Em Là Người Của Tôi

chương 96

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm nay Hân Nghi vốn sẽ đến KJXX nhưng do một số chuyện nên cô không thể đến mà nhờ Lisa đi hộ.

-Sao lại là cô?

Khải Vệ thấy người mở cửa bước vào không phải là Hân Nghi mà là Lisa khiến anh hơi hụt hẫng. Anh vốn còn nói mấy ngày nay đã không thể gặp được cô hôm nay cuối cùng cũng gặp được nào ngờ cô lại không đến mà sai trợ lý của mình đến. Thật biết cách chọc giận anh.

-Tôi không ký hay đọc gì hết cho đến khi Any đến.

Lisa chỉ lắc đầu hết cách đành đem tài liệu trở về và điện thoại báo Any.

Hân Nghi vốn hôm nay đã bay sang nước D chụp hình quảng cáo và tham gia chương trình ra mắt dòng sản phẩm chăm sóc da mới của hãng IN nên không thể đến được nhưng tài liệu này cần gấp nên Hân Nghi không thể đợi được đành nhờ Lisa nhưng Khải Vệ lại làm khó dễ vô lý. Anh làm chủ tịch tập đoàn kiểu gì đấy, thật vô lý hết sức.

Không ngờ anh chưa kịp điện mà Hân Nghi đã điện thoại trước Khải Vệ dừng việc lại bảo Phong Nha ra ngoài. Anh tựa lưng vào ghế nhàn nhã lên tiếng

-Alo

-Chủ tịch của tôi ơi, Không biết anh quá tự mãn và vô lý đến mức không chịu suy nghĩ đến lợi ích của công ty đến mức nào hả?

Khải Vệ xoay xoay cây bút trên tay giọng chậm rãi lên tiếng

-Anh vốn làm việc rất có nguyên tắc, nếu đã hẹn gặp mặt ai ký tên thì sẽ làm đúng như vậy.

Hân Nghi tức đến trào máu, khí huyết như không thể lưu thông. Cô muốn gϊếŧ anh mất, cô ghét cái dáng vẻ anh cao cao tại thượng và thong dong trước mọi vấn đề. Nhiều khi lại rất vô lý nhưng lại luôn mưu kế sảo miệng dồn hết mọi thứ như thể cô sai.

-Được, nếu hợp đồng này không thông qua em sẽ nghỉ việc.

-Được, em nghỉ anh sẽ nuôi em.

Hân Nghi tuy không nhìn thấy vẻ mặt đáng ghét kia nhưng cô cũng đoán chắc anh hiện đang ngồi tựa lưng vào ghế chân gác lên cao một cách thoải mái và ung dung.

-Ai cần anh nuôi. Vệ nếu em mà đứng ngay trước mặt em chắc chắn sẽ đánh bể mặt anh.

Khải Vệ cười phách lên, và hình như anh còn vừa bị sặc nữa ho khan vài tiếng.

Hân Nghi nghe thấy tiếng sặc sụa của anh cười hả hê.

-Nghi, em còn cười nữa thì không cần nghỉ việc anh cũng sẽ đuổi em.

-Không sao, anh vừa bảo anh sẽ nuôi em mà.

Khải Vệ nhìn đồng hồ đã đến lúc ăn trưa nên cô thư lý mang phần cơm đến cho anh, Khải Vệ chỉ tay để cô ta đặt xuống đó và ra ngoài.

- Vệ ký tên đi, em sẽ kêu Lisa đem qua đấy lần nữa. Đây quả thực là việc rất gấp.

-Không, trừ phi em mang đến.

-Ôi tổ tông của em ơi, em làm sao mà bay về đưa anh ký được.

-Em đi đâu? Hôm trước em đâu có nói.

Khải Vệ không hề nghe cô nói sẽ đi đâu vào hôn nay, vả lại họ còn hẹn nhau hôm nay gặp mặt. Vậy mà cô lại không hề nói anh một tiếng.

-Anh đâu có hỏi.

Khải Vệ bắt bẻ lại: -Không hỏi là không nói à?

Hân Nghi cười giòn: -Không phải, thật ra đây là việc đột xuất nên em không kịp nói.

Khải Vệ giơ tay chỉnh lại cà vạt khẽ nói:

-Chúng ta thoả thuận đi, anh sẽ phá lệ ký tên đổi lại em phải làm một việc.

-Any Any bên kia đang gọi chị.

Hân Nghi đồng ý với anh

-OK, em sẽ điện thoại cho Lisa mang tài liệu qua.

Nói xong Hân Nghi cúp máy vào phòng thay đồ chuẩn bị chụp nốt những tấm hình còn lại.

Phải mất cả ngày trời cuối cùng đến sáng Hân Nghi đã được chợp mắt một lúc, cô ngã nhào người xuống giường mắt mở không nổi ngủ thiếp đi được một lúc thì phải dậy chuẩn bị tài liệu cho phần giới thiệu sản phẩm mới ra mắt.

Hân Nghi có cuộc hợp cùng nhãn hàng Joy vào lúc giờ chiều nên phải dậy trang điểm một tí và chuẩn bị mọi thứ cần thiết.

Đến tối thì đội ngũ trang điểm và làm tóc đã đến Hân Nghi ngồi vào ghế mặc họ làm cô tranh thủ chợp mắt một tí.

Hân Nghi trang điểm xong và đi đến buổi tiệc tham gia tầm tiếng, cô chỉ giới thiệu và chụp vài tấm ảnh về dòng sản phẩm này thôi xong là phải trở về khách sạn chuẩn bị đồ trở về nước C.

Tuy lần này Lisa không đi cùng nhưng Ken có đi cùng nên cô cũng đỡ phần nào, lên máy bay Hân Nghi chợp mắt được một giấc thật sâu khiến cô tỉnh táo hơn. Đến khi đáp máy bay thật sự khiến cô mệt mỏi lần nào ra cũng bị vây kính nhưng lần này cô bị đuối sức dữ dằn nên Ken đã bố trí nhiều người hơn và đi ra cửa đặc cách nên cũng ít người vây hơn.

Nhưng Hân Nghi chỉ cảm thấy thật sự thoải mái khi đã ngồi lên xe trở về nhà, cô ngồi ngã lưng nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh.

Truyện Chữ Hay