Em Có Nghe Thấy

chương 16: thượng tây lâu (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong khoảng thời gian dài gần hai tuần lễ, cái ngày tháng này ở trong đầu Kha Giảo, đã trở thành cái ngày giống như một quả mìn đất.

Hôm nay, là ngày mà cô lần đầu tiên tổ chức ca hội YY, là sinh nhật của cô, cũng là sinh nhật của Djay.

Buổi sáng vừa rời giường, trên Weibo và QQ đã tràn ngập lời chúc mừng sinh nhật của độc giả và fan hâm mộ dành cho cô, cô đọc mà trong lòng rất vui vẻ, ngồi trên giường, cực kỳ nghiêm túc trả lời từng lời chúc một.

Trả lời xong, cô cũng lấy hết dũng khí, gửi một cái tin nhắn QQ cho Djay:

Bản mạng của em Công Tử đại nhân, chúc anh sinh nhật vui vẻ, hy vọng mỗi một ngày anh đều trôi qua vui vẻ và khỏe mạnh!

Lúc đầu định gửi một đoạn thoại dài qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy có đến hàng vạn người bày tỏ với anh, anh phải xem đã quá vất vả rồi, cô cứ đơn giản rõ ràng bày tỏ tấm lòng một chút là được.

Khoảng giữa trưa, Tăng Thiến gọi điện thoại tới chúc cô sinh nhật vui vẻ, trong điện thoại, Tăng Thiến hỏi cô tối nay có lịch gì không, có cần đẩy cuộc hẹn hò với bạn trai mình lại tới đón sinh nhật với cô không?

Kha Giảo vung tay, rất hào phóng nói với cô ấy, "Không cần, tối nay mình có ca hội YY rồi, bản mạng hát trực tiếp chính là quà sinh nhật tuyệt vời nhất rồi."

"... Được thôi, thế bố mẹ cậu đã chúc cậu chưa?"

Kha Giảo câm nín, "Họ mượn danh nghĩa công tác đi Bắc Âu du lịch rồi, tối qua từ Bắc Âu điện tới bày tỏ qua chúc mừng sinh nhật hai mươi tư tuổi của mình một chút rồi."

"... Rốt cuộc thì mình cũng hiểu nguyên do cậu không tim không phổi như vậy rồi." Tăng Thiến còn câm nín hơn cô, trước khi cúp điện thoại, còn lơ đãng nói một câu, "Lại nói hôm nay là ngày gì vậy, sao nhiều người sinh nhật thế chứ..."

Kha Giảo nghe lại thấy tò mò, vốn định hỏi cô ấy còn ai sinh nhật hôm nay, cô ấy lại trực tiếp cúp điện thoại luôn rồi.

Trong khoảng thời gian từ trưa thẳng đến tối, Kha Giảo cảm thấy mình đều bị vây trong trạng thái hồn xác chia lìa.

Viết sách, mở Word ra nửa ngày mà không viết ra một chữ; xem phim, xem mười phút cô dứt khoát tắt giao diện đi; ăn vặt, ăn vào cũng không cảm nhận được mùi vị gì.

Quá căng thẳng, quá căng thẳng, thật sự quá căng thẳng luôn.

Cô đi đi lại lại trong phòng, không ngừng dùng tay vuốt ngực tự nói với bản thân, cho dù tối nay có đầu rơi máu chảy, cô cũng phải bất chấp khó khăn mà đối mặt với hơn vạn fan hâm mộ cùng thính giả.

Ngoài dự liệu của cô là, lúc hơn sáu giờ tối, cô bỗng nhận được tin nhắn đến từ Tạ Tu Dực đã biến mất suốt hai tuần lễ.

Nội dung tin nhắn vẫn phù hợp phong cách cao ngạo lạnh lùng trước sau như một của anh, chỉ mấy chữ: Tối nay ở nhà?

Kha Giảo trả lời anh: Ừm, ở nhà.

Mấy giây sau, lại một tin nhắn gửi tới: Ờ.

Cô thầm nghĩ người này bị sao vậy, không có việc gì hỏi hành tung của cô làm gì, thì nhận được thêm một cái tin nhắn anh gửi tới: Đừng ra ngoài.

... Không ra ngoài thì không ra ngoài, anh trai à, tối nay tôi vốn có chuyện quan trọng như vậy, không thể ra ngoài được đâu.

Để phòng ngừa buổi tối anh đột nhiên yêu cầu cô tới nấu thêm đồ ăn, cô suy nghĩ chọn lọc từ ngữ xong liền nhanh chóng trả lời: Không ra ngoài, trưa nấu cho anh phần hai bữa cơm rồi, cũng bao gồm cả phần bữa khuya rồi, tối tôi sẽ không tới nữa.

Trẻ to xác mặt đơ không đáp lại nữa.

Khoảng bảy giờ, Kha Giảo đúng giờ mở máy tính leo lên YY.

Trước đó cô cũng đã bàn bạc xong với Thời Tiểu Gian, tất cả nhân viên (tràng khống) kể cả cô trong đó đều phải đến hiện trường YY trước một giờ, ở trong phòng nhỏ mở cuộc họp tràng khống cuối cùng.

Nhưng giao diện YY vừa nhảy ra, cô liền sợ đến nỗi ném thẳng con chuột xuống đất.

Bây giờ vừa mới qua bảy giờ thôi đó... số người online ở hiện trường YY thế mà cũng đã đạt tới người rồi.

Ca hội YY cô từng tham gia mọi khi, tràng ca hội chính thức thông thường, cũng chỉ khoảng - người.

Nhặt con chuột từ dưới đất lên, cô không dám nhìn số fan đang không ngừng gia tăng ở đại sảnh hoạt động nữa, nhanh chóng vào trong phòng nhỏ.

Trong phòng, Thời Tiểu Gian đang dặn dò từng tràng khống, đợi lát nữa chú ý đừng phát sai màu áo, chú ý mỗi một khách quý đến hiện trường, nhìn chuẩn thời gian bản kế hoạch, làm đến mức mỗi một phần đều không được sơ xuất.

Thấy cô tới, tất cả tràng khống đều gõ chữ lên trên khung bình luận: Rau Chân Vịt, cô căng thẳng không?

Kha Giảo yếu ớt đáp lại: Căng thẳng cũng vô dụng.

Thời Tiểu Gian thấy cô nói như vậy, trong giọng nói bật cười "phì" một tiếng, "Không sao đâu, cùng lắm thì bị fan hâm mộ của Công Tử đánh chết thôi mà, phải có tinh thần dâng hiên lớn chứ, lời mở màn của cô đều sửa ok hết rồi?"

Rau Chân Vịt: Ok rồi.

"Hàn Thiếu lát nữa sẽ đến hiện trường tiến hành hâm nóng mặt trận, bây giờ cô cứ treo nick trong đại sảnh là được, tôi nói thêm hai câu với mọi người."

Kha Giảo rời khỏi phòng nhỏ trở lại đại sảnh.

Các fan hâm mộ đều là Hỏa Nhãn Kim Tinh, cô vừa xuất hiện, trên bình luận ngay lập tức quét ra một loạt hàng chữ: Rau Chân Vịt xuất hiện rồi! Bắt lại!

Cô chấn động "thân hổ", đã bắt đầu không ngừng có thông báo kết bạn của YY nhảy ra, thông báo xác minh cũng là đủ loại, có đến từ các em gái nhà mình của cô, cũng có đến từ fan hâm mộ của các Cúc Cự.

Đương nhiên, trong đó có không ít đều là fan hâm mộ của Djay, kèm theo "Bây giờ vẫn chưa hiểu rõ cô, đợi lát nữa hẳn sẽ biết cô là cô gái thế nào rồi, chúng tôi tin Công Tử nhất định sẽ không tùy tiện kết giao bạn bè đâu! Xin kết bạn trước!"

... Đúng là Alexandros mà.

Alexandros: 亚历山大 (Alexandros) và 压力山大 (áp lực như núi) đồng âm (/yalishanda/), ý nói áp lực rất lớn.

Từng người từng người Kha Giảo đều nhấn "chấp nhận", thầm nghĩ đợi lát nữa nếu mình mất mặt ở hiện trường, vậy coi như chẳng khác nào cũng vứt cả mặt Djay theo cùng!

Không được không được, vì bản mạng, cô cũng phải liều!

Lúc rưỡi, Hàn Thiếu cũng đã tới kênh, sớm hơn thời gian bắt đầu hâm nóng mặt trận dự tính phút.

Đợi Thời Tiểu Gian dùng tốc độ nhanh nhất ôm Hàn Thiếu lên mic, Hàn Thiếu cũng lập tức mở mic "tiến nhập trạng thái", "Chào buổi tối mọi người nha, ô, đã gần người tới rồi, trận này, sao vậy? Đều muốn thấy tôi sớm một chút, nên tới sớm thế à?"

Giọng điệu hài hước sở trường nhất của anh ấy trong nháy mắt đã thiêu đốt cả hiện trường, trên khung bình luận lập tức rào rào như nước chảy nhảy ra "Thiếu gia lại bắt đầu tự luyến rồi" "Thiếu gia thật soái aaaa" cùng với "Thiếu gia em muốn sinh khỉ con cho anh!!"

... Hóa ra đây chính là trủ chì YY sở hữu khí thế hút hồn à.

Kha Giảo ở trước máy tính thấy vậy cũng thổn thức không thôi, mặc dù Hàn Thiếu hay đùa, nhưng thời điểm quan trọng, thật đúng là rất tuyệt.

"Mọi người đều biết, ngày hôm nay ca hội này có thể nói là muôn người mong đợi, ban tổ chức quả thật đã tốn máu mời rất nhiều đại thần cao cấp tới nha." Hàn Thiếu tiếp tục ung dung thong thả nói chuyện, "Các bạn có biết, tối nay có những khách quý nào sẽ tới không?"

Giây tiếp theo, tất cả mọi người đều bắt đầu điên cuồng nói tên khách quý, nếu không phải Tràng khống hạn chế tần suất phát biểu, đoán chừng tốc độ trong khung bình luận cũng phải nhanh đến nỗi mắt thường khó mà thấy được.

Kha Giảo cũng chú ý tới, được nhắc đến một cách hung tàn nhất, chính là tên của Djay, rất nhiều fan hâm mộ cũng đều không hẹn mà cùng tăng cỡ chữ và chỉnh màu sắc chữ để bình luận.

Ôi, bản mạng nhà cô thật đúng là bản mạng của cả thế giới mà... Cô vừa thầm kiêu ngạo lại chột dạ nghĩ.

"Được rồi được rồi, các bạn đều thật thông minh, thế thì, tôi lại hỏi các bạn một chút, biết ban tổ chức lần này là ai không hả?"

Nghe đến đây, tóc gáy Kha Giảo dựng lên, liền nhìn thấy khung bình luận lập tức hiện ra hai chiều hướng rõ rệt.

Các em gái nhà cô, đều vô cùng thống nhất và ấm áp bắt đầu gọi tên cô, mà fan hâm mộ của các Cúc Cự, mặc dù phần lớn cũng đang gọi tên cô, nhưng cũng có một vài người lại gõ ra những câu tương tự "Không quá rõ" "Không biết" v.v...

"Ừm, bởi vì tôi không theo dõi giới viết lách, nên trước khi Đại Hoa tìm tôi, tôi cũng không biết cô ấy." Lúc này Hàn Thiếu cười một tiếng, "Nhưng mà, hiện tại, tôi đã có bước đầu hiểu cô ấy, tôi tin lát nữa vị tác giả thần bí đột nhiên nhảy giới xuất hiện này nhất định sẽ khiến mọi người thất kinh."

...

Tám giờ.

Kha Giảo nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai tay nắm chặt, nuốt sâu ngụm nước miếng.

Ca hội chính thức bắt đầu rồi.

Hàn Thiếu tắt nhạc nền dùng hâm nóng mặt trận lại, giọng nói nghiêm túc bắt đầu đọc lời khai mạc, số người online của cả kênh YY đã đạt tới hơn người rồi.

Kha Giảo, hít thở sâu, nhớ lại thời học sinh của mày, mày đã từng vì giỏi kéo violin, bị bắt đến Nhà hát lớn thành phố T biểu diễn, hôm đó trong Nhà hát lớn có xấp xỉ khán giả, không phải mày cũng hoàn thành tốt phần biểu diễn của mình đó sao?

Hơn nữa, đây là giới D, không ai thấy được vẻ mặt mày căng thẳng thế nào cả, cho dù mày phát huy thất thường thật, chỉ cần mày đóng máy tính lại, một thời gian sau cũng sẽ sóng yên biển lặng cả thôi.

"Như vậy, bây giờ, hãy để chúng tôi mời nhân vật chính ca hội lần này của chúng ta, Rau Chân Vịt lên mic tới chào hỏi mọi người." Hàn Thiếu nói như vậy, Kha Giảo thấy Thời Tiểu Gian đã ôm cô lên mic rồi.

Đưa tay nhấn giữ phím F, cô nhìn màn hình, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, "Chào mọi người, tôi là Rau Chân Vịt."

"Tôi biết, fan hâm mộ ở đây, hẳn là có một bộ phận rất lớn đều không biết tôi, đều là vì khách quý tôi mời tới mà đến ~" Cô hắng giọng, cố hết sức để mình không phải căng thẳng, "Vậy tôi xin mặt dày làm một cái quảng cáo nhỏ cho mình trước, tôi, là người thành phố T, cung Ma Kết, ăn hàng, thích du lịch thích xem phim, nghề tay trái là tác giả ngôn tình..."

Nói một hồi, cô cảm thấy hình như mình càng ngày càng "tiến nhập trạng thái", cũng càng thả lỏng.

Nhưng đúng lúc đó, cô đột nhiên nghe thấy trong tai nghe truyền đến giọng nói hơi có chút kỳ lạ của Hàn Thiếu, "Rau Chân Vịt?"

Cô thấy lạ, đáp một tiếng.

"Nhân vật chính của chúng ta sau khi nói một câu chào mọi người thì im lặng phút vẫn chưa nói gì? Là chạy đi phòng vệ sinh rồi sao?" Hàn Thiếu ở bên kia hình như hoàn toàn không nghe được giọng nói của cô, giọng mang ý cười, "Còn biết đùa lớn hơn tôi nha, các bạn nghe được tiếng cô ấy không?"

Lúc này Kha Giảo lại cúi đầu nhìn thoáng qua bình luận, chỉ thấy toàn bộ bình luận đều đang chạy ba chữ.

"Không nghe được."

... Đúng là trời muốn diệt cô mà!!

Kha Giảo hận không thể đập mặt mình vào tường, chỉ có thể luống cuống tay chân tháo nghe xuống, lại liều mạng nhấn giữ phím F hai lần, thở hổn hển nói, "Bây giờ nghe được chưa? A lô? A lô? Hàn Thiếu?"

"Nghe được rồi nghe được rồi." Cuối cùng lúc này Hàn Thiếu cũng cho câu trả lời, "Cô vừa xuống lầu chạy một vòng mét về à?"

"... Là mic của tôi." Cô khóc không ra nước mắt, cực kỳ phát điên, "Không biết sao mic của tôi đột nhiên xảy ra vấn đề, cắm tai nghe nói không ai nghe được hết, vừa rồi tôi đã nói rất lâu đấy chứ."

Lại nhìn thoáng qua thời gian ở góc phải bên dưới, bởi vì cái mic đáng đánh của cô, cô đã kéo dài năm phút thời gian của cả ca hội rồi, vốn dĩ lúc này Đại Hoa chắc cũng đã ra sân rồi.

"Được rồi, bạn học Rau Chân Vịt mic không linh của chúng ta, mời tốc chiến tốc thắng ~"

Không dễ gì rút ngắn bài phát biểu năm phút xuống thành nói xong trong hai phút, cô xuống mic, mệt lả nằm trên ghế.

Đọc bình luận vài lần, nhưng lại không thấy bình luận soi mói gì cô, có điều hình tượng mic không linh ngốc ngếch đáng yêu của cô trải qua tuyên truyền của Hàn Thiếu, hình như đã cắm sâu vào trong tâm của tất cả fan hâm mộ rồi.

... Lấy gì đi cứu vớt ta đây, hình tượng tổng công của mình! Hàn Thiếu! Đều là lỗi của anh!

Dựa theo lộ trình ca hội, vị khách quý biểu diễn đầu tiên là Đại Hoa, làm "đội trưởng" trong giới, dựa vào giọng hát ổn định vững chắc cùng thanh tuyến tuyệt mỹ không gì sánh được, anh dùng 《Sinh Tử Kiếp》, ca khúc chủ đề của album nhạc cổ phong cá nhân của mình, trong nháy mắt dễ dàng đẩy bầu không khí ca hội lên đỉnh đầu tiên.

Mỗi ca sĩ tiếp theo cũng thần thông bản lĩnh cao cường, toàn bộ bình luận từ đầu đến cuối cũng chưa hề dừng sự điên cuồng lại, chờ đến phần phối âm của bọn Thất Hoàng, số người online đã trực tiếp tăng vọt lên w+.

Kha Giảo nghe nam thần trong sách của mình được các CV đại thần từng người diễn dịch, cũng xúc động đến nỗi quên cả bản thân, nhưng trong dư âm của nhạc nền, cô lại đột nhiên nghe thấy âm báo tin nhắn điện thoại của mình.

Thuận tay cầm điện thoại lên xem, cô lập tức giống như bị chuột rút ngồi thẳng người.

... Vậy mà lại là tin nhắn QQ đến từ Djay.

Trượt màn hình mở ra, cô nhận ra tin nhắn này còn không phải là tin nhắn văn bản, mà là tin nhắn thoại!

Công Tử đại nhân, Công Tử đại nhân thế mà lại gửi tin nhắn thoại cho cô QAQ...

Mặc dù nói, trước kia họ cũng từng nói chuyện riêng trên YY, thế nhưng cô luôn cảm thấy tin nhắn thoại riêng so với đối thoại trực tiếp trên YY, có vẻ thân thiết và riêng tư hơn.

Nhẹ nhàng nhấn phát thoại, cô cảm giác tiếng tim đập của mình hình như đã to đến mức cả phòng đều nghe được rồi...

Anh, anh sẽ nói gì với mình đây?

"Rau Chân Vịt," Giọng nói lạnh nhạt lại trầm thấp, nhanh chóng vang lên bên tai cô, "Giúp tôi một việc."

Cô ngẩn ra, ngón tay phản ứng nhanh hơn não, "Được ạ, Công Tử đại nhân anh nói đi."

"Ứng dụng Weibo ở điện thoại của tôi đột nhiên không mở được," Anh trả lời lại tin nhắn rất nhanh, cô cũng có thể nghe ra hoàn cảnh xung quanh anh hình như có hơi ồn ào, "Em lên tài khoản của tôi, giúp tôi đăng cái tin Weibo."

Trong lòng Kha Giảo, bây giờ là một hàng dấu chấm than.

Ông trời của tôi, Djay lại bảo cô... lên Weibo của anh?!

"Tài khoản là [email protected], mật khẩu là XXY." Không đợi cô trả lời, anh đã gửi tin nhắn thứ hai tới, "Chữ D trong tài khoản viết hoa, XXY trong mật khẩu cũng là viết hoa."

Kha Giảo run tay, thấp tha thấp thỏm đăng xuất Weibo của mình, dựa theo lời anh, từ từ nhập vào tài khoản và mật khẩu của anh.

Sau khi nhập xong, cô nhìn thoáng qua tài khoản cùng mật khẩu của anh.

Sao cô cứ cảm thấy, tài khoản với mật khẩu này, có hơi... hơi...

"Có vấn đề gì không?" Thấy cô mãi chưa trả lời, bên kia Djay lại gửi tới tin nhắn thoại thứ ba.

Công Tử đại nhân gửi liền ba tin, cô lại không trả lời cái nào, Kha Giảo nghiêm khắc đánh mình một cái, cấp tốc gõ chữ: Báo cáo Công Tử đại nhân, không vấn đề gì!

Qua khoảng hai giây, Djay gửi tới tin nhắn thoại thứ tư.

"Không sao, tôi cũng biết bây giờ em khẳng định không nhìn ra vấn đề gì."

Kha Giảo nghe tin nhắn thoại của anh xong, cứ cảm thấy trong giọng nói của anh có chút... ý tứ trêu chọc cô ấy nhỉ?

Không phải cô nhập cái tài khoản với mật khẩu thôi sao, lại không nhập sai, Công Tử đại nhân không việc gì trêu chọc cô làm gì?

Sờ sờ đầu, cô nhìn kỹ lại tài khoản với mật khẩu của anh lần nữa.

Có vấn đề gì đâu? Không phải là x với y hơi nhiều hơn chút thôi sao? Cô thật không nhìn ra có gì kỳ lạ cả TAT...

~ Hết chương ~

__________________________________

Lời tác giả:

Bài hát đề cử của chương, danh sách bài hát ở hiện trường ca hội YY tôi tổ chức ngày //.

《Sinh Sát》 của Luân Tang / 《Ví Như Sương Mai》 của Braska / 《Năm Tháng Vội Vã》 của Thanh Y / 《Trở Về Quá Khứ》 của Akuma / 《Khoảng Cách》 của Petboy / 《Trường Sinh Như Ngã》 của Kha Mộ Khanh / 《Bạn Cùng Bàn Là Hoa Phúc Hắc Thích Chết》 của W. K. / 《Vòng Tuần Hoàn Tình Yêu》 của Lâu Hà Tự / 《Liên Chi Chủng》 của Hoàn Mỹ Tiên Kiếm / 《Thúc Trúc Lệnh》 của Tạp Tu/ 《Vua Hài Kịch》 của Mario... Chủ trì đương nhiên chính là Hàn thiếu của chúng ta đó ~ Có thể tới Weibo của tôi tìm ghi âm ca hội ~

Cái cô Rau Chân Vịt ung thư tay mic không linh ngốc nghếch này, cô đã không cứu được nữa thật rồi, xin lỗi nha, cô chỉ có thể từ bỏ điều trị thôi! Đến cả trẻ to xác nhà cô cũng từ bỏ điều trị cho cô rồi!!!! Cô thấy anh ấy nói gì chưa? Anh ấy cũng không mong đợi cô nhìn ra vấn đề được không? Đỡ trán!

xxy = Tạ Tu Dực mà cô cũng không nhìn ra được thì cô có thể đi nhảy lầu thật được rồi đó Rau Chân Vịt, tôi thấy người có chút IQ thì đều nhìn ra được mà!

Ôi shit!! + chữ đó!!! Lương tâm thay đổi!! Mau bình luận đi!! Vì sao Công Tử muốn để Rau Chân Vịt lên Weibo của anh ấy!!! Muốn cô ấy đăng nội dung gì!! Chương sau hot cỡ nào!! Kính xin chào đón Hoàng Chi Lệnh () mà các bạn đã đợi hơn n ngày!!!

Tạ Tu Dực: 谢修弋 phiên âm là /xie xiu yi/

Lời Editor:

YouTube:

Ví Như Sương Mai [譬如朝露] | Kỳ Nhiên:

Năm Tháng Vội Vã [匆匆那年] | Vương Phi:

Năm Tháng Vội Vã [匆匆那年] | Ngô Ân:

Trở Về Quá Khứ [回到过去] | Châu Kiệt Luân:

Khoảng Cách [空白格] | Dương Tông Vỹ:

Khoảng Cách [空白格] | Luân Tang:

Trường Sinh Như Ngã [长生如我] | Kha Mộ Khanh:

Vua Hài Kịch [喜剧之王] | Mario:

SoundCloud:

Sinh Sát [生杀] | Luân Tang:

Ví Như Sương Mai [譬如朝露] | Kỳ Nhiên:

Năm Tháng Vội Vã [匆匆那年] | Ngô Ân:

Trở Về Quá Khứ [回到过去] | Châu Kiệt Luân:

Trở Về Quá Khứ [回到过去] | Tạp Tu Rui:

Khoảng Cách [空白格] | Dương Tông Vỹ:

Khoảng Cách [空白格] | Petboy:

Trường Sinh Như Ngã [长生如我] | Kha Mộ Khanh:

Bạn Cùng Bàn Là Hoa Phúc Hắc Thích Chết [同桌是腹黑的作死吊炸花] | W. K.:

Liên Chi Chủng [连枝冢] | Tacke Trúc Tang:

Thúc Trúc Lệnh [束竹令] | Tạp Tu:

Vua Hài Kịch [喜剧之王] | Mario:

Sing:

Sinh Sát [生杀] | Luân Tang:

Ví Như Sương Mai [譬如朝露] | Kỳ Nhiên:

Năm Tháng Vội Vã [匆匆那年] | Ngô Ân:

Trở Về Quá Khứ [回到过去] | Tạp Tu Rui:

Khoảng Cách [空白格] | Petboy:

Trường Sinh Như Ngã [长生如我] | Kha Mộ Khanh:

Bạn Cùng Bàn Là Hoa Phúc Hắc Thích Chết [同桌是腹黑的作死吊炸花] | W. K.:

Liên Chi Chủng [连枝冢] | Tacke Trúc Tang:

Vua Hài Kịch [喜剧之王] | Mario:

Truyện Chữ Hay