Ending Maker

ch60: đại bão tố (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có hai nhân vật chơi được đến từ vùng đất của người man di nhưng trên thực tế, rất hiếm khi vùng đất của người man di được trình diện trong game.

Lý do rất đơn giản. Đó là vì cả Gió Đỏ và Kirara đều không hoạt động ở vùng đất của người man di.

‘Gió Đỏ thì hoạt động ở Salen còn Kirara hoạt động ở Argon.’

Kịch bản của Gió Đỏ bắt đầu sau khi cô thoát khỏi ách nộ lệ ở phía bắc của vương quốc Salen. Cô chỉ hoạt động ở vương quốc Salen đến giữa kịch bản của mình rồi sau đó cô chiến đấu chống lại những người man di suy đồi để trả thù cho cha.

‘Kirara bắt đầu hoạt động ở vùng phía đông của vùng đất của người man di và ngay sau khi hoàn thành phần hướng dẫn, cô sẽ đi thẳng tới đế quốc Argon.’

Cô không bị ảnh hưởng bởi cuộc đại xâm lăng phương bắc vì cô đã chuyển đến đế quốc Argon chứ không phải vương quốc Salen. Kirara không hề nghĩ đến chuyện quay lại bởi vì lý do cô rời quê hương là để chạy trốn.

Vì vậy, trong Legend of Heroes 2, chỉ có hai sự kiện xảy ra ở vùng đất dã nhân là quan trọng. Một là sự kiện ‘Về nhà’, khi Gió Đỏ khóc thương trước cảnh tượng quê hương bị biến thành đống hoang tàn và sự kiện còn lại ‘Cái chết của Lena’.

***

“Được rồi, thông tin về địa điểm của thánh địa hay gì đấy thì cứ hỏi các tộc nhân.”

Khi Jude và Cordelia nói rằng họ sẽ điều tra thánh địa, Đại Bão Tố nói với tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Đại Bão Tố không muốn nói rõ nhưng thực ra ngài đang chịu rất nhiều áp lực.

Việc kết nối tâm trí với Jude và Cordelia, những người không phải tộc nhân của ngài và xuất hiện trước hai người là rất khó với một dã thần trẻ như Đại Bão Tố.

“Vậy thì tạm thời như vậy đi. Khi việc điều tra kết thúc, thì…”

“Xin chờ một chút!”

Cordelia vội ngắt lời Đại Bão Tố khi ngài đang đứng dậy.

Bởi vì vẫn còn thứ cần nói.

‘Đúng không?’

‘Đúng đấy.’

Hiển nhiên là hai người chưa bàn bạc về những gì họ nên làm và nói khi gặp Đại Bão Tố.

Tuy nhiên Jude và Cordelia đã nói về cách hai người sẽ hành động khi đến vùng đất của dã nhân.

Vẫn còn một chuyện quan trọng mà họ chưa kể.

“Hỡi Đại Bão Tố vĩ đại. Chúng con vẫn còn một số thông tin cần nói.”

“Là gì?”

Thấy Jude làm mặt nghiêm túc, Đại Bão Tố cảm thấy tò mò và ngài lại ngồi xuống.

Thay vì nói ngay lập tức thì Jude hít một hơi sâu rồi nói với giọng bình tĩnh.

“Đó là về căn bệnh mà Bão Đỏ mắc phải.”

“…Kể ta nghe nào.”

Ánh mắt Đại Bão Tố trở nên sắc bén.

Bởi vì Đại Bão Tố cũng cảm thấy căn bệnh Bão Đỏ mắc phải rất kỳ lạ và thực chất là một loại lời nguyện.

“Căn bệnh, hay nói đúng hơn là lời nguyền có tên ‘Bỉ Ngạn Xanh’ và nó là một phép thuật mà những kẻ tôn thờ Belial, chúa tể của sự suy đồi, thích sử dụng.

Lời nguyền Bỉ Ngạn Xanh không phải là một lời nguyền dùng để giết kẻ địch.

Nó là một lời nguyền khiến cho mục tiêu suy yếu nhằm khiến mục tiêu dễ bị suy đồi hơn. Những người bị dính phải lời nguyền Bỉ Ngạn Xanh sẽ trở nên yếu ớt về cả tinh thần lẫn thể xác và cuối cùng trở thành kẻ vô dụng không thể làm bất cứ thứ gì.

Kẻ đã nguyền rủa ông ta là Haraken, một thầy thuốc phù thủy và cũng là một thành viên cấp cao của Mắt Quỷ.

Bảy Sừng, tộc trưởng của tộc Bò Tót, là người đầu tiên bị dính phải lời nguyền trên vùng đất của người man di.

Tuy là chiến binh mạnh mẽ nhất của tộc Bò Tót nhưng chỉ trong một tháng, ông đã trở nên yếu ớt đến nỗi tình trạng của ông không khác gì một chiếc lá úa tàn và ông không thể làm được gì mà không có sự trợ giúp của Haraken.

Và sau bảy tháng, ông đã bị hiến tế bởi Haraken, trở thành máu thịt của Belial và tái sinh thành một con quỷ hoàn toàn.

“Càng gần với kẻ thi triển thì ảnh hưởng của lời nguyền Bỉ Ngạn Xanh càng mạnh mẽ. May mắn là Bão Đỏ ở khá xa so với tên thầy thuốc phù thủy nên bệnh tình của ông tiến triển tương đối chậm nhưng cuối cùng thì ông ấy cũng sẽ vô vọng.”

“Liệu không còn cách nào khác sao?”

Đại Bão Tố hỏi với khuôn mặt lo lắng.

Ngài rất quan tâm đến bộ tộc và do đó mà tộc trưởng Bão Đỏ đối với ngài giống như một người con vậy.

“Chỉ có duy nhất một cách để loại bỏ lời nguyền. Đó là ta phải giết kẻ thi triển.”

Thật ra có một cách đơn giản hơn nhiều.

Đó là thanh tẩy Bão Đỏ bằng một nguồn sức mạnh lớn hơn lời nguyền của Belial.

Nhưng điều đó là không thể.

Trong số các dã thần thì Đại Bão Tố thuộc về nhóm khá mạnh, nhưng đối phương lại là Belial, một trong năm chúa tể thống trị địa ngục.

Việc so sánh hai bên là vô nghĩa.

“Rõ ràng là ông ta đã dính phải lời nguyền khi tham dự hội nghị giữa các trưởng tộc. Hiển nhiên một trong số những người tham gia buổi họp mặt đó là thủ phạm!”

Đại Bão Tố nổi giận và Jude gật đầu.

Khả năng cao là Haraken đã tham dự cuộc họp và đã nguyền rủa Bão Đỏ, người sẽ trở thành vật cản đối với cuộc chiến thống nhất.

“Hỡi Đại Bão Tố, xin hãy nguôi giận. Con có một cách để cải thiện tình hình của Bão Đỏ.”

“Có thật không?”

Nghe Jude nói, Đại Bão Tố nhảy lên và hỏi.

Jude gật đầu và lấy Dây Chuyền Mặt Trời mà cậu giấu dưới áo ra.

“Người dính phải Lời Nguyền Bỉ Ngạn Xanh sẽ phải chịu đựng cái lạnh thấu xương. Vì thế, nếu họ có thể loại bỏ cơn lạnh bằng cách sử dụng năng lượng dương, lời nguyền sẽ tiến triển chậm hơn và tình trạng của ông ta cũng sẽ được cải thiện.

Vốn dĩ lý do Gió Đỏ xuống phương nam là để tìm Hoa Mặt Trời.

‘Hoa Mặt Trời mất đi tác dụng ngay khi nó bị bứt ra nên ngay từ đầu nó không thể được dùng để chữa bệnh.’

Jude có Vòng Cổ Mặt Trời.

Vật phẩm của Solari thứ liên tục tỏa ra năng lượng dương sẽ có thể ngăn cản Lời Nguyền Bỉ Ngạn Xanh.

“Ồ… thế ta có thể đưa Bão Đỏ cái vòng cổ đó."

"Vâng, ông ấy có thể mượn nó. Con sẽ cho ông ấy mượn.”

Việc cho mượn thì không thành vấn đề nhưng tuyệt nhiên là cậu không thể cho luôn được.

Hơn nữa, Jude cũng không định cho mượn miễn phí.

‘Bởi vì tình thế đã thay đổi.’

Nếu là trước khi Đại Bão Tố xuất hiện, Jude sẽ cho Bão Đỏ mượn chiếc vòng cổ miễn phí để cứu ông, nhưng giờ thì Đại Bão Tố đã xuất hiện.

Nếu đã vậy thì chẳng phải cậu nên nhận phí cho mượn sao?

“Vòng Cổ Mặt Trời là một món đồ con cần phải có để chữa bệnh. Đối với con nó giống như mạng sống vậy.

Đại Bão Tô cau mày khi nghe Jude nhấn mạnh tầm quan trọng của Vòng Cổ Mặt Trời.

“Bệnh? Trông con vẫn khỏe mạnh đấy thôi?”

Rõ ràng là Jude đang có sức khỏe tốt.

Nghe Đại Bão Tố hỏi, Jude lắc đầu và đột nhiên cậu ho một tiếng rồi nói.

“Không…khụ. Trông thế này thôi chứ con yếu lắm. Phải không? Cordelia?”

Cordelia choàng tỉnh khi nghe Jude gọi và cô ngay lập tức bước lên và nói.

“Đúng vậy, Jude của con rất yếu. Nhìn nước da nhợt nhạt của anh ấy kìa. Gân guốc anh ấy nổi lên kia. Mới không lâu trước đây con còn phải cõng anh ấy trên lưng.

“Đâu, ta thấy nhóc ấy khỏe mạnh mà…”

“Nhìn cánh tay anh ấy kìa. Hông anh ấy cũng mảnh mai nữa. Nhìn như eo con kiến ấy, eo con kiến. Con phải làm gì bây giờ? Jude của tôi khổ quá mà…”

Có lẽ nhờ vào việc đi cùng với Jude mà khả năng diễn xuất của Cordelia đã tiến bộ rõ rệt.

Mặc dù những giọt nước mắt của cô là giả, nhưng màn kịch đẫm lệ của một cô gái xinh đẹp đủ sức lay động trái tim của mọi khán giả.

“Hừm…nhưng ta là thần gió mà. Làm sao ta có thể tạo ra năng lượng dương được.”

“Ổn thôi mà. Nếu đã vậy thì bất cứ thứ gì liên quan tới gió cũng được.”

“Dúng vậy. Mặc dù Jude rất yếu nhưng không đến mức mà anh ấy sẽ chết ngay nếu không có chiếc vòng cổ.”

Jude và Cordelia cùng nhau nói và cuối cùng, Đại Bão Tố phải đầu hàng trước kết cục bị lừa đảo bởi cặp đôi mặc dù biết rõ về nó.

“…Được rồi, ta sẽ thưởng cho các con thứ mạnh nhất trong số các món đồ mà ta có.”

“Con cảm ơn người rất nhiều.”

“Con sẽ dùng nó thật tốt. Đại Bão Tố thật ngầu. Thật đẹp trai. Ngài là nhất.”

Cordelia nói bất cứ thứ gì cô nghĩ ra nhưng qua tai Đại Bão Tố thì những lời nói ấy nghe thật ngọt ngào.

Đại Bão Tố phá lên cười và triệu hồi một mũi tên xanh dương trong không khí.

“Đây là Đôi Cánh của Gió.”

Toàn thân mũi tên được bao phủ trong một màu trắng tinh khiết cho ta cảm giác như thể đang nhìn vào một viên pha lê băng vậy.

“Nó có thể được điều khiển bằng suy nghĩ của người sử dụng.”

“Suy nghĩ?”

“Đúng vậy, người dùng có thể điều khiển nó bay trong không khí bằng suy nghĩ.”

Như thể đáp lại lời của Đại Bão Tố, Đôi Cánh Của Gió bắt đầu bay lượn trong không khí với một tốc độ khủng khiếp.

“Ôi! Yondu!”

“Yondu?”

Đại Bão Tố hỏi lại một lần nữa nhưng Cordelia chỉ mỉm cười và quay sang Jude khi cậu đang nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Bởi vì Jude dùng nó như- Ấy!”

“Đùa nhảm Out!”

Cordelia vỗ vào lưng Jude và cảm ơn Đại Bão Tố một lần nữa.

“Con cảm ơn người rất nhiều. Chúng con sẽ sử dụng nó thật tốt.”

“Ừ, nó sẽ là một vũ khí hợp với con đấy. Pháp sư chí ít cũng phải có một vũ khí tầm xa như vậy.”

“Vâng, người nói đúng…hể, khoan đã. Người đưa nó cho con sao? Chứ không phải Jude?”

“Ừ, ta đưa nó cho con đấy?”

Đại Bão Tố nói như thể việc Cordelia nhận món quà là điều tự nhiên và Jude nói trong sự ngỡ ngàng.

“Kh-khoan đã! Vòng Cổ Mặt Trời là thuốc chữa cho căn bệnh của con-”

“Thì sao? Ta muốn tặng cho con bé đấy. Bộ con muốn lấy đi món đồ mà ta cho hôn thê của con sao?”

“Không, không phải vậy…”

Dù Jude có cố thế nào thì cậu cũng không thể nghĩ ra cái gì để nói nữa.

Sự thật đúng là Đôi Cánh Của Gió hợp với Cordelia hơn Jude.

Cuối cùng, Jude đầu hàng, hai vai cậu buông thõng xuống và Đại Bão Tố mỉm cười rạng rỡ và nói.

Khi con đến làng hãy đi tới chỗ đền thờ. Ta sẽ để nó ở đấy.”

“…Vâng.”

“Con cảm ơn người rất nhiều!”

Có sự khác biệt lớn về sự nồng nhiệt trong câu trả lời của Jude và Cordelia và sau khi Cordelia cảm ơn ngài, Đại Bão Tố đứng dậy.

Đã đến lúc ngài phải tiễn họ về.

Nhưng vẫn chưa được.

Họ vẫn còn có thể kiếm chác được vài thứ nữa từ Đại Bão Tố.

“Chờ đã! Xin ngài hãy chờ đã! Vẫn còn một thứ mà chúng con chưa nói!”

“Lại gì nữa đây.”

“Nó rất quan trọng.”

“Đúng vậy, nó rất, rất quan trọng.”

Cordelia mặc dù không biết gì nhưng vẫn ngăn Đại Bão Tố lại và cô liếc nhìn Jude thắc mắc và Jude bắt đầu nói với Cordelia và Đại Bão Tố.

***

“Haa!”

“Haa!”

Tâm trí Jude và Cordelia bỗng nhiên trở nên tỉnh táo và hai người mở mắt cùng một lúc.

Họ đang ở trong căn lều tuyết trắng xóa.

Gió Đỏ vẫn còn đang say ngủ và ánh nắng của bình minh chiếu qua khe cửa.

“Haa…”

“Hộc…”

Jude và Cordelia hít một hơi sâu rồi hai người cùng lúc xắn tay áo lên để kiểm tra huy hiệu.

“Nó là thật.”

“Và đó cũng không phải là một giấc mơ.”

Họ đã gặp Đại Bão Tố và trở thành chiến binh của ngài. Họ cũng đã moi móc được một đống vật phẩm từ ngài.

“Hehehe, vàng vẫn là vàng.”

Thấy Cordelia lấy tay xoa xoa huy hiệu và nói, khuôn mặt Jude trở nên chua xót và nụ cười của Cordelia càng rạng rỡ hơn.

“Thằng bạc rách, bạc đồng, dưới đáy xã hội.”

“Ahem, ahem.”

“Cậu giả vờ không nghe tớ nói gì đấy ư?”

“Cậu đang lảm nhảm gì đấy về bạc và vàng.”

“Ừ, đúng đấy tên bạc đồng.”

Đây là một cuộc tranh cãi àm cậu không thể chiến thắng ngay từ đầu.

Jude bỏ cuộc rồi cúi xuống và dọn đi lớp tuyết đang chắn cửa ra. Cậu nhìn ra ngoài rồi nói với cô.

“Hãy ăn vừa đủ cho sáng hôm nay rồi khởi hành. Chúng ta sẽ tới làng vào tối mai.”

Họ đã vứt hết hành lý trong khi chạy trốn nhưng may mắn thay, cậu có mang theo một số khẩu phần ăn bên người. Chỗ đồ ăn đó đủ cho hai ngày miễn là ba người họ ăn hợp lý.

“Đi nhanh nào. Tớ rất trông chờ xem cửa hàng sẽ bán gì.”

Việc đến cửa hàng trước tiên khi đến làng là lẽ thường trong game RPG.

Nhưng điều tuyệt vời ở đây không chỉ là họ đang trông chờ được nâng cấp trang bị.

“Nó miễn phí, miễn phí đấy.”

Đó là thứ mà Jude đã yêu cầu Đại Bão Tố.

“Chúng con cần thẻ thông hành.”

“Thẻ thông hành?”

“Hay nói cách khác là thẻ đen.”

Chẳng phải việc chiến binh của Đại Bão Tố nhận trang bị mà họ sẽ sử dụng để chiến đấu cho chính Đại Bão Tố là hợp lý sao?

Chẳng phải họ nên hỗ trợ những chiến binh trên cuộc hành trình thực hiện ước muốn của Đại Bão Tố bằng cách cung cấp cho họ nhu yếu phẩm và hỗ trợ chi phí sao?

‘Đó là vì chúng ta không thật sự có tiền.’

Chẳng ai biết là tiền tệ của vương quốc Salen có thể được sử dụng ở vùng hoang dã hay không và vốn dĩ thì Jude và Cordelia cũng đã mất gần sạch tiền khi trốn qua biên giới.

Hai người không moi móc họ vì lợi ích cá nhân mà vì đó là biện pháp cần thiết.

“Jude lừa đảo, vua moi móc. Một gã nham hiểm thậm chí sẽ moi móc cả một vị thần.”

“Vậy cậu không thích sao?”

“Tớ yêu nó! Một người đàn ông có khả năng duy trì cuộc sống là nhất!”

Cậu là kẻ lừa đảo của cô chứ không phải của ai khác.

“Daddy, daddy. Cậu ngầu quá. Cậu là người đàn ông có thể tìm thấy cơ hội trong hoạn nạn.”

“Nếu là vì công chúa của tôi thì tôi thậm chí sẽ lừa cả một vị thần.”

Hai người vừa cười vừa thì thầm với nhau và sau khi đánh thức Gió Đỏ dậy, họ hối hả chuẩn bị để lên đường.

Và đêm hôm sau.

Không lâu sau khi mặt trời đã lặn.

Ba người cuối cùng cũng đã tới làng của tộc Bão Tố.

Truyện Chữ Hay