Hôm nay là Dạ tiệc của La gia. La Đình Diệp và Lam Nhiên từ sáng sớm đã bị gọi sang nhà chính của La gia.
- Bà nội, lần này hình như khoa trương hơn.- La Đình Diệp nhìn người hầu kẻ hạ chạy tất bật.
- Phải. Dù sao ta và ông con phải trải qua biết bao sinh tử mới tới được với nhau. Sống được tới bây giờ là đã rất tốt rồi! - La lão phu nhân nói giọng ôn hòa, ánh mắt xa xăm, ngấn lệ.
- Ngày xưa, ông nội con còn trong Hắc đạo, tung hoành khắp nơi nhưng vào sinh ra tử cũng không ít.
Lam Nhiên bên cạnh chăm chú lắng nghe, gương mặt không biểu lộ cảm xúc.
La Đình Diệp nhìn Lam Nhiên, trong lòng thầm thở dài. Tuy rằng hắn cũng có thế lực trong hắc đạo. Nhưng hắn không thích dính dáng tới nên đã giao toàn quyền cho Dạ Chấn Ngôn.
(Nếu ai không biết Dạ Chấn Ngôn liền chạy về chương nha)
Cho nên bây giờ cũng có thể nói hắn với hắc đạo đã không liên quan tới nhau, bây giờ sao có thể có những khoảnh khắc thử thách tình yêu các kiểu như ông bà hắn.
- Lão phu nhân! Lão gia ở ngoài vườn hoa chờ bà.- Một cô hầu cung kính.
- Được được! - La lão phu nhân quay lại nhìn Lam Nhiên - Con đó! Nhanh chóng sinh cho ta thằng chắt đó!
Nghe xong La Đình Diệp trong đáy mắt xuất hiện tia hoảng hốt. Lam Nhiên bình tĩnh, hòa nhã như nước, cười ngọt ngào:
- Con với Diệp mới cưới nhau về, chưa yêu đủ đâu ạ.
- Ầy ầy! Diệp Nhi năm nay cũng đã tuổi rồi nhanh chóng có vẫn hơn.
Lam Nhiên cười cười rồi đưa La lão phu nhân ra cửa.
- Em cảm thấy chuyện đó như thế nào? - La Đình Diệp nhìn Lam Nhiên.
- Cũng tốt!
La Đình Diệp kinh ngạc, không nghĩ Lam Nhiên sẽ trả lời như vậy. Hắn cười cười:
- Thích anh rồi sao?
- Phải! Thích anh rồi! - Lam Nhiên khuôn mặt nghiêm túc.
Nụ cười trên môi La Đình Diệp tắt ngúm. Lam Nhiên biết mình lỡ lời, khuôn mặt trắng nõn xuất hiện chút hồng hồng rất đáng yêu, bẽn lẽn chuồn đi mất.
La Đình Diệp ngồi ở đó cười ngu ngơ: hợp đồng hai năm được kéo dài rồi.
Buổi tiệc bắt đầu từ giờ tối, nhưng khoảng giờ rưỡi đại sảng đã bắt đầu đông đúc.
Đúng giờ giọng nói của bam MC vang vọng trong micro.
- Chào mừng quý khách đến với đại mừng thọ của La lão phu nhân! Và điều đặc biệt hôm nay cũng chính là kỷ niệm năm ngày cưới của La lão gia và La lão phu nhân! - MC vừa dứt lời, bên dưới có tiếng vỗ tay rầm rang.
La lão gia lên phát biểu sau đó tặng quà cho La lão phu nhân, mỗi lời ông nói đều khiến mọi người mắt ngấn nước.
- Buổi tiệc xin được bắt đầu! Chúng ta cùng mở màn với điệu Waltz ngọt ngào! - Tiếng MC vừa dứt âm nhạc vừa xuất hiện. La lão gia cầm tay La lão phu nhân đi vào chính giữa đại tiệc. Sau đó các cặp đôi khác cũng bắt đầu nhảy.
Lam Nhiên từ đầu đều ở trong phòng với lý do không khỏe nên La lão phu nhân rất quan tâm. Cô rất không thích những bữa tiệc, giả tạo, nồng nặc mùi thuốc súng trên thương trường.
Điệu Waltz vừa vang lên La Đình Diệp bước vào:
- La phu nhân, không biết tiểu nhân có vinh hạnh được nhảy với cô một điệu?
Lam Nhiên trong lòng rất vui vẻ liền đồng ý. Cả hai nắm tay nhau khiêu vũ xung quanh phòng. Mặt đối mặt, mắt nhìn mắt, trong tâm trí chỉ toàn là đối phương.
Kết thúc điệu nhảy La Đình Diệp ôm lấy Lam Nhiên:
- Đi xuống cùng anh.
Cả hai vừa xuống đại sảnh liền nghe tiếng La lão phu nhân nói:
- Ngày xưa, tôi và ông ấy lần đầu gặp mặt trong một buổi tiệc. Tôi và ông ấy cùng nhau nhảy, chỉ vừa nắm tay đối phương là đã yêu....
- Tình cảm của ông bà anh rất tốt! - Lam Nhiên ánh mắt dịu dàng nhìn La lão phu nhân.
- Ừ! - La Đình Diệp ánh mắt dịu dàng nhìn Lam Nhiên.
La Đình Diệp hay Lam Nhiên đều muốn được như ông bà hắn, có thể cưới người mình yêu, chân chính nói lên một câu thề cả đời bên nhau, sinh tử hay bệnh tật đều không tách rời.
Hắn và Lam Nhiên hoàn cảnh gặp nhau không lãng mạn. Hắn và Lam Nhiên không yêu mà cưới. Hắn và Lam Nhiên đều không yêu đối phương. Nhưng hắn và Lam Nhiên tương lai sẽ yêu đối phương.
Nhảy một điệu Waltz, say đắm một đời.
imsorrybabe
Tự nhiên Wat của mị không vào được cả tuần nay, không đăng truyện cho các chế được. Hoảng cả hồn! Nên ngày mai và mốt bù hai chap mạch truyện chính nhá!!!:))