Sự yên bình ở phía trời cao bị phá vỡ mà không một điềm báo.
Mí mắt của Rei Quatre bỗng dưng mở to, kéo ngược hàng lông mi dài đang chắn tầm nhìn của cô. Trên mặt đất, Trois nhìn thấy tinh cầu màu xanh trải dài trước mắt cô.
Nhẹ nhàng, Trois hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
Cảm biến trực quan của Eva-00 có thể xử lí với độ phân giải cao các chi tiết nhỏ hơn 10 centimet và có thể thi hành sàng lọc trực tiếp những vật thể đang chuyển động với kích cỡ lớn hơn 5 mét. Eva của Quatre tập trung vào một bến cảng, sau đó loại bỏ chuyển động của những toà nhà và cấu trúc xung quanh cùng những sinh vật lớn trong nguồn nước. Duy nhất một vật thể vô định còn sót lại. Vật thể đó không có vẻ nguy hiểm, nhưng Quatre cảm thấy – dù chỉ một ít – bất an.
Rei chính thể gửi ý nghĩ của cô đến các bản sao.
“Chúng ta không có bằng chứng vật lí. Liệu có nên xem nó như báo cáo lỗi không?”
Rei Trois đang trên đường từ trường về nhà. Cô đang mặc bộ đồng phục mùa hè trắng phau của trường trung học tư của Tokyo-3. Bàn chân của cô, cùng với đôi chân dài và trắng, tạo nên một nhịp điệu đều đều trên vỉa hè…cho đến khi chúng đột ngột dừng lại. Cô gái, nhợt nhạt như một nàng tiên, bỗng dưng đóng băng tại chỗ, và chiếc cặp của cô rơi xuống mặt đường.
Mặt trời đã lặn ở phía trên của trạm xe lửa, nhưng hơi nóng vẫn còn đọng lại. Rei Trois siết chặt bờ vai của cô và nhìn cánh cửa của chuyến tàu đến Trụ sở Nerv đóng lại trước mặt cô. Đoàn tàu nhanh chóng rời đi, để mặc cô gái ở lại.
Theo thói quen, Rei chỉ hay mở mắt một nửa, nhưng hiện giờ, nó đang mở to hết cỡ.
“Chuyện gì…?”
Cô cảm thấy những hạt mồ hôi đang lăn dài trên cơ thể.
Cô bắt đầu thở gấp – một cử chỉ bất thường đối với cô – và lồng ngực cô co thắt một cách nặng nề. Khi cô mở miệng, một âm thanh không giống Rei chút nào phát ra – một lời cầu cứu.
“Cứu tôi!”
Một thứ gì đó đen xì xâm nhập cô bé.
Cô cảm thấy một thế lực kì dị giằng xé tứ chi của cô, sau đó nó đột ngột biến mất, bỏ lại cô cùng cơn sốc.
“Mình không nghe thấy các “tôi” khác của mình nữa.”
Một cách đột ngột, Rei trở nên cô độc.
Rei thấy bản thân đang co rúm người trên sân ga trong khi các học sinh mặc đồng phục giống cô đang chạy lại, triệu hồi bởi tiếng thét của cô.
Tiếng chuông báo động vang vọng khắp trung tâm chỉ huy.
Nerv Nhật Bản đang trong tình trạng hỗn loạn. Ba Eva Series-0.0 đã bay theo quỹ đạo xung quanh Trái Đất trong vòng 2 năm mà không có sự cố nào, vậy mà giờ đây, một trong ba – Eva của Rei Quatre – đã chệch khỏi đường bay và bắt đầu rơi về phía Trái Đất.
Một số nhân viên liên tục hét to báo cáo trong lúc những người khác đổ xô vào phòng điều khiển từ phía căng-tin. “Chúng ta đã mất tín hiệu từ xa! Không thể xác định được tình trạng của Quatre!”
“Chỉ huy lên boong!”
Những cái đầu ngoái lại và nghe giọng Misato nói to, “Tạm ngưng mọi thứ!”
Căn phòng lấy lại được trật tự, vị chỉ huy sải bước qua tầng trên và ra lệnh dõng dạc, đủ to để Hyuga Makoto ở tầng trung có thể nghe thấy “Tình trạng của Quatre sao rồi?”
Hyuga nhìn có vẻ mọt sách nhưng anh là một kĩ thuật viên tinh thông và đã giữ một trong những vị trí trọng yếu của trung khu chỉ huy từ thời Nerv Nhật Bản vẫn còn được gọi là Nerv. “Liên lạc thất bại!” anh la lớn. “Tín hiệu nhân sinh không rõ.”
“Rei Trois vẫn đang ở trường à?” Misato hỏi “Xem xem em ấy có liên lạc được với Quatre không.”
Vẫn từ tầng giữa, Aoba Shigeru đáp lời Misato bằng thông tin anh mới nhận được. “Đội tình báo an ninh vừa tìm thấy Rei trên đường về nhà. Họ nói rằng tinh thần em ấy không ổn định.”
“Cái gì cơ?”
Trois là hy vọng duy nhất của họ để làm ra lẽ chuyện gì đang xảy ra với Quatre.
“Rei Cinq và Rei Six đang trong trạng thái rối loạn,” Aoba nói. “Sinh hiệu của các em ấy không ổn định. Đề nghị tiêm thuốc gây mê.”
“Thi hành ngay đi,” Misato ra lệnh. “Thiết bi quan sát của họ có phát hiện được Eva của Quatre không?”
Eva của Cinq và Six đúng ra sẽ nhìn thấy Quatre ở ngay rìa của tầng thượng khí quyển. Một kĩ thuật viên áp dụng một màng lọc kĩ thuật số để giảm độ sáng Trái Đất, và một điểm sáng mờ nổi lên ở ngay rìa.
“Trông chúng như những mảnh vỡ”, Aoba nói. “Phân tích quang phổ bằng AI xác nhận chúng thuộc về Eva của Quatre.”
Giọng Shinji vang lên qua hệ thống liên lạc.
“Còn quá sớm để kết luận.” Misato trả lời. “Có thể một vụ tai nạn đã xảy ra. Chúng ta vẫn chưa chắc chắn được.”
“Còn camera quan sát trên nóc thì sao?” Misato hỏi. “Triển khai camera quan sát viễn thiên A1 ngay.”
Một kĩ thuật viên lập tức nối hình ảnh từ đội quan sát lên màn hình chính.
“Đó là ánh sáng từ FSB của Unit-0.0!” Misato thốt lên.
Tia loá hình thập giá, mãnh liệt, sáng loà và chớp tắt dữ dội, hiện lên giữa rạng đông. FSB – hay còn gọi là Hệ thống đẩy Đệm Trường – một hệ thống sử dụng A.T Field để định hướng và lực đẩy từ lò N2 để cung cấp năng lượng – đủ để đưa các Eva lên quỹ đạo.
Phải chăng Quatre đang cố gắng quay trở lại quỹ đạo?
“Không phải, là ngược lại!” Misato nhận ra. “Con Eva đang tự đẩy nó về hướng Đông. Nó đang giảm tốc!”
Eva của Quatre đang di chuyển về hướng ngược lại với quỹ đạo của nó.
Tia sáng hình chữ thập dần dần mờ đi và cuối cùng tắt lịm.
“Unit-0.0 đã tắt FSB!” Hyuga nói. “Con Eva đã hoàn toàn mất vận tốc quỹ đạo và đang ở ngay phía trên chúng ta. Vận tốc tương đối bằng không.”
“Vậy có nghĩa là…?”
“Con Eva đang theo một hành trình đổ dốc và tương hợp với chiều quay của Trái Đất. Nó đang rơi thẳng xuống đầu chúng ta!”
“Liệu nó có bị thiêu rụi ở bầu khí quyển không?”
Aoba đáp nhanh, “Ngay cả trong trường hợp nó không dựng được A.T Field lên – việc mà chúng ta cũng không biết chắc – thì con Eva vẫn sẽ không bị cháy ở tầng thượng quyển. Mà việc giảm tốc quỹ đạo của nó cũng đã hoàn thành rồi. Nếu Unit-0.0 thâm nhập lớp không khí đặc ở tầng bình lưu, nó sẽ tạo ra những làn sóng va chấn có thể huỷ hoại diện rộng và ảnh hưởng tới sâu dưới lòng đất.”
Lẽ nào là lỗi hệ thống, hay Rei Quatre đang cố ý gây ra chuyện này? Dù sao thì chúng ta phải hành động ngay.
Misato đã quyết định.
“Tôi tuyên bố đây là sự cố mất quỹ đạo do tai nạn. Ban lệnh sơ tán khẩn cấp tới toàn khu vực ở Tokyo-3 và các vùng lân cận. Tất cả người dân phải được sơ tán đến các khu trú ẩn dưới lòng đất. Tất cả chuẩn bị cho xung chấn! Rei Quatre có trả lời tín hiệu liên lạc không?”
“Chúng tôi vẫn đang cố liên lạc…”, một người kĩ thuật viên khác nói, “…nhưng không nhận được tín hiệu trả lời nào.”
Nếu con Eva đó rớt xuống đây thì…
“Shinji-kun, Asuka,” Misato ra lệnh, “chuẩn bị vào buồng lái đi. Khởi động Unit One và Unit Two.”
Những thanh đỡ cho hai cỗ máy khổng lồ được dỡ ra. Shinji và Asuka đợi mệnh lệnh này đã lâu; và họ lập tức vận hành Eva của họ.
“Unit One,” Misato nói tiếp,”dùng A.T Field để giảm xung kích của Eva-0.0 lại ở ngay điểm va chấn! Giống như lần trước em chặn con Angel lại ấy.”
Nếu so với Sahaquiel, Angel mà Shinji đã ngăn chặn thành công, thì Eva thuộc Series-0.0 nhẹ hơn nhiều. Trên hết, Eva-01 đã có được Lò năng lượng S2 sau khi chạm trán Zeruel và giờ đây có thể tạo ra A.T Field mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Trong ba năm qua, Shinji đã khổ luyện rất nhiều để thuần thục nó.
Vậy tại sao cậu vẫn cảm thấy bất an? Phải chăng là vì đã rất lâu rồi cậu mới gặp một trường hợp khẩn cấp như thế này?
“Asuka, chúng ta sẽ đổi vị trí của em một chút. Xuất kích ở đồn bắn tỉa ở núi Komagatake.”
Komagatake là một trong những đỉnh núi ở gần trung tâm lòng chảo Hakone. Trong trận chiến trước, đỉnh Kami – đỉnh núi cao nhất – đã bị san phẳng. Giờ đây Komagatake là đỉnh cao nhất. Đồn bắn tỉa ở đó cung cấp vị trí chiến lược để đánh phòng không, với tầm nhìn bao quát cả lòng chảo, nơi Tokyo-3 được xây dựng.
Ngọn núi cách Trụ sở Nerv tầm 4.5 kilomet. Giữa hai nơi là hồ Ashi cùng với địa hình núi khá hiểm trở, rất bất lợi cho việc di chuyển đường bộ. May thay, những đường hầm cao tốc dưới lòng đất có thể vận chuyển Eva theo một lộ trình thẳng tắp. Ngay cả những đơn vị Eva cần đến dây cáp cũng có thể xuất kích nhanh chóng.