Dương cứ thế mà chạy lại ôm anh mà khóc. "Vì em sao, em cũng ước gì sau này anh có trở thành ca sĩ. Thì trong tất cả các show diễn của anh, em đều có thể có mặt. Ủng hộ anh, cổ vũ cho anh. Em cũng ước gì phép màu sẽ đến với em, giúo em tìm được tủy phù hợp,chữa khỏi bệnh,để em được bên anh như lúc này"
- Nam: Bé con, hôm nay sao thế? Dể xúc động quá đấy. Thôi nín đi nào. Mấy anh đang nhìn em kìa.
- Dương: Em... Em đi trước đây, mấy anh tập đi...
... Ngày tổng kết năm học..
- Mc: Bây giờ sẽ là các tiết mục văn nghệ cá nhân, nhóm, song ca... của các học sinh.
- Xin mời tiết mục cỉa em nhóm Uni.
.. Vợ chồng chủ tịch Ánh Dương ngồi xem. Gật đầu lia lịa, giọng hát ổn, nhảy đẹp rap ok.. Rất đẹp trai, có ngoại hình. Về đạo tạo thêm chắc chắn sẽ trở thành nhóm nhạc có không của Showbiz Việt...
... MC: Tất cả các tiết mục đều rất xuất sắc. Duy nhất có một tiết mục của chàng trai Uni được chọn đủ tố chất gia nhập công ty Ánh Dương. Các em hãy liên hệ với công ty để ký hợp đồng sớm..
- Tùng: Tụi mình làm được rồi. Làm được thật rồi...
- Nam : Tụi m đánh tao xem, có đau không?
- Đau quá...
.. Thật may quá...
.. Chủ tịch đi xuông chỗ các cậu: Các cháu làm rất tốt. Có tố chất, chăm chỉ tập luyện sẽ thành công thôi. Ngày mai tới công ty ký hợp đồng.
.....
- Dương: Nè nước của anh, chúc mừng anh đã thành công bước đầu. Giờ vào công ty chắc sẽ bận rộn lắm, anh phải tập trung mà luyện tập đấy.
-Nam: Anh biết rồi, anh sẽ cố gắng luyện tập chăm chỉ mà, sẽ không khiến em thất vọng đâu. Nếu sau này khi anh thành công rồi, tuổi anh sẽ cầu hôn em.
- Dương: anh anh đùa cái gì đấy( mong rằng em ở thể sống tốt tới ngày đó)
- Nam: Em sao thế có phải anh nói điều này sớm quá không?
- Dương: Không phải
- Nam: Vậy sao em không vui. Hay là tuổi thì lâu quá. Hay cưới luôn giờ nha kkk
..."Ngày đó tôi chẳng thể ngờ câu nói đùa của tôi. Lại khiến em đau buồn đến thế. Ước gì ngày đó tôi hiểu ra mọi chuyện. Tôi sẽ bất chấp mà cho em đám cưới"...
- -Dương: Anh đừng đùa nữa. Dù muốn hay không thì ở Việt Nam chúngbta cũng không thể kết hôn được.
- Nam: Nếu ở đây không được thì mình qua Thái Lan đăng ký kết hôn. Chỉ cần có thể kết hôn với em, thì khó cách mấy anh cũng sẽ cố gắng làm.
- Dương: Giờ đi với em.
- Nam: Đi đâu.
Dương dắt Nam đi công viên giải trí chơi các trò chơi. Tàu lượn siêu tốc. Gắp gấu, đua xe, cởi ngựa.... ..
- Dương: Chụp hình nè anh. (Dương giơ điện thoại lên quay qua hôn má Nam. Bấm chụp ngay một tấm)
- Nam:Sao hôm nay lại muốn chụp hình, mình gặp nhau hằng ngày mà.
- Dương đã cố gắng không gục ngã, nhưng câun khoing làm được. Nước mắt lại rơi trong vô thức.
- Nam : Em, em có chuyện gì giấu anh đúng không?
- Dương: Không.. Không có. Hè này em sẽ về quê với mẹ hết tháng hè. Không gặp anh được, nên em mới khóc thôi.
- Nam: tháng thôi mà, đâu phải cả đời đâu em. Ngốc, kiểu này chắc là yêu anh lắm chứ gì.
..."Tôi đã không hề biết, lý do lúc đó em khóc là vì em sợ phải rời xa tôi mãi mãi"...
- Dương: Thôi mình về nhà đi. Em mỏi chân rồi, anh cõng em nha.
- Nam: Nào lên đây.
"Tôi đã không biết rằng, em chỉ giả vờ mỏi chân. Để được tôi cõng. Em muốn làm những việc mà các cặp đôi hay làm. Để sau này không phải hôi tiếc. Tôi vẫn luôn vô tâm như thế,tôi chẳng hiểu em chút nào. Em buồn em giáu mình em chịu. Em vui thì muốn chia sẽ cùnh tôi. Em đau em cũng chịu đựng một mình vì em không muốn tôi lại vì em mà tổn thương. Em luôn như thế. Dù là lúc chưa hẹn hò, hay sau khi hẹn hò cũng thế. "
- Dương: Sau này anh anh còn yêu em, tốt với em như bây giờ không? Hay là đây chỉ là tình yêu học trò. Trưởng thành con người ta sẽ thay đổi.
- Nam: Dạo này em lạ lắm đấy. Nói chuyện cứ như sắp xa nhau á.
- Dương: Thì xa tháng hè mà.
- Ngốc, nghe này, dù bây giơ hay sau này, người anh yêu duy nhất là Đỗ Hoàng Dương chàng trai luôn nhìn về phía anh. Ok chưa. Không suy nghĩ lung tung.
"Tôi chắc chắn sẽ mãi yêu bé như thế"