Tính cả cuối tuần thì chúng tôi có tổng bốn ngày nghỉ. Mọi người dự định tận dụng khoảng thời gian này để ở lại đó hai ngày ba đêm. Đích đến là suối nước nóng tại khu sinh sống của tộc elf phía trong cánh rừng cách Raum vài tiếng di chuyển.
Dọc cánh rừng có một tuyến đường trao đổi hàng hóa, bởi vậy chuyến hành trình tới đó cũng không mấy khó khăn. Năm người tham gia chuyến đi này bao gồm tôi, Finia, Cortina, còn cả Michelle và Letina nữa. Phụ huynh của hai cậu ấy không thể đi cùng do còn bận việc khác.
Và thế là, chúng tôi khởi hành tới khu nghỉ dưỡng suối nước nóng từ lúc sáng sớm, thế nhưng chuyến hành trình lại trở nên khắc nghiệt hơn nhiều so với tưởng tượng. Đối với tôi, đó chính là…
“Haaahh...Haah…”
“Nicole, lại nữa sao?”
“Thiếu sức chịu đựng thì đành bó tay thôi.”
Tôi ngã gục xuống và đỡ lấy hai tay hai chân trên nền đá. Bản thân căn bệnh tích tụ ma lực đã hoàn toàn được ngăn lại nhờ thứ thuốc của y sĩ Tricia. Giờ đây, tôi không còn ngất xỉu do kiệt sức đột ngột như trước nữa, thế nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc thể chất yếu đuối cũng biến mất theo.
Đặc biệt, con đường trong những cánh rừng, như thường lệ, luôn bị hạn chế ánh nắng, lại còn ẩm ướt và có gió thổi qua, chính điều đó đã khiến cho thể lực của tôi bị bào mòn đi. Nếu bạn chỉ ở nơi này một lúc thì có thể nói nơi đây khá yên ả, thế nhưng nếu đi bộ trong suốt một khoảng thời gian dài thì nó lại là một câu chuyện khác.
Cortina cũng hiểu điều đó và cô ấy để cả nhóm nghỉ ngơi rồi mời tôi uống nước.
“Mà, cháu đã có thể đi được khoảng một tiếng rồi, cũng coi như là có tiến bộ. Chúng ta vẫn còn dư ra chút thời gian, thế nên mọi người hãy nghỉ một lúc ở đây đã.”
“Bản thân cháu còn cảm thấy thất vọng nữa là”
“Đành chịu thôi. Hai đứa kia hơi năng động quá mức so với cái tầm tuổi này ấy chứ.”
Cortina chỉ về phía Michelle và Letina rồi nói. Quả thực, Michelle có quá nhiều thể lực so với độ tuổi hiện tại của cậu ấy, thậm chí còn có thể sánh ngang với một thiếu nữ nữa. Letina thì trái lại, là mẫu người thích ở trong nhà, thế nên dù thể lực ban đầu của cậu ấy khá tốt nhưng lại cũng rất nhanh đuối sức.
Có vẻ như lúc này cậu ấy vẫn còn dư một chút năng lượng, thế nhưng cứ thử đi thêm 30 phút nữa thử xem, Letina kiểu gì cũng rơi vào trạng thái đáng xấu hổ như tôi thôi.
“Nicole, chẳng phải bệnh của cậu đã được chữa khỏi rồi sao?”
“Nó khỏi rồi, được chưa? Chỉ là hiện tại tớ chưa có đủ thể lực thôi.”
“Vậy bó tay rồi, cùng nghỉ thôi”
“Đó chính là những gì Cortina vừa mới nói mà”
Tôi đoán rằng những đứa trẻ tầm tuổi cô ấy thích hành động như thể người lãnh đạo. Tôi thích ý quan sát Letina ưỡn cái bộ ngực phẳng lì đó và đưa ra những lời chỉ dẫn.
Cơ mà cả tay lẫn chân tôi đều đã mềm nhũn ra rồi. Finia lịch sự mát xa đôi chân của tôi, đem lại cảm giác thật dễ chịu. Thấy dáng vẻ buông lơi của tôi, Cortina lo lắng hỏi.
“Cháu có chắc rằng ma thuật không bị rò rỉ nữa chứ? Cháu thực sự không cần cô hút nó ra sao?”
“Vâng. Không cần đâu ạ”
“Tsk”
“Sao cô lại tặc lưỡi chứ!?”
Khả năng giải phóng ma lực của tôi đã bị cưỡng ép mở rộng ra, bởi vậy cho tới khi có thể tự mình phóng thích thì tôi cần có một ai đó để giúp thực hiện điều đó. Cortina và Finia thì coi nó như ‘phần thưởng’ và tranh nhau xem ai sẽ là người hút nó ra suốt cả sáng tối.
Thú thực thì, nhờ nó nên tôi được hôn hai người đẹp, thế nên thực ra tôi cũng rất đón nhận điều này…Nhưng đây là một bí mật mà họ không hề hay biết.
Chúng tôi di chuyển sang bên ven đường để không chắn lối đi, thế rồi tôi nhấp lấy một ngụm nước ấm. Lúc này tôi cảm thấy hơi lạnh, phải chăng được làm một ngụm rượu ấm thì quá tuyệt luôn, cơ mà không nên được voi đòi tiên.
Đúng hơn thì, cơ thể này có tửu lượng cực kém, chỉ cần một chút thôi cũng đủ khiến tôi say tí bỉ rồi. Cơ mà sẽ thật tuyệt nếu như ít nhất có chút sữa, nhưng bởi chuyến đi sẽ kéo dài tới nửa ngày nên chúng tôi quyết định không mang những thứ thực phẩm dễ hỏng theo.
“À phải rồi, Nicole, đợi xíu, nhé?”
“Mm?”
Cortina lấy bi nước của tôi, thả vào một thứ hoa quả gì đó rồi nhét lại vào trong chiếc túi khác. Thế rồi, cô đặt cái túi lên mặt đất và làm ấm nó bằng phép Ignite. Chiếc túi được làm từ vật liệu chống cháy, bởi vậy phép Ignite thay vì đốt cháy, nó chỉ có thể làm nóng cái túi mà thôi.
Sau khi hâm nóng một lúc, cô ấy lấy bi đựng nước và đổ vào trong một cái cốc con rồi đưa nó cho tôi.
“Của cháu đây,”
“Hm, cái gì đây ạ?”
“Cô thêm mấy quả mơ vào trong đó rồi đun nóng nó lên. Trông có vẻ như nước lọc không thôi là không đủ với cháu.”
“Ugh…nó hiện rõ trên khuôn mặt cháu sao?”
“Một chút thôi. Cháu vẫn còn nhỏ mà Nicole. Không cần phải dè dặt vậy đâu”
Cô ấy đối xử với tôi như là một đứa trẻ, thế nhưng bên trong tâm hồn tôi lại là người trưởng thành, và trên hết là một người đàn ông. Tất nhiên tôi phải dè dặt rồi.
Tôi ngại ngùng đưa chiếc cốc lên miệng. Vị ngọt và chua của quả mơ hòa quyện cùng nước, khiến cho nó dễ uống hơn rất nhiều. Michelle và Letina cũng nhìn về phía nó với ánh mắt thèm thuồng. Cortina cũng nhận thấy điều đó, cô đổ nước vào hai chiếc cốc rồi đưa cho bọn họ.
“Của hai đứa này, Michelle, Letina. Em cũng nên nghỉ ngơi chút đi Finia.”
“Vâng, em sẽ nghỉ ngay sau khi mát xa xong.”
“Em xin lỗi về chuyện đó nhé, Finia.”
“Chị lại coi nó như ích lợi cơ”
“Huh?”
Finia trả lời trong lúc mát xa cho cái chân trông chẳng khác gì cành cây của tôi. Cảm giác như lòng trung thành của cô ấy đang phát triển theo một chiều hướng kì lạ ấy nhỉ. Nhờ vậy, cái bản tính khổ dâm của Finia đang dần phục hồi, thế nên tôi cũng chẳng chắc rằng mình cảm thấy vui hay buồn về việc này nữa.
Trong lúc chúng tôi đang nghỉ ngơi bên ven đường, một chiếc xe ngựa tình cờ đi ngang qua.