Everybody Loves Large Chests! (Web Novel)

chương 2.2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Succubus phát ra một tiếng kêu ngốc nghếch khi nghe thấy tiếng chủ nhân của mình. Cô từ từ quay lại khi nhận ra Mimic đang đứng ngay bên cạnh và nó đã thấy rõ cô đang đứng trần truồng trên bốn cái xác chết của bốn tên đàn ông mà cô bảo là đang lấy thông tin.

“Um, tôi chỉ...” Cô lắp bắp “thì tại...”

“Không có thông tin?” Mimic thẩm vấn.

“Không thưa chủ nhân. Chúng đã tấn công tôi nên tôi phải-”

*SMACK*

[Bạn đã bị chấn thương cùn nặng nề. HP -76]

Mimic giáng vào một bên đầu cô bằng một cây chùy một tay cỡ nhỏ - một trong những vũ khí bị bỏ lại bởi những tên thám hiểm. Sức mạnh của cú đánh khiến Xera choáng váng và ngã xuống đất như một bao khoai tây.

“Đần độn!” Nó hét lên với cô. “Đừng có mà nói dối!”

Tất nhiên Mimic sẽ nhận ra nó bị lừa dối chứ. Dù nó chỉ là một tên ngốc to xác thì nó cũng đã đến để kiểm tra cô từ vài phút trước và nó đã thấy cảnh tượng kỳ quái của những tên đàn ông biến thành da bọc xương với Xera là trung tâm. Ban đầu nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra và tự hỏi liệu có nên can thiệp hay không. Nhưng vì Xera cũng không cầu cứu nên nó cho rằng là không có rắc rối gì cả.

Sau đó, lũ con người ngã xuống như bó gậy khô trong khi cô vẫn đứng đó mỉm cười với bản thân. Rõ ràng là cô đã có chủ đích giết chúng ngay từ đầu. Và bây giờ, khi Mimic đã nhìn cận cảnh toàn bộ sự viêc, nó có thể tự tin khẳng định rằng chúng đã bị “nuốt chủng” thì đúng hơn.

“Có phải Snack chỉ muốn ăn chúng?” Nó thẩm vấn nhưng tay sai của nó có vẻ do dự khi không biết nói gì. Vì thế, nó ép cô với một mệnh lệnh “Trả lời mà không dối trá!”

Một khi đã thành lập hợp đồng thì đồng nghĩa rằng cô sẽ phải làm tốt nhất mệnh lệnh được giao. Mặc dù các mệnh lệnh rộng hoặc không cụ thể có thể dễ dàng lợi dụng thì những mệnh lệnh trực tiếp và đơn giản như thế này thì cô khó mà có thể tự mình làm trái được.

“Vâng thưa chủ nhân. Tôi chỉ muốn ăn chúng mà thôi!” cô trả lời.

Đây mới là sự thật. Xera chỉ muốn nuốt chửng những tên đàn ông này vì một mục đích rất đơn giản – đó là mua vui cho bản thân. Việc ép lấy thông tin từ bọn chúng cũng là một lý do chính đáng, nhưng nó cũng chỉ là cái lý do mà thôi.

“Vậy Snack của tôi đã nói dối tôi?”

Succubus liền chuẩn bị sẵn tinh thần đợi cú đánh tiếp theo.

“Vâng thưa chủ nhân!”

Nhưng một lúc sau Xera vẫn không bị đánh. Cô thẫn thờ nhìn con Mimic vẫn thản nhiên cầm cái chùy dính máu bằng lưỡi.

“Đừng có nói dối tôi thêm bất cứ lần nào nữa!” Nó tiếp tục “Dối trá là xấu. Rất không ngon. Nên đừng có mà nói dối nữa!”

Xera dần thả lỏng hai vai và đảo mắt nhìn xung quanh. Một Succubi nói dối và lừa gạt mọi lúc, đây chính là bản chất của cô. Lừa gạt con người, đặc biệt là những chủ nhân trước của cô, là điều mà Xera đã làm hàng trăm hay thậm chí hàng nghìn lần với một nụ cười tự tin trên khuôn mặt. Tuy nhiên, khi nghe nói nó được miêu tả theo một cách khó hiểu và vô nghĩa như “Rất không ngon” đã làm cô hổ thẹn bằng một cách nào đó.

“Đần độn!” Mimic lặp lại khiến Succubus phải thừa nhận, việc bị gọi như vậy bởi cái rương chậm phát triển này không vui tí nào cả.

“Nếu cô muốn ăn thì hãy nói điều đó ra!”

Mắt Xera mở to ra. Cô sốc nặng và quay lại đối mặt với chủ nhân của mình.

“Vậy... Chủ nhân không tức giận vì việc tôi đã giết những tên này sao?”

“Không. Snack muốn ăn nên Snack ăn. Bản năng này rất ngon. Tôi cũng sẽ làm như vậy.”

Đây là... một lời khen sao? Nữ thuộc hạ quen với việc bị tra tấn khó có thể tin vào điều này nhưng có vẻ như đây đúng là một lời khen.

Bây giờ thì cô nghĩ về nó, tại sao cô lại phải cố gắng lừa dối chủ nhân mình ngay từ đầu? Chủ nhân hiện tại của cô không phải là một con người mà là một con quái vật. Ăn và giết người là điều mà nó làm gần như hàng ngày, và nó thích thú khi làm những việc đó nên tất nhiên nó sẽ chẳng thấy có vấn đề gì khi cấp dưới của nó cũng làm như vậy. Nên chắc chắn cô cũng chả có lấy lí do gì để phải che dấu ý định ngay từ đầu cả!

“Nhưng nói dối rất không ngon! Nên không nói dối nữa!” Nó yêu cầu trong cơn giận trẻ con.

Cô cười khổ, gương mặt dính máu của cô giãn ra đôi chút. Nói dối không ngon. Hay nói cách khác, miễn là Xera nói đúng ý muốn của mình thì cô có thể được cho phép. Có vẻ sự sắp đặt này không tệ như cô nghĩ ban đầu.

“Đã hiểu thưa chủ nhân. Tôi mong đợi ngài sẽ chiếu cố tôi trong tương lai.”

Nhưng thật không may, cô đã quên mất một khía cạnh rất quan trọng khi nói đến “sự sắp đặt” này.

“Tốt. Giờ thì là lúc ăn nhẹ nào!”

Cô đã hoàn toàn coi nhẹ một vị chủ nhân không hề có lòng trắc ẩn lẫn thương hại và cô vẫn còn chưa bị trừng phạt mà.

“Eh? Huh? Nhưng tôi-” cô đã cố van xin cho tội lỗi nhưng đã quá muộn. Cái lưỡi đỏ đã quấn quanh chân cô trong khi cô vẫn còn nằm trên mặt đất. Nó kéo chúng vào trong cái miệng đang há rộng, lê đôi mông đầy lặn của Succubus. Cô hoảng hốt khi nhìn vào những hàm răng lởm chởm đóng sầm lại với nhau, cắn đứt chân cô trong một phát.

“Aaaaaargh!” Cô hét lên.

[Bạn đã bị phanh thây. HP -73.

HP Tối đa đã giảm 75.]

“Đôi chân của tôi! Nnnnngh! Tại sao luôn là đôi chân của tôi! Haaaahn!”

Cô vừa lăn lộn trên mặt đất vừa rên rỉ trong cơn đau trộn lẫn khoái cảm. Để quen với nỗi đau và sốc từ việc bị xé toạc tay chân dù cho bao nhiêu lần trôi qua luôn là điều bất khả thi. Đôi chân cụt của cô chảy ra dòng máu đỏ thẫm nhuộm lấm xuống sàn hành lang, nhưng lại không nhiều như ta nghĩ. Về cơ bản, cơ thể của một con quỷ là một cấu trúc của thịt, cơ và xương, chúng không hề sở hữu nhiều cơ quan nội tạng như một sinh vật sống như tim, gan, thận hoặc ruột. Máu chảy ra khi chúng bị thương thì cũng ít nhiều mang tính chất trang trí mà thôi. Chúng không dễ gục hay chết chỉ vì bị chặt một hay cả hai chân nhưng chúng vẫn sẽ đau thấy bà cố.

Và sức sống phi nhân loại này của Xera chả khác gì lời nguyền với cô. Vì điều này cũng có nghĩa rằng cô sẽ không bao giờ được trải qua một “cái chết” nhanh chóng dễ dàng. Mà ngay cả khi cô có ra đi nhanh như thế nào thì chủ nhân của cô sẽ lại tái triệu hồi và ăn cô hết lần này đến lần khác cho đến khi nó thỏa mãn mà thôi.

Tất nhiên, việc cắn đứt chân cô mới chỉ là sự khỏi đầu. Mimic sẽ dành vài phút tiếp theo để nhai những mảnh khác nhau của Xera một cách chậm rãi và tỉ mỉ cho đến khi cô bị trục xuất về Beyone. Và trong quá trình này, nửa dưới của cô sẽ phun ra một loại nước ép kì lạ. Nhưng cái rương hay quên này vẫn chả biết nó là gì dù việc này thường xảy ra vào thời gian ăn nhẹ. Nó chỉ cho rằng đó là một phần thuộc về loài quỷ của cô và cũng chả bận tâm gì nhiều đến chúng.

Mà sao nó phải làm vậy chứ? Chất lỏng nhuầy nhụa này cũng ngọt nào như phần còn lại của cô mà.

*Thông tin chung:

- Tên: [Chưa có]

- Chủng tộc: Mimic [Cao cấp]

- Giới tính: Không có

- Tuổi: 3 tháng

- Hội: Không có

- HP: 620/620 [+1.2/giây]

- MP: 520/520 [+0.6/giây]

* Chỉ số:

STR: 80 - DEX: 82 - AGI: 71 - END: 108 - INT: 104 - WIS: 65 – LCK: 30 – MNT: 58

* Nghề nghiệp

+ Mimic Lv 25/Tiến độ: 4%

+ Warlock Lv 14/Tiến độ: 89%

* Danh sách kỹ năng:

+ Ám Sát Lv 5/Tiến độ: 40%

+ Tàng Hình Lv 4/Tiến độ:78%

+ Lưu Trữ Lv 4/Tiến độ: 13%

+ Thay đổi hình dạng Lv 6/Tiến độ: 43%

+ Hấp thụ xác chết Lv 4/Tiến độ: 65%

+ Triệu hồi thuộc hạ Lv 4/Tiến độ: 60%

+ Sinh khối Lv 2/Tiến độ: 56%

+ Sức mạnh vượt trội Lv 1/Tiến độ: 0%

+ Làm chủ kiếm thuật Lv 6/Tiến độ: 2%

+ Làm chủ phi thuật Lv 2/Tiến độ: 44%

+ Làm chủ Ruin thuật Lv 4/Tiến độ: 60%

+ Làm chủ sự thống trị Lv 3/Tiến độ: 37%

* Danh sách phép thuật

+ Ảnh cầu

+ Thiêu đốt.

+ Tê cóng.

+ Vụ nổ hắc ám

+ Tâm trí hoảng loạn

+ Mê sảng

]

Truyện Chữ Hay