Em Dám Quên Tôi

chương 70

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nghĩ tới đây, Huỳnh Kỳ Kỳ cảm thấy mình nên chủ động làm dịu bầu không khí, gật đầu đồng ý với ý kiến của Đồng Nhiên “Được rồi, nếu anh đã nói vậy thì em cũng không phản đối nữa.”

Sau khi gọi một thư ký đến kiểm phiếu, mọi người bắt đầu giai đoạn giơ tay biểu quyết.

Trong nhóm các đổng sự, không một ai giơ tay.

Giữa lúc Huỳnh Kỳ Kỳ đang sắp lộ ra nụ cười đắc ý thì Đồng Nhiên lại chậm rãi giơ tay lên, sau khi thấy được thái độ của Boss, một vài cổ đông mấy ngày trước đã gặp Cảnh Giai Tuệ cũng chầm chậm giơ tay lên.

Huỳnh Kỳ Kỳ âm thầm ghi nhớ mấy cổ đông nhỏ đã “trở mặt” này, về sau cuộc sống của bọn họ sẽ không được tốt đẹp đâu!

Cô cũng chưa đến nỗi tức giận, coi như là có mấy người ủng hộ thì sao chứ? Chỉ cần cô và Thượng Thiết là hai đại cổ đông không đồng ý, thì đề án của Cảnh Giai Tuệ cũng sẽ không được thông qua.

Nghĩ vậy, Huỳnh Kỳ Kỳ mỉm cười chuẩn bị tuyên bố phiên bỏ phiếu kết thúc, nhưng đúng lúc này, Thượng Thiết lại từ từ giơ tay lên, không chỉ riêng các cổ đông nhỏ trợn mắt há hốc mồm, mà ngày cả Huỳnh Kỳ Kỳ cũng phải sững sờ kinh ngạc.

Cô không dám tin nhìn Thượng Thiết, nhưng Thượng Thiết lại không hề nhìn cô.

Cục diện đã rõ ràng, hai trong ba vị đại cổ đông đã đồng ý, còn có mấy cổ đông nhỏ cũng gió chiều nào che chiều ấy, do dự một chút rồi cũng giơ tay lên.

Một khắc kia, Huỳnh Kỳ Kỳ quả thực hận đến muốn đập bàn.Cô cố gắng kìm nén sự bực bội, cười hỏi : “Thượng tổng, anh chắc chắn phương án này sẽ khả thi sao?” Mấy chữ cuối, cô đều gằn giọng mà nói.

Thượng Thiết lạnh nhạt nói : “Nhân tài Nam Bắc đều tụ họp ở đây, mục đích duy nhất chính là làm giàu, nếu trước mắt mở ra cơ hội, chúng ta cớ sao mà không làm chứ?”

Huỳnh Kỳ Kỳ á khẩu không trả lời được, cô biết hiện tại trong ban giám đốc bản thân cô một cây làm chẳng nên non, nếu như còn cố ý tranh cãi thì cục diện sẽ trở nên rất lúng túng.

Cảnh Giai Tuệ!

Bởi vì “đồng minh” bỗng dưng phản bội cô, nên Huỳnh Kỳ Kỳ quả thật hận Cảnh Giai Tuệ đến cực hạn! Cô đã từng vô cùng xem thường người phụ nữ này, không hề để cô ta vào mắt.

Rốt cục thì cái người họ Cảnh này có mị lực gì chứ? Mà ngoại trừ Đồng Nhiên ra, bây giờ còn thêm cả Thượng Thiết cũng hùa theo cô ta!Nếu như có thể, cô thật muốn dùng ánh mắt để bắn ra tên nhọn, đâm thẳng vào người phụ nữ lúc nào cũng tỏ ra ung dung bình tĩnh kia!

Khi tin tức được ban giám đốc truyền đạt xuống, những đồng nghiệp đã cùng với Cảnh Giai Tuệ bí mật tác chiến suốt mấy đêm đều rất vui mừng, buổi tối còn muốn đến quán bar để ăn mừng.

Cảnh Giai Tuệ cười nói : “Mọi người vất vả rồi, liên hoan một bữa cũng đúng, nhưng mà tôi còn có việc nên không đi được, mọi người đi đi, ngày mai đưa hóa đơn cho tôi, tôi mời!” Một câu đó đổi lại được những tiếng trầm trồ khen ngợi của mọi người.Sau khi cám ơn đồng nghiệp, Cảnh Giai Tuệ không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn vào phòng họp, vừa rồi sau khi mọi người rời đi, Đồng Nhiên và Thượng Thiết vẫn ngồi ở trong đó.Mặc dù không nghe thấy, nhưng Cảnh Giai Tuệ vẫn có thể đoán được là hai người đàn ông kia đang nói về chuyện gì.

Lúc này, giống như Cảnh Giai Tuệ tưởng tượng, hai người đang giương cung bạt kiếm.Thượng Thiết bắt chéo chân nhàn nhã ngồi trên ghế, mỉm cười nhìn đại ca trước đây của hắn, ánh mắt của Đồng Nhiên rất thâm trầm, cũng nhìn thẳng vào Thượng Thiết.Một hồi lâu sau mới lên tiếng hỏi : “Cậu làm vậy là vì cái gì?”

Thượng Thiết cười nói : “Vì cái gì ư? Vì tình anh em ngày trước nên không đành lòng nhìn thấy anh bị gạt ra khỏi ban giám đốc? Không muốn nhìn thấy việc anh nhục nhã thất bại trước mặt Cảnh Giai Tuệ giống như một con chó? Hai đáp án này anh thích cái nào thì tự mình chọn đi.”

Giờ phút này, trong nội tâm của Thượng Thiết tỏ ra vô cùng vui sướng.Đã từng phải ngước nhìn lên một dãy núi cao, nhưng cuối cùng đã có thể bước được qua đó, tư vị này không thể nào dùng hai chữ “thỏa mãn” để miêu tả được.

Vừa rồi khi hắn giơ tay lên, sắc mặt Đồng Nhiên lập tức thay đổi, trong nháy mắt đó, Thượng Thiết biết cuối cùng mình đã thắng.Đồng Nhiên lại cũng có ngày phải dựa vào sự cầu xin và giúp đỡ của phụ nữ để kéo dài hơi tàn.Điều này đối với đàn ông còn nhục nhã hơn cả khi bị đánh cho một trận.

Hiện tại, hắn chỉ muốn im lặng thưởng thức thành quả thắng lợi không dễ có được này, từ từ nhấm nháp cảm giác vui mừng và kích động.

Đồng Nhiên không nói gì, chỉ khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, phòng họp trở nên vô cùng yên lặng.Thượng Thiết không muốn cùng hắn đôi co, đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.Đúng lúc này, Đồng Nhiên mở cặp văn kiện trước mặt mình ra, đem một phần văn kiện đặt trước mặt Thượng Thiết.Thượng Thiết đưa tay cầm lấy, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc, nhìn thật kỹ, chỉ sau vài dòng chữ, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.Bởi vì thứ Đồng Nhiên đưa cho hắn chính là bản kế hoạch kinh doanh hoàn chỉnh của tập đoàn.

Bản kế hoạch chi tiết này không phải một sớm một chiều là có thể lập ra được, mà đơn vị thu mua lại là một công ty ở châu Âu mà hắn chưa từng nghe nói tới.

“Anh suy nghĩ quá viển vông rồi! Ban giám đốc sẽ không đồng ý với phương án của anh đâu!”

Đồng Nhiên nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng, ánh mắt sáng rực như một con sói đầu đàn hung ác : “Nếu như tập đoàn là nơi đẻ trứng gà, mọi người đương nhiên sẽ không chịu buông tay.Nhưng mà, nếu giá cổ phiếu của tập đoàn rớt xuống, đầu vào không bằng đầu ra thì sao đây? Chắc hẳn mọi người sẽ ở phía sau nghĩ cách để trèo ra khỏi vũng bùn này đúng không? Hằng Thái đã có tính toán, chẳng lẽ tôi lại chịu ngồi yên? Hằng Thái khẩu vị nặng, muốn một mực nuốt khối thịt béo này, cũng phải xem họ có khả năng đoạt được thức ăn từ trong miệng tôi ra hay không, theo kế hoạch thì cổ phiếu của Hằng Thái ngày mai sẽ xuống dốc không phanh, muốn cứu vãn cũng chỉ có thể lấy từ các nguồn tài chính bên ngoài, còn nếu không lo được, vậy thì đành phải vứt bỏ thôi.”

Thượng Thiết lập tức hiểu được ý đồ của Đồng Nhiên, nếu như hắn đoán không nhầm thì công ty châu Âu kia chắc cũng là một công ty con của Đồng Nhiên, cứ như vậy đi một vòng, Đồng Nhiên sẽ đạt được mục đích là khống chế toàn bộ cổ phần, mà Hằng Thái và Đồng thị đã bị knock out quả thực đã lãng phí thời gian, sau khi anh dũng cố gắng xây dựng giang sơn, cuối cùng chỉ đành trơ mắt bị “Dùng rượu tước binh quyền”, buồn bã rời đi…Mà hắn thì sao? Sau khi tùy tiện tham gia vào, cũng sẽ phải chịu mất hết vốn liếng ban đầu!

Nghĩ tới đây, toàn thân Thượng Thiết bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh!

“Cậu cho rằng Cảnh Giai Tuệ làm như vậy là vì tôi sao? Cô ấy thực ra chính là ân nhân cứu mạng của cậu đấy! Hiện tại, cậu nói xem, cậu muốn lựa chọn bên nào? Nếu quả thật là vì tình anh em, thì vô luận thế nào tôi cũng đón nhận, chuyện trước kia coi như chưa từng xảy ra, tôi vẫn còn xem cậu là anh em, nhưng mà…Nếu cậu làm vậy là vì có mục đích khác, vậy cậu nói xem, tôi nên làm gì tiếp đây?”

Thượng Thiết nắm chặt phần văn kiện trong tay, gò má nóng như lửa đốt, từ trong kẽ răng nặn ra mấy chữ : “Cô ấy…Biết hết sao?”

Đồng Nhiên lúc này mới khẽ cười : “Có lẽ là không.Tôi vốn hy vọng cô ấy gặp phải chướng ngại vật, sẽ có thể biết được đây là nơi nguy hiểm cỡ nào, muốn cô ấy biết sợ mà quay đầu, nhưng không ngờ cô ấy tuy đụng tường nhưng vẫn muốn tiếp tục đào một cái động, chuyện vốn không có hy vọng gì, nhưng cô ấy lại thành công…Tôi thật sự không ngờ trong thời khắc mấu chốt, cậu lại ủng hộ Triệu Dương…Cũng đúng…Một thằng nhóc khốn kiếp quá mức ngạo mạn như cậu, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội ban ơn cho tôi, chiêu này thật sự là giết người không thấy máu, đã thành toàn cho “tình anh em” của tôi và cậu, đêm nay tôi phải cảm ơn cô gái nhỏ kia mới được, nếu Tuệ Tuệ đã cố gắng như vậy, sao tôi có thể làm cho cô ấy thất vọng chứ? Đáng tiếc, tôi vốn đang rất mong đợi nhìn thấy bản mặt buồn thiu như nhà có đám của mấy người…Bất quá…”

Đồng Nhiên đột ngột dừng lại, hắn đứng dậy đi đến trước mặt Thượng Thiết, ánh mắt có chút đăm chiêu : “Tôi thật sự rất tò mò, không hiểu cô ấy đã nói gì để thuyết phục được cậu?”

Truyện Chữ Hay