Dương Thần

chương 387: quang ám kết hợp!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vũ Văn Mục năm đó cũng là thiên tài, mới nhược quán (thời xưa gọi thanh niên khoảng tuổi là nhược quán) đã lên làm Vân Mộng thái sư, quang mang vạn trượng. Bình thường hay đến Huyền Thiên quán chúng ta đọc sách, ngay cả đám Hắc Thiên, Phá Hư thần cũng có chút kiêng kỵ đối với hắn. Thế nhưng ta đã từng trêu chọc hắn rồi đấy, mang sách của hắn giấu đi, hắn cũng không tức giận.

Cát Tường Thiên vừa nói hai tay chập lại, bày ra dáng vẻ Bồ Tát sợ hãi.

- Chuyện này ta biết.

Hồng Dịch vẫy vẫy tay, chỉ lên Pháp Huyết Thần Thảm.

- Cát Tường Thiên, cô nương ngồi xuống đây đi, chúng ta cùng trò chuyện.

- Được đấy.

Cát Tường Thiên không hề sợ Hồng Dịch chút nào, cả người lượn một vòng trên bầu trời tựa như cánh bướm sau đó đáp xuống Pháp Huyết thần thảm bên hồ nước trong ốc đảo.

Hồng Dịch cũng thu lại Thiên Mang Giác Thần Khải, ngồi trở lại thảm, trong khi phủi phủi tay liền mang Nguyên Khí Thần bị phong ấn trong Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới đặt ở trên đầu gối, sau đó nhìn Cát Tường Thiên.

Tôn thần linh Cát Tường Thiên này so với các thần linh khác hoàn toàn bất đồng. Toàn thân không phải là những quầng sáng mờ ảo mà là một hình thể vô cùng chân thực giống như xác thịt vậy, bên trong lớp da mịn màng có thể nhìn thấy được cả mạch máu, trông tựa như huyết ngọc trong mỡ dê vậy.

Hơn nữa nhịp hô hấp, hít ra thở vào, cùng tần số nhịp đập của trái tim không hề khác gì con người.

Từ điểm này có thể thấy được Cát Tường Thiên cùng các thần linh như Minh Thần, Phá Hư thần, Hắc Thiên, Hàn Nguyệt hoàn toàn khác biệt.

Thần linh vốn không cần hô hấp, nhịp tim đập, sự hít thở của Cát Tường Thiên là do dùng thần lực mà tiến hành mô phỏng theo cơ thể con người, đúc thành pháp thể. Từ điểm này có thể thấy được, trí tuệ của Cát Tường Thiên đã tương đối thông minh, lực lượng cũng cực kỳ cường đại.

Dù sao thì trên thảo nguyên, bách tính cầu khẩn sự cát tường, an khang chiếm đại đa số. Còn số người cầu khẩn phá hoại, chiến tranh, võ dũng, giảo trá thì tương đối ít hơn.

- Trước đây ta cũng từng nghe qua danh tiếng của Vũ Văn thái sư. Vân Mông đế quốc càn quét thảo nguyên, hai mươi năm trước đột phá Thanh Sát khẩu, binh lửa chiến tranh lan đến tận chân Ngọc kinh thành, tất cả đều là công lao của người này.

Hồng Dịch nghe Cát Tường Thiên đánh giá Vũ Văn thái sư, hai mắt khép hờ, bàn tay vuốt ve Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới.

Bên trong đại kết giới, thần lực của Nguyên Khí Thần không ngừng biến ảo thành các loại hình thể, thế nhưng không cách nào đột phá được.

- Nguyên Khí Thần quả thực rất cường đại, chỉ một bằng vào thần lực của một chút phân thân này thôi đã khiến ta phải sử dụng hai nghìn khối thần niệm để phong ấn, tính ra cũng mất đến hai thành lực lượng.

Vuốt ve Quang Minh Mạn Đồ La một chút, sau đó Hồng Dịch tiện tay vung lên, mang khối kết ấn này tung về phía Cát Tường Thiên.

Cát Tường Thiên toe toét cười ha ha, hai tay bắt lấy, ôm vào lòng tựa như ôm một chú cá, vui tươi hớn hở hẳn lên.

Lúc phong ấn cỗ thần lực kia của Nguyên Khí Thần, Hồng Dịch lúc đầu sử dụng một thành lực lượng, kết quả lại bị Nguyên Khí Thần đánh nổ tung. Cuối cùng phải bỏ ra một thành lực lượng nữa mới có thể phong ấn một cách chắc chắn cỗ thần lực này vào trong đó.

Đương nhiên đây cũng là do lúc trước khi cướp đoạt Thiên Mang Giác Thần Khải, lực lượng linh hồn của Hồng Dịch bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, hiện giờ còn rất rất xa mới khôi phục lại như cũ. Nếu không, chỉ cần bằng vào một thành lực lượng cũng đủ phong ấn rồi.

- Cỗ thần lực này của Nguyên Khí Thần vừa rồi sớm đã bị ta làm cho suy yếu, ta cũng chẳng muốn lãng phí lực lượng để phong ấn, cô nương tự phong ấn đi.

Hồng Dịch nói xong, vừa định thu Quang Minh Mạn Đồ La lại thì.

- Á, đừng làm vậy.

Cát Tường Thiên vội vàng xua tay.

- Ta mô phỏng Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới. Chúng ta kết hợp ánh sáng bóng tối lại, đủ có thể triệt tiêu toàn bộ ý thức của Nguyên Khí Thần, biến nó trở thành một cỗ thần lực, tín ngưỡng cuồng nhiệt tinh thuần. Như vậy ta mới có thể nuốt vào được. Hiện giờ khắp cả thiên hạ, người biết được Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới cũng chỉ có một mình Hồng Dịch ngươi, ta không tìm ngươi thì biết tìm ai bây giờ?

- Cô nương cũng biết Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới sao?

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên.

- Đương nhiên là biết rồi. Ta tham ngộ huyền diệu, hiện giờ thần lực của ta dần dần có xu hướng chuyển hóa thành linh hồn thần niệm của con người rồi.

Cát Tường Thiên nói.

- Thế nhưng quá trình này rất lâu, ta còn phải trải qua hơn mấy trăm năm nữa, thậm chí là hơn một nghìn năm nữa mới có thể thật sự biến thành người. Ta là người phụ trách trông nom Huyền Thiên Quán đấy, năm đó Ám Hoàng đạo nhân bồi dục ta, chính là để ta bảo quản Huyền Thiên Ám Hắc Lục, tuy nhiên khi đó ta còn rất yếu, Ám Hoàng đạo nhân phải đích thân trợ giúp ta ngưng luyện thành ý thức. Về sau Ám Hoàng đạo nhân cùng chiến thần Thương đánh một trận, tuy rằng đánh bại chiến thần Thương thế nhưng linh hồn cũng bị thương tổn không cách nào hồi phục được, sau cũng không biết biến mất đi đâu để tu dưỡng, có lẽ là thi giải chuyển thế rồi cũng nên.

Vừa nói, từ bàn tay của Cát Tường thiên lóe ra từng đợt sóng ánh sáng đen nhánh, chậm rãi ngưng kết thành một đóa Mạn Đa La Hoa màu đen.

Sau đó đóa Mạn Đà La Hoa hình thình một tòa tế đàn thủy tinh màu đen nhanh.

Đây chính là Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới.

Tế đàn thủy tinh đen này ngay khi vừa ngưng tụ thành hình liền mãnh liệt bao phủ lên Quang Minh Mạn Đồ La của Hồng Dịch.

Ầm ầm!

Vừa bao phủ xuống, ánh sáng và bóng tối kết hợp, trong nháy mắt sinh ra một phản ứng mãnh liệt không thể tưởng tượng nổi, tựa như thả vôi sống vào trong nước, bắt đầu sôi ùng ục một cách dữ dội.

Hồng Dịch biến sắc, khẽ nhăn mày lại. Bởi lẽ hắn cảm thấy được hai nghìn khối thần niệm của mình trong nháy mắt có xu thế nhanh chóng sụp đổ, toàn bộ thần niệm bản thân dường như đang cấp tốc co rút về một điểm duy nhất.

Hai vòng tròn Quang Minh Mạn Đồ La và Hắc Ám Mạn Đồ La ngay khi dung hòa trộn lẫn vào nhau, trong nháy mắt liền thu nhỏ lại, biến hóa thành một vật thể vô cùng nhỏ bé, tựa như cả đại thiên thế giới này không có thứ tồn tại nào nhỏ hơn được nữa.

Bất chợt, trong lúc đó, Hồng Dịch bỗng có cảm giác, tại thời khắc này, đại thiên thế giới cũng thế, vũ trụ cũng thế, có lẽ giống như vừa tồn tại, lại vừa không tồn tại bên trong một điểm nhỏ kia.

Cùng lúc ấy, cũng tại thời khắc này, Hồng Dịch liền cảm thấy bản thân như quay trở về thời điểm một khắc ngay trước khi đại thiên thế giới bị hủy diệt, cả vũ trụ giống như bị thu lại còn một điểm nhỏ duy nhất.

Ở tận cùng của con đường sự sống chính là sự hủy diệt.

Rầm!!

Quang Minh Mạn Đồ La cùng Hắc Ấm Mạn Đồ La vào thời điểm cùng lúc phong ấn, liền co rút về bên trong, sụp đổ, mắt thường khó có thể nhìn thấy được. Ngay cả Hồng Dịch cũng không còn cảm nhận được hai nghìn khối thần niệm của bản thân nữa.

- Không ổn, Quang Ám kết hợp không ngờ lại lợi hại đến vậy sao?

Hồng Dịch thầm kêu một tiếng nguy hiểm trong lòng, thế nhưng chỉ một khắc sau đó, thần niệm của bản thân từ một điểm nhỏ kia tuôn ra, so với trước đây còn cường đại hơn nhiều. Mỗi một khối đều tựa như những vì sao rực rỡ từ sâu trong vũ trụ bay ra.

Hai nghìn khối thần niệm, mỗi khối đều có kích thước lớn hơn lúc trước đến một vòng, hơn nữa lại cực kỳ ngưng luyện, hào quang chớp lóe, lửa điện dữ dội bạo liệt, âm thanh vang vọng tận trời cao.

Nhất là Hồng Dịch còn cảm thấy những khối thần niệm kia giống như vừa được gột tẩy qua, có một loại cảm giác trọng sinh hoàn toàn mới mẻ, loại cảm giác này theo cách nói của phật môn được gọi là niết bàn.

Hai nghìn khối thần niệm của Hồng Dịch, trải qua sự hủy diệt của đại thiên thế giới, sau khi trọng sinh lại càng trở nên kiên cố, toàn bộ đều mới mẻ, quả thực khiến người khác không thể tưởng tượng được.

Hai nghìn khối thần niệm trải qua lần thay đổi này, cường tráng hơn rất nhiều, quả thực so sánh với thần niệm của Huyền Thiên quán chủ thì không chênh lệch là mấy.

Hồng Dịch nhớ lại thần niệm của Huyền Thiên quán chủ trong lần gặp gỡ trên Quan Tinh lầu tại Thúy Viên.

Huyền Thiên quán chủ là cao thủ năm lần lôi kiếp.

Còn hiện tại hai nghìn khối thần niệm này của Hồng Dịch, khi sắp xếp thành Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới, cùng với Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới liên thủ, vào lúc dung hòa, sau khi vào thế giới niết bàn, lúc phun ra đều là những thần niệm mới tinh, khiến cho hai nghìn khối thần niệm bốn lần lôi kiếp của Hồng Dịch trở nên cường tráng không kém gì thần niệm năm lần lôi kiếp.

- Tuyệt thật. Thảo nào Huyền Thiên quán từ lâu đã muốn có được Quá Khứ Kinh của Đại Thiện Tự. Quang ám kết hợp, thu nhỏ lại, bùng nổ, sau khi phun ra không ngờ lại có thể gột rửa thần niệm, làm thần niệm trở nên kiên cố hơn.

Hồng Dịch thu lai hai nghìn khối thần niệm trở lại, liền cảm nhận thấy thần niệm của bản thân trở nên cường tráng hơn rất nhiều.

Hiện giờ linh hồn của Hồng Dịch tổng cộng có một vạn sáu nghìn sáu trăm bảy mươi hai khối thần niệm. Trong đó sáu nghìn sáu trăm bảy mươi hai khối thần niệm là diễn sinh mà thành, chỉ dừng lại ở cảnh giới quỷ tiên, vẫn còn mang âm khí lạnh lẽo, chưa trải qua sự gột tẩy của lôi kiếp.

Hơn bảy nghìn khối thần niệm còn lại là những thần niệm bốn lần lôi kiếp chính tông.

Còn hai nghìn khối thần niệm vừa rồi, sau khi trọng sinh niết bàn, lực lượng đã cường đại gần như tiếp cận với năm lần lôi kiếp.

Trong một linh hồn, ba vùng thần niệm phân chia một cách rõ ràng.

- Ha ha.

Vào lúc ánh sáng và bóng tối giao hòa rồi phát nổ, mặc cho thần lực của bản thân bị nổ tan thành bột phấn, Cát Tường Thiên vẫn vui sướng reo hò, nhìn một hạt ngọc lớn từ sâu bên trong trung tâm vụ nổ bắn ra.

Hạt ngọc này lớn bằng nắm tay, có màu sắc hỗn độn, bên trong lại có một hình cầu xanh thẳm liên tục lưu chuyển, bên trên còn có rất nhiều người ngựa, núi sông, trông chẳng khác nào một đô thị thu nhỏ của đại thiên thế giới hiện lên trong đó, biến ảo liên tục.

- Đây chính là thần lực tinh thuần của Nguyên Khí Thần, nuốt cỗ thần lực này vào, ta có thể có được lực lượng không bị lưu thất một trăm năm.

Cát Tường Thiên réo lên đầy vui sướng.

Sau đó nàng liền mang hạt ngọc kia cho vào miệng nuốt xuống. Da thịt toàn thân nhất thời run lên giống như gợn nước, sau đó khôi phục lại như thường, cơ thể càng trở thêm chân thực rõ ràng hơn một chút.

- Vừa rồi cô nương thi triển ra Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới cũng không phải là thần lực của tự bản thân. Không dùng thần lực lại có thể diễn luyện ra Hắc Ám Thai Tàng Đại Kết Giới, rốt cuộc là làm thế nào vậy?

Hồng Dịch nhìn Cát Tường Thiên, không nhịn được mà hỏi.

- Đó là thần niệm tinh thuần của một ít kẻ tu đạo mà ta bắt được trong suốt nghìn năm qua. Dù sao ta giữ lại cũng vô dụng, vậy coi như tặng cho ngươi đấy. Hai nghìn khối thần niệm của ngươi hiện giờ chẳng phải đã có lực lượng năm lần lôi kiếp rồi sao? Thế nhưng nếu muốn thực sự có được năng lực năm lần lôi kiếp thì ngươi cần phải vượt qua lôi kiếp mới có được.

Cát Tường Thiên cười hắc hắc, lộ ra vẻ tich nghịch của một tiểu cô nương.

- Ngươi phải cẩn thận với Thiên Xà vương Tinh Mục. Nàng biết ngươi tu luyện thành Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới, nhất định sẽ tìm trăm phương nghìn kế để thần giao với ngươi. Chỉ cần ngươi thần giao song tu với nàng ta, là nàng có thể vận dụng Hắc Ám Đại Kết Giới cùng Quang Minh Đại Kết Giới của ngươi, từ trong đó mà diễn sinh tạo thành một màn như vừa rồi, khiến cho thần niệm của ngươi cùng nàng hoàn toàn dung hợp, giúp nàng ta dung hợp một cách triệt để lực lượng của quá khứ, hơn nữa có thể bất tử bất diệt, ngày rộng tháng dài, khi đó kể cả là Mộng Thần Cơ cũng phải kiêng nể nàng ta vài ba phần.

- Song tu thần giao?

Hồng Dịch nghe được lời này, trong lòng hơi khẽ động.

- Quang Minh Đại Kết Giới cùng Hắc Ám Đại Kết Giới va chạm, đúng thật là có thể sinh ra lực lượng không thể tưởng tượng được. Cảm ơn lời nhắc nhở của cô nương.

- Không dám, không dám.

Cát Tường Thiên lắc lắc bàn tay nhỏ.

- Vừa rồi ta còn phải cảm ơn ngươi mới đúng. Nếu không phải có Quang Minh Đại Kết Giới của ngươi va chạm với Hắc Ám Đại Kết Giới của ta thì cũng không luyện hóa được tia thần lực kia của Nguyên Khí Thần một cách đơn giản như vậy.

Thần lực của Nguyên Khí Thần khổng lồ vô cùng, so với lực lượng của Mộng Thần Cơ còn mạnh hơn gấp bội. Tuy nhiên hắn cũng không phải là đối thủ của Mộng Thần Cơ. Điều này cũng giống như một con heo mập, cho dù trọng lượng cơ thể lớn gấp mấy lần con người, nhưng cuối cùng vẫn bị con người làm thịt.

- Cô nương muốn hợp tác với ta sao?

Hồng Dịch nhìn Cát Tường Thiên, mỉm cười nói.

- Ừm, không sai. Ta đúng là muốn cùng ngươi hợp tác. Ta thật ra là muốn có được một viên Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi, là hạt nhân do thần lực của Nguyên Khí Thần ngưng luyện mà thành. Một khi ăn được nó, ta có thể mang thần linh lực chuyển hóa thành thân thể linh hồn của con người, tự bản thân có thể tu luyện đạo thuật, không cần dựa vào tín ngưỡng của kẻ khác.

Cát Tường Thiên nói.

- Nguyên Khí Đại Thần có lực lượng khổng lồ, thế nhưng hạt nhân chân chính của hắn là chín viên Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi, có uy lực vô cùng tận. Mộng Thần Cơ cũng đang muốn đoạt được chín viên xá lợi này, lực lượng của một viên xá lợi đều cường đại hơn rất nhiều so với chín vòng ánh sáng Chân Không Đại Thủ Ấn của ngươi đấy nhé.

- Là đối tượng hợp tác, trước tiên ta sẽ trả cho ngươi một phần thù lao. Đây là kinh văn và khẩu quyết của Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới.

Trong lúc nói, Cát Tường Thiên đưa tay vào trong y phục của mình, lấy ra một chiếc nhẫn thủy tinh đen nho nhỏ. Sau đó nàng lau qua chiếc nhẫn này một chút, lập tức từ bên trong nhẫn truyền ra một cỗ lực lượng cường đại, thậm chí ngay cả Hồng Dịch cũng không nhìn được mà toàn thân khẽ chao đảo, trong linh hồn tràn ngập một cỗ áp lực cường đại.

Thiện Ngân Sa lùi về phía sau ba trượng, hai mắt nhìn chăm chú về thứ vừa toát ra từ chiếc nhất.

Từ trong chiếc nhẫn tuôn ra là một khối hình cầu đen sẫm, tròn tròn, có chu vi ước chừng một mẫu. Sau khi thoát khỏi chiếc nhẫn liền bay lên giữa không trung, che mất toàn bộ ánh trăng phía trên.

Khối hình cầu đen sẫm có chu vi một mẫu kia chính là một khối thần niệm.

Từ trên khối cầu đó truyền ra từng đợt sóng dao động có lực lượng gần như bằng một phần mười lực lượng của Hồng Dịch.

Một khối thần niệm tản ra lực lượng bằng một phần mười lực lượng của cao thủ bốn lần lôi kiếp, phải biết khối thần niệm này cường đại đến thế nào đây?

- Đây là một khối chủ thần niệm của Ám Hoàng đạo nhân năm đó, tám kiếp thần niệm.

Cát Tường Thiên đong đưa đầu nói.

- Bên trong khối thần niệm này ghi lại kinh văn diễn biến Hắc Ám Mạn Đồ La Trận của Huyền Thiên Hắc Ám Lục, cùng với hình thể của thái cổ Huyền Thiên Đạo Tôn. Ngươi xem qua cảnh tượng bên trong khối thần niệm này xong cũng không khác gì được đọc qua Huyền Thiên Ám Hắc Lục đấy.

Nói xong, từ trên khối thần niệm kia hiện ra vô số kinh văn thâm ảo, ở trung tâm của kinh văn là hóa thân của Huyền Thiên Hắc Ám Lục, Huyền Thiên Đạo Tôn.

Thế nhưng Hồng Dịch không vội quan sát, mà chỉ nói.

- Thù lao của cô nương dường như là hơi quá thì phải.

- Không quá lớn. Ta muốn xem xem, sau khi ngươi luyện thành Hắc Ám Mạn Đồ La, kết hợp với Quang Minh Mạng Đồ La thì sẽ như thế nào. Từ trước đến giờ chưa từng có một ai cùng một lúc tu luyện thành hai loại đạo thuật này. Huống hồ ta còn nghe nói rằng, năm đó Bạch Viên vương chỉ dạy ngươi một bộ Ngưu Ma Đại Lực Quyền, vậy mà hiện giờ ngươi liền giúp hắn đoạt lấy chức vị chưởng môn Chân Cương môn. Đầu tư lên ngươi lớn một chút, sau này chắc hắn thu được báo đáp lớn, đây là một khoản lời không nhỏ chút nào, cũng là sinh ý cả đấy. Coi như là ta cấp ít vốn liếng lên người ngươi vậy.

Cát Tường Thiên xoa xoa hai tay, cái miệng nhỏ nhắn nhe ra cười cười.

Truyện Chữ Hay