(NOTE: mới quay lại dịch nên còn cứng tay , mong các bạn bỏ qua lỗi chính tả)
Trực thuộc Đế chế Lodrak, thành phố Erosa tọa lạc ngay bên bờ sông được gọi là Kênh đào thầm thì. Thứ rõ ràng được đặt tên dựa trên bản chất dòng chảy lặng lẽ và dễ đoán bắt nguồn từ dãy Sawblade về phía bắc rồi tiếp tục chảy theo một đường tương đối thẳng cho đến khi đổ ra biển. Cách 5 km về phía nam thành phố, chạy dọc theo hai bờ sông là vùng Đầm lầy thầm thì với diện tích gần 450 km vuông.
Còn ở phía tây của Erosa là rừng Troll, được đặt tên dựa theo loài quái vật thống trị ở chính nơi này. Phần lớn những phần sâu nhất trong khu rừng này vẫn chưa được khám phá nhưng với người dân đế chế thì nơi đây vẫn là một nguồn nguyên liệu gỗ và ma thuật chất lượng cao đầy giá trị. Dọc theo rìa rừng, ta có thể bắt gặp các ngôi làng nhỏ nằm rải rác dành đa phần thời gian để canh tác và chăm sóc mùa vụ, nhưng đồng thời họ cũng luôn phải đối phó với những mối đe dọa từ các vụ tấn công của quái vật và thổ phỉ.
Xét về địa lý tổng thể thì vùng đất thành phố Erosa thuộc về nằm ở một góc tây nam của Đế chế. Nếu ta vượt qua Đầm lầy thầm thì ở phía nam hoặc đi xuyên qua rừng Troll phía tây, ta sẽ đến được bờ biển Đại dương Lấp lánh, nơi được coi là rìa của lục địa này. Ngoài ra dãy núi Sawblade tương đối gần đó chạy dọc theo hướng Tây bắc – Đông nam, chắn nơi đây với trung tâm lãnh thổ Đế chế cho đến tận rìa phía tây lục địa.
Với những ngọn núi che chắn ở phía bắc và đông bắc với đại dương Lấp lánh ở phía nam lẫn tây, vùng đất được bao bọc này được gọi đơn giản là Thung lũng Cradle (Cái nôi). Tuyến đường bộ duy nhất để dễ dàng tiếp cận cả trong lẫn ngoài nơi này là men theo đường con đường đá cuội rộng lớn hay còn gọi là cao tốc hoàng gia ở phía đông của thành phố Erosa. Tất nhiên, con đường không chỉ dừng ở đó mà còn tiếp tục đi ra từ phái bắc thành phố và chạy giữa Kênh đào thầm thì phía đông và rừng Troll phía tây. Và nếu đi dọc theo con đường này khoảng một tuần ta sẽ đến được thành phố Monotal.
Thung lũng Cradle này, đơn giản chỉ có thể miêu tả là một trong những khu vực yếu thế và nghèo nhất của Đế chế. Vì hầu hết mọi phương hướng đều bị cô lập thì cũng đồng nghĩa với việc thương nhân, lữ đoàn hay khách du lịch sẽ gần như không bao giờ ghé đến nơi này. Mặc dù thành phố Erosa thực sự phồn vinh hưng thịnh đấy nhưng lý do nó đạt được điều đó là vì địa chí vị lý của nó nằm ở lối vào Thung lũng, một nơi cách xa với mọi phần còn lại của vùng đất với dân cư thưa thớt của 2 thành phố, 6 thị trấn và 31 ngôi làng. Tổng dân số cũng chỉ vỏn vẹn 55.000 người. Hay ít nhất đó là những số liệu của khoảng hai tuần trước.
Tai họa của Monotal đã giết chết hơn 8000 công dân của đế chế là nguyên nhân chính, nhưng dư chấn của sự kiện vẫn đang còn tiếp diễn cũng là một nguyên nhân khác như tin đồn về một làn sương màu xanh lá hôi thối – một loại khí độc dày đặc đầu độc cả mặt đất lẫn không khí đang dần lan rộng.
Ngoài ra nhờ cuộc điều tra ngay sau đó bởi các nhà nghiên cứu của hoàng gia đã tiết lộ về chiều lẫn rộng của Tai họa này nên vị hoàng đế trẻ tuổi của Đế chế chỉ đơn giản đưa ra một sắc lệnh chứ không phải tuyên bố hoàng gia sẽ dẫn đầu một nỗ lực nhằm ngăn chạn và khắc phục thiệt hại cho vùng đất nà.
Phản ứng của Đế chế có thể sẽ chậm hơn rất nhiều nếu không phải vì Bernard Samson – Người hùng Búa, người được Terasa chọn. Do mất mạng trong Tai họa, anh ta đã được hồi sinh tại đền thờ Teresa ở thủ đô cùng ngày, cho phép anh ta chuyền đi những tin tức khủng khiếp về thảm họa này trước khi đám mây bụi kia thực sự lắng xuống.
Tuy nhiên, lý do duy nhất mà cuộc điều ta của các điệp viên có thể tiến hành một cách nhanh chóng là nhờ vào việc họ đã sử dụng những sinh vật nửa đại bàng nửa sư tử được gọi là Griffin. Cưỡi những con thú cánh lớn này đã cho phép họ có thể vượt qua dãy núi Sawblade khắc nghiệt và đầy hiểm nguy để đến được địa điểm xảy ra thảm họa chỉ trong vài ngày.
Ngoài ra những nỗ lực như vậy đơn giản là không khả thi về mặt kinh tế khi ta phải xem xét về lượng nhân lực và nguyên liệu thô cần được vận chuyển để giải quyết đúng đắn và có hiệu quả với tình huống này. Chỉ riêng việc sắp xếp và vận chuyển tất cả những thứ đó thôi cũng chắc chắn sẽ mất đến hàng tuần liền, có khi là hàng tháng cũng nên và không có gì có thể đảm bảo rằng họ sẽ thực sự sẽ cứu vãn được khu vực này. Và ngay cả khi họ có thể, thì đó sẽ lại là một câu hỏi về việc họ sẽ cần bao nhiêu thời gian để thực sự thực hiện được bất kỳ giải pháp nào họ đưa ra.
Nói cách khác, hoàng gia đã không thể trấn an được dân chúng. Khiến bất ổn và nỗi sợ lan rộng như cháy rừng trong khắp thung lũng Cradle.
“Điều gì sẽ xảy ra nếu gió lan truyền khí độc đó?” một số người hoang mang.
“Nếu một số bệnh lạ mới lây lan ra vì nó thì sao?” một số hoài nghi.
“Nơi đó chắc chắn đã bị nguyền rủa! Số lượng Undead sẽ tăng lên và lan rộng ra khắp vùng đất này!” Một ý kiến phổ biến nhưng sai lệch với thực tế.
Kết quả là, hơn 5000 người đã bắt đầu di cư khỏi nơi đây. Tổng dân số ban đầu đã giảm xuống còn dưới 42.000 và vẫn có dấu hiệu giảm thêm nhiều nữa. Tình hình đã ở trong giai đoạn mà đến chính cả các lãnh chúa và quý tộc nghi ngờ sâu sắc về việc vùng đất này có thể thực sự khôi phục hay không.
Tuy nhiên, cũng có những “ngư ông đắc lợi trong vùng nước bùn” này. Cụ thể đó là những nhà thám hiểm trong phạm vi cấp độ từ 40 đến 60. Thành phố Erosa thường có khaorng 10.000 cư dân tại thời điểm này cũng đột nhiên bùng nổ huyên náo với hàng trăm nhà thám hiểm từ mọi nơi đến để kiếm lợi từ sự kiện này.
Rốt cuộc, không chỉ có những cư dân vô hại đang từ bỏ vùng đất này mà nó còn có cả quái vật lẫn động vật hoang dã cũng đã bắt đầu đẩy xô về phía đông và nam để tránh xa Tai họa. Chưa kể, những tên thổ phỉ giờ đây cũng đã trở thành một mối đe dọa lớn khi ngày càng nhiều người dân đáng thương phải đi trên hành trình dài khi họ không thể thuê được một người bảo vệ.
Trong hoàn cảnh như hiện nay thì thực sự cũng không có gì ngạc nhiên khi các nhà thám hiểm thấy mình có một khối lượng lớn các nhiệm vụ liên quan đến việc khuất phục quái vật hay làm người hộ tống. Và tất nhiên để giám sát tất cả những điều này, là tất cả các hội khác nhau mà mỗi cá nhân nhận nhiệm vụ thuộc về, nhưng như thường lệ, nhóm kiếm được nhiều lợi nhất vẫn thuộc về Hội lính đánh thuê.
Văn phòng của hội là một tòa nhà hai tầng bằng gỗ nằm trên con đường sầm uất gần cổng thành phía bắc của Erosa. Tổ chức này có chính sách khá khác lạ khi điều hành một quầy bar và nhà hàng ngay tại tất cả các văn phòng của mình và thường thì tầng hai được dùng như một quán trọ. Trong khi các hội khác cũng cung cấp hàng hóa và dịch vụ cho các thành viên của mình, họ tập trung vào những thứ dường như ít phù phiếm hơn như bán thuốc, vật liệu chế tạo, vũ khí, áo giáp và tài liệu tham chiếu.
Tuy nhiên, Hội lính đánh thuê biết rất rõ thành viên của mình. Những người lính đánh thuê điển hình này là những kẻ lang thang, thường trôi dạt từ nơi này qua nơi khác và không có lấy một chỗ để bám rễ nương thân. Chỉ cần một nơi an toàn để họ có thể thưởng thức một bữa ăn ấm áp, đồ uống lạnh và chiếc giường êm ái, sạch sẽ là quá đủ với họ.
Và trong khi các nơi khác cũng sẽ cung cấp những dịch vụ này thì họ cũng thường sẽ đón nhận kèm với những ánh nhìn nghi ngờ hoặc những kẻ thích nhũng mũi vào việc người khác. Ở Hội lính đánh thuê, những điều như vậy sẽ không xảy ra, các phòng trọ được cung cấp đều có khóa và không ai hỏi bất kỳ câu hỏi cá nhân nào.
Có vẻ do cách đối đãi này có lẽ là lý do tại sao quán ăn ở tầng trệt thường rất yên tĩnh, mặc dù có hơn 30 người ở đó. Trong khi một số người đang trao đổi thông tin và một vài người khác đang tuyển đồng đội tạm thời, thì đại đa số những người khác chỉ quan tâm đến bữa sáng và công việc của riêng mình mà thôi. Những gì có thể nghe thấy chỉ là những lời rì rào khe khẽ và tiếng lách cách của thìa với nĩa.
*Kẽoooo*
Cửa trước bằng gỗ mở ra từ từ và một thân hình khổng lồ cao hơn 2 met bước vào tòa nhà. Anh ta mặc một chiếc áo choàng đen nặng nề che khuất hầu hết cơ thể, khuôn mặt và tóc anh ta được bọc trong một miếng vài màu xanh thẫm với mục đích làm mặt nạ tạm thời chỉ để lộ khu vực xung quanh đôi mắt. Những gì duy nhất ta có thể thấy về anh ta là làn da nhợt nhạt và tròng mắt độc một màu vàng sắc bén dường như chú ý đến từng chi tiết nhỏ nhất quanh anh. Bàn chân thò ra dưới gấu áo choàng của anh ta mang một đôi giày da màu nâu trông cứng cáp, và như mọi phần cơ thể anh ta, nó có kích cỡ gần gấp 2 lần so với một nhà thám hiểm bình thường.
Chỉ cần nhìn vào dáng người cao và bờ vai rộng của anh ta đã thấy rõ cơ thể anh ta được tôi luyện khá tốt. Một vóc dáng rất phù hợp để chiến đấu trong khoảng cách gần với các các công việc dựa vào sức mạnh cơ bắp và sức chịu dựng, như Chiến binh, Cuồng nhân hoặc Thánh binh (Paladin). Nhưng chỉ riêng sự hiện của anh ta tại nơi này đã cho thấy rõ rằng anh ta không phải là một Thánh binh, những kẻ đó quá tự cao để ở chung một chỗ với lính đánh thuê, chưa kể họ cũng không hề biết gì về sự tinh tế, khác xa với người không lồ lạ này.
Anh di chuyển dọc theo sàn gỗ mà không tạo ra bất kỳ bước chân nặng nề nào mà người ta mong đợi từ một người có vóc dáng to lớn như vậy. Anh ta cũng mang trong mình một khí thế cho thấy rõ ràng anh ta không chỉ là một tên đầu đường xó chợ ất ơ nào cả. Thật vậy, thái độ kỳ quặc của anh ta đã cho phép những người lính đánh thuê khác quan sát tập trung hơn để suy luận rằng anh ta có một công việc dựa trên sự nhanh nhẹn, như một Kiểm lâm (Ranger) hoặc Đạo tặc (Rogue), thậm chí có thể là một trong các gián điệp của Hoàng tộc. Việc anh ta thể hiện những bước đi nhẹ nhàng này trong vô thức như là một dấu hiệu chỉ ra rằng cấp độ công việc của anh ta đã vượt quá 25, đồng nghĩa với việc anh không chỉ còn là một người mới mà là một cựu binh. Cũng có thể anh ta đã vượt qua cấp 50 và đạt được cấp độ Tinh anh (Adept?).
Mọi người trong bang hội đều nhìn chằm chằm vào phía người mới khi anh ta đi ngang qua nhà hàng, hướng về phía quầy bar ở phía sau hội trường.
“Cái gì, lại là hắn một lần nữa?” Một trong số lính đánh thuê miếng cưỡng thì thầm.
Một Elf cũng lên tiếng sau khi ngừng nhai thức ăn nhưng nhanh chóng chú tâm trở lại vào việc của chsinh mình. Vì bữa sáng của anh ta, gồm 1 tách trà, 2 xúc xích nướng và 1 bát cháo, quan trọng hơn nhiều so với 1 tên to cao đen hôi.
Hầu hết những người khác cũng có phản ứng tương tự nhưng cũng nhanh chóng quay lại thói quen buổi sáng của mình. Rốt cuộc, những người như anh ta khá phổ biến trong nhóm lính đánh thuê. Cứ cho là kích thước của anh chàng đó khiến anh ta nổi bật hơn bình thường, thì đây cũng không phải là lần đầu anh ta đến nơi này. Anh ta thường luôn đến đây trong bữa sáng hoặc bữa trưa, nhưng chưa bao giờ gọi lấy bất kỳ món ăn nào cả.
Đứng sau quầy bar là một người lùn già nhăn nheo mặc một chiếc áo dài tay màu trắng và quần màu xám hơi rộng, kết thúc bằng một đôi giày phổ biến màu be. Ông ta sở hữu bộ râu nâu dày với những vệt màu xám và cái đầu gần như hói hoàn toàn. Ông chính là nhân viên tiếp tân của hội lính đánh thuê này, khi thấy có người mới đến gần, ông chuyển sự chú ý khỏi chiếc ly mà mình đang giả vờ lau chùi và nói:
“À, Ngài Morningwood.” Ông nói một cách nghiêm túc đầy chuyên nghiệp. Nhưng một số người gần đó không thể không cười khúc khích hay khịt mũi do không thể nhịn cười được.