Linh Mai: Từ nay trở đi cậu sẽ chính thức làm bạn thân của tôi. Nếu ai dám bắt nạt cậu, tôi xử nó hết . Kể cả Nam cody người cậu yêu ...
-Dương: Không được đụng vào anh ấy.
- Linh Mai: Cậu yêu anh ta nhiều vậy sao?
- Dương : Nhiều, rất nhiều. Vì anh ấy tôi cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi rất rất sợ bóng tối, nhưng tôi cũng ráng kiên cường vượt qua. Để có thể ở bên chăm sóc anh ấy...
- Linh Mai : ngốc
...Hai người bắt đầu tâm sự với nhau chuyện lúc nhỏ. Linh Mai dắt Dương vào phòng nói chuyện với nhau cả ngày, cả đêm không chán...
.. Nam gọi điện cho Dương liên tục, không ai nghe máy. Cậu vắt đầu lo lắng.
- Nam: Alo Han hả em. Có Dương bên đó không?
- Han: Từ lúc ở quán Cafe về, cậu ấy đâu có gọi cho em đâu. Mà chắc cậu ta bận gì rồi, không có gì đâu gì mà lo vậy.
- Nam: Em biết mấy giờ rồi không? h chiều mà em ấy vẫn chưa qua nhà anh. Anh lo em ấy gặp chuyện gì. Em ấy không phải người hay thất hứa, em ý hứa hôm nay sẽ qua nâu cơm trưa cho anh mà.......
.. Linh Mai và Dương nói chuyện cong cả hai nằm ngủ quên luôn....
.. Mẹ Mina: Alo có phải Nam không cháu?
- Nam: Dạ đúng rồi ạ. Cho con hỏi ai vậy ạ?
- Mẹ mina: Bác là mẹ của Mina, Linh mai.
-Nam : Mi na, linh mai là chị em sao?
- Mẹ Mina: Chuyện này dài lắm nói qua điện thoại không tiện. Cháu qua quán nước gần nhà bác đi. Ra nói chuyện cho tiện.
-Nam: Dạ cháu qua liền.
..Tại quán nước..
- Mẹ Mina: Hai bác muốn cháu qua nhà thắp nhang cho Mina.
-Nam: hai bác thật sự tha thứ cho cháu sao?
- Mẹ Mina: Chuyện trước đây hai bác cũng có lỗi. Hai bác chỉ nghĩ tới nỗi đau mất con. Mà quên đi nỗi đau của cháu. Từ ngày nó mất cuộc sống của cháu cũng không tốt gì. Bác mong là cháu cũng không cần tự trách, chuyệnncungx đã qua, đau ai muốn xảy ra tai nạn đó đâu.
-Nam: Sao bác lại biết chuyện này?
- Mẹ Mina: Người ta không cho bác nói. Nhưng bác thấy nó là đứa trẻ tốt bụng, hiểu chuyện, lại đáng thương. Nên bác sẽ nói: bé Dương nó rất yêu cháu đấy. Cháu hãy trân trọng nó. Mấy hôm trước nó tới nhà, quỳ xuống xin hai bác tha thứ cho cháu đấy. Hai bác không chấp nhận đuổi nó về. Lần nào nó cũng tới cầu xin... Đứa trẻ đáng thương đó nói: Cháu bị bệnh, nhưng không có thuốc chữa. Chỉ có thể chưa bằng tinh thần mà thôi. Nó sợ cháu biết là nó giúp , cháu sẽ ấy náy... Nên nó không hề nói ra những chuyện nó làm...
.. -Nam: Lại là em sao, sao tất cả đều là em. Anh đâu có gì để em tốt với anh như vậy đâu?
... Nam đứng dậy, cậu định chạy đi tìm Dương
- Mẹ Mina: Cháu đi tìm D sao? Nó ở nhà bác.
.. người về nhà.
.. Vào phòng thấy Dương và Linh Mai nằm ngủ
- Mẹ Lm: Cháu ra thắp nhang cho Mina đi, xong rồi đưa Dương về.
...- Nam: Quỳ xuống trước bài vị Mina...
..." Mina hôm nay mình mới chính thức tới thắp nhang cho cậu được. Mình rất rất xin lỗi cậu. Minh đã không bảo vệ được cậu. Từ ngày cậu đi, đêm nào mình cũng gặp ác mộng, mình biết cậu giận mình. Xin cậu tha thứ cho mình. Ở nơi đó cậu phải sống tốt. Đừng về tìm mình nữa, mình cũng đã có người yêu, cậu ấy rất yêu mình. Mong cậu hãy yên tâm mà ra đi. Mình sẽ sống hạnh phúc."...
...Nam quỳ lày trước bài vị Mina cho tới khi trán chảy máu.....
- Dương: ngủ dậy thấy anh đang quỳ bái,trán rướm máu. Cậu cũng quỳ xuống bái cùng anh
..." Chị Mina xin chị hay tha thứ cho anh ấy. Cậu đưa tay ra nắm tay Nam. Chị có thể yên tâm giao anh ấy cho em được không? Em hứa sẽ yêu anh ấy nhiều hơn, quan tâm anh ấy nhiều hơn. En sẽ yêu anh ấy thêm phần của chị nữa. "...