Chương Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi ()
Editor:KL
Vừa mới nghe được Hạ Lan Nhược nói, Đường Ninh liền lập tức không thể tin nhìn hắn, trong mắt hiện đầy mờ mịt cùng luống cuống, cảm giác đầu choáng váng lại không thể khống chế lợi hại hơn, nàng hình như...
Đứng phía trước bọn họ không xa Tần phu nhân lại nhìn chằm chằm Hạ Lan Nhược dập đầu, nhẹ híp híp mắt.
Tần Thiên Thiên cũng khó có thể tin mà nhìn Hạ Lan Nhược quỳ dưới đất, nàng ta thực sự không thể tin được chính mình vừa mới nghe được cái gì, Hạ Lan Nhược chủ động cầu hôn Đường Ninh?
Không chỉ có Vệ Cảnh, lại còn có Hạ Lan Nhược.
Hạ Lan Nhược này tuy nói là nổi danh hoàn khố trong kinh, vừa vặn thân phận cao hơn Vệ Cảnh nhiều, cháu của Quắc Quốc công, nhi tử của trưởng công chúa, sau này cho dù là tiếp tục hoàn khố, luôn luôn hoàn khố như vậy, có Hoàng đế cữu cữu tồn tại thì cũng có thể bình thường vững vàng kế thừa vị trí Quắc Quốc công, đến lúc đó Đường Ninh chính là quốc công phu nhân.
Sao mà tốt số như vậy?
Cùng Đường Ninh so ra, nàng ta bất quá cũng chỉ là thϊếp thất của Vệ Cảnh mà thôi.
Thϊếp thất, không xem là thứ đồ chơi gì, một ít yến hội trong kinh cũng không có tư cách đi vào.
Vì sao vận mệnh đối xử bất công với nàng ta như vậy? Rõ ràng Đường Ninh cũng đã rơi xuống nước không phải sao?
Tuyệt đi khả năng Vệ Cảnh cùng Đường Ninh, cảm giác không cam tâm lúc trước bị nàng ta áp chế xuống lại lần nữa ló đầu ra ngoài.
Tần Thiên Thiên nhìn chằm chằm bóng lưng Đường Ninh quỳ dưới đất, một chút liền siết chặt nắm tay.
Nếu bọn họ chỉ là chấn kinh, Vệ Cảnh chính là tâm hoảng ý loạn đến thậm chí không biết làm gì, nói gì cho phải.
Hắn thực sự không rõ, rõ ràng hôm qua hắn mới cùng Đường Ninh thực tình tỏ tình, thuyết phục nàng nguyện ý hảo hảo suy nghĩ một chút có muốn gả cho hắn hay không, vì sao... Vì sao đang êm đẹp, bất quá chưa tới một ngày, Đường Ninh liền bỗng nhiên được Hạ Lan Nhược cầu hôn?
Vì sao lại biến thành thế này?
Còn có lúc trong phủ trưởng công chúa, Đường Ninh sao lại rơi xuống nước? Đồng thời Thiên Thiên còn tưởng rằng là hắn ra tay?
Hắn hoàn toàn không làm rõ được phía sau tất cả mọi chuyện, hắn chỉ biết là Đường Ninh muốn gả cho người khác, rõ ràng hiện tại Đường Ninh còn là vị hôn thê của hắn, lại muốn gả cho người khác.
Một khi Đường Ninh đáp ứng lời cầu hôn của Hạ Lan Nhược, như vậy hắn cùng nàng sẽ không còn bất luận khả năng gì!
Sau khi hắn phát hiện mình đã thích Đường Ninh.
Chỉ cần nghĩ đến dạng khả năng này, Vệ Cảnh liền cảm giác lạnh, toàn thân trên dưới chỗ nào chỗ nấy đều lạnh, lạnh đến cả người hắn tựa như là mặc kiện áo mỏng, đứng trong đông rét đậm tuyết, liền răng đều kém chút lạc lạc rung động.
Trong lúc nhất thời, nhìn chằm chằm bóng lưng Đường Ninh, Vệ Cảnh thậm chí đều quên mình bây giờ ở nơi nào, quên những người đứng quanh mình, trong mắt trừ một mình Đường Ninh, rốt cuộc dung không được bất luận thứ gì khác.
Không, không muốn.
Hắn không muốn.
Hắn không muốn Đường Ninh gả cho bất kỳ người nào khác, rõ ràng nàng là vị hôn thê của hắn không phải sao?
Hắn không nạp Thiên Thiên làm thϊếp,được không? Hắn không muốn nạp Thiên Thiên, cái gì thanh danh hay không thanh danh, hắn không muốn, hắn cái gì đều không muốn...
Hốc mắt Vệ Cảnh cũng bắt đầu hơi đỏ hơi lên, lập tức quỷ thần xui khiến hướng phía trước bước lên một bước.
Người bên ngoài không có chú ý tới Vệ Cảnh khác thường, Tần phu nhân lại ngay lập tức liền thấy biểu hiện trên mặt Vệ Cảnh không thích hợp.
"Hạ Lan tiểu công gia, ngươi trước tiên đứng dậy, ngươi thế này không phải..."
Trong lòng không hiểu sao lại run lên,Tần phu nhân lúc này trước hết một bước mở miệng nói như vậy, chỉ tiếc câu nói kế tiếp còn chưa nói xong,cảm giác trong đầu choáng váng càng lúc càng mãnh liệt, Đường Ninh rốt cục chống đỡ không nổi thân thể lay nhẹ, sau đó đưa tay che ở trán của mình, cả người liền trực tiếp hướng một bên ngã xuống.
"Đường Ninh!"
Mấy đạo thanh âm trăm miệng một lời mà vang lên.
Cuối cùng là quỳ gối bên người Đường Ninh, Hạ Lan Nhược tay mắt lanh lẹ mà tiếp nhận nàng, cũng là lúc này, hắn mới phát hiện gương mặt Đường Ninh đỏ đến thực sự có chút doạ người, rõ ràng lúc nãy còn không có rõ ràng như vậy không phải sao? Thế nào đột nhiên liền...
"Đường Ninh!"
Vệ Cảnh bao gồm Tần phu nhân vừa nãy còn muốn mở miệng nói gì đó,đám người Tần tướng quân vội vàng đi tới bên cạnh hai người .
Xem xét sắc mặt Đường Ninh , Tần phu nhân liền lập tức đưa tay thử một chút nhiệt độ trán Đường Ninh.
Thật nóng.
Đều do bà, hôm qua biết rất rõ Đường Ninh rơi xuống nước, lại bị chuyện Thiên Thiên tự nguyện làm thϊếp làm cho tức giận đến hoàn toàn quên gọi phòng bếp nấu chút canh gừng cho Đường Ninh .
Bà còn tính là mẫu thân gì chứ!
Thấy người Đường Ninh cũng đã sốt đến thành thế này, hốc mắt lập tức đỏ lên Tần phu nhân ở trong lòng thầm mắng chính mình một câu.
Bên kia Tần tướng quân thì đã bắt đầu phái người đi mời ở thái y cách phủ tướng quân rất gần.
Một đám người vội vội vàng vàng đem Đường Ninh đưa về đến Lan Thấm viện của nàng.
Trước kia còn trông coi tiểu viện, Xuân Đàn Xuân Miên chờ tiểu thư nhà mình, lại chỉ chờ tới nàng được người khác cõng trở về, lập tức hoảng lên.
Toàn bộ Lan Thấm viện một chút liền rối loạn.
Thật vất vả, một đám người chờ được lão thái y được mời vào tới, nhìn đối phương bắt mạch cho Đường Ninh, thậm chí là kê đơn thuốc, luôn luôn giày vò đến xế chiều, một đám bụng đói kêu vang cuối cùng từ trong miệng thái y đạt được tin cơn sốt của Đường Ninh đã trút bỏ, kế tiếp chỉ cần tĩnh dưỡng thật tốt.
Trong lúc nhất thời, Tần phu nhân quả thực là vui đến phát khóc.
Thần kinh căng cứng của Hạ Lan Nhược cũng chậm rãi thư giãn ra, Vệ Cảnh lúc này mới phát giác chính mình vậy mà trong bất tri bất giác ra nhiều mồ hôi lạnh như vậy, bị gió lạnh trong viện thổi tới, thậm chí có chút lạnh.
Tần Thiên Thiên lại nhìn thấy mọi người trong nội viện bỗng nhiên nhẹ nhàng thở ra, nhất là lông mày Vệ Cảnh chậm rãi giãn ra, chỉ cảm thấy hết thảy trước mắt đều chướng mắt cực kỳ.
Thật quá chướng mắt.
Bất quá chỉ là phong nóng nho nhỏ mà thôi, tất cả mọi người thủ tại chỗ này, trông coi Đường Ninh, bao gồm phu quân tương lai của nàng, dựa vào cái gì Đường Ninh là có thể được đến nhiều người yêu mến cùng sủng ái như vậy, nàng liền cái gì cũng không có, cái gì cũng không có!
Tần Thiên Thiên cụp xuống mắt lướt qua một tia ám sắc.
Mà đầu này, thấy tình huống của Đường Ninh ổn định lại, xoa xoa nước mắt, Tần phu nhân lúc này mới có rảnh quay người nhìn về Hạ Lan Nhược cùng Vệ Cảnh phía sau lưng.
Trọng điểm là Vệ Cảnh.
Bà cũng là người từng trải, chỗ nào nhìn không ra Vệ Cảnh quan tâm Đường Ninh, cùng đáy mắt lưu chuyển tình cảm kia chứ.
Bất quá, đã cùng Thiên Thiên phát sinh loại sự tình này, bà bất luận như thế nào cũng sẽ không đem Đường Ninh gả cho Vệ Cảnh.
Góp đi vào Thiên Thiên còn không tính, chẳng lẽ còn phải lại góp đi vào Đường Ninh sao?
Nữ nhi phủ tướng quân của bà chẳng lẽ đều chỉ vây quanh một mình Vệ Cảnh sao?
Đem hai tỷ muội cùng nhau gả cho Vệ Cảnh, một người làm thê, một người làm thϊếp, loại chuyện xấu này, bọn họ còn làm không được.
Cho nên ngăn cách Vệ Cảnh cùng Đường Ninh tiếp xúc mới là chuyện mấu chốt nhất.
Phải biết bà hôm nay mới biết được, hôm qua sau khi Vệ Cảnh rời đi, vậy mà lại trở lại phủ tướng quân một lần, chỉ là khi đó bà chính nhất môn tâm chuyện của Thiên Thiên mới nhất thời không có nghe rõ hạ nhân bẩm báo.
Dựa vào si tình Đường Ninh lúc trước đối với Vệ Cảnh, bà sợ.nữ nhi này của bà cũng làm ra chuyện điên rồ gì đó.
Bất quá nàng mặc dù không cùng Vệ Cảnh làm ra cái gì chuyện điên rồ, lại cùng Hạ Lan Nhược...
Nhưng bất kể nói thế nào, so với Vệ Cảnh, Hạ Lan Nhược vẫn tốt hơn quá nhiều.
Thôi thôi, con cháu tự có phúc của con cháu, lúc trước bà có chút chướng mắt Hạ Lan Nhược, nhưng thấy được hắn lúc nãy vì bảo vệ Đường Ninh mà đem hết thảy tất cả đều ôm vào trên người mình, còn tính là nam tử có trách nhiệm,để xem hắn sau này thế nào.
Mấu chốt là Vệ Cảnh...
Nghĩ đến đây, Tần phu nhân liền trực tiếp ngẩng đầu lên, "A Cảnh, hôm nay hai nhà liên quan tới chuyện nạp thϊếp đã thương nghị xong, như vậy ngươi cùng Thiên Thiên hẳn là cũng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột. Đã như vậy, ngươi trở về cùng Vương phi nương nương nói một câu, mau chóng đem danh thϊếp Đường Ninh đổi lại. Dù sao Thiên Thiên đã được ngươi nạp làm thϊếp thất, Đường Ninh thế nào cũng không thể tái giá cho ngươi, ngươi nói có đúng hay không?"
Nghe nói, Vệ Cảnh bỗng nhiên ngẩng đầu đến, giật giật bờ môi vừa định nói cái gì, phát giác được ý đồ của hắn, Tần phu nhân liền trước hắn một bước cười nhẹ nhàng cùng Tần Thiên Thiên khai báo nói, "Thiên Thiên, sắc trời đã tối, con đưa Vệ thế tử xuất phủ đi, chắc hẳn người Kiến vương phủ đã sớm chờ sốt ruột ..."
Nghe được bà nói như vậy, Vệ Cảnh còn chưa tới kịp nói cái gì, Tần Thiên Thiên lại trực tiếp một mặt lo âu, "Nương, vậy Đường Ninh cùng Hạ Lan tiểu..."
Nàng ta còn chưa nói xong, liền thấy được Tần phu nhân nhìn thoáng qua nàng ta thật sâu.
"Đây là chuyện của Đường Ninh, một cô nương sắp xuất giá như con quản chuyện này để làm gì? Con yên tâm, mặc kệ Đường Ninh như thế nào, ngày con đến Kiến vương phủ , ta cùng cha con chuẩn bị cho con thứ gì chỉ có thể nhiều chứ không thể thiếu, dù sao một khi gả cho người chính là người nhà khác , ta và cha con về sau cũng không quản được con cái gì, về sau phải học được chiếu cố thật tốt chính mình, biết không?"
Tần phu nhân có ý riêng nói.
Nàng ta hiện tại thực sự là phiền thấu không ngừng kiếm chuyện, lại đem tất cả mọi chuyện đều càng làm càng hỏng bét, còn cảm thấy tất cả mọi người có lỗi với Tần Thiên Thiên nàng ta, đừng tưởng rằng chính mình che giấu tốt mà bà nhìn không ra, bà đi qua đường so với Tần Thiên Thiên bước qua cầu còn nhiều hơn, nhãn châu Tần Thiên Thiên xoay động bà liền có thể nhìn ra nàng ta có ý định gì.
Lúc trước không nói, bất quá là nhớ kỹ tình mẫu tử của hai người, nhớ kỹ nàng ta dưới gối của bà hầu hạ mười bốn năm, nhớ kỹ tuổi nàng ta còn nhỏ.
Nhưng từ khi nàng ta lấy cái chết bức bách nhất định phải gả cho Vệ Cảnh làm thϊếp, bà cũng không tiếp tục muốn nhớ tới nàng ta.
Phiền.
Mặc dù trừ Đường Ninh thổ lộ với Hạ Lan Nhược ra thì dù lúc trước mấy người xảy ra chuyện gì,bà cũng không rõ, nhưng bà đều không cần điều tra liền có thể khẳng định, Tần Thiên Thiên nhất định ở bên trong làm ra chuyện quỷ gì.
Nếu không Vệ Cảnh sẽ không lộ ra biểu lộ thế này, Đường Ninh cũng sẽ không đang êm đẹp lại nói mình thích Hạ Lan Nhược.
Bất quá chỉ là một người không có trách nhiệm như Vệ Cảnh còn chần chừ mà thôi, cũng có thể vì hắn huyên náo như vậy, thực sự đủ.
Trong lòng Tần phu nhân mệt mỏi vô cùng.
Vừa đứng ra chuẩn bị nói xấu Đường Ninh, Tần Thiên Thiên vừa nghe đến Tần phu nhân nói như vậy, trong lòng lại nhất thời không khống chế nổi mà hoảng loạn.
Phải biết lúc trước, nương nàng ta rõ ràng cũng đã nói, cho dù nàng ta gả cho người, cũng vẫn như cũ là nữ nhi của bà, bà mãi mãi cũng sẽ không mặc kệ nàng ta.
Trừ phi bà chết rồi, nếu không bà nhất định phải quản nàng ta cả đời.
Lúc trước nàng ta nghe như vậy, còn ở trong lòng cảm thấy mẫu thân quản nàng ta quá nhiều, nhưng hôm nay mẫu thân của nàng ta bỗng nhiên nói mặc kệ nàng ta, Tần Thiên Thiên thật luống cuống.
Chỉ tiếc còn không cần nói gì, Tần phu nhân liền đã xoay người nói với Hạ Lan Nhược lên, cũng nói sắc trời dần dần muộn, hắn nên về nhà, miễn cho trưởng công chúa lo lắng.
Nhưng Hạ Lan Nhược lại cảm thấy so với Vệ Cảnh, thái độ Tần phu nhân đối với hắn rõ ràng tử tế nhiều hơn.
Ai cũng không nói về chủ đề hôn sự , một phương diện Đường Ninh còn chưa tỉnh lại, một phương diện khác là nào có gia chủ nhà gái nào chủ động mở miệng nói chuyện hôn sự, nếu như Hạ Lan Nhược có tâm nên tự mình sau khi trở về chủ động hô bà mối tới cửa cầu hôn mới đúng.
Mà cùng Hạ Lan Nhược vừa nói hết câu, Tần phu nhân thậm chí nhìn cũng không nhìn Vệ Cảnh vẫn đứng ở một bên Tần Thiên Thiên cùng một chút, liền tiến vào phòng ngủ của Đường Ninh .
Chờ sau khi bà đi, Vệ Cảnh hồn hồn ngạc ngạc thất thần được Tần Thiên Thiên đưa đến cửa ra vào phủ tướng quân .
Bọn họ đi không bao lâu, Hạ Lan Nhược cũng được người đưa đi ra, mới ra phủ tướng quân, hắn liền thẳng đến phủ trưởng công chúa mà đi.
Đợi hắn tiến vào phủ công chúa, lại phát hiện nương hắn dù bận vẫn ung dung ngồi trong sân gặm hạt dưa.
Bởi vì cùng người trong phủ Quắc Quốc công phủ luôn luôn chung đụng không quá vui, không khác, vị lão thái quân của phủ quốc công phủ thực sự quá nhiều thiên vị nhị phòng, làm bọn họ thậm chí đều muốn đem nương hắn đè xuống, có thể chung đụng được tốt mới là lạ, lại thêm mấy ngày gần đây phụ thân hắn lại bởi vì ra ngoài làm việc, không trong phủ, không kiên nhẫn cùng người trong phủ quốc công chung đụng,nương hắn tất nhiên liền ở đến phủ công chúa của mình, Hạ Lan Nhược cũng ở cùng đi qua.
Thanh bình trưởng công chúa vừa nhìn thấy Hạ Lan Nhược xuất hiện ở trước mặt bà, lời chế nhạo còn chưa tới kịp nói ra miệng, liền thấy được Hạ Lan Nhược trực tiếp hướng bà đi tới.
Chết rồi.
Tự chui đầu vào lưới nha.
Thanh Bình trưởng công chúa lập tức cười đến càng thoải mái, quyết ý hảo hảo cười cười nhi tử của bà muộn tao.
"Tiểu tử thối, con buổi sáng có phải..."
Bà vừa mới mở đầu, Hạ Lan Nhược liền đã hướng về phía mẫu thân nhà mình nhẹ câu môi dưới.
"Nương, người chuẩn bị một chút, ba ngày sau đi phủ tướng quân, cầu hôn cho ta cùng Tần Đường Ninh ."
Nhẹ nhàng vứt xuống một câu nói như vậy , Hạ Lan Nhược quay người liền hướng viện tử của mình đi đến.
Soạt.
Bị một câu nói kia dọa đến hạt dưa đều rớt, lúc này Thanh Bình trưởng công chúa há to miệng.
Không phải, đi đâu? Bà vừa mới nghe được cái gì?
Đi... Cầu hôn? Ba ngày sau? Đường Ninh?
Sau khi Hạ Lan Nhược đi ra ngoài thật xa, lúc này mới chợt nghe một trận thét lên tiếng hoan hô từ chính viện phương hướng truyền đến
Nghe được thanh âm này Hạ Lan Nhược lúc này dừng lại chân, đến cùng nhịn không được, khóe miệng liền giương lên nho nhỏ .
Cứ như vậy mang theo tâm tình không tệ về tới gian phòng của mình, Hạ Lan Nhược vừa nương đến trên giường, liền tựa như chợt nhớ tới cái gì, trực tiếp đưa tay liền từ ống tay áo chính mình móc ra một cây trâm bạch ngọc .
Rõ ràng hôm nay hắn là đem cây trâm nàt trả cho Đường Ninh, lại không nghĩ rằng cây trâm còn chưa có trả, chính mình lại có một nàng dâu.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Hạ Lan Nhược lần nữa giương lên.
Sau đó hắn lại thăm dò đem cây trâm tiến tới trước mũi của hắn, không nghĩ tới, qua lâu như vậy, trên cây trâm này vẫn còn có một mùi hương thoang thoảng như có như không .
Ngửi ngửi ngửi ngửi, hắn lại bắt đầu lo lắng cho thân thể Đường Ninh .
Nhất định là hôm qua sau khi nàng rơi xuống nước, chưa tính gió thổi, quần áo còn chưa hoàn toàn ủi xong liền lại mặc vào trên người, nữ tử vốn là mảnh mai, nàng ngã bệnh thực sự là chuyện quá bình thường.
Nghĩ như vậy, lông mày Hạ Lan Nhược liền không tự chủ được nhíu chặt.
Lúc này Hạ Lan Nhược hoàn toàn quên chính mình từ khi gặp được Đường Ninh, đã có một ít thời gian đều không lại nghĩ tới Kỷ Mộ Thanh trong cung .
Cùng lúc đó, phủ tướng quân.
Không sai biệt lắm thời điểm sắc trời hoàn toàn tối xuống, hàng mi cong của Đường Ninh rốt cục nhẹ run rẩy, chậm rãi mở hai mắt ra.
"Đường Ninh, con đã tỉnh?"
Nàng bên này mới vừa vặn mở to mắt, thanh âm Tần phu nhân vui mừng không thôi liền lập tức ở bên tai của nàng vang lên.
"Cảm tạ trời đất, con rốt cục đã tỉnh, con làm nương sợ hãi biết không? Lớn như vậy, thế nào cũng không biết chiếu cố thật tốt chính mình, rõ ràng hôm qua vừa mới rơi xuống nước, nương quên nhưng sao con cũng có thể quên chứ? Sao không gọi Xuân Đàn, Xuân Miên cho nấu xong trà gừng cho con, ngã bệnh cũng không biết, con có biết con thế này làm nương thật lo lắng hay không?"
Tần phu nhân một mặt yêu thương vuốt ve gương mặt Đường Ninh .
Câu nói nàng rơi xuống nước của bà lại lập tức làm Đường Ninh giật nảy mình, nàng ngồi bật dậy, "Con...con..."
Cuối cùng vẫn là mấp máy môi chấp nhận sự thật, "Nương làm sao người biết con..."
Nàng còn chưa hỏi xong, Tần phu nhân liền đã từ trong tay áo móc ra một cái khuyên tai đá thạch lựu nho nhỏ, đưa tới trong tay Đường Ninh, "Nương có phải còn chưa có khen con làm rất tốt hay không, có thể đem sự tình rơi xuống nước giấu kín không kẽ hở, không làm hỏng thanh danh của mình?"
Nghe nói, Đường Ninh khẽ lắc đầu.
"Vậy nương hiện tại liền nói cho con biết, Ninh Ninh con làm rất tốt, mặc dù không cẩn thận rơi xuống nước, lại không để bất kỳ người nào biết, không làm hỏng thanh danh của mình, còn để Hạ Lan tiểu công gia giúp con che giấu."
Nghe đến đó, kinh ngạc trong mắt Đường Ninh nặng hơn.
"Thế nào? Còn tưởng rằng có thể giấu diếm nương được sao?"
Nói đến đây, thấy rõ đáy mắt Đường Ninh sợ hãi cùng lo lắng, Tần phu nhân đau lòng một chút liền đem nàng ôm vào trong ngực của mình, "Là nương làm không tốt, mới để Ninh Ninh của nương trải qua thiên tân vạn khổ, sau khi thật vất vả về đến nhà, lại trôi qua giống như là khách nhân bất cứ lúc nào cũng sẽ đi, đều là lỗi của nương."
Nghe được câu này, hốc mắt Đường Ninh nháy mắt liền đỏ lên, đồng thời thân thể run nhè nhẹ.
Cũng không phải nàng muốn diễn, mà là cỗ thân thể này vừa nghe đến như vậy, liền lập tức làm ra phản ứng như vậy.
Vừa cảm thụ phản ứng vủa Đường Ninh, đau lòng trong mắt Tần phu nhân càng nhiều thêm, đồng thời cũng đem Đường Ninh ôm chặt hơn.
"Không sao, không sao, nương về sau nhất định sẽ chú ý tâm tình Ninh Ninh nhiều hơn , quan tâm chiếu cố nhiều hơn Ninh Ninh có được không?"
"Ừm..."
Đường Ninh mang theo tiếng khóc nức nở lên tiếng.
Hai người cứ như vậy ôm không biết bao lâu, thanh âm Tần phu nhân mới rốt cục lần nữa vang lên.
"Nếu là ta không đoán sai, Hạ Lan Nhược bên kia hẳn là mấy ngày nữa chờ thϊếp canh được Kiến vương phủ bên kia trả lại, hắn liền sẽ sai người đến cầu hôn. Con tuy nói từ nhỏ không ở bên cạnh ta lớn lên, nhưng ta cũng muốn con về sau có thể trôi qua vui vẻ, trôi qua hài lòng, không cần vì hờn dỗi mà tuỳ tiện lấy phu quân, lời lúc nãy nói với con, cũng là sợ con về sau trôi qua không tốt, thế nên mới bức ép Hạ Lan Nhược, hi vọng con sẽ không trách ta..."
"Con sẽ không..."
"Cũng không sao, sau khi con trở về, nương luôn luôn làm không quá tốt. Cho nên hôn sự liền quản nhiều hơn một ít. Cuộc sống là của chính mình, người khác nói liền kệ bọn họ nói. Nếu là không muốn gả, cũng không sao. Mặc kệ con làm quyết định gì, nương đều nguyện ý đứng ở phe con."
"Nương, ta gả, ta nguyện ý gả, Hạ Lan Nhược hắn kỳ thật cũng không có gì không tốt."
Đường Ninh nhẹ giọng nói như vậy.
"Con nguyện ý gả, đến lúc đó ta liền ứng hắn cầu hôn."
"Ừm."
Hai mẫu tử lại nói rất lâu, Đường Ninh lúc này mới mỉm cười tựa ở đầu giường, nhìn Tần phu nhân cẩn thận từng li từng tí khép phòng cửa nàng.
Đối với chuyện này, Đường Ninh nhướng mày.
Quá muộn rồi!
Nếu sớm hơn...
Được rồi, bây giờ nói những lời này cũng không có ý nghĩa.
Ba ngày sau, Tần Đường Ninh phủ tướng quân cùng Hạ Lan Nhược phủ Quắc Quốc công lập thành việc hôn sự.
Toàn bộ kinh thành chấn kinh.
h-h //
h-h //
Hơn chữ