Eiyuu no Musume to Shite Umarekawatta Eiyuu wa Futatabi Eiyuu o Mezasu

chương 71: nơi ở của hoa nữ vương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chúng tôi dành vài tiếng đồng hồ tiếp theo lang thang khắp khu rừng để tìm kiếm đám Treants ấy. Không may thay, đó là thể lực của tôi lại cạn kiệt trước khi chúng tôi tìm được bọn chúng.

Bởi dù gì cả bọn cũng cần phải nghỉ ngơi lấy sức và cũng vừa đúng lúc cho bữa trưa, chúng tôi quyết định dừng chân tại một khu vực núi đá gần đó và bắt đầu tận hưởng đống thức ăn dự trữ.

Tình cờ thay, bữa trưa của tôi lại là ngũ cốc sấy trộn với đường. Nó cứng tới nỗi có thể làm gãy cả răng, thế nhưng tôi đã từ từ làm mềm nó với nước bọt và tận hưởng vị ngọt của nó. Ăn thứ này hơi tốn thời gian chút nhưng nó là thứ thức ăn hoàn hảo cho cái bụng nhỏ xíu của tôi.

“Mà, thực sự chẳng có chút dấu tích nào của bọn chúng cả. Ông chắc rằng chúng ở gần đây chứ Maxwell.”

“Ừm, đây là chỗ lần trước ta đã phát hiện ra chúng.”

“…Tôi mới nhận ra điều này, nhưng cái lần trước chúng ta đang nói tới này là từ bao giờ ấy nhỉ?”

“Khoảng tầm 40-50 năm trước chẳng?”

“Ngần đấy là quá lâu rồi! Đây chính là lý do mà tộc elf mấy ông thật…”

Elf, những người có tuổi thọ dài hơn rất nhiều so với các chủng tộc khác thường rất vô tư. Maxwell tới nay cũng đã sống được hơn 500 năm rồi, bởi vậy khái niệm về thời gian của lão ta cũng khác rất nhiều so với những con người khác.

Tình cờ thay, những chủng tộc như bán quỷ hay thần lùn thì lại không khác nhân loại lắm ở khía cạnh đó.

Đó là bởi có rất ít bán quỷ có thể sống tới hết tuổi thọ của họ do liên tục phải đối mặt với sự áp bức và thần lùn thì đơn giản là chẳng có chút khái niệm nào về thời gian.

“Dù sao thì, nếu như đó đã là chuyện từ 40-50 năm trước thì chúng không ở đây cũng là phải thôi.”

“Hơn thế nữa, bởi con Viêm cự nhân đã biến nơi này thành nơi trú ẩn của nó nên bọn Treants có lẽ đã bỏ trốn đi nơi nào khác rồi.”

“Nhưng chẳng phải Hoa Nữ Vương và Viêm cự nhân có cùng bậc trong bảng xếp hạng hay sao? Và tùy thuộc vào số tùy tùng mà cô ta sở hữu thì Hoa Nữ Vương còn có thể là phía mạnh hơn nữa chứ?”

“Ừm, bản chất của bọn họ rất hiền lành mà. Cô ta hẳn đã né tránh va chạm.”

Lyell, Maria và Maxwell lúc này đang ngẫm nghĩ về lí do tại sao họ không thể tìm thấy Hoa Nữ Vương. Gadius thường giữ im lặng vào những lúc như thế này còn Cortina thì lại tự mình nghĩ thứ gì đó.

“Munch, munch..”

Thứ thức ăn cứng đờ trong miệng tôi có vẻ như sẽ không mềm ra sớm đâu. Thêm nữa, món đó vốn là để người lớn ăn nên nó cũng có phần hơi to so với tay của tôi. Trong lúc đang cố cầm nó bằng cả hai tay, cuộc đối thoại của họ lọt tới tai tôi dù rằng tôi chẳng cần phải cố gắng lắng nghe đi chăng nữa. Cả trong quá khứ lẫn hiện tại, tôi đều phụ trách mấy cái việc chân tay, bởi vậy đây không phải là việc để tôi chen vào.

“Nicole, cầm lấy này. Tay cậu dính hết rồi kìa.”

“Mhm, cảm ơn nhé.”

Michelle lúc này cũng đang gặm nhấm miếng thịt của mình, thế nhưng cô ấy nhận thấy tay của tôi trở nên nhớp nháp do đống đường và đưa ra chiếc khăn tay.

Thêm vào đó, cậu ấy còn chu đáo tới nỗi làm ẩm nó với nước trước để tôi dễ dàng lau tay hơn. Trong tương lai, Michelle hẳn sẽ trở thành nàng dâu tuyệt lắm đây.

“Khoan đã, con Viêm Cự Nhân có lẽ mới cư trú trong khoảng thời gian gần đây thôi.”

“Oh, cô nhận ra điều gì sao?”

Cortina cắt ngang cuộc hội thoại trong lúc liếc nhìn xung quanh. Lyell hiểu được sự quan trọng đằng sau lời nói đó, bởi vậy cậu dừng cuộc trò chuyện và đợi cô tiếp tục.

“Nghĩ lại thì, Viêm Cự Nhân xuất hiện trong lúc nó đang nghiền nát cây cối trên đường.”

“Ừm thì, với cơ thể khổng lồ của nó thì khó tránh khỏi việc đó mà.”

“Thế nhưng, lại chẳng có mấy cây cối bị sụp đổ gần đây cả. Bởi nếu như nó đã ở lại đây từ lâu thì đáng ra chỗ này phải có nhiều cây đổ hơn nhiều.”

Khi cô ấy chỉ ra điều đó, Lyell và những người còn lại đều bắt đầu quan sát xung quanh. Khu rừng dày đặc, cây cối cản trở hết tầm nhìn…Có nghĩa là, cây cối đã sinh sản được tới mức đó.

Nếu như mà con Viêm Cự Nhân đã tàn phá nơi đây, cây cối ở đây sẽ không thể nhiều tới độ đủ để cản trở tầm nhìn được.

“Phải đó, tôi cũng không thấy dấu hiệu nào của việc khu rừng bị tàn phá cả.”

“Còn chưa kể, con Viêm Cự Nhân đáng ra phải cư trú ở những khu vực núi lửa chứ. Nói cách khác việc nó làm tổ tại nơi rừng rậm này là quá bất thường.

Chúng tôi đều gật đầu tán thành với luận điểm của Cortina, người đã thể hiện trình độ chuyên môn không thể sánh bằng, trong khi đó thì nhóm những người thường dân chỉ đơn giản là mở to mắt trong trầm trồ.

Khả năng quan sát của cô ấy là thứ mà chúng ta, những người đã cùng đồng hành trong kiếp trước của tôi đã quá quen thuộc, thế nhưng với những người còn lại, Cortina lại trông như một người khác biệt hoàn toàn vậy.

“Trong trường hợp đó…Lẽ nào không phải là do Hoa Nữ Vương bị đuổi đi, mà thay vào đó là con Viêm Cự Nhân?

“Cô đang nói rằng Hoa Nữ Vương đã di chuyển tới khu vực núi lửa sao?”

“Khả năng điều đó xảy ra là khá cao mà.”

Xung quanh khu vực này chỉ có duy nhất một ngọn núi lửa còn hoạt động thôi. Đó chính là dãy Nord, nằm ở phía đông từ chỗ này.

“Nếu như cô ấy quả thực đã di chuyển về phía đó, thì vùng an toàn của con Viêm Cự Nhân hẳn chỉ có thể là nơi mà không còn có sự hiện diện của Hoa Nữ Vương, hay nói cách khác là nơi ở cũ. Với trí thông minh của nó thì tên khổng lồ đi tới quyết định này cũng không phải là lạ.”

“Ra vậy. Dù sao thì, cứ mù quáng đi tìm kiếm nó là vô nghĩa. Trước mắt, tôi nghĩ ta nên xác nhận phỏng đoán đó.”

Lyell vỗ nhẹ lên đùi của anh ta và chấp nhận lời gợi ý của cô. Cả Maxwell lẫn Maria đều không thể hiện bất cứ sự phản đối nào. Tất nhiên, Gaidus cũng vậy.

“Eeh, giờ là leo núi sao?”

Người duy nhất phàn nàn chính là Tricia, người vẫn luôn nhốt mình trong văn phòng y tế. Bởi cô thường không tập thể dục, nên việc đi xuyên rừng này không khỏi khiến Tricia cảm thấy chệnh choạng.

Nói thực thì, cả Letina lẫn tôi lúc này cũng đều đang ở vị trí khá khó đỡ, không xét tới Michelle, người thường xuyên có thói quen đi lang thang trong rừng, Letina người học ma thuật trong thị trấn và tôi với thể chất yếu đuối đang cảm thấy không ổn chút nào.

“Thật vậy, bỏ qua vấn đề về thể lực, chúng ta rõ ràng đang thiếu hụt các trang bị cần thiết để bắt đầu leo ngay lúc này.”

“Hmm, thật sao? Bây giờ nó cũng đâu có tuyết rơi đâu.”

“Lyell này, ta vẫn luôn nghĩ về điều này, nhưng cậu não cơ bắp tới nhường nào vậy? Núi lửa có rất nhiều loại, và phần đáng sợ nhất của chúng là khí ga mà chúng tỏa ra.”

Gadius, người tới từ miền núi của liên bang Matara, khiển trách Lyell vì phát ngôn đi vào lòng đất của cậu ta. Đúng như ông ta nói, khí ga đi kèm với khói và những thứ tương tự rất nguy hiểm đối với người leo núi.

Còn chưa kể, vì lí do nào đó các núi lửa đều tràn ngập những nguyên tố độc hại như lưu huỳnh hay thủy ngân. Và bởi những thứ đó đều vô hình trong mắt chúng ta, bạn có thể không nhận ra được mối hiểm ngụy

“Nếu đã như vậy, chúng ta có nên trở lại và chuẩn bị không? Nếu ta nhớ không nhầm thì đâu đó trong dinh thự của ta có một vật phẩm ma thuật có thể chứa được khí ga đó.”

“Maxwell à, lão thực sự cần phải thỉnh thoảng dọn dẹp lại chỗ đó đấy.”

Vật phẩm ma thuật có thể giúp bạn phòng chống khỏi khí ga được bán khá rẻ trên thị trường. Mê cung luôn tràn đầy với những cái bẫy như vậy, chính vì thế nên các mạo hiểm giả luôn có nhu cầu sử dụng khá cao.

Chẳng cần phải nói với trường hợp của Maxwell, thế nhưng tới cả chỗ ở của Lyell cũng có nó. Tất nhiên, Cortina nữa.”

“Thế nhưng chúng ta không có đủ cho nhóm của Nicole, có lẽ phải đi mua thêm thôi.”

“Ừm, vậy thì, trước hết hãy trở về rồi bắt đầu lại thôi.”

Trước khi nói xong, ông ta đã mở ra một cánh cổng hướng tới dinh thự. Miễn là họ biết thứ ma thuật này thì việc cắm trại vào ban đêm sẽ chẳng còn là vấn đề đáng lo nữa. Tất nhiên, nó cũng là một loại ma thuật khá cao cấp, thế nhưng Maxwell đã thành thục nó mà không gặp vấn đề gì.

Và như vậy, chúng tôi quyết định tạm thời trở lại Raum.

Truyện Chữ Hay