hiểu được. Chỉ là trong đầu tôi… trí óc tôi không muốn chấp nhận điều đó. Chỉ như vậy thôi.

Đáp lại biểu cảm chết lặng của tôi, Marla ở trước mặt nở một nụ cười mỏng manh và mờ nhạt. Cảnh tượng thật đẹp, nhưng nó cũng tạo ra cảm giác mong manh của thuỷ tinh như thể có thể vỡ vụn với chỉ một cái chạm nhẹ.

Mặt khác, Magali, người đang ở xa hơn một chút, đang cười toét mõm. Tôi không có thời gian để chú ý đến thái độ của cô ta, nên tôi đáp lại lời của Marla.

“K-Kết hôn…!?”

“... Lễ cưới sẽ được dự kiến tổ chức trong một vài ngày tới desuwa.”

Có nhanh quá không vậy!?

Nếu là hôn lễ của người lạ thì tôi không quan tâm đâu. Chắc cũng lắm tôi chỉ có thể nói ‘Tiến lên đi, chui vào nấm mồ của cuộc sống nhé!’

Tuy nhiên, sẽ là một câu chuyện hoàn toàn khác nếu đó là hôn lễ của Marla.

Một sự phát triển quá chóng mặt! Chú rể là kẻ nào!? Ta đã nhắm đến cô ấy rồi ngươi không biết à!? Đừng cướp đồ của người khác chứ tên khốn chết tiệt!

Có nhiều thứ tôi không hiểu nổi, đầu tôi như sắp nổ tung!

“Tôi muốn Alistar có thể tham dự hôn lễ desuwa.”

Cô nghĩ tôi sẽ đồng ý chắc!?

Cô nghĩ tôi sẽ tham dự lễ của của một người con gái mình từng để mắt đến với một gã đàn ông khác à!? Ngu ngốc! Nếu tham dự, nó sẽ biến tôi thành kẻ ngốc mất!

Hơn nữa, sau sự biến chuyển nhanh chóng ấy, Marla thật sự đã sẵn sàng để kết hôn sao!? Chuyện đó đã được định sẵn mà tôi không biết à? Bộ tôi là trò hề à?

K-Không, không thể như thế được. Suy cho cùng người đã than ế cũng là Marla. Nếu vậy, đó chắc chắn là một quyết định đột ngột, nhưng… tại sao nó lại diễn ra nhanh đến như vậy…?

“Đương nhiên. Tôi và Alistar có thể vui vẻ chúc mừng cho ngài.”

Thấy tôi không nói gì, Magali liền tự nói nhưng điều nực cười.

Tôi không muốn chúc mừng cho cô ấy!!

“... Tôi hiểu rồi. Thật mừng quá desuwa. Giờ thì, tôi xin phép.”

“Eh…!? Đ-Đợi đã…!”

Marla nói mọi chuyện đã kết thúc và muốn rời đi ngay lặp tức.

Chờ đã! Tôi vẫn chưa xong với cô!

Khi tôi cố ngăn cô ấy lại…

“Tôi sẽ không để anh nói ra đâu.”

“Fugh!?”

Magali bịt miệng tôi lại.

Cô ta chui ra từ phía sau!? Từ khi nào…!?

Do khác biệt về chiều cao, cô ra phải ép sát để chặn họng tôi. Tôi có thể cảm nhận được cơ thể của Magali trên lưng mình và hương thơm lọt vọt vào mũi tôi… nhưng chẳng có gì mềm mại cả. Phải, đã cộm còn cứng. Là do bức tường của cô ta à?

“Gueh!?”

Cô ta chọc ngón tay vào mồm tôi!? Nghẹn họng chết mất!

Cô ta còn không ngại bị dính nước dãi của tôi. Nhưng cũng đã quá trễ rồi.

Đã vậy, tôi nhổ những ngón tay của Magali đang ngoe nguẩy trong miệng mình ra, và bộc phát sự phẫn nộ của mình.

“Diễn biến nhanh đến điên rồ này là sao hả!? Không phải rất kỳ quái à!?”

“Có gì mà anh phải bất ngờ.”

“Tôi đã khiến cô ấy rơi vào lưới tình rồi mà! Cảm xúc đôi bên đang rất tốt mà!?”

“Rõ là không.”

… Magali thản nhiên phủ nhận.

Quái lạ. Thật sự có gì đó rất quái lạ…

Mọi thứ đang tiến triển nhanh hơn tôi tưởng tượng, còn chưa kể, kết cục của chuyện này không hề có lợi cho tôi.

“Đ-Đừng nói…!”

[K-Không, dù ngươi có thấy thế nào, không thể nào…]

Tôi nhận ra vài điều. Lão già Nguyền Kiếm, đang liên kết với tôi, cũng nhận ra và không thể giấu đi sự lo lắng của bản thân.

Sự phá đám tất cả mọi thứ đang diễn ra là một sự trùng hợp đến hoang đường. Điều đó không khỏi khiến tôi nghĩ rằng có kẻ đứng đằng sau mọi chuyện để giật dây.

Vậy ai là kẻ được lợi nhất từ việc này?

Đương nhiên đó không thể nào là tôi. Marla, người đã luôn cô đơn vì ế chỏng ế chơ, cũng sẽ không vội vã tiến đến hôn nhân một cách gấp gáp như vậy do đã có sự xuất hiện của tôi.

Điều đó có nghĩa… kẻ hài lòng nhất với sự đen đủi của tôi trên cõi đời này chính là…!

“Không có ích gì đâu. Suy cho cùng, Đức Vua là người đề xuất cuộc hôn nhân này. Ngài ấy muốn chúc mừng cô ấy vì đã nỗ lực loại bỏ Hội Archipov.”

Magali cười với tôi một cách nham hiểm.

Gương mặt đẹp đẽ bị bóp méo trở nên tàn độc.

Ngươi…

“Chính côoooooooooooooooo!!”

Tôi khuỵu gối và hét lên. Tôi không quan tâm sẽ có người nghe thấy nữa.

Ả đàn bà nham hiểm này, cô ta đã đặt tôi vào tình cảnh này trong thời điểm tồi tệ nhất…!

“Anh thôi nói những điều tồi tệ làm mất uy tín của tôi đi không? Tôi không phải người khiến cuộc hôn nhân này xảy ra đâu. Tôi chỉ đẩy nhẹ thuyền của một gã đang yêu thôi.”

“Và cô chắc chắn đã biết tôi sẽ khổ sở vì chuyện đó! Con khốn… ngươi dám…!”

Tôi trợn mắt với Magali nước mắt tôi chảy xuống như đang rỉ máu. A, cô ta lại cắn tôi rồi.

Sự thật là Magali không thể khiến Marla kết hôn với một tên cướp khốn khiếp với gốc gác đáng ngờ được. Không, cô ta có thể, nhưng điều đó sẽ khiến nhiều quý tộc trở thành kẻ thù của cô ta. Thật khó tin cô ta sẽ làm vậy, kẻ luôn đặt mình lên trên hết như cô ta sẽ không làm một chuyện rủi ro như vậy.

… Nhưng, cô ta là thế lực nấp mình trong bóng tối và giật dây để chuyện đó xảy ra. Cô ta có khả năng để làm vậy.

Chết tiết…! Thật phí phạm tài năng…! Cô không làm gì cô ích cho tôi được à!

M-Mà, sự xuất hiện của một tình địch cũng đã nằm trong dự tính của tôi. Tôi tự tin rằng nhân vật ‘Alistar’ của mình có thể dễ dàng hạ gục đối thủ. Tôi không những đẹp người mà còn đẹp nết. Tôi là một chàng trai hoàn hảo thực sự.

“Nhân tiện, người sẽ kết hôn với Marla, Gerhardt Ehrenfest, là một tên đẹp mã và có vẻ tính cách cũng tốt. Dù có gì đó ở anh ta khiến tôi cảm thấy không ổn.”

“Gaha…”

[Ngươi thổ huyết luôn đấy à!?]

Tôi chống tay xuống mặt đất trong một tư thế chất chứa đầy sự tuyệt vọng.

Này, tôi đã thổ huyết đấy. Ể, gì chứ? Tôi sẽ chết sao?

Sát thương từ đối tác kết hôn của Marla là một kẻ xứng đôi vừa lứa thật to lớn. Nhưng tôi vẫn không nghĩ mình sẽ thua. Diễn xuất của tôi là hoàn hảo. Do đó, nhân cách của tôi là hoàn hảo. Không cần nói cũng biết tôi đẹp trai thế nào. Thật sự là tôi quá dễ mến.

Hắn không tốt đến vậy, nhưng nếu hắn cũng ưa nhìn và có tính nết tốt thì chắc chắn sẽ đáng gờm… hắn nhất định là một đối thủ xứng tầm.

Marla là một phụ nữ cô đơn và khao khát một người đàn ông. Có lẽ, dù là tôi hay tên cướp trắng trợn đó đều ổn với cô ấy.

Nhưng với tôi, người đó phải là Marla. Bởi sự dịu dàng và địa vị của cô, cả nền tảng tài chính vững chãi nữa. Thật sự, tôi phải có được Marla… Và tôi có thể khiến cô ấy nằm trong lòng bàn tay mình dễ dàng…

[Đánh giá của ngươi về Marla tồi tệ hơn ta nghĩ.]

“Thôi bỏ cuộc đi. Biển còn nhiều cá. Nếu không được như Marla, cũng còn nhiều người phụ nữ xinh đẹp tương tự ngoài kia.”

Magali vỗ lưng tôi.

Trông thì có vẻ cô ta đang thương cảm tôi, nhưng cô ta không có mục đích cao thượng như vậy. Cô ta chỉ đang tận hưởng sự thoả mãn khi đã hạ gục tôi và thấy tôi đau khổ.

“Đừng tưởng tôi sẽ thả lỏng…! Tôi sẽ vứt Nguyền Kiếm ngay khi có thể, từ bỏ vị trí Anh Hùng, và sống một đời thoải mái vô tư…! Người phù hợp nhất để ký sinh chính là Marla!”

[Cặn bã.]

“Hãy chờ đấy. Tôi sẽ không để mọi chuyện đi theo hướng cô muốn đâu.”

Tôi nhanh chóng đứng dậy.

Tôi đã trải qua nhiều sự tuyệt vọng và mất mát như thể toàn bộ cơ thể tôi bị rút hết máu, nhưng tôi không cảm thấy điều gì như vậy lúc này cả. Chỉ có thứ gì đó mạnh mẽ đang cuộn trào trong cơ thể tôi.

Với đôi chân vững vàng trên mặt đất, tôi đang đứng ngay tại đây.

“Đây là một sự kiện quan trọng được Đức Vua yêu cầu! Không đời nào nó sẽ theo ý anh. Anh tính biến mình thành kẻ thù của vương quốc à?”

Magali nghi ngờ nhìn tôi và nói vậy.

Phải. Bình thường tôi sẽ không làm vậy. Tôi là loại sẽ tránh ánh mắt của những tên cướp trên phố bởi quá sợ hãi. Sẽ là tuyệt đối bất khả thi để tôi có thể đối đầu với một vương quốc quá lớn mạnh.

… Không, tôi nghĩ vậy.

“Nhưng, nếu là để biến Marla trở thành của riêng mình.”

“......!”

[Rác rưởi.]

Khi tôi nói vậy với một ánh nhìn đầy quyết tâm, Magali nuốt ực vì kinh ngạc.

Đúng vậy, hiện tại tôi có đủ sự quyết tâm để lật đổ mọi thứ… kể cả khi phải đối đầu với thế giới này.

… Không, tôi nói hơi quá rồi. Thế giới là không thể. Chỉ một quốc gia thôi. Tôi sẽ cố hết sức.

Tôi quay lưng với Magali và mở cửa rời căn phòng.

“Tôi sẽ báo tin tốt cho cô, Magali.”

Trong khi đang giữ cửa, tôi ngoái nhìn Magali.

Tôi cười với Magali, người vẫn đang nhìn tôi một cách nghi ngại.

“Cô thấy đấy, đàn ông thường có thể lao vào một trận đại chiến vì một người phụ nữ.”

“Cái…!?”

[N-Ngầu quá, nhưng cũng thật quái lạ…!]

Việc của mình ở đây đã không còn nữa, tôi rời đi, bỏ lại một Magali đang choáng ngợp.

Chưa được… Vẫn chưa kết thúc.

Tôi sẽ không từ bỏ, Marla!!

Với ánh mắt tràn đầy ý chí, tôi cất những bước đi mạnh mẽ.

“... Ngài thật sự ổn với việc này sao?”

Người hầu cận đi bên cạnh Marla nói với cô.

Đi theo phía sau, cô thấy tấm lưng vẫn luôn tràn đầy sự tự tin, giờ đây đã trở nên nhỏ bé và yếu đuối.

“Không sao desuwa. Mọi chuyện sẽ ổn cho ta và Alistar-san.”

Marla cười nhẹ nhàng.

Nụ cười mỏng manh của cô, cùng với vẻ ngoài của mình, thật đẹp đẽ, nhưng người hầu cận không nghĩ rằng đó là một nụ cười hợp với cô. Bởi cô tin tưởng rằng Marla Baldini phải mang trên mình một dáng vẻ tự tin, năng động và ồn ã.

“Ngài thật quá nhân hậu, Marla-sama. Không, ngài quá bảo thủ. Tôi nghĩ chỉ ích kỷ một chút thôi cũng không sao cả… Tôi nghĩ Alistar-san hoàn toàn chấp nhận được một người phụ nữ ích kỷ.”

Cuộc hôn nhất đã được tiến cử bởi chính nhà vua. Đó không phải là thứ có thể từ chối với một sự quyết tâm nửa vời.

Baldini là một quý tộc vĩ đại. Thật khó để tưởng tượng việc đức vua hiện tại sẽ đối xử lạnh nhạt chỉ bởi vì cô từ chối kết hôn, nhưng còn ngài quý tộc còn lại thì sao? Baldini có thể dễ dàng từ chối, nhưng nếu Alistar bị nhắm đến thì sao?

Nghĩ vậy, Marla không còn lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận nó.

Nhà vua đã không đề xuất việc này một cách ác ý. Nhưng với hầu cận của cô, với tư cách là một người phụ nữ, cô không thể hoàn toàn đồng ý với cuộc hôn nhân mà Marla không mong muốn.

Ngay cả khi cô quay lưng với cả quốc gia, Alistar sẽ đứng trước cô ấy, phải không?

Cô không khỏi nghĩ vậy.

“... Có lẽ ngươi nói đúng desuwa. Alistar-san là một chàng trai quá tốt dành cho ta.”

Chắc chắn Alistar có thể vẫn chấp nhận cô. Ngay cả với sự thật rằng cô là một bán quỷ kẻ đáng ra phải bị căm ghét, anh vẫn yêu quý cô.

Cô đẩy anh đi và sẽ kết hôn với một người đàn ông khác. Đó không khác gì một hành động của sự phản bội không thể tha thứ. Nhưng kể cả khi cô phải hứng chịu sự ghét bỏ đó, cô không thể để những sự ác ý của những quý tộc hướng về Alistar. Vì lẽ đó, cô không màng đến bản thân, dù anh có thể sẽ ghét cô vì điều đó.

“Dù thế nào, mọi chuyện cũng đã được quyết định. Không còn gì phải bàn bạc về nói nữa desuwa.”

“... Tôi hiểu rồi.”

Trước biểu hiện quyết tâm của Marla, hầu cận của cô không nói gì thêm.

Vả rồi, lễ cưới của Marla, một sự kiện mang tính bước ngoặt, được quyết định tổ chức.

________________________

Truyện Chữ Hay