Ending Maker

ch58: mặc khải (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong phiên bản gốc của Legend of Heroes 2, hay cụ thể hơn là phiên bản đầu tiên được ra mắt, có tổng cộng 11 nhân vật chơi được.

“Bốn nhân vật ở vương quốc Salen, năm nhân vật ở đế quốc Argon và hai nhân vật ở vùng đất của người man di.”

Có nhiều nhân vật xuất thân từ vương quốc Salen và đế quốc Argon vì đây là hai thế lực lớn của lục địa. Và về phần của vương quốc Salen thì khá đặc biệt khi các nhân vật chơi được đều tập trung về phương Bắc.

“Ngoại trừ Kajsa, ba người còn lại – Jude, Cordelia và Lucas đều xuất thân từ 12 gia tộc phương Bắc.”

Vậy, tại sao lại như thế?

“Và khi tuyến truyện chính được giới thiệu, mọi người đã hiểu ra.”

Đó là vì sự kiện ‘Cuộc Đại Xâm Lăng Của Man Di Phương Bắc’ với ảnh hưởng to lớn lên vương quốc Salen cũng như cả tựa game Legend of Heroes 2.

Bởi vì có một sự kiện lớn ở phương Bắc nên cũng dễ hiểu khi có nhiều nhân vật ở phương Bắc.

Thêm vào đó là những nhân vật chơi được xuất thân từ vùng đất của man di, Gió Đỏ và Kirara.

Cả hai người đều là người man di nên hiển nhiên là họ phải có liên quan đến sự kiện ‘Cuộc Xâm Lăng Của Man Di Phương Bắc’.

“Sau cùng thì năm trong số mười một nhân vật chơi được, khoảng một nửa, có liên hệ trực tiếp với sự kiện Đại Xâm Lăng.”

Sáu người còn lại cũng bị ảnh hưởng gián tiếp. Đây là một sự kiện lớn sẽ làm chấn động cả vương quốc Salen, một trong hai đại thế lực.

“Thế nên nếu ta có thể hoàn toàn ngăn chặn sự kiện này, ta có thể tiến gần hơn với kết cục mà ta mong muốn.”

Một thế giới với kết cục hạnh phúc nơi Đại Hiệu Triệu không xảy ra và cuộc đại chiến giữa thiên thần và ác quỷ không nổ ra, vốn không hề tồn tại.

Vì thế nên họ phải chăm sóc người ấy thật cẩn thận.

Nhân vật chủ chốt có thể thay đổi Đại Xâm Lăng và đưa nó vào dĩ vãng.

“Bão Đỏ.”

Cha của Gió Đỏ.

Tộc trưởng của bộ lạc Đại Bão Tố.

Họ phải cứu được ông ấy.

***

“Hây-a!”

Một vài phút sau khi họ đã vượt biên.

Sau khi chạy như một cơn lốc và ẩn mình vào một khe núi, Jude giơ hai cánh tay lên và la hét.

Cậu không biết phải gọi cảm giác này là gì?

Cảm giác tự o?

Cảm giác thật sự được sống?

“Tớ nghĩ đầu cậu có vấn đề một chút rồi đấy.”

Sau khi ngồi xuống đất, Cordelia nhăn mặt và nói. Jude phá lên cười như Landius và nói trong khi nhìn Cordelia.

“Nghĩ lại thì, tớ đã giữ lời hứa, đúng chứ?”

“Lời hứa?”

“Tớ đã bảo là tớ sẽ trèo qua tường mà.”

Tường.

Bức tường thành được xây dựng ở biên giới nếu nhìn thoáng ra thì cũng có thể coi là một bức tường.

“Để xem nào, tớ đã ôm và cõng cậu, tớ đã trèo qua tường, tớ cũng đã đứng ở tiền tuyến… Tớ sẽ chăm lo cho cậu, và cũng không được để cậu bị ốm, đúng chứ?”

“Ờ, đúng rồi đấy.”

Jude nghiêm túc nói trong khi đếm trên đầu ngón tay và Cordelia ném tuyết vào người cậu. Cô cười một lúc rồi nghiêng đầu qua một bên. Trong tư thế đó, cô ngước nhìn Jude và nói.

“Cậu trông như thú vật vậy.”

Cậu hành động thật liều lĩnh.

Đó không chỉ là ấn tượng của cô mà thật sự Jude trông như một con quái thú khi chiến đâu. Cậu trông như một con mèo lớn hay một con thú hoang chạy loạn lên vì phấn khích vậy.

Nghe Cordelia nói, Jude gật đầu và nói với vẻ mặt nghiêm túc.

“Quý cô, đêm nay, bề tôi của người…”

“Đừng có nói chuyện như vậy.”

Jude ngoan ngoãn ngưng đùa cợt và ngồi xổm trước mặt Cordelia và nói.

“Nhưng cả người tớ đang tràn trề năng lượng. Cảm giác như thể năng lương của tớ đang dâng trào vậy?”

“Cậu đã hấp thụ Hoa Mặt Trời hoàn toàn chưa?”

“Tớ nghĩ là rồi. Đúng như Kamael đã nói, cảm giác như Cheonmujiche của tớ đã thức tỉnh vậy.”

Nghĩ kỹ thì sự gia tăng sức mạnh này cũng là dễ hiểu vì cậu đã ăn một bông hoa chỉ nở mỗi 20 năm và là một bông hoa chứa đầy năng lượng dương nở trong một môi trường toàn năng lượng âm.

Và Cheonmujiche.

Một thiên tài bẩm sinh thường rất khó nhận ra tài năng của mình vì những thứ tài giỏi người ấy làm thường đến rất tự nhiên, nhưng với Jude thì khác.

Cậu có ký ức của tiền kiếp nên cũng có thể đó là tâm lý chối bỏ nhưng như Kamael đã chỉ ra, Cheonmujiche của cậu trước đây không khác gì đồ giả khi so sánh với Cheonmujiche hiện tại.

“Nghe thì có vẻ ngớ ngẩn nhưng tớ có thể cảm nhận thấy. Jude thật sự là một thiên tài.”

“Nghe ngớ ngẩn thật đấy.”

Tuy nhiên, một nụ cười rạng rỡ nở rộ trên môi Cordelia.

Dù là hack, thiên tài hay quái thú gì thì cậu cũng chính là Jude của cô.

“Có thể nào sự thức tỉnh của Jude trong bản mở rộng cuối cùng của phần ba là sự thức tỉnh của Cheonmujiche không?”

“Có lẽ vậy. Trong cốt truyện gốc, Jude chưa bao giờ ăn Hoa Mặt Trời và cũng không gặp Kamael.”

Nhưng Jude của hiện tại thì khác.

Cậu đã ăn Hoa Mặt Trời, gặp Landius và học Cửu Thiên Cửu Môn. Bên cạnh đó cậu cũng được gặp Kamael và giải quyết sự rối loạn trong cơ thể.

‘Còn cả Âm Dương Thể.’

Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu có thể sử dụng cả năng lượng âm và dương cùng một lúc? Liệu sức mạnh của cậu có thể đạt đến mức nào?

‘Năng lượng cực âm của Kamael và năng lượng cực dương của Landius.’

Vì đã thiết lập mối quan hệ với cả hai người nên cậu đã có cơ sở để giải quyết vấn đề này.

“Hehehe…hehehehe…”

“Câu trông như biến thái vậy.”

Mặc cho Cordelia châm chọc, Jude vẫn không ngừng cười. Cậu đã trông thấy con đường để trở thành người mạnh nhất mà trước đây không tồn tại nên làm sao một người chơi kỳ cựu như cậu không thể không vui cho được?

“Dù sao thì cậu vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn đúng không?”

“Ừ, và đó là lý do tớ phấn khích ấy.”

Điều đó có nghĩa là cậu có thể thức tỉnh thành một thiên tài tài năng hơn trong tương lai.

“Cheonmujiche hack game quá.”

“Hehehe, và khi cậu sử dụng Hồi Quy Thủy Tổ, cậu cũng sẽ trở thành một nhân vật hack game. Và Phù Thủy Hóa của cậu cũng vậy.”

Chẳng phải đó là một sự cân bằng hoàn hảo sao?

Cordelia không có tài năng bẩm sinh đặc biệt như Jude và Lucas.

Cô cũng không có thể chất đặc biệt như Kajsa.

Tuy nhiên, Cordelia có Phù thủy Hóa và Hồi Quy Thủy Tổ.

‘Mặc dù Lucas cũng có thể sử dụng Hồi Quy Thủy Tổ tuy nhiên cậu ta khác với Cordelia.’

Bởi vì Phù Thủy Hóa của Cordelia vốn bắt nguồn từ sức mạnh của quỷ.

Nếu Jude có Âm Dương Thể có thể sử dụng cả năng lượng âm và dương thì Cordelia cũng có khả năng trở thành một tồn tại có thể sử dụng sức mạnh của cả thiên thần và ác quỷ cùng lúc.

“Tớ rất trông chờ được thấy trạng thái Thiên Thần Sa Ngã đấy. Cậu sẽ giống như một con quái vật vậy.”

“Sao cậu lại trông chờ trạng thái ấy trong khi nó là sức mạnh của tớ?”

“Bởi vì quý cô đây là quái vật của tôi?”

Cordelia khịt mũi khi nghe thấy lời khẳng định chắc nịch của Jude nhưng rồi cô mỉm cười.

Bởi vì bản thân Cordelia cũng mong chờ Hồi Quy Thủy Tổ.

“Mình không thể chờ đến ngày thực hiện nó.”

“Hãy cố gắng thu thập nguyên liệu và rút ngắn thời gian so với cốt truyện gốc.”

“Vâng, Daddy. Con chỉ trông chờ vào Daddy thôi.”

Jude và Cordelia nhìn nhau và cùng nhau cười to ‘hahaha’ để rồi nhận ra vẫn còn một người nữa ở với họ.

“Hộc….ư…ọe”

Ở một góc khôn xa.

Gió Đỏ sau khi được Jude thả ra thì thở dốc và nằm sấp từ nãy tới giờ. Cuối cùng, cô không thể chịu được nữa và nôn mửa.

Đó là tác dụng phụ khi sử dụng tiên dược cấm chứ không phải là do cô thấy “màn trao đổi đầy cảm tình” của Jude và Cordelia buồn nôn.

“Gió Đỏ! Cậu ổn không vậy?”

“Hộc…ư…đau qua. Bụng đau. Đau quá.”

Gió Đỏ nói với khuôn mặt mếu máo sau khi nôn hết mọi thứ trong bụng ra. Trông khuôn mặt đầy nước mắt và nước mũi của cô thật đáng thương.

“Xin lỗi, xin lỗi. Chúng ta đã đến nơi rồi nên không sao đâu. Hãy nghỉ ngơi rồi đi tiếp.”

Cordelia nói trong khi ôm Gió Đỏ còn Jude thì nhanh chóng dọn bãi nôn của Gió Đỏ rồi nhìn quanh để kiếm một chỗ để nghỉ ngơi.

Ngay sau đó.

Gió Đỏ trong vòng tay của Cordelia đột nhiên òa khóc. Những giọt nước mắt của cô khác với giọt nước mắt do mệt mỏi trước đó.

“Gió Đỏ?”

“Khác. Khác quá.”

“Hử?”

“Hai người. Khác biệt. Mạnh mẽ. Mạnh hơn tớ nhiều.”

Gió Đỏ rất tự tin vào sức mạnh của bản thân.

Cô tin rằng có rất ít người trong độ tuổi của cô có sức mạnh hơn cô.

Nhưng cô đã lầm.

Jude và Cordelia ở một đẳng cấp hoàn toàn vượt trội so với Gió Đỏ. Mặc dù họ lớn hơn cô một tuổi nhưng cảm giác như khoảng cách giữa họ không chỉ là một năm.

Cô là một con ếch ngồi đáy giếng.

Để cứu cha mình, cô đã một mình lên đường xuống phương nam nên với chút khả năng ít ỏi đó, việc cô bị bắt và trở thành nô lệ là hiển nhiên.

Nếu Đại Bão Tố không mủi lòng thương tiếc cho cô thì liệu ngài có gửi hai người ngoại quốc như Jude và Cordelia tới để cứu cô?

Đương nhiên một phần là vì cô là thành viên của bộ lạc và là con gái của trưởng tộc.

“Huhu…hu…”

Sự buồn tủi, tự vấn và thất vọng trong cô đột nhiên dâng trào và khiến cô khóc nức nở.

Gió Đỏ bắt đầu khóc và Cordelia quay sang Jude với một khuôn mặt lo lắng.

‘Làm gì đó đi!”

Mặc dù đó là một yêu cầu vô lý nhưng như mọi người đàn ông khi bị yêu cầu làm gì đó, Jude cảm thấy lo lắng.

Mặc dù nỗi lo của cậu có hơi khác so với những người khác.

‘Trước tiên thì việc này là không thể tránh khỏi.’

Gió Đó khóc thực ra là vì cô quá yếu.

Và không có cách nào để giải quyết điều này.

Để mà nói thì, Gió Đỏ còn chưa bắt đầu kịch bản của mình.

Hay nói cách khác, cô vẫn là người mới.

Cô như một trang giấy trắng chưa trải qua bất kỳ sự kiên hay lần tăng sức mạnh nào.

Tuy nhiên, họ không thể để cô đi cùng họ để tăng cấp, hay nói cách khác là ‘gánh’.

‘Bởi vì chỉ mình và Cordelia mới có thể làm thế.’

Đó là kết luận cậu rút ra sau khi thí nghiệm lúc còn đi với Lucas.

Đầu tiên là chỉ có Jude và Cordelia là có thể thấy hiệu ứng lên cấp của nhau.

Kể cả có người khác tham gia hạ quái thì chỉ có Jude và Cordelia là nhận kinh nghiệm như là một tổ đội.

‘Có vẻ như ở thế giới này, ta có thể nhận được kinh nghiệm bằng cách đánh bại kẻ địch mạnh, nhưng… chỉ có mình và Cordelia là có thể lập tổ đội.’

Bởi vì không có menu lựa chọn ở thế giới này nên họ không thể dùng tính năng kiểu ‘yêu cầu lập tổ đội’ để chia sẻ kinh nghiệm trừ Jude và Cordelia vì hai người đã được tính là một tổ đội từ đầu.

‘Mà ngay từ đầu việc chỉ có hai đứa là có thể tạo thành tổ đội đã hơi khó hiểu rồi.’

Có vẻ như có lý do gì đó.

Có thể là vì hai người đều có ký ức tiền kiếp hoặc có lẽ hai người được kết nối bằng mấy thứ kiểu nhưu sợi chỉ đỏ của số mệnh.

“Ahem, ahem.”

Jude vô thức hắng giọng khi thấy Cordelia và Cordelia nói lại thông qua ánh mắt.

‘Làm cái gì đó đi!”

“Chà.”

Jude bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Cậu nên làm gì?

Vì giải pháp tối ưu nhất là tăng cấp nhanh chóng không khả thi nên cậu đành phải sử dụng phương pháp tối ưu nhì.

“Gió Đỏ, không sao đâu. Cậu sẽ sớm trở nên mạnh mẽ thôi.”

Nghe Jude nói, Gió Đỏ đang khóc ngẩng đầu lên.

Cô khóc bởi vì buồn bực sự yếu kém của bản thân nên việc cô phản ứng khi nghe Jude nói rằng cô sẽ trở nên mạnh hơn là điều hiển nhiên.

Jude ngồi xổm trước mặt Gió Đỏ rồi xoa đầu cô và nói.

“Đại Bão Tố đã nói. Gió Đỏ bẩm sinh đã sở hữu phẩm chất của một chiến binh vĩ đại. Rằng Gió Đỏ có thiên phú để trở thành chiến binh nguyên tố mạnh mẽ nhất của tộc Bão Tố.

“…thật sao? Đại Bão Tố đã nói thế thật sao?”

Gió Đỏ khịt mũi và hỏi. Jude gật đầu.

“Thật đấy, không chỉ có mỗi tớ nghe thấy đâu. Cordelia, cậu cũng nghe mà, đúng không?”

“Hể? Ừ! Tớ cũng có nghe. Đại Bão Tố chắc chắn đã nói thế.”

Nếu Gió Đỏ đi theo cốt truyện gốc thì cô sẽ trở thành một chiến binh nguyên tố mạnh mẽ.

Hơn nữa, tộc Bão Tố sẽ bị tận diệt trong sự kiện Đại Xâm Lăng nên dù kiểu gì thì Gió Đỏ cũng sẽ trở thành chiến binh mạnh mẽ nhất của gia tộc.

“Đại Bão Tố…”

Tiếng khóc của Gió Đỏ dần ngưng. Cô khẽ mỉm cười.

“Đại Bão Tố trông chờ sự phát triển của Gió Đỏ.”

“Đúng, đúng. Đại Bão Tố đang trông chờ sự phát triển của gió đỏ. Người rất quan tâm đến Gió Đỏ.”

Jude và Cordelia càng nói thì nụ cười trên môi Gió Đỏ càng rộng hơn.

Gió Đỏ sẽ trở nên tiêu cực trong tương lai vì đã chịu đựng nhiều gian khổ nhưng đó là trước khi cốt truyện gốc bắt đầu. Hơn nữa, vì cô đã thoát khỏi nhà đấu giá nô lệ trước khi chịu khổ nên sự thuần khiết của cô vẫn còn nguyên vẹn.

“Được, tớ sẽ cố gắng. Trở nên mạnh hơn. Tớ sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Đại Bão Tố.”

“Ừ, bọn tớ cũng trông chờ điều đó.”

Khi Cordelia ôm cô thật chặt, Gió Đỏ do dự một chút rồi cô ôm lại Cordelia.

‘Tuyệt vời, ấm lòng quá…’

Khi Jude trông có vẻ hài lòng?’

‘Này, cậu có chắc là ổn không đó?’

Cordelia hỏi quá ánh mắt và Jude cũng hỏi lại qua ánh mắt.

‘Cậu đang nói về cái gì vậy?’

‘Ý tớ là, ta cứ giả vờ thế này có ổn không?’

‘Sẽ được thôi.’

Không đời nào Đại Bão Tố sẽ có ý kiến gì.

Hơn nữa, Đại Bão Tố hay rộng ra là sự tồn tại của các Dã Thần cũng không rõ ràng.

Trong game, chỉ có tên của họ là được nhắc tới để tượng trung cho tin ngưỡng của người man di nhưng không có dã thần nào thực sự xuất hiện.

‘Và chúng ta đã thống nhất rồi mà.’

Kể từ lần đầu gặp Gió Đỏ, Jude và Cordelia đã tận dụng tên của Đại Bão Tố triệt để nhất có thể.

“Ừ, cũng đúng.’

Sau khi bị thuyết phục, Cordelia lại tập trung vào Gió Đỏ và Jude đứng dậy và nhìn về phía Nam.

‘Kamael hẳn đã lo liệu mọi việc và trốn thoát.’

Không phải tự nhiên mà anh là một trong Tứ Đại Kiếm Sĩ.

Và thật sự thì Jude cũng nghĩ rằng Kamael là người mạnh nhất trong Tứ Đại Kiếm Sĩ.

Có khi phân thân của anh cũng đủ sức đánh bại Saluzia.

‘Chúng ta có thể làm được.’

Mặc dù Cuộc Xâm Lăng Của Man Di Phương Bắc là một sự kiện quan trọng xuyên suốt dòng game Legend of Heroes, tình hình cụ thể của sự kiện không được tiết lộ.

Thứ được thể hiện trong game là cuộc đại xâm lăng, chứ không phải cuộc chiến của tộc Bò Tót để thống nhất các bộ lạc man di trước cuộc đại chiến.

Vì thế nên thông tin của họ bị hạn chế.

Không có nhiều thông tin về vùng đất của dã nhân.

‘Nhưng ta có thể làm được.’

Hay nói đúng hơn là ta phải làm được.

Jude hạ quyết tâm và nhìn theo hướng Bắc.

***

“Tớ nghĩ là tớ biết chúng ta đang ở đâu. Chỉ hai ngày đường nữa là tới bộ lạc của tớ.”

Ngay sau khi hoàng hôn buông xuống.

Gió Đỏ nói nhỏ trong căn lều tuyết được tạo nên bởi ma thuật của Cordelia và kỹ năng thiết kế của Jude.

Vì đã quăng hết hành lý trong khi bỏ trốn nên họ không có túi ngủ nhưng Gió Đỏ vốn là một người bản địa với dòng máu của Elf Tuyết chảy trong người còn Jude và Cordelia có Bảo Hộ Mùa Đông.

Bên cạnh đó, họ có những viên đá được đốt nóng bởi ma thuật để sưởi ấm nên không quá khi nói rằng họ sẽ không thể chết cong.

“Ừ, ừ, hôm nay cậu vất vả rồi nên hãy đi ngủ sớm đi.”

“Tớ hiểu rồi. Chúc ngủ ngon, Cordelia. Jude nữa.”

Gió Đỏ lại nói nhỏ rồi cô nằm xuống bên cạnh Cordelia và nhắm mắt.

“Chúc ngủ ngon.”

“Cảm giác như em bé vậy.”

Ngay khi nhắm mắt cô liền rơi vào giấc ngủ và Cordelia hôn lên trán Gió Đỏ rồi nhìn Jude và nói.

“Hãy đi ngủ thôi. Ta đâu nhất thiết phải gác đêm, đúng chứ?”

“Bởi vì ta có vòng tròn ma pháp .”

Hồi còn ở Đe Băng, họ không phải chịu cảnh thay phiên nhau gác đêm nhờ vòng tròn ma pháp .

Sau khi chặn lối vào, Jude nằm xuống và sau một lúc, cậu nói.

“Chúc ngủ ngon, mơ về tớ nhá.”

“Ừ, cậu cũng mơ về tớ.”

“Tớ sẽ có một giấc mơ nhạy cảm đây.”

“Nhảm nhí.”

Cordelia vừa mỉm cười vừa giơ ngón giữa lên, rồi cô hôn trán Gió Đỏ một lần nữa và nhắm mắt.

Và vài giây, vài phút sau.

Jude cũng chìm vào giấc ngủ sâu.

***

Xung quanh là một màu trắng.

Một màn đêm trắng.

Một cánh đồng tuyết trắng.

Jude nhận ra trong khi đang bước đi vô định.

“Là mơ.”

Mình nhận ra rồi, đây hẳn là một lucid dream.

Jude lại nhìn xung quanh.

Cậu lo rằng đây không phải là một giấc mơ vì mọi thứ xung quanh thật hỗn loạn.

Mặt trời và mặt trăng cùng xuất hiện trên bầu trời, và trên cánh đồng tuyết, vô số con cá đang bơi lội trong không trung như thể chúng đang ở biển vậy.

Rồi Cordelia xuất hiện.

“Ư.”

Cordelia cảm thấy bối rối khi đứng giữa đàn cá đang bơi lội nhưng đột nhiên, cô mowr to mắt.

“A! Là Jude kìa!”

Cordelia trong giấc mơ nhìn về phía cậu và chạy tới với một vẻ mặt hạnh phúc.

“Làm gì vây giờ…chuyện đã thế này rồi, mình có nên mơ một giấc mơ dâm dục không?”

“Này! Tớ nghe thấy đấy?!”

Cordelia đá vào chân cậu và Jude nghĩ.

“Quả nhiên là Cordelia. Cậu ta vẫn bạo lực kể cả trong mơ.”

“Câu ăn đòn chưa đủ à.”

Một lần nữa, Cordelia đá vào lưng Jude và cậu nhận ra.

“Nó đau sao?”

“Đương nhiên là tớ đánh thì cậu phải đau rồi! Đau nữa đi! Đau nữa đi!”

Cảm giác thật sự đau. Nhờ đó mà Jude mới nhận ra.

“Đây không phải là mơ.”

Ít nhất thì đây không phải là một giấc mơ bình thường. Cordelia trước mặt cậu cũng không phải được tạo ra do giấc mơ.

“Sao chuyện này lại xảy ra được?”

Sao giấc mơ của chúng ta lại kết nối với nhay?

Tâm trí của chúng ta kết nối với nhau sao?

Nghe Jude hỏi, Cordelia ngưng đánh cậu và nói nghiêm túc.

“Tớ cũng không biết. Tớ chỉ đi ngủ và một lúc nào đó, tớ mở mắt và thấy mình đã ở đây. Tớ chạy lại vì đã thấy cậu.”

Jude nhìn bản thân rồi nhìn Cordelia.

Khi nhìn lại thì cậu mới thấy rằng đồ họ mặc khác với thông thường. Hai người đều mặc trang phục mà họ sẽ mặc khi ở cùng với gia đình.

“Mơ.”

Đây không phải thực tại.

Nó là một không gian trong tâm trí của họ.

Tâm trí của Jude và Cordelia đã được kết nối với nhau.

Tại sao?

Làm thế nào?

Và ai?

Chính vào lúc đó. Cordelia đột nhiên ngẩng đầu lên. Ở một khoảng xa trên bầu trời.

Gió thổi.

Một cơn gió nhẹ.

Nhưng nó dần mạnh lên và trở thành một cơn bão.

Một cậu bé xuất hiện.

Một cậu bé tóc trắng được bao bọc trong gió.

Đôi mắt vàng kim của cậu sáng như những vì sao, cậu bé nhìn xuống Jude và Cordelia.

Đôi mắt cậu nheo lại và cậu nở một nụ cười tinh nghịch rồi nói.

“Các con dùng tên ta làm cái cớ giỏi đấy.”

Giọng nói của một đứa trẻ.

Thế nhưng sự hiện diện mạnh mẽ của cậu làm chấn động không gian xung quanh.

Giống như uy nghiêm của một vị thần vậy.

“Thật hả trời?”

Jude nói và Cordelia gật đầu. Cảm giác của cô đang gào thét.

Dã Thần.

Bởi vì tộc Bão Tố vẫn còn tồn tại, đây là một thực thể chưa mất đi quyền năng vì sức mạnh của Belial, chúa tể của sự suy đồi vẫn chưa lan rộng khắp vùng đất của người man di.

“Rất vui được gặp các con, những đứa trẻ phương nam. Ta là Đại Bão Tố.”

Ngài đáp xuống mặt đất.

Và bước về phía Jude và Cordelia.

Truyện Chữ Hay