Thang Viên cùng Trần Y Y hàn huyên một chút, sau đó liền mang theo hai cái người mặt mày xám tro kia rời khỏi. Đợi đến lúc các nàng ra khỏi phủ tướng quân, Vân Á nhịn không được thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua phủ tướng quân nguy nga, nói với Sen Ny ở bên cạnh:” Ta còn tưởng rằng mình sẽ không bao giờ được ra ngoài nữa?”
Sen Ny nghe vậy nhịn không được cũng quay đầu nhìn thoáng qua, hồi tưởng lại thời gian hai tháng qua các nàng đã trải qua như thế nào, trong ánh mắt nàng ta hiện lên một chút phẫn nộ cùng không cam tâm. Mặc dù nàng ta hiện tại thập phần không cam tâm, nhưng cũng hiểu được hai người bọn họ cùng lắm chẳng qua là cái thị nữ, căn bản không có cách nào so sánh cùng với Trần Y Y đã sinh ra nữ nhi cho tướng quân.
Bất quá các nàng cũng không phải là người của phủ tướng quân, cho dù Trần Y Y cảm thấy hai người bọn họ vô cùng chướng mắt, cũng không có cách nào đem bọn họ ra xử lý một cách triệt để.
Sen Ny nói:” Cho dù thực lực của nàng lợi hại đến đâu, cũng không thể đem hai người chúng ta giết đi, dù sao chúng ta cũng là người của lão phu nhân.”
Thang Viên nghe thấy hai người bọn họ ở phía sau thì thầm to nhỏ cái gì đó với nhau, không tự chủ được mà dừng bước chân muốn gõ gõ hai người kia một cái. Mà đúng lúc này, Thang Viên lại trông thấy một đội nhân mã đang hướng bên này chạy tới. Nàng vội vàng thu lại động tác, sau đó dẫn theo hai người kia cũng một chỗ đi tới sát ven đường.
Vân Á đi theo phía sau Thang Viên, nhìn thấy ở trong đám người có Sở tướng quân đã lâu không gặp. Nghĩ đến những thống khổ mà nàng ta cùng Sen Ny phải chịu trong mấy ngày qua, nàng ta liền nhịn không được muốn tiến lên phía trước một bước,sau đó đem chuyện Trần Y Y ở phủ tướng quân một tay che trời nói cho tướng quân biết.
Nhưng mà nàng ta vừa đi về phía trước một bước, đã bị Sen Ny đứng ở một bên kéo lại. Tính đến nay các nàng gặp mặt tướng quân chỉ có hai lần, nói không chừng tướng quân ngay cả các nàng là ai cũng không nhớ rõ. Nếu các nàng liều lĩnh tiến lên phía trước cáo trạng với tướng quân, mặc kệ là tướng quân có tin các nàng hay không, nha hoàn như các nàng mà lại dám đi cáo trạng phu nhân thì chắc chắn sẽ không có quả ngon để ăn.
Vân Á sau khi bị Sen Ny kéo trở về, lập tức cũng hiểu được vừa rồi bản thân ngu xuẩn như thế nào. Nàng ta vội cúi đầu nhìn xuống chân của mình, về sau ngay cả nghiến răng cũng không dám phát ra tiếng.
Trần Y Y bên kia đang muốn ôm Đoàn Tuyết trở về phòng, chợt nghe được hạ nhân thông truyền nói tướng quân đã trở về. Trần Y Y nghe vậy trong lòng nhịn không được cảm thấy vui mừng, bất quá trêи mặt của nàng cũng không có biểu hiện quá mức thất thố.
Sau đó Trần Y Y liền mang theo Đoàn Tuyết hướng phía trước viện đi tới, người còn chưa kịp đi đến tiền viện, đã nhìn thấy Sở Trác một bên hướng bên này đi tới một bên giật áo choàng xuống ném cho hạ nhân ở sau lưng. Cái hạ nhân kia bị hoảng sợ, vội vàng ôm chặt áo choàng vào trong ngực một cách thật cẩn thận.
Trần Y Y bắt gặp ánh mắt hắn khi vừa nhìn thấy nàng liền sáng lên, không biết như thế nào lại nghĩ đến cái đêm mà hắn vụng trộm trở về kia. Gương mặt Trần Y Y lập tức liền nóng lên, nàng vội vàng ôm Đoàn tử quay người đi trở về.
Sở Trác thấy vậy phất phất tay ra hiệu cho người phía sau không cần đi theo, sau đó liền nhanh chân đuổi theo thân ảnh của Trần Y Y đi vào hậu viện.
Đoàn béo nguyên bản chính là đang dựa đầu trêи vai mẫu thân, đưa ngón tay mập mạp cầm tóc của mẫu thân chơi chơi. Nàng đột nhiên trông thấy Sở Trác ở phía sau bước nhanh đuổi tới, liền cho rằng Sở Trác là muốn cùng nàng chơi trò chơi, tiểu gia hoả lập tức kϊƈɦ động đập đập vào bả vai của Trần Y Y.
Trần Y Y bị khuê nữ ngốc dùng đại lực liên hoàn đập, bả vai bị đập lên truyền đến một trận nóng rát đau nhức, nàng nhịn không được mà nói với Đoàn béo:” Đoàn Đoàn, ngươi làm mẫu thân đau, sắp không chịu được nữa rồi. ”
Đoàn béo nay vẫn còn là cái hài tử nhỏ tuổi, người lớn nói chuyện rất nhiều lời nàng nghe không hiểu, nhưng là nàng biết cái gì là đau. Nàng thấy Trần Y Y nhăn mày lại cùng ánh mắt không vui, thập phần nhu thuận mà không tiếp tục đập vai Trần Y Y.
Trần Y Y thấy nữ nhi còn nhỏ như thế mà đã biết nghe lời, vừa định nghiêng đầu hôn hôn Đoàn tử bảo bối một chút, Sở Trác lúc này đã đuổi kịp mẫu nữ hai người. Sau đó trong lúc Trần Y Y không chút phòng bị nào, liền từ phía sau ôm lấy eo nhỏ của nàng, kể cả Đoàn béo ở trong ngực Trần Y Y cũng được bế lên.
Trần Y Y và Đoàn béo lập tức cùng một chỗ mà kinh hô lên, Trần Y Y là bị Sở Trác hách nhất đại khiêu, mà Đoàn béo thì là bởi vì quá phấn khích mà kêu to.
Hách nhất đại khiêu: bị làm cho sợ hãi hét lên một tiếng, giật mình …
Đoàn béo là lần đầu tiên được chơi như thế này, lập tức cao hứng ở trong ngực Trần Y Y xoay loạn, cả người giống như một bé heo con mũm mĩm.
Trần Y Y lo lắng trọng lượng của mình và Đoàn béo quá nặng, Sở Trác sẽ không cẩn thận để cho hai mẫu nữ nàng ngã xuống dưới, nàng vội vàng xoay người dùng một cánh tay ôm lấy cổ của hắn. Sau khi Trần Y Y ôm chặt Sở Trác, xác định hai mẫu nữ nàng đã được an toàn, lúc này mới bất tri bất giác bắt đầu đỏ mặt.
Sở Trác thấy gương mặt nàng đỏ bừng, nhìn qua giống như một quả táo mê người, lập tức nhịn không được muốn cúi người hôn xuống. Trần Y Y thấy thế vội vàng họ nhẹ một tiếng nói:”Đừng làm rộn, bọn hạ nhân chẳng phải đang nhìn hay sao?”
Sở Trác nghe vậy mắt liền nhìn lướt qua bốn phía, đám người hậu viện thấy thế, lập tức cuối đầu xuống, bắt đầu làm việc mà bọn họ am hiểu nhất giả câm giả điếc.
Sở Trác hết sức hài lòng với phản ứng của bọn họ, một bên ôm hai mẫu nữ Trần Y Y đi vào trong phòng, một bên ở trêи mặt mẫu nữ hai người hôn hôn một cái.
Trần Y Y bị hôn cũng không có phản ứng gì quá lớn, dù sao từ thời điểm Sở Trác ôm chặt lấy nàng, uy nghiêm của nàng trong phủ tướng quân cũng không còn tồn tại nữa. Cho nên lúc này bị Sở Trác hôn một cái, cũng không còn câu nệ khó chịu như trước đó nữa.
Nhưng mà Đoàn béo sau khi bị hôn, lại phản ứng hết sức kịch liệt. Khuôn mặt bầu bĩnh của nàng lập tức căng cứng, bất mãn đưa tay đẩy đẩy mặt Sở Trác ra, nhìn giống như là vừa bị chiếm tiện nghi rất lớn.
Trần Y Y bị dáng vẻ khuê nữ ngốc chọc cười, biết đứa nhỏ này cùng Sở Trác chung đụng quá ít, đột nhiên cùng Sở Trác thân cận như vậy có chút không thích ứng được. Vì không muốn trong lòng Sở Trác cảm thâý không thoải mái, Trần Y Y liền giải thích với Sở Trác:”Chàng cùng với nhi nữ thời gian thân cận quá ít, về sau lại rời đi một khoảng thời gian lâu như vậy, nhi nữ còn nhỏ chưa kịp nhận ra chàng. ”
Sở Trác cũng không có tức giận với Đoàn béo, ngược lại vừa rồi còn cảm thấy thật vui vẻ, không có để ý đến tâm trạng của Đoàn béo. Hắn lần này đi Bình Dương thành không chỉ hoàn thành nhiệm vụ đại ca giao cho, đồng thời còn bắt được vài cái đại tham quan. Thoáng một cái không nói đến có bao nhiêu phong thưởng, hắn tuyệt đối có thể bởi vì vậy mà được nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Sở Trác trực tiếp đem Trần Y Y cùng Đoàn béo, ôm đến giường nhỏ trong gian phòng, sau đó thừa dịp Đoàn béo không chú ý, ở trêи môi đỏ mọng của Trần Y Y thơm một ngụm.
Trần Y Y bị hắn hôn trêи thân bắt đầu tê rần, nhìn chăm chằm đôi mắt đẹp sáng long long của hắn, nhịn không được buông lỏng Đoàn tử ở trong ngực ra, đưa tay ôm lấy hắn hôn trả lại một ngụm. Ngay tại lúc tiểu phu thê hai người đang “Tình ý rả rích ”, cũng không biết là đã chọc phải tổ ong vò vẽ.
Đoàn béo bị mẫu thân “Vắng vẻ ”, cũng không có lập tức ý thức được mình đã bị “Thất sủng ”. Nàng đầu tiên là ngồi trêи giường nhỏ chơi chơi tay nhỏ của mình, sau đó cười ha hả kêu một tiếng nương. Kết quả Trần Y Y không có giống như trước kia, tại thời điểm nàng gọi nương lập tức đáp lại nàng.
Đoàn béo có chút sửng sốt, sau đó nàng vừa nghiêng đầu sang đã nhìn thấy mẫu thân căn bản không có nhìn nàng, mà là đang cùng một cái “Nam nhân xa lạ ” bốn mắt nhìn nhau, miệng nhỏ của nàng liền gào lên.
Trần Y Y cùng Sở Trác đều bị trận thế của nàng làm cho hoảng sợ, còn tưởng rằng lúc hai người đang ngây người một chút tiểu hài tử đã bị ngã xuống đất? Trần Y Y vội vàng buông cổ Sở Trác ra, liền quay người đi tới ôm tâm can bảo bối của mình.
Trần Y Y ôm Đoàn béo hôn một cái nói:” Ôi, Đoàn Đoàn nhà ta làm sao vậy? Đói bụng hay là buồn ngủ rồi? Làm sao đột nhiên lại khóc?”
Thanh âm của Đoàn béo gào lên quá vang dội, ngay cả cô nương câm và A Viện ở bên ngoài cũng đều nghe thấy. Hai người mặc dù thập phần lo lắng cho Đoàn Tuyết, nhưng mà lúc này cũng không dám đi vào bên trong phòng. Sợ các nàng đi vào không đúng lúc, sau đó nhìn thấy những chuyện không nên nhìn thấy.
Đoàn béo được Trần Y Y hôn mấy cái, một điểm ủy khuất trong lòng kia lập tức biến mất. Hai tay nàng dùng sức ôm lấy cổ Trần Y Y, gương mặt bầu bĩnh của nàng đè lên khuôn mặt phấn nộn như hoa đào của Trần Y Y, một lớn một nhỏ nhìn thập phần tươi sáng nhưng lại tạo nên sự đối lập mãnh liệt.
Sở Trác nhìn cái gương mặt mũm mĩm rất giống mình kia, trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được nữ nhi của mình, lại là một cái tiểu quỷ yếu ớt thích khóc nhè, nhất là gương mặt đối phương lại rất giống hắn.
Hắn một bên nhìn nhìn thê tử của mình, một bên lại không nhịn được cảm thấy Đoàn béo có chút cay mắt. Hắn rối rắm hơn nữa ngày rồi nhắm hai mắt lại, cuối cùng vẫn không thể chịu được mà dời ánh mắt đi.
Trần Y Y thấy Sở Trác sau khi trở về vẫn chưa thay đổi y phục, môi mỏng của hắn còn có chút khô khốc, vì thế liền nói với thị nữ đứng chờ ở ngoài cửa nói:” Cho người tiến vào hầu hạ nhị gia thay y phục khác, sau đó lại đưa tới một chút nước trà cùng điểm tâm. ”
Cô nương câm nghe vậy liền đẩy cửa tiến vào, hầu hạ nhị gia loại chuyện này đều là do nàng tự mình làm. A Viện sau khi thấy cô nương câm đi vào, lập tức đem nước trà điểm tâm đã chuẩn bị từ sớm bưng vào.
Dựa theo quy củ, khi tướng quân trở về các nàng phải đem đồ vật đưa đến. Nhưng là tướng quân của bọn họ cùng với những người khác không giống nhau, bọn họ không dám tuỳ tiện đến quấy rầy, cho nên không có nghe thấy phân phó chỉ có thể đứng chờ.
Sau khi Sở Trác đổi một thân y phục dễ chịu, thời điểm cô nương câm đi ra ngoài còn thập phần có ánh mắt, đem Đoàn béo vẫn còn đang buồn bực mang đi luôn. Mặc dù thời điểm đi ra Đoàn béo có chút không vui, nhưng là nàng cùng cô nương câm quan hệ đã thập phần thân cận, cho nên Đoàn béo mới nể tình không có tiếp tục làm ầm làm ĩ.
Cô nương câm ôm Đoàn béo đi ra hậu viện, liền đi tìm cái tiểu thịt viên được nuôi càng ngày càng béo. Tiểu thịt viên từ sau khi chuyển đến phủ tướng quân, vẫn luôn đi theo sư phụ phòng bếp kiếm sống. Bởi vì Trần Y Y cảm thấy nó thật sự quá béo, mỗi ngày đều nghĩ biện pháp giày vò cẩu tử. Cẩu tử không nguyện ý bị Trần Y Y giày vò, liền cố ý trốn rất xa không để cho Trần Y Y trông thấy.
Giày vò ở đây chắc là bắt nó tập thể ɖu͙ƈ đó ạ
Đại khái là biết đi theo ai sẽ có cuộc sống dễ chịu hơn, tiểu thịt viên liền đi theo bàn tay trù trong phòng bếp để có cuộc sống “Tốt hơn ”. Chỉ cần Trần Y Y không sai người cưỡng ép mang nó đi, nó liền cả ngày vây quanh khu vực phụ cận phòng bếp đi dạo.
Bàn tay trù: ý chỉ người đầu bếp
Sở Trác ngồi trêи giường nhỏ một bên chậm rãi uống trà, một bên ôm Trần Y Y nghe nàng nói chuyện, Trần Y Y đem chuyện của mình ở phủ tướng quân, đầu đuôi ngọn nguồn đều nói với hắn. Mặc dù đều là những chuyện vụng vặt, nhưng là Sở Trác rất thích nghe giọng nói của nàng.
Đến khi Trần Y Y đem chuyện bên này nói xong, Trần Y Y mới hỏi đến chuyện lúc trước hắn vụng trộm trở về. Sở Trác nghe vậy để chén trà trong tay xuống, đem chuyện lúc hắn ở Bình Dương thành cứu trợ thiên tai, phát hiện ở nơi đó có không ít quan tham ô nói cho nàng biết.
Lúc trước hắn sỡ dĩ vụng trộm trở về, là bởi vì hắn tra ra được ở phía sau những tham quan kia còn có một đại nhân vật, cái đại nhân vật này đang ở kinh đô lại có chức quan rất cao. Sở Trác vì không muốn đánh cỏ động rắn liền để cho người cải trang mình, sau đó tự mình vụng trộm trở về kinh thành tìm chứng cứ. Làm cho Sở Trác ngoài ý muốn chính là, hắn lại bắt được cái đuôi của người kia?
Sở Trác:”Hai ngày nữa, dẫn nàng đến sơn trang của sư phụ ta ở hai ngày.”
Trần Y Y nghe vậy sửng sốt một chút, có chút không hiểu ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Sau đó nàng thấy ánh mắt nóng rực của Sở Trác nhìn chằm chằm nàng, nhìn ánh mắt nóng bỏng của hắn nàng lập tức hiểu ra được, cái gọi là ở hai ngày trong miệng hắn là có ý gì.