Everybody Loves Large Chests! (Web Novel)

chương 01

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Vụ nổ hắc ám ~♪!”

Một đám mây bụi, bóng tối và các hạt lấp lánh xuất hiện trong khi một vật thể nhỏ được tạo nên từ không khí trong vài giây. Đó là một hình đa giác 12 mặt, một khối thập nhị diện đều, dường như được làm từ thủy tinh dày và trong suốt. Bên trong nó là một khoảng không rộng 10 cm chứa một đám mây nhỏ màu đen xoáy, trông như ai đó đã đóng chai của một cơn bão nhỏ. Vật thể tạo ra từ ma thuật này trôi nổi yên vị tại một chỗ trong khi quay vòng chậm chạp không theo hướng cụ thể nào cả.

Bàn tay giả Xera của Boxxy vươn ra và nắm lấy Tinh thể ma thuật mới được kết tinh. Vật thể đem lại cảm giác kỳ lạ khi nắm nó. Mimic chắc chắn cảm thấy rằng mình đang nắm một thứ gì đó rắn chắc, nhưng hoàn toàn không có lấy một chút cảm giác nào khác cả. Những ngón tay mềm mại chà xát nó mà không có sự thay đổi nhiệt độ và nó không thể cảm nhận được thứ gì đã tạo nên kết cấu này. Đây có lẽ chính là thứ mà ta gọi là chạm vào không khí rắn.

Tuy nhiên, vật thể này không có cảm giác trơn trượt và có một chút hạn chế, một điều khiến Mimic tự tin hơn một chút khi xử lý những quả boom này. Nó đã thực hành một vài lần bằng cách sử dụng Tâm trí hoảng loạn không gây chết người. Mặc dù, thiệt hại đến từ một Vụ nổ hắc ám không hoàn thiện sẽ không giết chết nó, nhưng nó vẫn đau bỏ mịa ra. Hơn nữa, tác động ban đầu đã gây ra lượng sát thương tương đương với hai viên Ảnh cầu và lượng sát thương theo sau đó cũng không thể đánh giá thấp được.

Nói cách khác, đây là lần đầu tiên nó thư kết tinh một phép thuật gây sát thương. Và bằng cách nào đó, hành động này đã lấp đầy Boxxy với một cảm giác thỏa mãn riêng biệt gần giống với ngon. Và ngay bây giờ khi nhìn vào nó, Tinh thể ma thuật này cũng khá là sáng bóng. Dù không phải theo nghĩa đen, mà theo một hướng thẩm mỹ hơn đã khiến cho khuôn mặt của Xera giả mỉm cười với nó. Đó là một nụ cười ngây thơ, hạnh phúc nhất trần đời. Một nụ cười ngớ ngẩn tương tự xuất hiện bất cứ khi nào nó chơi đùa với những đồng tiền vàng.

Nhưng nó có việc phải làm và không thể cứ tận hưởng. Sẽ có nhiều gian nhiều thời gian hơn cho việc này trong khi MP của nó hồi phục sau đó.

“Arms,” nó gọi qua thần gia cách cảm “Ngừng chơi đùa với Snack và đến đây.”

“Chết tiệt,” Kora phàn nàn. “Tôi chỉ vừa mới đến được giai đoạn tốt nhất.”

Kora kéo mạnh mái tóc mượt mà của Xera, đưa đầu nữ quỷ thoát khỏi háng của mình. “Cây nấm” với kích thước ngớ ngẩn của Fiend trượt ra khỏi cổ họng của Succubus với một tiếng động nhỏ. Cô đặt nó lại vào trong cơ thể rồi kéo quần lót của mình lại trước khi đi xem những gì chủ nhân của cô muốn. Mặc dù tiếc đút ruột rằng việc “thực hành bằng mặt” đã bị cắt ngắn nhưng đó là một mệnh lệnh trực tiếp nên cô không thể làm gì hơn được.

Mà rốt cuộc thì, bằng cách nào đó, hai nữ quỷ này cũng đã xoay sở để thực hiện mệnh lệnh “chỉ làm khi di chuyển được” – một sự sắp xếp khá đơn giản cho phép hai nữ quỷ làm bất cứ điều gì họ muốn miễn là ở gần nhau. Miễn là họ không có mệnh lệnh trực tiếp nào nữa và luôn giữ HP của bản thân trên 75% được. Nhưng nếu họ muốn có một cuộc chơi toàn diện thì họ sẽ phải xin phép vì với những việc như nghiền bi, bẻ xương thì sẽ luôn kết thúc với việc một trong hai sẽ chết. Và Boxxy không hề có ý định sẽ dành lượng MP quý giá của bản thân vào mấy “hoạt động” của thuộc hạ.

“Tôi đây chủ nhân” Kora nói với tông giọng có chút chán nản.

“Đây, giữ lấy cái nè.”

Mimic đưa cho cô viên tinh thể Vụ nổ hắc ám. Và cô chấp nhận nó bằng một trong những bàn tay to lớn của mình rồi cho nó một ái nhìn tò mò.

“Oh, đây là một cái mới ư? Cái này có vẻ khác với những cái trước đó.”

Đúng như Kora nói, các viên tinh thể Tâm trí hoảng loạn trông khá giống nhau, chỉ có phép thu được bên trong xuất hiện với hình dạng hộp sọ màu tím bán trong suốt chứ không phải cơn lốc hắc ám này.

“Sử dụng nó trên Snack.” Mimic ra lệnh.

Kora liếc về phía Xera, kẻ hiện đang nằm ngửa, đắm mình trong bụi bẩn và thở hổn hển cách đó khoảng 20 mét. Nữ Succubus này vẫn còn đang say sưa trong cái cảm giác của cổ họng bị bịt kín mít cắt dứt đi luồng oxy. Và theo nghĩa đen, cái việc nghẹn “nấm” này khiến cô cảm thấy tuyệt đến nỗi đã tự mình lên đỉnh mà còn chả cần chạm đến môi dưới. Chà thì, việc đôi mắt gấu trúc và vài cánh xương đòn bị gãy cũng đã giúp mang lại điều đó cho nữ quỷ, nhưng “bú sữa” vẫn là nguyên nhân chính.

“Được thôi,” Kora trả lời. Tuy cô không chắc việc cái hộp đó đang làm gì, nhưng cô cũng không thực sự quan tâm. Cô lầm bầm điều gì đó rồi ném viên tinh thể về phía mục tiêu với tiếng hét “Này, con l*n!”

“Cái gì?” Xera đáp lại trong khi ngồi dậy và hướng chú ý của mình về phía Kora đúng lúc Tinh thể ma thuật đập vào ngay giữa chán cô với một âm thanh như vận động viên tennis vụt bóng.

“Guhya!”

Trán cô bị giật lại về sau do cú va chạm rồi đâm sầm xuống đất trong khi viên đạn đã tấn công cô bật ra khỏi nó và bay thẳng lên không trung.

“Cẩn thận!” Kora hét lên hoàn toàn trong muộn màng.

Và nếu nụ cười xấu xa đang ngự trên mặt cô hiện giờ thể hiện cho bất cứ điều gì thì chỉ có thể là cô có vẻ khá hài lòng với trò chơi khăm của bản thân. Mà rốt cuộc thì sẽ rất khó để một Fiend có thể nở được một nụ cười thân thiện. Họ thích để lộ những chiếc răng nanh sắc nhọn đến mức 90% thời gian họ đưa ra ấn tượng rằng họ muốn ăn con của ai đó.

Tất nhiên, điều như vật thật sự không chính xác. Trẻ sơ sinh quá thớ và những cái xương nhỏ bé của chúng sẽ bị mắc trong răng của họ. Và thậm chí dù họ có thể kết thúc với hai phát cắn, thì nó cũng không đang để nỗ lực và trước phiền phức bằng việc như vậy. Và đó không chỉ là những Fiend mới như vậy mà là hầu hết những con quỷ đều chia sẻ kiến thức này. Trên thực tế, những con quỷ duy nhất muốn ăn thịt trẻ em là các biến thể dingo của lũ Hellhound.

Và quay lại điểm chính, Kora đã ném với mục đích đã định trước. Cô có cảm giác rằng Xera sẽ không hài lòng vì bị đập bất ngờ vào hộp sọ. Và xét từ cái cách nữ Succubus ngồi dậy trong khi lườm Fiend với những ánh mắt dao găm đã chứng minh cô đúng. Ngay cả khi Xera đã học được cách tận hưởng nỗi đau thì cô vẫn ghét những điều bất ngờ. Vì vậy, sẽ không khó để tưởng tượng sự bất mãn của cô về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Tinh thể ma thuật đã bật ra khỏi trán cô vài giây trước chắc chắn sẽ rơi trở lại. Nó vỡ tan ngay khi chạm đất, giải phóng phép thuật bộc phá được lưu trữ bên trong. Một làn sóng xung kích trong suốt màu đen với đường kính chính xác là 6.6 mét tỏa ra từ bên trong viên tinh thể tan nát.

*Ka-PANNNN*

Sức mạnh của vụ nổ là đủ để biến một mặt đất bị chà đạp nhẹ thành một miệng núi lửa nhỏ. Và đối với Succubus, cô cũng chả khá khẩm gì hơn.

[Mục tiêu của bạn đã bị thổi bay. HP -253.]

Vụ nổ hắc ám thổi bay cơ thể nhẹ đến đáng ngạc nhiên của Xera vào không khí ở một góc cực thấp, gần như song song với mặt cỏ. Cô bay khoảng chục mét trước khi nảy một, hai và cuối cùng dừng lại bằng cách đập mặt trước vào một tảng đá khổng lồ.

“Wow!” Kora hét lên trầm trồ. “Tôi tự hỏi cô ta có ổn không nữa?” cô nói thêm, mặc dù điều này chỉ xuất phát từ trí tò mò bệnh hoạn hơn là sự quan tâm. Nhưng ngay sau đó cô nhớ chính xác rằng ai là người bị thổi bay nên: “Vâng vâng, cô ta sẽ ổn thôi!”

Còn về Boxxy, thì nó cảm thấy khá thỏa mãn khi biết được rằng sẽ luôn có cơ chế an toàn bất kể phép thuật nào đã được sử dụng để kết tinh. Về cơ bản, một Tinh thể ma thuật luôn ở dạng trơ và sẽ không giải phóng phép thuật được lưu trữ. Ngay cả khi nó hết hạn hay bị đập vỡ, ma thuật bên trong cũng sẽ chỉ biến mất một cách vô hại.

Cách duy nhất để làm cho nó phát nổ là niệm một từ lệnh ma thuật trong khi giữa nó. Và sau ba giây làm như vậy, viên tinh thể sẽ trở thành vũ khí và kích nổ ngay khi nó tiếp xúc với bất cứ thứ gì có dạng rắn. Vì vậy, giờ đây Mimic ó thể tự do giữ chúng trong kho lưu trữ của mình và mang đi khắp nơi mà không cần lo lắng nữa.

Mà nhân tiện thì đây là lần đầu tiên Mimic thử tấn công bằng Tinh thể Ma thuật vào tay sai của mình. Và để lưu ý cho tương lai, nó kiểm tra mức độ thông thạo kỹ năng của mình nhưng cả Tinh thể ma thuật lẫn Làm chủ Ruin thuật đều không đạt được bất kỳ điểm nào cả. Như mong đợi, cái hộp này sẽ phải sử dụng nó lên một mục tiêu khả thi hơn. Nhưng vấn đề là không có những thứ như vậy xung quanh đây. Nó đã đi dọc theo con đường này trong vài giờ rồi, nên nó đã mong đợi sẽ thấy ít nhất một thứ gì đó mà nó có thể giết được.

Và dù Boxxy không có cách nào để biết được điều này nhưng tình hình hiện tại vốn ít nhiều có một phần là tại chính nó. Động vật, quái vật và con người nằm trong khu một khu vực rộng lớn quanh cựu thành phố Monotal đều có một phẩn ứng giống nhau là chậy trốn hay ẩn mình trong nỗi sợ hãi. Một phản ứng tự nhiên khi ta phải chứng kiến một vụ nổ đáng sợ và không thể giải thích được. Sóng xung kích đến từ nó có thể cảm nhận được từ cách xa hàng chục km và cái ánh sáng chói mắt mà nó tạo ra còn vượt xa hơn thế. Chưa kể phần trên cùng của đám mây hình nấm đáng ngại đó có thể dễ dàng nhìn thấy từ cách xa hàng trăm km. Và như thể khẳng định mọi chuyện vẫn còn có thể tệ hơn, thay vì tự mình tan biến, thì nó lại đang tự mình phát triển rộng hơn trong khi từ từ chuyển sang màu lá nhạt.

Mà sao cũng được. Không thứ nào trong số chúng thực sự quan trọng đến Boxxy hiện giờ. Vụ nổ đã diễn ra và hậu quả đã được đưa ra nằm ở đó. Nên với việc ở đây và bây giờ thì nó chả cần quan tâm làm gì cả.

“Chủ nhân?” Kora nói cắt ngang dòng tư tưởng của cái rương. “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngài sử dụng những thứ rực rỡ đó trong khi tạo ra boom pha lê?”

“Thứ rực rỡ?”

“Yeah! Giống như lúc ngài trở thành ‘khrakakakoom’ rồi sau đó là ‘bzzt bzzt bzzt’ và phép thuật của ngài trở nên mạnh vãi nồi luôn ý!”

“Ohh!” Mimic hét lên. Cho đến tận bây giờ, nó thực sự chưa bao giờ nghĩ đến việc kết hợp kỹ năng của bản thân. Chi phí MP có thể có chút đáng lo ngại nhưng dù sao thì giờ MP của nó đã đầy, nên nó cũng có thể cung cấp đủ cho một lần thử (một lần chơi lớn xem em có trầm trồ). Nó kích hoạt Sức mạnh áp đảo cùng lúc với Tinh thể ma thuật, rồi sau đó nó bắt đầu niệm phép.

“Vụ nổ hắc ám ~♪!”

Một lượng 770 MP khổng lồ đã được tiêu thụ trong khoảng vài giây ngắn ngủi. Và với việc xả đột ngột bể MP như vậy làm nó mất phương hướng như bị mất nước – một việc đã thực sự làm cho Boxxy loạng choạng và suýt ngã vì không có lý do chính đáng. Nó cảm thấy một cảm giác tương tự khi nó sử dụng từng giọt MP cuối cùng của mình để hạ Fleshmaiden ngày hôm qua. Có vẻ tình trạng này không phải là do thể trạng đã cạn kiệt và suy yếu của Mimic gây ra bởi trận chiến căng thẳng nhưng đây vẫn làm một vấn đề mà nó cần hết sức cảnh giác.

Tuy nhiên, Tinh thể ma thuật được hình thành mà không có vấn đề gì. Nó trông giống hết như cái cuối cùng, chỉ khác ở chỗ là nó có thêm một phiên bản hào quang nhỏ của Sức mạnh áp đảo bao quanh lấy cơn lốc trong viên pha lên. Mimic chộp lấy nó từ không trung và đưa nó cho Kora một lần nữa.

“Huhuhu... Tôi không thể đợi nữa! Chúng ta phả-”

“Đợi đã,” Mimic nói dừng Kora lại. “Đứng đây và đừng di chuyển.”

Sau đó nó lùi ra xa một khoảng cách 15m với nữ quỷ.

“Được rồi,” nó giao tiếp qua liên kết suy nghĩ. “Bây giờ hãy kích hoạt nó và đặt nó dưới chân cô.”

Kora toát mồ hôi lạnh. Có vẻ như đã đến lượt cô ấy trở thành chuột thử nghiệm. Nữ quỷ bất đắc dĩ kích hoạt viên pha lê và đặt nó mặt đất ngay cạnh mình. Ngay sau đó, cô nhận ra rằng chủ nhân mình đã không thực sự nói với cô rằng-

“Đứng yên và để nó đánh cô.” Boxxy thêm vào, dồn cô hoàn toàn vào góc tường.

Và khi 3 giây dài vô tận bắt đầu trôi, Kora cuối cùng cũng bắt đầu hiểu điều mà Xera đang nói khi cô đổ lỗi cho chủ nhân về 'tình trạng' của mình. Cái hộp đó là một thứ tự nhiên gây đau khổ cho mọi người xung quanh nó. Nó hiệu quả đến nỗi bằng cách nào đó đã phá tan lý trí của một con quỷ 700 tuổi. Một kỳ tích gần như khó bằng việc quét sạch một thành phố trong một ngày vậy. Và nhận ra điều này chỉ khiến Kora lo lắng nhiều hơn. Nếu cô mà được đưa qua “cái máy vắt” đó thì điều gì sẽ xảy ra với cô đây, có trời mới biết! Vì thế, cô thầm ước rằng mình không phải là một con đ* đổ đốn, hư hỏng chỉ sống vì “con gà trống” như một con Succubus nào đó.

Mà về mặt kỹ thuật thì, lỗi hầu hết vốn thuộc về Kora cơ. Mặc dù đúng là Boxxy là nguyên nhân chính tạo nên xu hướng khổ dâm của Xera, nhưng đấy không phải là một tình trạng vĩnh viễn. Trên thực tế, việc lạm dụng nữ quỷ của cái rương này gần như đã trở nên biến mất. Rốt cuộc, kể từ khi Lên hạng thì nó cũng mới chỉ ăn cô một lần mà thôi.

Và với sự cải thiện đáng kể này đã cho Xera chậm mà chắc thu thập lại tàn dư từ bản chất cũ của mình. Nếu có đủ thời gian, cô còn có thể được chữa khỏi. Nhưng giờ thì mọi hy vọng để trở lại “bình thường” của cô đã tan biến thành mây khói rồi, và tất cả chỉ vì một tên nào đã không thể giữ được “vũ khí” trong quần mình.

Tất nhiên, thủ phạm được đề cập đến cũng khó mà có thể biết được điều này. Cô chỉ cho rằng mọi Succubi đều như thế này, mặc dù cô phải thừ nhận rằng khổ dâm là một điều mới mẻ. Vì thế, theo một cách nào đó, những gì sắp xảy ra với cô có thể dễ dàng được tóm tắt lại bằng “nghiệp là một con b*tch.”

Và ngay khi 3 giây kết thúc.

*Click*

“Ah, fu-”

*KA-DOOOOOOOOOOONNNNNNN*

[Mục tiêu của bạn đã bị thổi bay. HP -911.]

Vụ nổ trước hoàn toàn không thể so sáng được với vụ nổi này. Tất cả mọi thứ và sinh vật trong khu vực có hiệu lực của nó đã hoàn toàn bị thổi tung. Và trong khi cái trước chỉ có thể tạo ra một vết lõm nhỏ trong cảnh quan thì cái này đã gây ra một biến động to lớn làm thay đổi địa hình, xới tung đát và đá theo vô số hướng. Bao gồm cả về phía Boxxy.

[Bạn đã phải chịu một loạt các vết cắt và rạch. HP -65.

Bạn đã bị chân thương cùn nhẹ. HP -34.

Bạn đã bị đâm. HP -58.]

Những viên sỏi nhỏ giống như mảnh đạn xé toạc phần thịt của Mimic trong khi hai viên đá lớn hơn đập vào thân người nó. Với một cái đâm vào mắt của cái rương còn cái kia thì đâm xuyên qua bụng của Xera giả. Boxxy rít và hét lên khi máu vàng phun ra từ vết thương của mình. Và khi cơn gió và cơn mưa mảnh vụn ngừng lại, nó đóng vết thương mình lại và trút bỏ những vật chút lạ ghim vào da thịt nó.

Cuối cùng, nó từ bỏ hình dạng Xera rồi trở lại hình dạng cái rương nhện ưu thích của mình. Đúng như dự đoán, việc tự dính thêm cả một cơ thể con người và thân trên chỉ sẽ khiến nó trở thành một mục tiêu to hơn. Nếu nó chỉ là một cái rương lúc ban đầu thì nó sẽ chịu ít thiệt hại hơn nhiều. Và khi nghĩ kỹ lại thì nó có thực sự phải phơi bày như thế chỉ để sử dụng phép thuật không?

Và trên thực tế, câu trả lời là không. Mimic vốn đã có thể niệm phép tốt trước cả khi nó bằng một cách nào đó mà dính với thói quen trên. Và đúng là việc có thể sử dụng một cái trượng phép đã tăng cường ma thuật của nó phần nào nhưng nhìn chung thì việc này không đáng, phải không? Nhưng có nhiều thứ hơn chỉ là việc gây thêm thiệt hại. Nó ghét phải thừa nhận nhưng niệm chú dễ dàng hơn khi sử dụng miệng và cổ họng của con người hơn là cái miệng không môi của mình. Rốt cuộc, một trong hai cái miệng trên được tạo ra chỉ để nuốt chửng xác thịt và không có gì hơn, vì vậy các đặc điểm linh hoạt hơn của con người sẽ chắc chắn phục vụ tốt hơn cho việc niệm chú.

Mà thật sự thì nó vốn đâu cần toàn bộ cơ thể, phải không? Chắc chắn với việc đó nó sẽ chỉ cần tạo ra cái đầu là đủ. Vậy với việc chỉ miệng thì sao? Không được, bộ phận phát ra âm thanh nằm ở trong cổ họng. Hơn nữa còn có như cầu không thể thiếu đối với phổi nếu nó muốn phát âm mọi thứ đúng cách. Chưa kể khả năng phải sản xuất máu người giả nữa.

“Chủ nhân?” Xera gọi hỏi Mimic. “Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?”

Oh đúng rồi! Snack đã sống sót! Boxxy tự thốt lên trong tâm mình. Nó đã hoàn toàn coi cô trở thành một xác chết, nhưng cô vẫn còn ở đây, còn sống và lê bước. À thì phần nào mà thôi. Với phần lớn bên sườn trái của cô, vì cũng không có từ nào tốt hơn để miêu tả cả, đã bị biến thành một đống bột nhão đẫm máu. Mặc dù tông nó thật đau đớn nhưng cô có vẻ không bận tâm. Hay ít nhất, nếu không phải là do chất lỏng trong suốt đang chảy xuống mặt trong đùi cô đang thể hiện một điều gì đó.

“Tôi đã sử dụng phép thuật sáng bóng. Nó có hơi mạnh một chút.”

“Ngài nói một chút...”

Nữ Succubus nhìm chằm chằm vào cái miệng núi lửa cách đó 15m. Trong khi vụ nổ đầu tiên có thể làm lõm đất và tạo ra một vết sâu nhỏ khoảng 1m thì vụ nổ thứ hay này mạnh đến nỗi nó đào ra một bán cầu hoàn hảo có đường kính tương đương 6m.

“Kora đâu rồi- ý tôi là Arms?”

“Đằng kia,” Boxxy trả lời trong khi chỉ sang một bên bằng chân nhận. “Với đằng kia. Đằng kia nữa. Oh cả đằng kia nữa!”

“Uwaah… thật sun- ý tôi là thật là một cách khủng khiếp để chết.”

Ngay cả khi co dã quyết định chấp nhận bản chất khổ dâm thì Xera vẫn muốn tránh tiết lộ nó với chủ nhân của mình. Nếu cái rương mà phát hiện ra rằng nỗi đau là một phần thưởng nhiều hơn hình phạt thì có thể nó sẽ phải đưa một số cách khác để tra tấn cô. Do đó cô muốn duy trì tình trạng hiện nay càng lâu càng tốt.

“Không chết.”

“...Huh?”

“Không chết.” Boxxy lặp lại. “Ít nhất là chưa.”

“Ngài có ý gì k-” Lời nói của Xera dừng lại giữa chừng khi thính giác của cô ấy cảm nhận được một âm thanh kỳ lạ.

“... uuuuuuuh-”

Nghe có vẻ như đó là giọng của Fiend đó nhưng sao nó lại xa vời đến thế? Mà khoan chờ đã, không phải là nó đang tiến gần hơn với tốc độ kinh hoàng sao?! Và khi ngước nhìn lên trên, Xera cuối cùng cũng thấy Kora, hoặc ít nhất là những gì còn lại của nữ quỷ, khi cô đang lao thẳng xuống từ một con đường đá cuội gần đó.

“-uuuuuuuUUUUUUUUUUCK!”

*SPLAT*

[Thuộc hạ của bạn đã bị trục xuất.]

“Giờ thì cô ấy chết rồi.” Mimic nói như đó là một vấn đề hiển nhiên.

Và từ một đánh giá sơ bộ. Có vẻ như nữ thuộc hạ này đã bị thổi bay như thể cô là một quả cà chua chính mọng được ném vào tường. Đầu cô bị nứt toác và máu đen ở khắp mọi nơi, Những gì từ thân cô trở xuống đã hoàn toàn trở thành bột nhão. Thứ duy nhất còn lại dính vào nó là những gì còn sót tại trên đầu cô và tổng cộng là hai cánh tay. Hầu hết chúng chỉ còn lại một hoặc hai khuỷu tay.

Phản ứng duy nhất của Xera là run rẩy theo bản năng khi cô tưởng tượng toàn bộ sự việc đó phải đau đớn đến mức nào.

“Đi thôi,” Boxxy ra lệnh trong khi phần còn lại của Kora tan biến vào hư không. “Tôi phải tìm bữa tối.”

Có vẻ như việc làm mọi thứ nổ tung thực sự khiến nó trở nên thèm ăn.

Truyện Chữ Hay