Eikoku Kanojo wa "Rabu Yuu" jyanakute "SUKI" to iitai

extra volume 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Khi tớ dọn phòng của Kisaragi-san thì tìm được thứ này này.”

Hiện tại là ngày nghỉ, hơi quá trưa một chút. Hiiragi, người dọn dẹp phòng giúp tôi, bắt đầu hỏi thế khi đang cầm giẻ lau một bên tay.

Cái mà cô ấy đang cầm trên tay còn lại———là một cái băng đô có đính tai mèo.

“……Cậu muốn đeo nó hả?”

“K-, không phải thế~!”

Hiiragi đỏ mặt phủ nhận.

Chẳng hiểu sao mà lại dễ thương phết.

“Tớ, tớ chỉ muốn hỏi tại sao Kisaragi-san lại có thứ như thế này mà thôi……”

“Hừm……”

Quả thật, nó chẳng phải vật phẩm phù hợp gì ở trong phòng của con trai cả.

Cơ mà hơn hết, nếu có nó thì sẽ khiến cho người ta có nghi vấn rằng「Bộ đây là fetish của thím à?」.

Tôi tạm thời từ chối, không phải vì muốn con gái đeo tai mèo nên là tôi có nó hay gì đâu. Cứ nói sẵn như thế với cô ấy vậy.

“Cái đó là thứ tớ tịch thu được từ Toudou đấy.”

“Tớ tò mò không biết tại sao Miyuki-san lại có nó ha……”

“Hình như là bã muốn cho thằng Souta đeo nó ấy.”

“Ra là như vậy.”

Oi, tại sao lại chịu thuyết phục chứ hả?

Bình thường, nếu như cố đeo cho con trai thì trong đầu phải có nghi vấn chứ. Làm gì có yếu tố để thuyết phục đâu.

Chính vì thế, Souta cảm thấy bản thân nó nguy hiểm nên đã nhờ tôi tịch thu lấy.

……Tịch thu đấy, vậy mà cũng đã gãy xương tương ứng đó chứ. Chẳng hiểu sao cây gây kim loại lại chập chờn trong đầu tôi nữa?

“Ừ thì, chính là thế đấy. Không thể tùy tiện mà vứt đồ của người khác đi được. Thành ra tớ mới để nó lại.”

Trước hết thì kết thúc chuyện giải thích xong xuôi rồi thì tôi bắt đầu đẩy máy hút bụi.

Rồi thì—

“E, êi~!”

Cùng với giọng nói ấy, Hiiragi cố đeo cái băng đô tai mèo ấy cho tôi từ sau lưng.

Tôi vội vàng vặn người né tránh.

“……Con nhỏ này.”

“T-, tớ……tớ muốn thử thấy bộ dạng của Kisaragi-san lúc đội nó~!”

Tại sao xung quanh tôi chỉ toàn đám con gái muốn đeo tai mèo cho con trai thế nhỉ?

Sẽ trở thành một bức tranh dung tục đấy.

“Không được……sao?”

“Bộ cậu nghĩ là có sự lựa chọn nào khác ngoài ‘không được’ à?”

Thiệt tình……chẳng hiểu nổi yêu cầu phiền toái của con nhỏ này.

Nhưng mà——

(Chờ đã nào……đây không phải là cơ hội sao?)

Chẳng có nhu cầu nào để tôi phải đội nó lên cả, trừ con nhỏ ở trước mắt ra.

Nhưng mà tôi lại có nhu cầu Hiiragi đeo tai mèo đấy.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu tạm thời hy sinh thì chẳng phải điều ước của con trai là đeo tai mèo cho gái đẹp trở thành sự thật hay sao?

“Hết cách rồi nhỉ……Nếu như Hiiragi muốn tớ đeo nó thì tớ sẽ đeo cho cậu.”

“C-, cảm ơn cậu rất nhiều~!”

“Nhưng mà, trao đổi đồng giá——Đổi lại việc tớ đeo thì cậu cũng phải đeo.”

“Fưể~!?”

Hiiragi trở nên bất ngờ với gương mặt đỏ ửng.

Nơi đây không phải là thế giới chỉ cho không thôi đâu……Nào, Hiiragi ới! Nếu muốn thấy thì hãy đeo nó đi! Đeo cái tai mèo ấy ấy!

“Ư ư……tớ hiểu rồi!”

Khẽ rên rỉ rồi thì Hiiragi vừa chịu đựng sự xấu hổ, vừa đeo cái băng đô tai mèo đó lên đầu.

Hành động xấu hổ như thế, vậy mà khi chứng kiến cô ấy quyết tâm đội nó……Bản thân tôi đã muốn thấy hay sao mà lông toàn thân dựng đứng hết cả lên.

“T-, tớ đội rồi……”

Hiiragi bỏ tay xuống, đứng lên để cho thấy bộ dạng của chính mình.

Đôi gò má ửng đỏ bởi sự ngượng ngùng, cùng với gương mặt đáng yêu và dễ thương. Đôi tai mọc từ trong mái tóc vàng kim đó……có một sức công phá khủng khiếp.

“Thật là tuyệt vời……”

Tôi bất giác để rỉ ra lời nói cảm thán. Muốn chụp hình quá.

“Tiếp theo là đến lượt Kisaragi-san đó……”

Nhìn thấy bộ dạng như thế này rồi thì tôi không còn sợ sự xấu hổ nhất thời hay gì nữa.

Vừa ấp ủ nó trong lồng ngực, tôi vừa đeo tai mèo lên mình.

Truyện Chữ Hay