Chap : cơ hội
Cục trưởng Mã liếc mắt nhìn Trần Thiên Duệ qua cặp kính, ném tập văn kiện về phía anh ta mắng:
- cậu xem mình đã làm ra chuyện tốt đẹp gì, bị người ta tố cáo lên thị ủy.
Giọng tức giận vang vọng khắp cả tòa nhà, đồng nghiệp đi ngang nghe thấy không cảm thấy kỳ lạ, nếu ngày nào đó cánh sát trưởng không bị mắng mới gọi là lạ. Ai mà không biết tính tình của cục trưởng Mã rất thích làm màu, thích thị uy nên ông ta cách vài hôm lại tìm cớ mà mắng Trần Thiên Duệ mặc cho anh ta là người làm việc rất nghiêm túc cũng như rất có trách nhiệm.
Trần Thiên Duệ nhặt tập văn kiện trên đất, liếc nhìn một chút, giọng không phục:
- người này trách thái độ phục vụ của cảnh cục chúng ta, dùng bạo lực.
- trời, thằng nhãi đó nhìn qua chẳng phải kẻ tốt lành gì.
Cục trưởng Mã nhấp ngụm trà, đặt tách trà xuống bàn, chỉ chỉ Trần Thiên Duệ.
- chú ý cách dùng từ, nói chuyện cẩn thận một chút.
Xế chiều hai tuần trước có một người phụ nữ nhảy từ sân thượng tiểu khu của mình tự tử, tử vong tại chỗ. Chồng của nạn nhân được mời đến lấy lời khai, do Trần Thiên Duệ phụ trách.
Trần Thiên Duệ ngồi chồm hổm, xếp gọn lại văn kiện rồi đặt lên bàn Cục trưởng Mã.
- trên người nạn nhân có nhiều vết bầm khác nhau, độ đậm nhạt không đồng đều. Hàng xóm của nạn nhân cũng cho biết gần nửa năm nay cô ta thường bị bạo hành. Người vừa chết, thi thể còn chưa kịp lạnh, người đàn ông gọi là chồng này đã quay sang công ty bảo hiểm đòi tiền bồi thường, đúng là đồ cặn bã.
Anh ta dừng lại một chút rồi lại tiếp tục nói:
- trong quá trình thẩm vấn có đôi lúc giọng cháu hơi lớn nhưng không hề đụng đến hắn, không tin Cục trưởng có thể coi lại camera.
Hơn nữa bản chất anh ta hào hiệp, biết cách cân bằng giữa kỷ luật công việc và tranh thủ đòi lại công bằng cho người khác.
Cục trưởng Mã không quan tâm anh ta mà cầm lấy hai quả táo đỏ cho vào tách trà.
- vụ án này đã có kết luận chính thức, nạn nhân thực sự đã tự sát.
Trần Thiên Duệ ngồi xuống chiếc ghế xoay, đạp lên chân ghế, xoay mấy vòng:
- vụ án còn nhiều nghi vấn tôi sẽ không tùy tiện kết án như vậy khi chưa tìm ra hung thủ.
- tôi là sếp hay cậu là sếp ? Tôi nói vụ án này là do tự sát sao cậu cứ khăng khăng là không phải ?
Cục trưởng Mã trước nay đều rất không thích Trần Thiên Duệ nên luôn tìm cách làm khó anh ta. Anh ta cũng biết mình bị làm khó nhưng không hề tỏ thái độ với cục trưởng Mã mà dùng hành động của mình để chứng minh lời anh ta nói mới là đáp án đúng.
- cho tôi một tuần, tôi nhất định sẽ ra hung thủ. Nếu như không thể tìm ra tôi nhất định sẽ tự xin từ chức.
" Trần Thiên Duệ anh có cần chơi lớn như vậy không ? Sao lại vì việc không cần thiết này mà tự bỏ tiền đồ của mình chứ ? " Đây chính là lời nói trong lòng của Đường Muội. Hôm nay Đường Muội cũng bị cục trưởng Mã gọi lên gặp ông ta nên cô sáng sớm đã đến trình diện ai ngờ vẫn là đến trễ hơn Trần Thiên Duệ nên cô đành ở bên ngoài chờ. Nhưng lại vô tình nghe được mọi cuộc đối thoại của cả hai vị sếp trong phòng, cứ như là nước gặp lửa.
- được, cậu đã nói như vậy thì tôi sẽ cho cậu ngày nữa, nếu cậu không tìm ra được hung thủ thì đừng trách Mã Từ này vô tình với cậu.
Trần Thiên Duệ không nói gì liền quay người rời đi. Còn nghĩ rằng Đường Muội đứng bên ngoài sẽ bị Trần Thiên Duệ bắt gặp được ai ngờ khi anh ta ra ngoài đến cả bóng dáng của Đường Muội cũng không nhìn thấy.
Nhưng anh ta đi chưa được bao lâu thì Đường Muội lại xuất hiện trước cửa phòng cục trưởng Mã.
“Cốc cốc ”
- đã đến từ sớm sao lại không vào ?
Giọng nói của cục trưởng Mã cứ như đã biết việc Đường Muội đứng bên ngoài nghe lén, Đường Muội cũng bị lời nói này của ông làm cho giật mình đứng đơ người một hồi rồi mới đẩy cửa bước vào.
- cục trưởng Mã, ngài gọi tôi đến có việc gì không ạ ?
Cục trưởng Mã cầm ly nước uống một ngụm rồi mới lên tiếng.
- cô chính là Đường Muội ? Từ đi học qua ngành y rồi ?
Chuyện này mà cục trưởng Mã cũng biết được ư ? Việc cô từng được đi học ngành y chỉ có duy nhất Đệ Thập Tỷ biết mà thôi, đến ngay cả Đoan Mộc Khải cũng không hề biết vậy mà người ngoài như cục trưởng Mã lại biết rõ như vậy.
Đường Muội đứng ngây người suy nghĩ, cô nhớ trong hồ sơ mà Đệ Thập Tỷ sắp xếp không hề ghi cô đã học ngành y, chỉ ghi qua là cô từng học đàn mà thôi làm sao như vậy được.
- đừng ngạc nhiên, việc cô học từng qua ngành y là do phu nhân Đoan Mộc nói với tôi, bà ấy muốn tôi để cô được học nhiều hơn nên tôi mới điều cô vào phòng điều tra như vậy cô có thể học hỏi qua việc khám nghiệm thi thể cũng như cách phá án. Nguyên nhân chính đó là để cô theo Trần Thiên Duệ vì cậu ta là một vị sếp giỏi, lại rất thong minh nếu trong lúc phá án cô đi cùng cậu ta thì sẽ học được rất nhiều.
Là cô nghe nhầm hay là cục trưởng Mã này nói nhầm ? Chẳng phải ông ta lúc nãy còn mắng Trần Thiên Duệ sao lại còn tìm cớ để anh ta tự miệng nói ra từ chức.
Mã Từ là con người công tư phân minh nếu không ông ta làm sao có thể ngồi lên vị trí cục trưởng cục cảnh sát này, đúng là ông ta luôn tìm cớ thị uy, cũng như tìm cớ trách móc Trần Thiên Duệ nhưng công ra công, tư ra tư rõ ràng. Trần Thiên Duệ giỏi ông ta chưa từng phủ nhận nên khi ở phía sau người khác ông ta đều khen anh ta, cũng như là âm thầm giúp anh ta tìm thêm người tài để cộng tác.
Hết chap