Translator: FireFox
Editor: FireFox
***
Trước khi đọc chap cuối thì mình cảm ơn bạn, đúng rồi đấy bạn đấy !
Cảm ơn đã đọc và ủng hộ truyện mình tới tận chap cuối này.
Nếu mình còn làm thì hy vọng sẽ đem đến cho các bạn chất lượng dịch tốt hơn.
Vậy thôi nha, chào bạn chúc bạn đọc vui vẻ và thành công trong cuộc sống. Pye Pye
Mặc dù chủ yếu là tổn thương tinh thần, tình trạng của tôi đã hồi phục và tôi quay trở lại trường học.
Có ít người hơn trong lớp học.
“Ồ ồ, thật là một sự phục hồi nhanh chóng.”
Tiraiza kêu lên ngạc nhiên.
“Bộ tôi là người nhanh nhất ư?”
“Nhìn vào cái lớp là hiểu.”
“Có rất ít người chắc chắn và đứa tội phạm cho việc này?”
“Không nên nói cậu ấy như vây….”
Iris lầm bầm.
Vì cô ấy không từ chối, nên ít nhất cô ấy cũng nghĩ giống tôi.
“Vua cũng bị knock out, vì vậy Yufilia dường như đang làm những gì có thể thay mặt nhà Vua.”
Theo lời Tiraiza thì cô ấy đang làm những công việc chính trị buồn tẻ.
Tuy nhiên…
“Cậu vẫn phải chịu trách nhiệm do hành động của cậu gây ra cho dù nó có bị dư luận ngó lơ.”
"Đúng vậy."
Tiraiza gật đầu không thương tiếc.
“Cậu có muốn ghé thăm Jamie không?”
Jamie vẫn chưa hồi phục.
Jaime dường như sống ở thủ đô với gia đình.
Sống trong một biệt thự không quá rộng rãi.
“Liệu có ổn khi đi thăm với tình hình hiện tại?”
“Tớ đã đưa ma thuật điều trị ngay sau khi ăn, không hiểu sao họ lại nghỉ nhiều ngày rồi.”
“Chỉ có người trải nghiệm rồi mới hiểu thôi.”
Tôi nói với một tiếng rên rỉ.
“Khoảng khắc lúc cậu cho nó vào thì vừa, nhưng nó lại rất nóng và kích thích, cho tới khi từng núm vị giác trên lưỡi bạn chạm vào thì ngay lập tức cho cơ thể cậu biết đó không phải là thức ăn.”
“Oh, tớ xin lỗi. Tớ không muốn nghe điều đó vì nó làm tớ cảm thấy ốm.”
“Dường như đó là một lời nguyền thực phẩm…”
Tiraiza và Iris dừng lời giải thích của tôi.
"TÔI…."
Khi tôi phàn nàn rằng họ bình tĩnh.
Tôi đã quyết định để chuyến đi thăm lại cho họ
Một vài ngày sau.
Khi tôi trở lại lâu đài, ông già và Jeko đang đợi.
“Thật bất thường.”
Vẫn còn sớm chán.
Hai người này thường ở vương quốc Britton ở thủ đô Rhodan và don Kiếm thường quay lại với nhau.
Adrigori và Gareth ở cùng nhau, nhưng điều này không phải là bất thường.
“Một vấn đề đã xảy ra”
Ông già nói với vẻ sảng khoái.
Tôi nghĩ nó sẽ không phải là một vấn đề lớn.
Tuy nhiên, nếu nó là người đàn ông già, ông ta có thể giữ mặt cool ngầu ngay cả trong tình huống nghiêm trọng.
Tôi không bao giờ thấy ông già có biểu hiện nghiêm túc như thế này, bất kể điều đó chưa từng xảy ra trước đây.
“Một lá thư đã đến từ hoàng gia Britton.”
Nó không thể đến trực tiếp được Dark Temple.
Bởi vì họ không biết về nơi này.
Cả ba chúng tôi đều có một chỗ ở tạm thời ở Rhodan.
Ông là quản gia trong sổ đăng ký gia đình.
Tất nhiên là có một ngôi nhà thực sự.
Nó có một tòa nhà một phòng và nó nhỏ, nhưng nó vẫn là một ngôi nhà.
Có một bộ đầy đủ các vật dụng gia đình, nhưng không có cảm giác sống vì tôi không sống ở đó.
Một lá thư đã đến đó.
“Chính xác hơn thì một người đưa tin đã đến.”
Jeko nói với chúng tôi.
“Một người đưa tin?”
“Vâng đúng vậy, thần tới đó xem mọi chuyện như thế nào thì tình cờ ở đó có người muốn mời ngài tới một bữa tiệc tối.”
“Một bữa tiệc tối thôi mà…”
Tôi nghiêng đầu khó hiểu.
Hoàng tộc thường tổ chức các bữa tiệc như thế này cho tầng lớp quí tộc.
Đây là lần đầu tiên tôi được mời đến một nơi như vậy.
“Tại tao họ lại muốn ta gặp con gái của Đức Vua ?”
“Well chả phải ta đã gặp cô ấy nhiều rồi ư, các ngươi có đồng ý không?”
Tôi có quan hệ tốt với cha của Yufilia.
“Không phải với Yufilia mà là chị gái của cô ấy.”
“Chị gái …ý ngươi là…”
“Công chúa Dorothy Plantagenet, cô ấy 20 tuổi.”
Dorothy Plantagenet là chị gái của Yufilia, nhưng không may, cô không nổi bật như chị gái mình.
Cô ấy không phải là một chiến binh tài năng như một anh hùng và ngoại hình của cô ấy thậm chí còn không tốt hơn.
Có vẻ như em gái có một danh tiếng tốt hơn nhiều.
Dường như mối quan hệ giữa hai chị em rất tốt, và không có tin đồn xấu nào về Dorothy.
Đó là một danh tiếng rằng cô ấy có một tính cách nhẹ nhàng và tử tế.
Mặc dù là công chúa của một đất nước vĩ đại, không có nhiều sự chú ý đã nhắm vào cô vì cô không phải là anh hùng.
Tôi không có ký ức nhìn thấy cô ấy trong vài năm quá khứ.
“Họ mong đợi gì ở ta khi tới cuộc gặp mặt đó chứ?”
Ông già cười gượng trước câu hỏi của tôi.
“Tất nhiên là ta muốn cải thiện thêm mối quan hệ với bố chồng.”
“Nhưng ở đây là chị gái. Mối quan hệ chỉ qua cái tên. Mà mối quan hệ giữa ta với Yufilia không quá tệ, vậy điều này chẳng phải quá vô nghĩa sao?”
“Có lẽ họ muốn tăng sâu mối quan hệ và cân nhắc việc đám cưới.”
Vua Britton được biết đến là một phụ huynh có tâm.
Tuyên bố con gái làm dâu không ngần ngại.
Có phải thái độ của ông ta mềm đi vì tuổi tác?
Nó không phải là hiếm khi một người cha làm như vậy vì con cái của họ.
Ở độ tuổi nhất định, cha mẹ sẽ ngừng nói những điều họ thường nói.
Khi bạn FA lâu năm thì họ sẽ nói ‘Bao giờ lấy chồng’ và nếu làm fan cứng FA thì họ sẽ nói ‘Tau muốn thấy mặt cháu của tau.” Đại loại vậy.
Thật là vô lý mà.
Trong thế giới của hoàng gia và quý tộc này chưa kết hôn ở tuổi 20 được coi là muộn, phải không?
Ai có thể nói như vậy chứ?
“Đây là giá trị để ghi nhớ. Chắc chắn là tự nhiên khi cho rằng tất cả phụ nữ trên thế giới thuộc về Ashtal-sama.”
“Thật không may, tầm với của ta không đến mức đó.”
Như thường lệ, không thể để lại những câu nói điên rồ của Jeko tuột ra mà không giám sát.
“Ta không có ý định tham dự một bữa tiệc tối như vậy, từ chối lời mời cho ta.”
“Liệu mong chờ của ngài có tốt?”
"Nó là gì?"
Tôi nhìn ông già.
“Thần nghĩ rằng đó sẽ là một kinh nghiệm tốt để trải nghiệm trong đời trong một dịp như vậy. “
"…Ta hiểu rồi. Cũng có quan điểm đó.”
Tôi giữ cằm và suy nghĩ.
Nếu tôi coi nó như là sự luyện tập, nó sẽ không lãng phí thời gian.
Viêc từ chối sẽ làm mất đi vẻ thanh lịch của tôi và cũng bất lịch sự.
Tôi được ông già thuyết phục và quyết định tham dự bữa tiệc tối.
“Đây là một giải pháp cho vấn đề.”
"Oh? Rốt cuộc vấn đề là gì?
“Jeko đã đi trước và đồng ý rồi.”
"Của cái gì?"
Tôi có một cảm giác tồi tệ và tôi cau mày.
Để tiến tới một cuộc đính hôn.
"Chô tồ mát tề."
“Nếu được đồng ý, ta phải làm gì?”
Jeko không hề nhút nhát.
Tất cả phụ nữ trên thế giới đều bị thu hút gần Ashtal-sama.
Một lần nữa điều tương tự đang được nói.
“Có điều gì ở phụ nữ mà ngài không thích? Khuôn mặt chẳng hạn?”
“Không chỉ là khuôn mặt. Sẽ không tốt nếu như không đánh giá cả điện nước nữa, ta đoán vậy?”
“Nếu chỉ đánh giá khuôn mặt của tôi thì tôi chắc chắn là AS ASATAT-SAMA, GOHOAA !!”
Gareth, người đã nói điều gì đó đã bị thổi bay.
"Ngốc nghếch…"
Adrigori lẩm bẩm.
Thật tốt, tôi sẽ không đính hôn, nhưng sẽ thật lịch sự khi gặp họ một lần
Và thế là tôi đã ký lời mời.
Một lát sau.
Không lâu trước thời gian chỉ định tôi đi đến lâu đài Warwick.
Trang phục của tôi là một bộ tuxedo.
Tôi đưa thư mời cho người gác cổng, và được dẫn đến địa điểm đã định.
Đó là một hội trường lớn, và rất nhiều người tập trung ở đó.
Huh?
Chẳng phải cuộc gặp mặt là một bữa tiệc nhỏ hay sao?
"Cảm ơn bạn đã tới đây hôm nay."
Vua Richard II nói với tôi bằng một nụ cười.
Các quý tộc cũng ở đây và họ đều chào đón tôi.
Có vài gương mặt quen thuộc.
“Oh dear me, thật không ngờ đó lại là chị cả.”
Chủ tịch ngân hàng Briton xông Ben Springfield nói chuyện trong tiếng thì thầm.
"Nó là gì?"
“Một lần nữa, tuy nhiên cậu có vẻ rất thân với chị gái của Yufilia thì phải.”
“Không, tôi sẽ không chính thức chấp nhận ý định của họ.”
Thông báo chính thức chắc chắn vẫn chưa đến. Tuy nhiên vì trả lời từ lời mời là thuận lợi nên cuộc thảo luận đã tiến lên?
Ben gãi đầu.
Ồ, nhân tiện, bữa tiệc này tách biệt với sự mai mối.
"Gì?"
Đức Vua có tâm trạng tốt như vậy nên nghĩ rằng nên tổ chức bữa tiệc này.
Một phụ huynh có tâm là vầy đây.
Đó là một tình huống như thể sự tham gia đã được phê duyệt.
:Huh? Thật khó để từ chối trong bầu không khí này?”
Những gì bên trong tôi đang dao động, bên kia dường như đã sẵn sàng cả rồi.
Tôi được dẫn đến một phòng khác.
Xin lỗi vì đã khiến cậu phải chờ đợi, Ashtal-sama.
Một căn phòng nhỏ với nội thất sang trọng.
Dorothy đang đợi trong phòng cúi đầu một cách tao nhã.
Đó là một biểu hiện nhẹ nhàng như lời đồn.
Tuy nhiên-
“Bussa, tôi sẽ phá hủy cuộc đính hôn này.”
Khoảnh khắc tôi thấy Dorothy tôi thì thầm.
Trong khi tôi không nhìn thấy nó trong vài năm qua, cô ấy đã trở nên mập mạp và vẻ ngoài bi thảm là những gì tôi thấy.
Khuôn mặt bóng nhờn đến nỗi sáng bóng.
Nó trông giống như một người khác.
Ngay cả khi tôi không đánh giá bằng vẻ bề ngoài, vẫn có một giới hạn.
Chính xác những gì đã xảy ra trong vài năm qua vậy chứ?
Vào ngày này, mối quan hệ giữa tôi và hoàng gia Britton đã không thêm sâu sắc thêm tí nào.
Bộ truyện này đã kết thúc tại chap 118 bên Eng, bên Nhật cũng đã bị tác giả drop chứ không phải mình không làm nữa.
Một lần nữa, cảm ơn bạn đã đọc bộ truyện này !