Chap : phá án
Chu Lâm lần này đến lần khác đều có thể biện minh cho mình nhưng lần này hắn ta không thể tiếp tục biện minh cho mình nữa.
- đúng thì đã sao ? Nó là em gái tôi nhưng nó vẫn là con riêng không có máu mủ, cưỡng bức nó thì đã sao, tôi nhận tội này cùng lắm chỉ ở tù vài năm.
Giang Nhật thật sự muốn mang tên này đem ra xử bắn ngay tức khắc, lời nào hắn cũng có thể nói thật sự khiến người ta muốn đập mà thôi.
- Chu Lâm anh quên rằng vết thương trên tay anh đã bán đứng anh à ? Lớp biểu bì dính trên ngón tay của Quách Tiến Quân vô cùng khớp với ADN của anh. Sau khi Quách Tiến Quân biết được anh đã cưỡng bức con gái ông ta, ông ta liền tìm anh tính sổ nhưng với sự biện minh của anh ông ta ngay lập tức đuối lý cho nên mới bỏ qua, ai ngờ rằng đêm hôm đó con gái ông ta vì chịu ám ảnh tâm ly khi bị cưỡng bức mà nhảy lầu tự sát. Ông ta liền giả vờ không có chuyện gì xảy ra liền bỏ qua cho anh, nhưng hai hôm sau ông ta định mua thuốc hại chết anh, anh biết được nên đã phản đòn ép ông ta ăn bát canh có thuốc mà ông ta nấu, nhưng ông ta không ăn. Trong lúc giằng co để thoát thì ông ta đã gào vào tay anh, nhưng với sức gần của ông ta làm sao có thể thoát được sức khỏe mới của ông cho nên cuối cùng ông ta vẫn phải chết. Không những vậy chúng tôi còn xét nghiệm được tóc dính trên người nạn nhân là do anh để lại.
Trần Thiên Duệ dừng lại một chút uống ngụm nước định lên tiếng nói tiếp thì lại bị Giang Nhật cướp lời chặn họng.
- sau khi giết người anh không cam tâm để ông ta chết thoải mái như vậy liền mang ông ta đi chặt từng khúc, bỏ vào bồn tắm còn thêm gia vị như là nấu canh. Bởi vì anh hận ông ta đã dùng canh định hại anh cho nên anh đã làm như vậy, tôi nói có đúng không ?
Chu Lâm đến giờ muốn chối cũng không thể chối, hắn ta có trách thì trách bản thân quá sơ ý đã để lại thứ chứng cứ quan trọng như vậy.
~
tháng sau
- Khải, mẹ gọi nói em hôm nay sẽ về, em muốn đi đón mẹ.
Đường Muội từ sau khi bị ám sát thì đã bị Đoan Mộc Khải giữ lại trong nhà không cho đi làm, giấy phép xin thôi việc cũng được gửi đến cục cảnh sát. Ngày ngày bên cạnh của cô đều có vệ sĩ đi cùng nhưng tất cả đều là nữ, bởi vì Đoan Mộc Khải từng nói với cô “ xung quanh em quá nhiều oanh oanh yến yến cho nên anh không yên tâm, em vẫn nên ở nhà dưỡng thai, còn nữa vệ sĩ anh tuyển về đều là nữ, em đừng mong có cơ hội tiếp xúc với người khác phái ”
Thế là cuộc sống cô cứ thế tẻ nhạt xung quanh đều là phụ nữ, ngoại trừ anh ra thì cũng chỉ có thể gặp mặt được Đình Phong và Đàm Gia Lạc. Cũng may cô không mê trai nếu không sẽ không ngăn được chân mình mà đi tìm mất, tới lúc đó cô có lẽ thảm hơn bây giờ nhiều.
- hôm nay anh không có việc, để anh đi cùng em.
Đường Muội chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Đoan Mộc Khải, là cô nghe nhầm sao ? Mới nãy cô còn nghe anh nói với Dạ Lam còn một cuộc họp khẩn, sao giờ lại nói không có việc gì được.
- anh từ khi nào đã học nói dối rồi ? Có phải nghĩ em dễ bị lừa nên cứ thế mà lừa hoài hay không ?
Đường Muội đưa mặt tránh đi bàn của Đoan Mộc Khải trên không trung, cô biết cô rất dễ lừa nhưng anh cũng không cần như vậy mà lừa cô chứ. Anh vốn dĩ có việc quan trọng hơn việc cùng cô đi đón người mà sao lại vứt bỏ công việc của mình mà vì cô như thế.
Đoan Mộc Khải đến giờ dường như đã biết được nguyên nhân câu nói của Đường Muội, ánh mắt lạnh lẽo sắt bén lướt sang trên người Dạ Lam đang đứng ngoài cửa khiến cho Dạ Lam không rét mà run, quả thật là họa luôn từ miệng mà ra.
- công việc tuy quan trọng nhưng em quan trọng hơn tất cả, bà xã em có thể không biết vị trí của mình trong tim anh nhưng em không thể không biết trái tim của anh là bị ai cướp đi.
Đoan Mộc Khải một lần nữa đưa tay chạm lên mặt của Đường Muội kéo gương mặt cô mặt đối mặt với anh, đặt môi hôn nhẹ lên môi cô rồi nhanh chóng buông ra bởi vì anh không nhanh chóng buông ra thì sợ rằng mình sẽ bị sức hút và mùi vị ngọt ngào của cô làm cho bị kích thích, dục vọng cũng sẽ tăng nhanh đến lúc đó cho dù anh khống chế giỏi hơn nữa cũng không thắng nổi dục vọng của đàn ông trong mình.
- anh từ khi nào lại nói chuyện như rót mật vào tai thế này ? Em còn nhớ lúc trước em vẫn là em gái của anh anh chưa từng một lần dịu dàng với em, đặc biệt là bộ mặt lạnh ngày ngày đều giương ra mà nhìn em.
Đoan Mộc Khải sắc mặt bắt đầu không được tốt khi nghe Đường Muội nhắc đến chuyện cũ, lúc trước là anh sai là anh đã đặt sai trái tim cho người không nên nhưng mà anh cũng đã quay đầu giờ nhắc lại anh cảm thấy mình cứ như bị trách tội.
- Dạ Lam chuẩn bị xe, chúng ta đi.
Cứ thế mà Đoan Mộc Khải đã không đáp lại lời nói vu vơ kia của Đường Muội, trực tiếp giả vờ mang chuyện bỏ ngoài tai rồi kéo cô ra xe.
~
- phu nhân mọi ngóc ngách trong sân bay đều đã được kẻ khác an bày sát thủ, chúng ta chỉ có vài người e rằng…phu nhân hay là chúng ta…
Đệ Thập Tỷ hôm nay vừa xuống máy bay đã có người bày bố thiên la địa võng chào đón bà trở về.
Đệ Thập Tỷ không vì vậy mà rối rắm, bà là người lăn lộn trong giang hồ hơn mấy mươi năm qua không phải chỉ có hư danh, nếu đã bày tiệc đón gió tẩy trần cho bà thì bà đây cũng muốn cũng họ đọ sức một chút.
- cậu đi gọi cho thiếu gia tới ngay, còn ba cậu cùng tôi nghênh địch, tôi muốn họ hôm nay có mạng đi mà không có mạng về.
Hết chap