Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương Thế thân Bạch Nguyệt Quang()
Editor:KL
"Kỳ thực, kỳ thực tôi chủ yếu là được một học tỷ giới thiệu tới làm thế thân ......"
Cầu khẩn đi qua,Đường Ninh có thể cũng cảm thấy chính mình đang làm động tác thừa,có chút suy sụp tinh thần,buông xuống tay che miệng, sau đó giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì, mắt lần nữa phát sáng lên.
"Chính là đại minh tinh Diệp Hi,anh biết không?Chị ấy có bộ phim mới, gọi là《 Trường Sinh Kiếm》, bây giờ đang quay chụp ở Hoành Thành, tôi không biết anh có từng nghe qua chưa. Học tỷ của tôi vừa lúc ở bộ phim này diễn vai nữ phụ, nói là Diệp Hi trước đây không lâu ngã từ dây cáp,bị trật chân, rất nhiều động tác đều không làm được, cảm thấy vóc người tôi đều tương tự với chị ấy, thậm chí bên mặt cười lên cũng có chút giống. Cho nên học tỷ gửi hình tôi đến cho đạo diễn nhìn, bên kia liền trực tiếp quyết định nhận tôi, nói là chắc chắn sẽ không để lộ, cũng sẽ không chậm trễ tiến trình điện ảnh quay chụp , Diệp Hi bên kia cũng gật đầu......"
Phó Dần Tắc ở đây nghe Đường Ninh nói như vậy, hắn càng chắc chắn rằng người bạn trai mà cô nói hàng ngày rất bận rộn kia chính là người hắn đang nghĩ tới, đồng thời trong lòng khẽ thở dài.Rốt cuộc chỉ là cô gái đường đời trải qua chưa nhiều,không cần cô nhiều lời,hắn có thể đem mọi chuyện cần thiết nhất thanh nhị sở, cô thực sự quá đơn thuần.
(nhất thanh nhị sở:Đi guốc trong bụng (一清二楚 ))
Nói chuyện một hồi, Đường Ninh vô tình liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường trên tường của một khách sạn nhỏ phía sau hai người, hai mắt cô lập tức mở to, sau đó, mặc kệ fan hâm mộ ồn ào xung quanh, cô vội vàng thu dọn hành lý và chuẩn bị chen tới.
Vừa chen cô vừa giải thích với Phó Dần Tắc đứng bên cạnh nói, "Toi rồi, tôi sắp không còn kịp rồi, cùng người ta đã hẹn h, hiện tại cũng đã h , tôi muốn nhanh đi lên, không sẽ đến muộn! Phó tiên sinh anh bận anh cứ đi đi, tôi đi trước đây!"
Tiếp đó Phó Dần Tắc liền nhìn tiểu nha đầu này cũng không biết là mang theo những thứ gì, bao lớn bao nhỏ không nói,nhìn qua từng cái đều nặng chết, tiểu cô nương dùng sức khiến cho móng tay đều trắng bệch.
Thấy thế, Phó Dần Tắc ánh mắt ra hiệu một cái tài xế đứng ở sau lưng hắn cách đó không xa luôn chờ lệnh, tiến lên hai bước liền tiếp nhận hành lý của Đường Ninh vào tay, hắn ước lượng, cười nói, "Vừa vặn tôi cũng có chuyện muốn đi đoàn làm phim 《 Trường Sinh Kiếm》, dứt khoát giúp em xách một chút đồ vật."
"Thật sự không cần! Tôi xách được, không cần làm phiền anh!" Đường Ninh vội vàng khước từ.
Phó Dần Tắc căn bản cũng không cho cô cơ hội cự tuyệt, cầm lên đồ vật, mở ra chân dài liền dẫn đầu đi về phía trước.
Vừa đi vừa nói chuyện, "Sao không nhanh lên không phải trễ rồi sao? Vậy còn không đi nhanh lên nhanh một chút, cẩn thận đến muộn đạo diễn đối em ấn tượng không tốt!"
Nghe vậy, Đường Ninh vừa mới kéo vali đã vội vàng chạy theo.
"Phó tiên sinh,con người anh thật tốt!"
Cô thực tình thành ý mà phát ra thẻ người tốt cho đối phương.
Mà cho tới bây giờ sơ lược tiểu sử của Phó tiên sinh chưa từng nhận thẻ người tốt từ nữ sinh nào, sinh cảm giác mới lạ mà bật cười thành tiếng.
Cùng lúc đó, tiểu Thiên vương Tề Liệt đang đi bên kia hơi dừng lại, một tay kéo kính râm xuống, nhìn Phó Dần Tắc đang xách túi cách đó không xa với nữ sinh xinh đẹp cùng đi ở bên cạnh hắn(PDT) , hai mắt hơi nheo.
Hắn nhớ kỹ, chị Hi từng nói với hắn bạn trai của mình không phải là tổng giám đốc giải trí Nguyên thị-Phó Dần Tắc sao?
Bây giờ đây là......
A.
[Đường Bảo, Đường Bảo,đối tượng công lược Tề Liệt vừa nảy đối với cô độ thiện cảm giảm xuống điểm, bây giờ độ thiện cảm, -]
Vừa nhận được độ thiện cảm biến hóa vội vàng tiến bên tai Đường Ninh nhỏ giọng nói.
Đang cùng Phó Dần Tắc nhỏ giọng nói chuyện với nhau,Đường Ninh nghe vậy, biểu cảm ngay cả một tia biến hóa cũng không có.
Tề Liệt, sao?
Chờ đó!
"A, cuối cùng đã tới. Cảm ơn Phó tiên sinh,đưa đồ lại cho tôi,tôi đi vào trước trình diện." Vừa đến chỗ, Đường Ninh vội vàng liền muốn tiếp nhận lại vật trong tay Phó Dần Tắc.
Phó Dần Tắc thuận tay đưa lại cho cô.
"Biểu hiện tốt một chút nha!"
Hắn cười,ra dấu cố lên với cô.
"Tôi biết rồi! Cảm ơn Phó tiên sinh!"
Mang theo đồ vật chạy chậm về phía trước,Đường Ninh quay đầu liền đối với hắn lộ ra nụ cười đầy sức sống.
Cười không ngừng làm khóe miệng Phó Dần Tắc cũng đi theo giương lên.
Và chỉ giây sau khi Đường Ninh biến mất ở góc đường, phó đạo diễn của đoàn làm phim đã đón Phó Dần Tắc với vẻ mặt ngạc nhiên "Phó tổng! Thật là ngài! Bồng tất sinh huy, bồng tất sinh huy! Ngài đây là sang đây xem Diệp Hi? Cô ấy hiện tại đang tại phía sau nghỉ ngơi, tôi mang ngài đi qua?"
(【蓬蓽生輝】【bồng tất sinh huy】 :rồng đến nhà tôm; quý khách đến nhà; thật là vinh hạnh... )
"Không cần, tôi tự mình đi là được."
Phó Dần Tắc khóe miệng cười cấp tốc thu liễm,nâng lên một đường cung lịch sự.
Khi nhận phòng xong, Đường Ninh còn chưa có nhiệm vụ quay phim, chỉ cần ngầm hỏi ai đó về nơi ở của Phó Nguyên Khải,liền kéo lấy hành lý thẳng đến chỗ ở của hắn mà đi, chưa từng nghĩ vừa mới đến chỗ kia, liền nghe thấy một đạo thanh âm quen thuộc từ đằng xa không rõ ràng lắm truyền tới.
"Được rồi, Phó ca, anh đến bây giờ cũng chưa ăn điểm tâm đâu......"
"Không ăn, không thấy ngon miệng."
"Vâng! Vậy em đi trước, Phó ca."
Vừa dứt lời, người này tiếng bước chân liền bắt đầu từ từ đi xa.
Ngay sau đó, tiếng người đàn ông quẹt thẻ cửa vang lên.
Nghe vậy, Đường Ninh lúc này mới bỏ lại hành lý, rón rén ra phía sau người đàn ông,nhảy nhẹ lên, che mắt hắn lại, cố ý mở miệng, "Đoán xem em là ai?"
Đường Ninh còn chưa có nhìn thấy nam nhân trong dự đoán sẽ một mặt ngạc nhiên xoay người lại ôm lấy cô. Cô chỉ cảm thấy hai tay của mình bỗng nhiên bị người kéo xuống, nam nhân không thể tin quay người, trực tiếp đem cánh tay cô hất ra, "Em làm sao lại ở chỗ này?"
(em muốn nả đầu anh lâu rồi á=))
Không có hỉ chỉ có kinh, thậm chí còn mang theo một chút không rõ bất an cùng bài xích.
Đường Ninh muốn mở miệng giảng giải nhưng một đạo thanh âm quen thuộc cách hai người không xa vang lên .
"Tiểu Khải, đối đãi bạn gái, cũng không thể thô lỗ như vậy!"
Là Phó Dần Tắc.
(anh iu của em nả nó đi anh)
Hai người không dám tin tưởng nhìn sang Phó Dần Tắc không biết từ lúc nào xuất hiện ở khúc quanh .
"Bạn....bạn gái?"
Lại một đường âm thanh vang lên.
Đây không phải là Diệp Hi hay sao, người đã vội vã chạy đến sau khi nghe tin Phó Dần Tắc tới,dù trật chân cũng gấp vội vã vội vàng chạy tới.
A ~ a!
(Action!)
Đường Ninh ở trong lòng xem náo nhiệt,không chê chuyện lớn mà kêu nhỏ âm thanh.
Thật kíᏂ ŧᏂíᏂ đi.jpg
Rất nhanh, người trong quán rượu nhỏ trong tòa nhà ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, Phó Nguyên Khải thậm chí cũng không dám nhìn mặt Diệp Hi, dùng sức siết quả đấm hơi cúi đầu, giống như là một tiểu hài tử làm chuyện sai lầm giờ đang nhận sai.
Phó Dần Tắc vuốt vuốt chén trà trong tay cũng không có nói chuyện.
Ngược lại là Diệp Hi quan sát tỉ mỉ lại bộ dáng Đường Ninh, mỉm cười phá vỡ cục diện bế tắc, "chào em ,chị là Diệp Hi, không biết em là?"
"A? Em, em tên Đường Ninh."
Bởi vì ngồi ở người bên cạnh cô là Phó Nguyên Khải nãy giờ không nói gì,cô sửng sốt một chút, liền thoáng có chút không tự nhiên tự giới thiệu mình.
Tiếp đó có thể là sợ lúng túng lại bổ sung hai câu, "Em kỳ thực...... Kỳ thực là người đoàn làm phim mời tới làm thế thân cho chị Diệp Hi , học tỷ của em chính là Lưu Văn Văn,chị hẳn là biết,chị ấy nghe nói em năm thứ tư đại học,thấy được cơ hội quay phim, mới tốt bụng giới thiệu em tới......"
Trong khi nói về Đường Ninh, cô(DH) gật đầu.
"Vậy ra, đoàn làm phim tìm thế thân cho chị chính là em sao!Em rất xinh đẹp đó, làm thế thân cho chị thật sự ủy khuất em."
Diệp Hi một mặt chân thành nói.
Nghe vậy, Đường Ninh vội vàng xua tay.
"Sao lại thế?Làm thế thân cho chị Diệp Hi mới là phúc khí của em!"
Bất kể là thực tế, hay là bên trong bộ phim kia, đều là"phúc khí" đó nha!
Đường Ninh so với chị ta càng chân thành.
Nghe vậy, ánh mắt Phó Nguyên Khải khẽ chớp lên, nắm tay hắn càng siết chặt hơn.
Diệp Hi nghe xong chỉ cười nhẹ, không nói tiếp.
Trong lúc nhất thời, trong phòng lần nữa yên tĩnh trở lại.
Có thể là cảm thấy không khí có chút kiềm chế lúng túng, Đường Ninh có chút quẫn bách mà nghĩ muốn đi kéo tay Phó Nguyên Khải, để thu được một chút cảm giác an toàn. Ai có thể nghĩ tay của cô vừa mới đụng tới mu bàn tay của nam nhân , hắn giống như là bị kim đâm tới, bỗng nhiên rụt tay về, đồng thời mắt hốt hoảng liếc mắt nhìn hướng Diệp Hi ngồi đối diện hắn .
(cho em đi!!)
Ý cười trong mắt Diệp Hi sâu hơn.
Thấy thế, Đường Ninh vô ý thức dùng sức cắn cắn môi, bờ môi đều cắn hơi có chút trắng bệch.
Gian phòng an tĩnh hai giây.
Tiếp đó liền nghe cô hít một hơi thật sâu, cô đặt túi ở bên chân lên trên mặt bàn, lộ ra khuôn mặt tươi cười sáng rỡ,lấy đồ trong túi ra ngoài,hưng phấn nói, "Vừa mới nghe lời trợ lý anh nói anh đến bây giờ điểm tâm cũng chưa ăn nữa! Vừa vặn,trước đó em nghe anh nói anh cảm thấy đồ ăn đoàn làm phim không thể ăn, đêm qua em thế nhưng không bận lắm, làm đến buổi sáng suýt nữa xe lửa cũng không bắt kịp!Anh xem em mang cho anh thứ gì, sườn non chua ngọt, khoai tây sợi chua cay, canh thịt cay...... Mấu chốt nhất là canh vịt nấu nấm cây trà, em nấu ròng rã một đêm đó,để hạ sốt!Anh trước đó mấy ngày không phải gửi WeChat nói nóng trong người miệng bị loét sao? Uống cái này vừa vặn! Con vịt là vịt nông thôn chính tông,em chạy mấy cái chợ bán thức ăn mới mua được đó! Anh nhất định muốn nếm thử!".
(lúc edit em tìm hình cũng đói a)
(sườn non chua ngọt)
(khoai tây sợi chua cay)
(canh thịt cay)
(canh vịt nấu nấm cây trà
Bonus:nấm cây trà còn có tên gọi là nấm trà tân,nấm Trân Châu.Loại nấm này được trồng chủ yếu ở Châu Á, đặc biệt là ở Nhật Bản. )
Đường Ninh nói chuyện đồng thời mở ra nắp nồi giữ ấm,mùi thơm của canh vịt nóng hổi trong nháy mắt tràn đầy toàn bộ phòng nhỏ.
Theo thanh âm Đường Ninh không ngừng vang lên, Phó Nguyên Khải sắc mặt lại càng lúc càng đen, nắm đấm của hắn ngày càng nắm chặt hơn .
Đơn giản là trong lời nói Đường Ninh mỗi một chữ đều đem hắn phán tử hình trong lòng chị Diệp Hi cho nên hắn triệt để không thể nào tiếp thu được, vĩnh viễn cũng không cách nào tiếp nhận.
Vì vậy, khoảnh khắc Đường Ninh mở ấm giữ nhiệt, cảm xúc của hắn đã lên đến đỉnh điểm, lúc này gần như toàn bộ máu từ cơ thể đều dồn lên não.
Khống chế không nổi, hắn giơ tay liền lật tung ấm giữ nhiệt Đường Ninh đưa tới.
Hai đạo tiếng kêu sợ hãi tuần tự vang lên.
"Chị Diệp Hi!"
Tiếng thứ nhất là Đường Ninh bị canh làm bỏng tay, tiếng thứ hai là người ngồi ở đối diện- Diệp Hi, suýt chút nữa bị nước canh nóng bắn lên mặt.
May mắn,Phó Nguyên Khải thấy tình thế không ổn, trước tiên đi tới trước mặt đối phương, đem chị ta kéo lên, mới tránh khỏi việc Diệp Hi bị hủy dung.
Mà Đường Ninh bên này cũng có người đến kéo tay cô.
Ân, không là người khác, chính là Phó Dần Tắc.
"Không có sao chứ? Vừa mới bỏng tới chỗ nào? Trả lời tôi!"
Phó Dần Tắc vội vàng hỏi.
"Tôi..... Tôi không sao , không có bỏng đến đâu......"
Mắt nhìn hai người thắm thiết gắn bó cách đó không xa , Đường Ninh có chút mờ mịt luống cuống mà đáp.
Chính là...... Chính là đáng tiếc thủ nghệ của nhân viên làm thêm giờ Lưu tỷ, thức ăn của Lưu tỷ nấu rất hợp khẩu vị với cô đó, chậc chậc!
"Còn nói không có bỏng đến đâu sao? Mu bàn tay đều đỏ, không có cảm giác sao? Tôi trước đã cảm thấy em ngốc, nhưng không nghĩ tới em có thể ngốc thành dạng này!"
Phó Dần Tắc giận quá mà cười.
(mê Tắc caca quá phải làm sao phải làm sao)
Mà Diệp Hi đứng đối diện hai người,nhìn thấy dáng vẻ này của Phó Dần Tắc, mắt lóe lên, chỗ sâu nơi đáy mắt nhanh chóng phóng qua sâu nặng địch ý.
Dần Tắc lúc nào lại......
Chẳng lẽ tại thời điểm cô không biết, Dần Tắc cùng bạn gái của Phó Nguyên Khải hư hư thực thực sinh ra qua giao lưu gì sao? Vì cái gì hắn quan tâm cô ta như vậy? Trước kia Lục Hoan Hoan cũng không làm hắn trở thành như thế...... Chẳng lẽ......
Không được! Cô tuyệt không cho phép!
Nhanh chóng điều chỉnh tốt nét mặt của mình, Diệp Hi bỗng nhiên đem cánh tay chính mình từ trong tay Phó Nguyên Khải rút ra, ôn nhu cười nói, "Nguyên Khải, còn không mau đi xem một chút bạn gái của em, vừa mới ấm canh kia hẳn là rất nóng, em không thấy mu bàn tay em ấy đều nóng đỏ sao, còn không mau mang em ấy ra ngoài xử lý một chút, tiểu cô nương nếu để lại sẹo liền khó coi!"
Nghe nói như thế, Phó Nguyên Khải lúc này mới chú ý tới Đường Ninh vậy mà cũng bị bỏng đến tay, sửng sốt một chút , liền vội vàng đi tới.
"Mu bàn tay như thế nào đỏ như vậy? Anh, anh bây giờ liền mang em ra ngoài xử lý một chút......"
Thấy hắn đến đây, Đường Ninh không chớp mắt nhìn hắn hồi lâu, mới rốt cục hướng về phía hắn mỉm cười, "không có chuyện gì, không có chuyện gì, nhìn xem đỏ thế nhưng không đau,em đi rửa qua nước lạnh liền ổn thôi, hẳn là sẽ không lưu sẹo......"
Đây là lời nói thật, giúp cô che giấu cảm giác đau, cô thật sự không đau.
"Lại nói......"
Đường Ninh do dự một chút, lập tức nhón chân lên tới tiến đến bên tai Phó Nguyên Khải,dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe được nhẹ nói, "nơi này chính là Hoành Thành,không biết có bao nhiêu paparazzi , nếu như bị người khác chụp lại sẽ ảnh hưởng nhiều đến anh đó! Cho nên tự em đi rửa nước lạnh là được rồi, em đi trước nha, anh cũng không cần đi theo......"
Nghe vậy, Phó Nguyên Khải chấn động trong lòng, vì cái gì......
Tiếp đó trơ mắt nhìn Đường Ninh hướng về phía Phó Dần Tắc cùng Diệp Hi lễ phép cười cười, quay người liền đi ra ngoài.
Cứ như vậy nhìn bóng lưng nàng rời đi hồi lâu, Phó Nguyên Khải dùng sức siết nắm đấm, không dám nhìn tới Diệp Hi, chỉ hàm hồ nói câu"Em đi giúp đỡ em ấy" liền trực tiếp đuổi theo.
Phó Dần Tắc cau mày, nhìn theo phương hướng hai người rời đi , không nói gì.
Đầu kia, bên tai nghe thông tri báo độ thiện cảm Phó Nguyên Khải lại tăng điểm,cùng lúc đó,sau lưng có tiếng bước chân của nam nhân vội vàng chạy tới .
Cô làm Phó Nguyên Khải bị động thành chủ động nhưng hắn vẫn là để Diệp Hi trong mí mắt. Trong nháy mắt canh kia bị hất, Phó Dần Tắc phản ứng đầu tiên cũng là tới bên người cô trước.
Hiệp một, Diệp Hi tỷ tỷ, ta thắng a.
Đường Ninh hơi hơi ngửa đầu, khóe miệng giương lên.
h //-h //
Hơn chữ