Lylandros không bao giờ muốn gì hơn ngoài một cuộc sống bình thường. Anh ta chỉ muốn nổi tiếng và thâu tóm tất cả phụ nữ. Một giấc mơ dễ hiểu và đơn giản. Nhưng với tư cách là một Elf sinh ra trong Đế chế Lodrak do con người thống trị, triển vọng thăng tiến của anh ta rất tệ hại. Mà nói thật thì nó còn chả tồn tại ấy chứ. Anh ta nằm ở mức thấp nhất trong nấc thang xã hội này, đến nỗi ngay cả những con giun xéo trong lòng đất cũng ở hạng trên anh. Và tất cả đều là bởi vì đại chiến 300 năm trước – điều mà con người ngày nay vẫn mặn nồng bàn tán.
Chà, dù anh ta muốn thay đổi thì cũng chả thể làm gì được khi chính người Elf lúc đó đã ngầm sử dụng những phương pháp khủng khiếp và bất chính để chiến đấu trong chiến tranh. Về cơ bản họ đã tự biến bản thân thành khủng bố. Hơn nữa họ còn là bên thua cuộc. Và mặc cho việc đó đã xảy ra từ rất lâu thì việc không giải quyết triệt để được những vụ tấn công ngẫu nhiên vào dân thường đã để lại trong lòng người dân Đế chế một vết sẹo rất sâu, một vết sẹo mà hầu như không ai không có cả. Nó khiến con ngưởi trở nên khinh miệt loài Elf. Và những đứa trẻ loài người lớn lên trong môi trường được dạy là phải căm ghét họ. Dù sự phân biệt đối xử với Elf đã trở nên tốt hơn theo thời gian thì nó vẫn còn khá phổ biến. Nhưng ít nhất thì ta không còn thấy việc những người Elf bị xiềng xích hay nô lệ một cách công khai nữa, nên ta có thể chắc rằng mọi thứ đang dần tiến bộ, đúng không nào?
Vậy làm thế nào để một Elf trẻ bụi đời như anh ta thăng tiến? Điều gì sẽ giúp anh ta đây? Tất nhiên đó chính là việc tham gia vào một hội thám hiểm nào đó. Không giống như người dân nói chung, hầu hết nhà thám hiểm đều không phân biệt đối xử với Elf. Hoặc ít nhất là không công khai. Và như một hệ quả, đa phần người Elf phải nhận những công việc nguy hiểm như nhà thám thiểm.
Có ít nhất 25% nhà thám hiểm là Elf, chỉ đứng sau loài người chiếm 40% tổng số. Người lùn đứng thứ ba với tỷ lệ khoảng 15%. Mặc dù những con người lùn tịt và lắm râu này không bị phân biệt đối xử thì hầu hết trong số họ đều muốn trở thành một nghệ nhân hay làm những công việc nghệ thuật – việc họ có thể phát huy tốt nhất những ngón tay khéo léo và sức chịu đựng trâu bò. Ngoài ra đôi chân ngắn của họ làm cho những chuyến đi bộ đường dài chả khác gì tự hành xác bản thân cả.
Và vì thế, Lylandros đã trở thành một nhà thám hiểm vào khoảng một tháng trước đây. Anh ta đang leo dần lên từng bước và trở thành một Kiểm Lâm cấp 20 cùng đội của mình. Họ đều từng là những con chuột đường phố như anh nên họ chia sẻ với nhau một mối ràng buộc nhất định ngoài tình đồng đội đơn thuần. Vì tính cách và mục đích của họ khá hợp nhau, họ nhanh chóng trở thành bạn bè và đạt được đỉnh cao trong tinh thần đồng đội. Một việc gì đó như giết một Janther không phải là một vấn đề lớn – họ còn đã giết một con ngay tuần trước đó cơ. Dù phải thừa nhận rằng con đó trẻ hơn và mới chỉ cấp 24 nhưng phương pháp chống lại nó cũng không khác mấy bây giờ. Họ đã kiếm được một khoản kha khá khi giết nó. Sau đó, họ nhận ra rằng một khoản tiền thưởng hấp dẫn trị giá 500 Vàng (GP) trên con Janther đặc biệt này. Nên việc họ đi săn nó là một điều hiển nhiên.
Mặc dù phải thừa nhận rằng những cái bẫy họ đã đặt trở nên vô dụng đối với con trưởng thành khi nó không lao vào đuổi theo như con còn trẻ kia. Thì điều đó cũng chỉ khiến vụ săn bắn này trở nên mất thời gian hơn mà thôi. Họ vẫn coi đây là một công việc có thưởng cao mà nguy cơ thấp. Và nguy cơ gần như đã biến mất khi Janther này yếu hơn họ đã nghĩ. Cái chết của con thú đã được định sẵn và Raela vẫn còn kha khá MP. Vậy thì tại sao đầu cô ấy lại đột nhiên nổ tung cơ chứ?
Lylandros đã rất gần với việc đạt được những thứ ẩn dưới lớp đồ lót của cô ấy mà. Giờ thì anh ta sẽ phải tìm một người khác để giúp bản thân tốt nghiệp khỏi kiếp trai tân. Nhưng trước tiên anh ta cần có việc quan trọng hơn để giải quyết.
Anh ta phải nôn đã. Anh quỳ xuống và “Urk... Urp! UGHRAHRAHRAHRA!” tống tất cả mọi thứ trong dạ dày của mình ra sai hướng. Cũng thể chả trách được gì chàng trai tội nghiệp này, anh ta còn trẻ và thiếu kinh nghiệm. Hơn nữa anh ta đã đứng ngay bên cạnh Reala khi đầu cô đột nhiên bị bao phủ trong làn sương đen. Anh ta đã mở miệng hét lên nhưng khuôn mặt xinh đẹp kia đã biến thành súp máu ngay sau đó. Miệng anh ta được lấp đầy bởi máu và mô não, thậm chí trong một khoảnh khắc ngắn gọn, đầu lưỡi của anh ta còn cảm nhận được một chiếc răng không thuộc về bản thân.
Vì vậy, anh ta nôn ra – nôn một cách không kiểm soát vì trái tim anh ta đang bị kìm kẹp trong nỗi sợ hãi, hoảng loạn, ghê tởm và mọi cảm xúc chết tiệt khác. Brom và Krom dường như đã không nhận ra chuyện gì vừa xảy ra. Tiếng gầm của Janther đã át đi tiếng cái đầu đồng đội của họ nổ tung thành màn sương đỏ. Mà ngay cả khi âm thanh đến được chỗ họ thì chắc gì họ sẽ quan tâm. Cặp anh em não cơ bắp này đã quá tập trung vào mục tiêu của bản thân đến nỗi họ sẽ không nhận ra bất cứ điều gì khác xung quanh cả.
Nhưng Lylandros thì có. Làm sao anh ta có thể không chú ý được chứ? Anh ta đã nhìn thấy câu thần chú độc ác đó bay đến Raela nhưng không thể kịp ngăn cản. Anh không biết ai đã phát động nó nhưng anh biết hướng nó đến. Và vì vậy, trong khi các đồng đội của anh đang giao tranh với đối thủ khó có thể đánh bại được nữa, anh ta nhìn sang một bên. Để rồi anh nhìn thấy nó!
Một khối của gỗ, răng và đầy hận thù. Nó lướt nhanh trên mặt đất đầy cỏ bằng những đôi chân nhện. Nó hạ thấp cơ thể của mình và vòng ra sau lưng Janther, sử dụng cơ thể con thú làm lá chắn khiến Brom và Krom không nhận ra được sự hiện diện của nó.
Điều này thật tệ! Anh không biết tại sao hay làm thế nào nhưng anh ta biết chắc rằng chính cái rương nhện kia đã giết người con gái anh yêu. Anh quyết không thể để nó thoát khỏi hậu quả! Anh ta sẽ không thể để cho con quái vật này gây thêm bất cứ điều gì nữa! Lần này sẽ khác! Lần này anh sẽ làm tròn bổn phận vai trò tai mắt của đội và cảnh báo họ về sự nguy hiểm. Anh ta mở miệng và nôn mửa dữ dội khi hướng về phía đồng đội!
Anh ta thậm chí đã không thể hét lên đúng cách. Tất cả những gì nghe được là những tiếng lộp độp ướt át của những miếng thịt bị tiêu hóa một phần va vào cỏ. Nhưng không hề giống như chuyện đã xảy ra vài giây trước đó, anh ta bắt đầu thử lại! Anh ngước mắt lên để có gắng cảnh báo những người đồng đội còn sống của mình.Và đó là một sai lầm hoàn toàn. Những gì anh ta thấy tiếp theo chắc chắn sẽ mang lại cho bản thân anh những cơn ác mộng trong suốt quãng đời còn lại!