Translator: NicK
Editor: Deemo
______________________
“Haa… haa…”
Một hình bóng tại một nơi vượt ngoài tầm mắt của con người. Bên trong cái hang sâu hoắm, tối tăm và khu rừng ảm đạm.
Một đám bầy nhầy… trong giống hệt Nanashi mà Alistar đã đánh bại. Có điều trông nó không độc hại và ít ghê rợn hơn con quái vật của tận thế mà thiên thần sử dụng để sát thần.
Tuy nhiên, nó có trí khôn. Đó là thứ trí khôn bẩn thỉu chứa đựng toàn dục vọng.
“Ta cần… Ta cần một đứa trẻ… Một đứa trẻ… kế thừa ta…”
Sinh con đẻ cái là bản năng của sinh vật sống. Tuy nhiên, thật khó để tin rằng thứ nhầy nhụa này là một sinh vật bình thường. Thực tế, nó không phải là một sinh vật bình thường như nhân loại hoặc bán nhân.
“Một tử cung… tử cung… ta cần một cái tử cung phù hợp cho đứa trẻ của ta…”
Sinh vật kỳ quái này không sinh sản một cách thông thường. Nó không giao cấu với một con cái đồng loại để sinh con, mà thay vào đó ký sinh và đặt con mình và trong con cái của một giống loài khác.
Do đó, không có bất kỳ đồng loại nào ở xung quanh nó. Đã vậy, không còn cách nào khác, nó phải nhắm đến con cái của loài khác… một con người hoặc một con quỷ.
“Một tử cung có thể sinh ra một đứa trẻ khoẻ mạnh… Ta đã tìm kiếm, tìm kiếm thật kĩ càng…”
Con quái vật này có trí khôn. Nó sẽ không bắt lấy một con người hay một con quỷ ở gần và dùng họ để sinh con. Nó chắc chắn sẽ bị phát hiện và bị thảo phạt bằng cách nào đó. Mặc dù nó không nghĩ rằng mình có thể bị đánh bại một cách dễ dàng, nhưng không cần thiết phải liều lĩnh như vậy. Nên nó phải cẩn thận khi tìm kiếm kẻ thụ thai phù hợp.
Con người được sử dụng cho việc điều tra đang nằm trong một góc hang. Nó đã ăn người đó sau khi đạt được mục đích. Thứ còn lại là một cái xác tởm lợm với toàn bộ cơ và nội tạng được kéo ra ngoài, chỉ còn lại xương và da.
Nó có thể sử dụng người đó bao nhiêu tùy thích, đến khi không cần nữa, nó có thể tận hưởng bữa ăn này. Với đám bầy nhầy, con người là lũ dễ dụ nhưng thật hữu ích.
“Baldini… Baldini thật tốt. Ả đàn bà Baldini kia sẽ sinh được một đứa trẻ mạnh mẽ.”
Thứ nhầy nhụa đó nhắc đi nhắc lại “Baldini” với hơi thở hôi thối có thể khiến bất kỳ ai mất khứu giác. Thông tin này cũng đến từ việc bắt được con người nằm ở đó.
Con của nó phải thật mạnh mẽ. Nếu không, nó có thể bị giết khi kẻ thù tấn công. Đó là lý do nó phải chọn ra một cá thể mang thai phù hợp.
Một cách lý tưởng, nó muốn một bán long nhân hay ẩn mình. Nó có thể sinh một đứa trẻ mạnh mẽ, và bởi chúng không thích nơi đông người nên rất dễ bắt cóc.
Tuy nhiên, dường như không có bất kỳ bán long nhân nào sống gần đây. Kể cả khi thứ nhầy nhụa này đi tìm, nó cũng sẽ bị thảo phạt bởi con người trước khi tìm thấy bất kỳ thứ gì do vẻ ngoài dị hợm của mình.
Do đó, nó nhắm tới một sinh vật vượt trội, Baldini.
“Sao có thể bắt cóc Baldini? Nghĩ… Ta phải nghĩ…”
Đám bầy nhầy suy nghĩ.
Nếu chỉ có bộ não với trí thông minh hạn hẹp, nó đã lao đến nơi ở của Baldini mà không thèm suy nghĩ. Không, kể cả vậy, nó vẫn đủ mạnh mẽ để bắt cóc mục tiêu. Nếu bất ngờ tấn công, khả năng cao nó sẽ thành công.
Tuy nhiên, vấn đề sẽ phát sinh sau đó.
Nhân loại nhất định sẽ đến và giải cứu trước khi đứa trẻ được sinh ra, và kể cả khi không có ai đến cứu, họ nhất định sẽ đến đánh bại nó.
Nó có thể sẽ giết được bất kỳ con người nào ngáng đường khi nó bắt cóc mục tiêu, và nếu chuyện đó xảy ra, nó sẽ bị xem là một mối nguy hại và không thể bị bỏ qua. Nếu nó giết ai đó trước khi sinh ra đứa trẻ và con cái bị lấy đi, thì mọi thứ coi như đổ sông đổ biển.
Đó là lý do đám bầy nhầy này phải suy nghĩ. Với một sinh vật có trí thông minh, đó là một hành động liều lĩnh.
Nếu nó tấn công mà không tính kế, con người nhất định sẽ đến loại trừ nó, kể cả khi có một chút hi sinh.
“Nói gì đi nữa, loài người là lựa chọn tối ưu nhất. Những kẻ khác sẽ mất cảnh giác. Hãy sử dụng con người, con người…”
Đám bầy nhầy nghĩ có một cách để đạt được mục tiêu.
Nó nhìn xuống con người đang nằm chết dí ở trong góc. Nó không thể dùng thứ đó sau khi đã ăn mất, nhưng nó có thể tìm thêm một con khác.
Tìm một con người sẽ không tồn nhiều thời gian bởi chúng có mặt ở khắp mọi nơi như sâu bọ.
“Bắt một con thôi. Bắt một con thôi. Hãy bắt một con người thật ngon để có thể bắt Baldini…”
Đám bầy nhầy di chuyển cơ thể để ra khỏi hang.
Tất cả những gì còn lại trong cái hang bẩn thỉu và bốc mùi là những cái xương và da của con người tội nghiệp đã bị tận dụng một cách triệt để bởi một giống loài kỳ dị, và đến cuối cùng, các thớ cơ và nội tạng của người đó đã bị ăn mất khi họ phải chịu đựng cảm giác sống không bằng chết.
◆
“Ta hiểu rồi. Kẻ có sức mạnh chữa lành là Thánh Nữ của thiên thần giáo à? Thật may… đúng là không nên đặt niềm tin vào tất cả mọi thứ. Ta nên biết được điều đó.”
Tại thành phố của thiên thần giáo, một gã đàn ông mỉm cười một cách đê tiện.
Hắn ngồi trên mái của một tòa nhà. Bên dưới hắn, việc tái xây dựng đang được triển khai để sử sang thành phố đã bị phá huỷ bởi trận chiến giữa thiên thần và Alistar.
Ở vị trí tiên phong là Elizabeth, một đứa trẻ nhỏ nhắn và dễ thương. Con bé là thánh nữ của thiên thần giáo và là kẻ sử dụng được phép hồi phục đáng quý.
Thông thường, hắn sẽ biến cô thành của riêng mình, nhưng…
“Đó không phải vấn đề lớn. Đó không phải việc ta sẽ liều lĩnh đạt được.”
Hắn nhìn Elizabeth một cách hối tiếc.
Hắn đã ở thành phố này được một thời gian và đã chứng kiến một chuỗi vụ náo loạn. Đó là lúc hắn chứng kiến sức mạnh chữa lành của cô… nó thật sự hữu dụng.
Nó hữu dụng… nhưng không phải là thứ hắn ham muốn đến mức phải biến thiên thần giáo trở thành kẻ thù của mình… không, anh hùng giáo. Khi nói đến tôn giáo… đúng hơn là một giáo phái, những tín đồ cũng rất phiền toái.
“Nhưng sức mạnh của Thánh Nữ Magali cũng tốt. Khả năng có thể vô hiệu hoá sức mạnh của người khác… thật tuyệt vời. Ta muốn nó.”
Dù nó không có khả năng chữa lành, sức mạnh thánh nữ của Magali là độc nhất và vô cùng mạnh mẽ.
Sức mạnh của hắn ngang ngửa với một đội quân, nhưng nếu hắn có thể vô hiệu hoá kẻ khác, hắn sẽ có thể đạt đến một tầm cao mới.
Đây là một khả năng tự nhiên và rất khó để hắn có thể lấy được, nên nếu hắn muốn nó, hắn phải đoạt lấy. Hắn không chần chừ hành động. Với thứ sức mạnh đó, hắn hoàn toàn có thể biến một đất nước trở thành kẻ thù.
Tuy nhiên…
“Anh Hùng… sức mạnh của Alistar là một vấn đề.”
Alistar, kẻ luôn đồng hành cùng Magali, là một trở ngại. Thanh nguyền kiếm mà hắn sở hữu là rất mạnh mẽ, nhưng điều khiến hắn lưỡng lự hơn cả chính là Alistar, kẻ đã biết thành một thứ đen kịt và nguy hiểm mà Alistar đã cho thấy trong trận đấu với tên thiên thần hôm trước.
“Đó là gì chứ? Ta chưa bao giờ thấy bất kỳ thứ gì như vậy. Liệu nó có phải là thứ sức mạnh ẩn giấu của Alistar… hay là sức mạnh đến từ cơn phẫn nộ của nguyền kiếm.”
Gã đàn ông nghiêng đầu tò mò.
Một thanh nguyền kiếm đòi hỏi một cái giá từ người sử dụng. Với suy nghĩ đó, có thể tin rằng cơ thể của Alistar đã bị thao túng bởi nguyền kiếm.
“... Nhưng, không phải anh hùng phải sở hữu thánh kiếm sao? Sao lại loạn thế này?”
Phải, chuyện một người nắm giữ nguyền kiếm lại được gọi là anh hùng vốn đã kỳ lạ. Đó là bởi kẻ được gọi là anh hùng là một người xứng đáng với thánh kiếm.
Tuy nhiên, thanh kiếm mà Alistar đang nắm giữ, toát lên một bầu không khí đen đúa và ám muội, khó có thể được gọi là thánh kiếm…
“Ta không hiểu. Mà sao cũng được. Vấn đề là con quái vật đen mà Alistar biến thành. Thứ đó sẽ là một trở ngại phiền toái.”
Thiên thần là một sinh vật siêu nhiên. Sức mạnh của thiên thần quả là rất vĩ đại.
Đương cử như tên thiên thần xuất hiện lần này, Ragael, đã thổi một chiếc kèn và tạo ra một con quái vật của tận thế chỉ nên được triệu hồi trong trận chiến cuối cùng. Đó chính xác là thứ có thể huỷ diệt cả một châu lục trừ khi Ragael ngăn nó lại.
Hơn nữa, bản thân Ragael cũng sở hữu một sức mạnh đáng kể. Kỹ năng và sức mạnh thể chất của hắn để sử dụng thanh giáo là vượt trội hoàn toàn với nhân loại.
Chính Alistar đen kịt đã tàn sát hắn một cách dễ dàng… cứ như lấy một thanh kẹo của một đứa trẻ vậy.
Cơ bản mà nói, một anh hùng phải là người nhân từ với người khác. Nhưng vào khoảnh khắc đó, hắn vô cảm lấy đi một mạng sống mà không ngần ngại. Gã đàn ông cũng vô cùng cẩn thận với việc này. Tuy nhiên, hắn vẫn muốn thứ sức mạnh của thánh nữ mà Magali có.
Hắn có thể đến gần với lý tưởng của mình đến mức nào với thứ đó chứ? Khi nghĩ về việc đó, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài đoạt lấy Thánh Nữ kể cả khi đối đầu với Alistar đen.
“Phải. Hãy bắt đầu với Anh Hùng, không phải Thánh Nữ. Hãy xử lý lần lượt từng kẻ.”
Đầu tiên, ưu tiên của gã đàn ông chính là Alistar. Và tất cả là vì lý tưởng của hắn.
________________________
Chúng tôi phải cày ải ở chỗ làm lẫn chỗ học trong thời gian tới nên Arc 4 bắt đầu từ tháng sau nhé : D