.. LM quay lại trường khi biết Nam phải chịu phạt. Cẩu lương nãy giờ LM thấy hết rồi..
... LM nắm chăt tay lại đấm vào tường..
-LM: Sao bây giờ anh lại có thể cười đùa vui vẻ được như vậy chứ. Anh không nhớ, vì anh mà chị tôi chết sao. Võ Đình Nam, Đỗ Hoàng Dương trò chơi giờ mới chính thức bắt đầu thôi. Hãy từ từ mà tận hưởng đi. Hai người yêu nhau rồi sao. Vậy thì tôi sẽ cho hai người hạnh phúc hết hôm nay. - Nói xong LM bỏ về
- Dương : hai mắt tròn xoe nhìn Nam. Lại tiếp tục bị nấc cụt. Nhưng dù vậy D vẫn
...Dương tát Nam một tát rõ đau ...
- Dương: Em không phải là người tùy tiện vậy đâu.
-Dương: Lần trước thì anh cướp nụ hôn đầu đời của em. Vì xảy ra sự cố, không phải anh cố tình, em bỏ qua. Lần này anh lại cướp nụ hôn thứ hai của em. Một cách trắng trợn như vậy hả? Anh có xin phép em chưa?
...Nam ôm bụng cười nghiêng ngã"...
- Nam: Kìa kìa bé dê nhà ta nổi giận rồi kìa.
(Nam tiến lại gần véo đôi gò má bánh bao của Dương. Giận mà cũng đáng yêu nữa)
- Nam:Chứ giờ em muốn bắt đền anh hay sao mà kể tội anh ghê thế.
-Dương: Chứ sao nữa. Lỡ đâu sau này người yêu em biết ạ hôn em. Người ta sẽ nghĩ gì?
..."Nam thì thầm vào tai Dương: Vậy anh làm người yêu em là được chứ gì?"...
Không để Dương kịp trở tay, Nam xoay người. Đặt lên môi Dương một nụ hôn mật ngọt, cháy bỏng. Lần này anh ấy cố tình hôn lâu hơn.
- Nam:Trả nợ nụ hôn đầu của em.
"Dương giẫm chân Nam cái thật mạnh. Đê tiện - D nói.
-Dương: Liếc mắt cái. Em là trò đùa của anh á hả? Em nghiêm túc không đùa đâu. Người ta nói quá tầm bận. A vượt quá giới hạn của em rồi đấy.
(thấy D liếc mắt cái Nam im luôn)
- Nam: Ủa vậy là giận thât à, anh anh xin lỗi nha. A chỉ giỡn cho em vui thôi. Làm gì căng thế
- Dương: Anh liệu mà làm, từ giờ em sẽ thấy đổi. Dương mạnh mẽ, k yếu đuối nữa đâu.
.. Dương lượm cục phấn trên bàn ném Nam sao anh giám làm như thế với em. Tận lần luôn hả. Ném cục, cục a là đồ đê tiện đáng ghét.
-Nam: Nói vậy mà ném anh thật à, anh nào sợ em.
(hai người lấy phấn chọi nhau, hết hộp phấn. Nam lấy nước trong thùng tạt vào người D. D cũng đâu chịu thua. Hai người tiếp tục chơi trò tại nước.)
...Thầy giám thị đi vào:trời ơi thảm họa...
-TGT:Võ Đình Nam, thầy phạt em dọn vệ sinh lớp học thôi. Thầy đâu có bảo em biến lớp học hồ bơi. Nhìn xem phấn nước rải đầy lớp.
Quá đây đưa mông quá đây:bét bét bé t cái thước vào mông Nam.
... Giờ tôi phạt em dọn vệ sinh tất cả các lớp trong ngày hôm nay cho tôi..Dù sao hôm nay trường cũng nghĩ, không ai học. đứa dọn tới tối cũng được. .
-Dương : Thầy, thầy ơi thầy tha cho bọn em lần này đi. Lần sau bọn em k dám nữa. Chứ gườ mà dọn cả trường biết chừng nào xong hả thầy
"Tgt nói nhỏ với D:Tôi đang giúp cậu đấy đồ ngốc."
.. Thầy bắt đầu ngồi xuống tâm sự với cả hai. :Nếu đã thực sự yêu ai đó thì bày tở đi, càng sớm càng tốt.
Đừng để sau này phải hối tiếc giống tôi. Thời tôi học cấp như các cậu, tôi cũng yêu người. Nhưng lại không dám nói. Sau này vô tình biết được. Người ta cũng thích tôi. Người ta chờ câu tỏ tình của tôi, chờ hoài chờ hoài k thấy. Sau này có người khác chân thành, biết quán tâm tỏ tình với cô ấy. Cô ấy đồng ý ngay.
Vậy đấy, gặp được nhau là cái duyên nhưng đến được với nhau hay không là do mình
"Cũng giống như đánh đàn vậy, đánh sai nhịp thì sẽ không ra được bản nhạc hay nữa"
Tình yêu đó nếu để lỡ phút, là mất nhau cả đời"
- TGT: Mà nè tâm sự là tâm sự. Còn bị phạt là vẫn phải làm . Tôi đi đây.
sau khi nghe nhưng lời tâm sự của thầy. Cả hai đều im lặng, không ai nói với ai câu nào. Họ chỉ lén nhìn nhau. Trong đầu có rất nhiều câu hỏi mà họ muốn hỏi nhau. Nhưng họ lại sợ nghe câu trả lời từ đối phương