...
Điện thoại trong tay Kha Giảo "bịch" một tiếng rơi xuống bàn.
Đại Hoa: Khụ khụ, Djay, đừng quá trực tiếp, em gái sẽ bị dọa.
Thất Hoàng: Lão Đại lẽ nào cậu không cảm thấy thuộc tính trong xương của Djay là tổng tài bá đạo?
Những Cúc Cự khác:...
Vừa thầm an ủi mình, nhất định là bản mạng hứng thú lên rồi thuận miệng hỏi, chắc chắn không có ý gì khác, cô vừa cầm điện thoại lên, giả bộ rất bình tĩnh trả lời, "Em chưa có bạn trai."
Djay: Cho nên ngày mai em không cần ra ngoài đón năm mới?
Rau Chân Vịt:... Vâng, ở nhà ngồi nhìn.
Djay: Thế thì, đúng giờ tối mai mọi người lên YY thử âm pia kịch.
Pia kịch: Tiến hành chỉ đạo và sửa chữa kịch cảm, ngữ điệu, phát thanh của CV, vân vân các vấn đề...
Nói xong, avartar QQ của anh liền tối lại, hiển nhiên là rời mạng, Kha Giảo thở phào nhẹ nhõm, vừa nghĩ đến thì ra ý của anh chỉ là hỏi xem cô có muốn ra ngoài đón năm mới hay không, hơn nữa vì kịch truyền thanh của cô, anh lại khiến cho đêm giao thừa lãng mạn của những Cúc Cự khác đều ngâm nước nóng, trong lòng cô vừa áy náy, lại vừa cảm động đến rối tinh rối mù vì hành động của bản mạng...
Cô vẫn nghe nói Djay là một người rất chuyên nghiệp, một khi anh đã tiếp nhận một bộ kịch, thì mọi phương diện đều sẽ yêu cầu làm đến tốt nhất, hôm nay nhìn thấy, quả đúng như vậy, tuy rằng chủ nghĩa hoàn mỹ của anh khiến người ta không ngừng kêu khổ, nhưng cũng khiến cô kính phục không thôi.
"Các vị Cúc Cự, thực sự rất xin lỗi, thêm phiền toái cho mọi người rồi." Hít mũi một cái, cô nhanh chóng nói ở trong nhóm.
Hàn Sương: Không sao, đám FA chúng tôi đều không hề gì, vốn là ở nhà.
Bạch Ngân: Chị với Đại Hoa cũng không sao, bọn chị vốn cũng không đặc biệt coi trọng ngày lễ.
Khải Khải: Em đi quỳ bàn giặt trước đây ...
Tịch Nguyên: Các anh phát hiện ra chưa? Djay thật sự rất phân biệt đối xử, chỉ vì Rau Chân Vịt không ra ngoài, anh ấy liền giam tất cả mọi người lại.
Câu nói này của Tịch Nguyên khiến lòng Kha Giảo chấn động, nhanh chóng gõ một câu, "Thật sự rất cảm ơn mọi người, cúi đầu!" rồi thần tốc đóng khung đối thoại lại.
Giấu đi nhịp tim đập kịch liệt, cô cùng Y Y, đạo diễn và biên kịch tới nhóm thảo luận đơn giản trao đổi một chút để tối mai họ lên YY nghe các vị Cúc Cự thử âm, cũng bảo bọn họ trước khi chính thức giới thiệu kịch truyền thanh, hãy cứ giữ bí mật từ đầu đến cuối về đội hình cast hoành tráng ấy với người ngoài. Sau khi kết thúc, hiển nhiên cô cũng bị mấy cô nàng thuận tiện đuổi đánh truy hỏi một vòng đến tột cùng là thế nào mà dụ dỗ được Djay cùng nhiều Đại Cúc Cự kim quang lấp lánh như vậy.
Mặc dù không muốn đưa ra câu trả lời qua loa lấy lệ, nhưng cô vẫn lặng lẽ đáp lại một câu, "Nói thật, tôi cũng không biết."
Thật vất vả rời khỏi QQ dưới sự ngăn chặn của mọi người, cô ôm bát đĩa bị Tạ Tu Dực quét sạch tới phòng bếp rửa.
Đợi cô rửa xong đi ra, thì thấy trên màn hình điện thoại lại có một thông báo QQ.
Mở ra nhìn, vậy mà lại là một cái thông báo hệ thống: Djay thỉnh cầu thêm bạn là bạn tốt.
...
Kha Giảo mặt không thay đổi nhìn điện thoại di động một hồi, giơ tay lên dùng sức véo mặt mình một cái.
Ss... Đau quá, cho nên không phải cô đang mơ đúng không?
Bên tai không ngừng truyền đến tiếng tim đập thình thịch, cô dè dặt cẩn thận nhấn "Đồng ý", sau đó lập tức tới "Tổ bản mạng", một phân nhóm QQ mới lập, chuyển Djay vào dưới tổ đó.
Làm xong những cái này, cô hít một hơi thật sâu, đứng ở bên cạnh bàn, lấy tay vỗ nhè nhẹ hai má càng ngày càng nóng của mình.
Bình tĩnh, bình tĩnh, dù sao mày cũng là tác giả nguyên tác, bản mạng chắc chỉ là vì để thuận tiện trao đổi kịch truyền thanh với mày mới add nick QQ của mày thôi, mày kích động như thế làm gì...
Trì hoãn rất lâu, cô mới mang tính thăm dò gửi một cái tin nhắn cho Djay: Công Tử đại nhân?
Sau khi gửi xong, cô bước đi bước lại hai bước, nghĩ nghĩ, lại không nhịn được thêm một đoạn: Cảm ơn Công Tử đại nhân đã sẵn lòng mời nhiều Đại Cúc Cự như vậy phối âm kịch truyền thanh cho em, thực sự em cảm thấy mình quá may mắn ấy, đêm nay cũng không ngủ được rồi!
Đi tới đi lui, đợi đến lúc tim cô cũng sắp nhảy ra ngoài, điện thoại cô nắm chặt ở trong tay mới rung một cái.
Djay: ừm.
Chỉ một chữ đơn giản như vậy, cũng khiến Kha Giảo bưng kín khuôn mặt đỏ bừng của mình, vui vẻ đến nỗi hận không thể ra ngoài chạy hai vòng.
Trong một đêm cô trở thành người hạnh phúc nhất thế giới, kết quả này nên làm thế nào cho phải đây...
"Hôm nay tâm trạng cô rất tốt?"
Không nỡ làm phiền bản mạng nữa, Kha Giảo cất điện thoại đi, lúc đi tới cửa nhà vừa khẽ hát vừa khom lưng đi giày chuẩn bị về nhà, lại đột nhiên nghe thấy một giọng nói sâu kín từ phía sau truyền tới.
Cô ngẩng đầu, thì thấy Tạ Tu Dực đang khoanh tay, dựa tường ở cách đó không xa nhìn xuống cô.
"Đúng vậy." Cô cũng không nhịn được nở nụ cười thật tươi với anh, "Vui đến sắp điên rồi."
" giờ sáng mai, tới nhà tôi cùng đến công ty, đừng quên." Anh khẽ nói.
Bởi tâm tình đích thực là quá tốt, cô cũng không so đo gì nữa, rất sảng khoái mà gật đầu đồng ý, mà bởi vì nguyên nhân ánh mắt cao thấp, cô căn bản không có chú ý tới đôi mắt thâm thúy kia của anh chợt lóe lên tia sáng.
Kha Giảo trước giờ luôn đúng giờ, đúng giờ sáng đến tới nhà Tạ Tu Dực, lúc đầu cô tưởng là Tạ đại thiếu sẽ bắt xe đi tới công ty, ai ngờ được anh lại mang cô đi thang máy xuống tầng hầm, tự lái xe đưa cô đi.
Lúc ngồi vào trong chiếc xe việt dã màu đen của anh, Kha Giảo thắt dây an toàn, nhìn thoáng qua người bên cạnh mặt không biểu cảm chuẩn bị khởi động xe, thật sự là nhịn không được, "... Tạ Tu Dực, anh mà cũng biết lái xe?"
Không phải cô coi thường anh, chủ yếu là cuộc sống bình thường của anh quả thực quá khác người thường, cô thực sự rất khó liên hệ anh với người đàn ông bình thường khác.
" tuổi tôi lấy bằng lái ở Mỹ." Anh lạnh lùng nhìn cô một cái.
"Ồ," Cô gật đầu, lấy sữa từ trong túi xách ra, "Vậy trước kia anh từng sống ở Mỹ?
"Trước khi tốt nghiệp đại học vẫn luôn ở Mỹ."
Kha Giảo gật đầu, nhìn nhìn mặt anh, trong lòng nghĩ vẫn là đừng hỏi quá nhiều chuyện riêng của anh thì tốt hơn, liền cúi đầu tập trung uống sữa.
Anh lái xe vừa vững vừa nhanh, không bao lâu đã đến cao ốc WDS công ty quản lý của Tăng Thiến, cao ốc WDS nằm ở trung tâm thành phố T, tòa nhà chọc trời cao vút là một trong những điểm nổi danh của thành phố T.
Từ tầng hầm lên đến tầng , cửa thang máy vừa mở ra liền thấy Tăng Thiến giống như Wolverine chặn ở bên ngoài.
Wolverine: (tên khai sinh James Howlett và thường được gọi là Logan) là nhân vật hư cấu xuất hiện trong sách truyện tranh của Mỹ, xuất bản bởi Marvel Comics. Wolverine là một người đột biến, sở hữu khả năng tái sinh mạnh mẽ, siêu sức mạnh, sự phản xạ gấp nhiều lần người bình thường và khung xương bằng adamantium và có thể thu gọn móng vuốt. Ông được miêu tả với vai trò là thành viên của nhóm X-Men, Alpha Flight, và Avengers. Anh là người chồn.
"Ớ? Rau Chân Vịt sao cậu cũng tới?!" Tăng Thiến thấy Tạ Tu Dực xuất hiện đúng giờ, vừa mới vui mừng gật gật đầu, thì phát hiện bên cạnh anh còn có Kha Giảo.
"Hả? Không phải cậu nói muốn mình..."
"Họp ở phòng nào?" Ai ngờ ngay cả lời Kha Giảo còn chưa nói hết, đã bị Tạ Tu Dực giương giọng cắt ngang.
Lúc đầu Tăng Thiến cùng Kha Giảo còn nhìn nhau với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, bị giọng nói trầm thấp lạnh lùng kia của Tạ Tu Dực nhắc như vậy, Tăng Thiến cũng liền xoay người đưa Tạ Tu Dực đi về phía bên trái hành lang trước.
Trước đó Kha Giảo chưa từng tới cao ốc WDS, sợ dân mù đường là mình lạc, cũng chỉ có thể nhắm mắt bám đuôi đi theo phía sau bọn họ, cũng may Tăng Thiến phản ứng nhanh, trước khi phải vào phòng họp, đưa cô vào phòng nghỉ đối diện phòng họp trước, khẽ nói với cô, "Cậu ở đây đợi bọn mình một lúc, thời gian họp chắc cũng sẽ không quá lâu đâu."
Đợi sau khi Tăng Thiến với Tạ Tu Dực vào phòng họp rồi, cô ngồi một mình trên ghế sô pha trong phòng nghỉ, nhịn không được lại lấy điện thoại ra đăng nhập QQ.
Mở tổ bản mạng ra, avartar của Djay quả nhiên vẫn tối, mở ảnh đại diện của anh ra, trong thông tin của anh ngoài sinh nhật và chòm sao ra, không ngoài dự liệu là một mảng trống không.
Thông tin cá nhân duy nhất, ngày tháng , cung Ma Kết.
Thực tế, cô là một người không quá giỏi nhớ ngày sinh nhật, nhưng nguyên nhân sinh nhật anh khắc sâu trong trí nhớ của cô như vậy, là bởi vì sinh nhật cô cũng là ngày tháng .
Rất khéo rất khéo, có phải không? Mặc dù không biết năm nào, nhưng cô và bản mạng của cô lại là sinh nhật cùng một ngày.
Bấm ngón tay tính, không tới hai tuần nữa là đến sinh nhật anh và mình rồi, ba năm trước, cô chỉ có thể lặng lẽ để lại câu "Sinh nhật vui vẻ" đơn giản dưới Weibo của anh, rồi rất nhanh bị chôn vùi trong đống bình luận ùn ùn kéo đến, mà ngày này năm tới, có phải cô có thể ở trên QQ, dùng phương thức một chọi một, nghiêm túc chúc mừng anh phải không? Cho dù anh không có thời gian trả lời cũng được.
Chỉ là sự khác biệt nho nhỏ như này, đã có thể khiến cô vui đến nỗi đứng ngồi không yên.
Yên lặng ôm điện thoại ngẩn ngơ nghĩ những chuyện có liên quan đến Djay một lát nữa, cô đột nhiên nghe thấy ngoài cửa truyền tới âm thanh ồn ào to tiếng.
Kiểu văn phòng cao cấp này, phải ít khi có người nói chuyện lớn tiếng ở hành lang như thế chứ, Kha Giảo khe khẽ mở cửa ra nhìn, liếc mắt liền thấy được Tạ Tu Dực cao gầy ngất ngưởng bên ngoài phòng họp.
"Chị Thiến, tôi thật không hiểu tại sao ông chủ ký hợp đồng chính thức với người mới tới công ty chúng ta như này? Thậm chí còn bố trí đoàn đội tốt nhất làm album đầu tay cho anh ta, chị cảm thấy việc này đối với những người mới khác mà nói có công bằng không?"
Mở cửa rộng ra một ít nữa, liền nhìn thấy một người thanh niên cao xấp xỉ Tạ Tu Dực lộ vẻ không thân thiện nhìn Tạ Tu Dực với Tăng Thiến bên cạnh anh, người thanh niên kia một đầu tóc vàng, tuy gò má ngũ quan tinh xảo, nhưng khắp người đều mang theo khí chất lưu manh phóng túng không kiềm chế được.
"Thời Tân, ông chủ cùng đội kế hoạch tuyển chọn đều là có lý do của họ, làm nghệ sĩ, cái cần làm chính là nghe theo sự sắp xếp của công ty, chứ không phải tìm nghệ sĩ khác tranh cãi." Trên mặt của Tăng Thiến cũng không có phơi phới như trước, "Cậu và Tạ Tu Dực đều là người mới tôi tự tay dẫn dắt, công ty đối đãi với các cậu đều là dùng gói tài nguyên tốt nhất ngang nhau, cậu đừng quên cậu thông qua EP cá nhân đã lấy được giải thưởng Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất của bảng Phong Vân năm nay, tiếp tục cố gắng, làm tốt việc của mình là được, đừng để thắng lợi làm mờ đầu óc, cũng đừng nghĩ nhiều những chuyện khác không liên quan đến cậu."
EP: Extended play, viết tắt là EP (hay còn gọi là Đĩa mở rộng) là tên của loại đĩa nhựa hay CD có chứa nhiều bài nhạc hơn một đĩa đơn, nhưng lại quá ngắn để xem là một album. Thường thì một đĩa EP dài khoảng - phút, trong khi một đĩa đơn có dưới phút và một album có khoảng - phút. Đĩa Mini-LP thường có độ dài - phút.
Từ đầu đến cuối Tạ Tu Dực ở một bên không có biểu tình gì mà nhìn Thời Tân, bởi vì lời nói thái quá của đối phương, anh cũng không có dấu hiệu sắp nổi giận, giống như căn bản không hề nghe anh ta nói.
"Hơ hơ."
Thời Tân cười lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Tạ Tu Dực, "Cả công ty đều biết, anh ta từ lúc bắt đầu bước vào công ty đã không nghe theo sự sắp xếp của công ty, ông chủ cũng thuận theo anh ta, loại người này có thể lĩnh hội được thành quả người khác ngày đêm cố gắng giành được sao? Anh ta xứng đáng nhận được tài nguyên tốt nhất sao?"
Dừng lại vài giây, biểu tình trên mặt Thời Tân càng u ám, "Tạ Tu Dực, tôi thật là bội phục anh, rốt cuộc anh có bao nhiêu quyết đoán mới có thể ký quân lệnh trạng nói trong một tháng có thể viết ra mười bài hát vậy?"
"Sao cậu biết anh ấy không có năng lực này?"
Giọng nói đột ngột vang lên ngay sau đó, Thời Tân, Tăng Thiến cùng Tạ Tu Dực đều lập tức quay đầu nhìn về phía Kha Giảo từ phòng nghỉ đi ra.
Cảm thụ trong lòng Kha Giảo lúc này là không nói ra được, tuy cô không phải người của cái công ty này, cũng chưa bao giờ thích tham gia bất cứ cuộc tranh luận gì, cho dù cô biết thực ra Tạ Tu Dực vốn không cần sự bảo vệ của cô, cũng không biết vì sao, ở trước mặt những người khác, cô lại không muốn để anh chịu ấm ức một chút nào.
Cô không muốn thấy dáng vẻ cho dù bản thân ở trong đám người, cũng cách mọi người rất xa kia của anh một chút nào.
Cô luôn cảm thấy anh rất cô đơn.
"Lúc phê bình người khác phải ngẫm lại xem cậu có tư cách này hay không trước đã."
Cô nhìn Thời Tân, từng câu từng chữ nói, "Phải, đúng là anh ấy không thích tuân theo quy tắc, tự lập tự làm, thế nhưng điều này không có nghĩa là anh ấy không dành thời gian cho âm nhạc mà mình yêu thích, vào lúc cậu ngủ, lúc cậu tới quán bar vui chơi, anh ấy đang một lần lại một lần sửa lời bài hát và nhạc, tôi từng thấy mấy trăm tờ giấy ghi lời bài hát với bản nhạc bị vo viên trong thùng rác ở phòng bếp nhà anh ấy. Tôi cảm thấy anh ấy đã có quyết đoán như vậy, thì tất nhiên anh ấy cũng sẽ thực hiện được cam kết của mình."
"Tài hoa cùng thực lực của anh ấy sẽ chứng minh tất cả, không cần cậu..."
"Được rồi."
Lúc này, Tạ Tu Dực từ đầu đến cuối chưa từng mở miệng đột nhiên lên tiếng.
"Được rồi." Anh đi tới bên cạnh Kha Giảo vừa nói xong đôi mắt mở thật to, gương mặt cũng bởi vì tức giận mà trở nên hơi hồng, giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa xoa tóc cô, "Kha Giảo."
Cô ngẩng đầu, nhìn về phía anh.
Mặc dù trên mặt anh vẫn không có biểu cảm, nhưng cô lại có thể cảm nhận được giữa lông mày anh, chảy ra một tia dịu dàng rất khác thường.
Rất nhạt rất mỏng, nhưng cô lại có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, nhiệt độ ngón tay anh, cũng rất ấm áp, không lạnh như trong tưởng tượng chút nào.
"Chúng ta tới phòng thu âm tầng ." Tay anh rất nhanh từ đỉnh đầu của cô rơi xuống bả vai cô, vỗ nhè nhẹ một cái, "Bài hát mới vừa viết xong tối qua, muốn nghe không?"
~ Hết chương ~
_____________________________________
Lời tác giả:
Ôi trời tim của tôi... Đột nhiên tôi nghĩ đến làm cái tít nhỏ - Câu chuyện tình yêu đầy đáng yêu và kích thích của hai đứa cung Ma Kết buồn bực TAT
Ca khúc đề cử hôm nay là 《Bạch Thủ》 của Kỳ Nhiên.
Công Tử đại nhân của chúng ta cũng không phải chỉ biết ngạo kiều "Đậu Tỉ" mặt đơ đâu, người ta cũng rất ấm áp đấy được không!!! Chương này bị nam thần Djay làm ấm xin giơ tay!!!! Chương sau!! Cuối cùng cũng!! Phải!! Lộ giọng rồi!!!!!!!
Lời Editor:
YouTube: Bạch Thủ [白首] | Kỳ Nhiên ft. Hoành Nhan Quân:
SoundCloud: Bạch Thủ [白首] | Kỳ Nhiên ft. Hoành Nhan Quân:
Sing: Bạch Thủ [白首] | Kỳ Nhiên ft. Hoành Nhan Quân: