Han: Giờ Dương đang ở đâu em biết không? Em cũng không rõ nữa, chiều nay tụi em có tiết học thêm. Không biết cậu ấy có đi không?
- Han: Để em gọi nó thử đựoc không.
- t nghe nè Han
-M đang ở đâu á, nay m đi học không?
- Có, t đang ở trường.
... Cảm ơn em.
-Bs không cho m xuất vuện mà. Không sao t ổn rồi. Khỏi phải lo.. T phải đi tìm em ấy.
- Tùng: Mày yêu Dương rồi sao...
-Nam: Rất yêu.
..
Sân thượng
- Linh Mai: Cậu dám đánh tôi sao?
- Dương: tát này coi như là cảnh cáo,nếu cậu còn làm gì tổn hại đến a ấy nữa thì tôi sẽ không chỉ hai cái tát thôi đâu.
- Linh Mai : Thật không ngờ đấy. Mới hôm nào, bị ng ta chửi đứng im khóc mà giờ cũng mạnh mẽ nhỉ... Đàn ông con trai gì mà tính y như đàn bà.. . À mà cậu có biết, vì sao anh Nam lại yêu tôi không yêu cậu k.
- Dương: Cậu nói vậy là có ý gì?
- Linh Mai: Bởi vì cậu là một thằng con trai. Không phải là một cô gái, làm sao anh ta có thể yêu cậu.... Cũng có thể là vì tôi có nhiều nét giống chi tôi. Cậu cũng biết anh ta yêu chị tôi nhiều thế nào mà. Cậu tưởng khoảng thời gian vài tháng ngắn ngũi. Mà cậu có thể bẻ cong được anh ta sao. Cậu nghĩ cậu là ai....Cậu tài giỏi lắm sao? .
Nam đến trường. Hỏi mấy bạn lớp Dương thì biết D lên sân thượng. Cậu cũng lên đêd nói chuyện với Dương. Ai nhờ rằng:Nam thấy
người đang cãi nhau.? Nam đi tới cầm tay Dương và nói.
- Nam:Vì em ấy là Đỗ Hoàng Dương..Không cần là ai cả, chỉ cần là em ấy. Tôi đều thích..
- Dương nghĩ: Chuyện gì đây? Sao anh ấy lại ở đây? Anh ấy nói là đang tỏ tình sao?
-Nam: Còn chuyện này nữa: tôi chưa hê yêu em. Dù chỉ chút, nên đừng nói lung tung. Để người khác hiểu lầm
- Lm:Anh được lắm. Có lẽ anh đã quên lời hứa với chị Mina nhỉ. Anh đã hưa là sau này chỉ yêu mình chị ấy thôi mà.
- Nam nghe từ Mina thì vội vàng bỏ tay Dương ra đứng sững sờ. Im lặng không nói gì thêm.
.. Dương kéo LM ra chỗ khác nói chuyện
-Dương: Sao cậu lại còn nhắc Mina trước mặt anh ấy nữa hả? Cậu quên tôi đã cảnh cáo cậu sao? (Dương giơ tay lên tính tát LM thì Nam đi tới)
"Dương giả vờ ôm lấy Linh Mai:Sao cậu lại như thế, sao cậu lại đối xứ với anh ấy như vậy. Sao cậu lại bày trò ở nhà vệ sinh, để hù dọa anh ấy.Tai sao tại sao.( tay ôm hai canh tay LM vừa lắc vừa nói.)
LM hất tay Dương ra. Khiến Dương té. Cậu bị điên sao?
... Nam vừa tới kịp lúc. Đỡ được Dương..
-Nam: Tôi đã nói là, đừng có đụng vào em ấy rồi mà. Cô không hiểu sao. Cái loa của trường chắc là nói chưa đủ rõ nhỉ?
- LM: Anh hiểu lầm rồi, là cậu ta cố tình bày trò đấy.
- Dương: Tôi chỉ nói sự thật thôi, tại sao cậu lại bày trò hại anh ấy... (D giả vợ sụt sịt để N tin là cậu khóc)
- Lm: Cậu bớt diễn kịch lại đi. (giơ tay tính tát LM)
...Nam túm chặt bàn tay của LM, siết lại và hất xuống....
--Nam : Tôi xưa giờ rất ghét đánh con gái. Nhưng hôm nay là ngoại lệ "bét" Nam tát LM quá mạnh. Nếu cô còn dám đụng đến em ấy, lần nữa thì đừng trách tôi. Nhớ lấy..
-Nam nắm tay Dương:Chúng ta đi thôi.
"Dương quay lại nhìn LM cười đểu."
--Dương nhắn tin cho LM : Chỉ là" gậy ông đập lưng ông thôi. Cậu thích diễn , tôi diễn cho cậu xem"...
...
- LM:Cậu ta dám.... "tay nắm chặt" chuyên này chưa xong đâu...
... "Nam đưa Dương xuống khỏi sân thương. Đi được một đoạn thì Dương ngất xỉu"
-Nam: Em sao sao thế? Em lại làm sao nữa? Em em em...
- -Nam: Chú mau đên trường đón cháu đi bệnh viện đi. Nhanh lên....
.... Em ốm là vì anh. Em thức đêm chạy đôn chạy đáo, nhờ ngườu này người kia giúp đỡ. Cũng vì anh. Em bị bảo vệ đuỏi, chạy té. Cũng vì anh. Em quỳ xuống xin ngườu ta, cũng vì anh. Sáng dậy sơm nấu đồ ăn, cũng cho anh... Sao em ngốc thế?