Thật không thể tin được. Tôi không hề nghĩ rằng cái 'chuyện lớn' của Carol lại là thứ này, tôi đã nghĩ cô ấy chỉ là một tiểu thư nhà giàu ngây thơ...
Nhưng, đó cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ... tiểu thư bỏ nhà đi bụi, bị một ông chú biến thái tẩy não và cái truyện này bị gắn tag ⓢⓜⓤⓣ, cái kiểu plot này nổi tiếng lắm.
Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy có gì đó sai sai.
Carol áp sát người vào tên đực, dụi dụi mặt trong đùi lên chân anh ta khi cô vụng về mò mẫm những ngón tay lên ngực hắn.
Đột nhiên, một tia suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi, khiến tôi nhận ra rằng Carol không... có chút sức quyến rũ nào.
Lý do đơn giản thôi.
Khi tên đực nhìn cô gái đang cố dụ dỗ hắn bằng cách sờ soạng khắp nơi, hắn chỉ trưng ra một vẻ mặt ghê tởm.
Rồi hắn đẩy Carol ra và bắt đầu chửi bới, "con ăn xin này chui đâu ra vậy? Bộ quần áo tao mới mua bị mày làm bẩn hết rồi! Cút ra chỗ khác! Tao đéo có dư tiền để vứt cho mày đâu."
Vì chẳng ai muốn làm “chuyện ấy” với một tên ăn xin bẩn thỉu cả.
“Ow,” Carol bị hắn đẩy xuống đất. Cô loạng choạng đứng dậy trong khi xoa xoa cái mông của mình.
Và tất nhiên, Carol nhảy lên, chỉ thẳng mặt tên đực và nói, "Con mẹ mày cũng là ăn xin, cả họ nhà mày cũng là ăn xin! Ta đây chỉ bị lừa rồi trở thành như này thôi, ta không phải ăn xin."
Tên đực phản biên lại, "Bớt ảo tưởng đi cái con thiểu năng kia, tránh đường cho người ta đi, không thấy tao đang bận à?"
Carol tức đến mức mặt đỏ như quả cà chua, cô giật lấy cổ áo hắn rồi kéo xuống ngang tầm mình.
Thấy mình dễ dàng bị một cô gái kéo xuống, tên đực bối rối hét vào mặt cô, "mày... mày muốn cái đéo gì..."
Carol cười lạnh, "Muốn gì à? Ta muốn ngươi nhìn thấy kho báu của ta."
Dứt lời, Carol lôi ra một thứ-hình-cây-gậy-dài.
Khi hắn nhìn thấy cái thứ đó, sắc mặt hắn tái nhợt, "Đừng, đừng mà.."
"Hehe, không sao đâu, thử nếm xem nó có vị như nào." Caroi vừa nói vừa đút cây gậy vào mặt hắn, làm cho khoảng cách giữa nó và miệng hắn ngày càng tuyệt vọng hơn.
"C- chờ đã... chúng ta dừng lại đám phán chút đi, cô muốn tiền, phái không? Tôi sẽ đưa hết... đừng..."
"Hmhm, muộn rồi, chuẩn bị tin thần ăn năn đi."
"Không, Không!!!!!!"
"Pfff..." Cái thứ Carol cầm phọt ra một loại chất lỏng nào đó lên mặt tên đực, khiến ý thức của hắn bay màu ngay lập tức."
Carol đẩy hắn xuống đất và phủi tay, "dám chống cự với ta à, đúng là không biết trời cao đất dày."
Sau đó, cô ấy quay sang tôi và vẫy tay, "Thấy chưa Lilith, ta nốc ao hắn rồi."
Thật sự thì tôi nên vui mừng vì Carol không phải gái mại dâm và cũng không cố lôi kéo tôi vào ngành công nghiệp tình dục. Cô ấy chỉ là một tiểu thư trong sáng vừa hạ gục một tên đực trong hẻm tối với một loại bình-xịt-không-rõ-nguồn-gốc thôi. Nhưng không hiểu sao tôi lại không vui nổi.
Tôi không những không vui mà còn muốn giật lấy cái gậy đó để bổ đầu cô ta ra.
Tôi chỉ ra phía sau Carol, "Muốn thể hiện sức mạnh ấy, trước tiên cô phải đánh bại hết kẻ thù cùng động bọn của chúng đã chứ."
"Eh?" Carol chớp chớp mắt, hình như cô ấy không hiểu ý tôi muốn nói gì. Sau khi quay lại nhìn, cô hét lên, "Aaaaaaaaaaaaah! Sao còn tận hai tên ở đây vậy! Chúng xuất hiện hồi nào thế?"
"Ngay từ đầu luôn đấy cái con ngu này!"
Carol lúng túng cười với tôi, "Haha... cái đó, ngươi biết không? Một thợ săn thực sự chỉ chú tâm vào con mồi của mình thôi, vì thế nên việc bỏ qua mấy con khác là chuyện bình thường."
Bình thường cái méo gì, cô chỉ bị mù thôi!
Lúc này, một trong hai tên đực còn lại bước tới, "Ta khá khen vì lòng dũng cảm của các ngươi, nhưng trò hề này kết thúc tại đây. Chỉ cần ngoan ngoan đi theo ông chú này và chịu phạt, ta sẽ không đòi tiền bồi thường."
“Ptui, ai lại đi với một con lợn béo như ngươi chứ," Carol nhổ nước bọt vào mặt gã béo.
Hắn lấy khăn tay lau đi bãi nước bọt trên khuôn mặt của mình, rồi bắt đầu bật chế độ văn mẫu của nhân vật phải diện. "Để xem ngươi còn cứng miệng tới bao giờ."
“Ptui! ptui! ptui! Ta đây không sợ con lợn béo nhà ngươi đâu." Carol lại nhổ vào mặt hắn, lần này ba lần.
"Ta nhịn hết nổi rồi, chúng mày chuẩn bị chết hết đi!" Hắn hét lên, cùng lúc đó cơ thể hắn cũng phồng to ra gấp đôi kích thước ban đầu tới mức lấp đầy cả con hẻm.
"Humph, đây là phép thuật bậc 3, Steel Reinforcement. Sau khi dùng nó, tới cả chiến binh cấp 4 cũng không thể phá được hàng phòng ngự của ta." Hắn trưng ra một nụ cười kinh tởm, làm cho bãi nước bọt trên mặt hắn trở nên gớm hơn. "Bây giờ đầu hàng vẫn chưa muộn đâu... Ahahaha," Hắn nói với vẻ tự tin ngập trời.
Để chứng minh cho chúng tôi thấy sức mạnh của mình, hắn đấm một phát vào bức tường gần đó, tạo nên một cái lỗ có đường kính khoảng 30cm.
“Awawa! Thật kinh khủng…” Carol sợ hãi đến mức trốn sau lưng tôi.
"Chẳng phải lúc trước cô nói là mình không sợ gì hết sao?" Tôi quay lại hỏi Carol, người đang run như cầy sấy sau lưng tôi.
“T-t-tôi không sợ, chỉ là khoảng cách sức mạnh giữa chúng và ta quá lớn nên cần phải… rút quân chiến lược để tránh những hy sinh không cần thiết.”
“Ahaha!! Ta sẽ khiến các ngươi hối hần vì mình đã được sinh ra." Hắn cười lớn và lao về phía chúng tôi như một con lợn lòi điên cuồng.
"C- chúng ta làm gì bây giờ? Hắn trông thực sự mạnh đấy, Lilith, mau nghĩ cách thoát đi, ta không muốn bị hắn tóm..." Carol liên tục lắc vai tôi.
"Thôi thôi thôi. Lắc vậy làm tôi chóng mặt quá, lát để người ta đánh xong rồi hoảng loạn cũng được mà."
"Đánh? Lilith, ngươi thực sự muốn đánh hắn à?"
"Đừng lo, tôi tìm ra điểm yếu của hắn rồi."
"T-Thật à?"
"Tất nhiên rồi."
"Đúng à ngây thơ." Tên béo cười lạnh, "Steel Reinforcement không có điểm yếu. Đừng có mà giãy giụa vô ích nữa, chuẩn bị tinh thần chết đi là vừa."
"À thế à?" Tôi nhìn tên béo đang lao tới và nói, "Thế còn chiêu này thì sao."
Tôi cong chân ra sau, tạo tư thế vung theo đường thẳng nhấm vào yếu điểm thốn nhất của đàn ông.
"Hãy nếm sự lợi hại của Loli T.I.N.H H.O.À.N Cước đi!"[note49505]
"TA ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG CÓ ĐIỂM Y- UUUOOOH!!!!!"