Chap : giết một cảnh cáo mười ()
- thật ra tôi đến đây là để làm rõ một việc với Đoan Mẫn tiểu thư.
Nghe Đoan Mộc Khải nhắc đến Đoan Mẫn thì Đường Muội trong lòng có dự cảm không tốt trong lòng.
- Dạ Lam mở máy chiếu lên, tôi muốn để mọi người xem một đoạn clip.
Người tên Dạ Lam này chính là thuộc hạ nói nhiều đi bên cạnh Đoan Mộc Khải và cũng là cánh tay phải đắc lực bên cạnh giúp anh, có thể nói là người anh em đi theo anh lâu nhất và trung thành nhất.
Máy chiếu nhanh chóng được mở lên, hiện lên màn hình là đoạn clip Đoan Mẫn hất cà phê nóng vào người Đường Muội.
Mọi người vừa xem xong thì đã hiểu vì sao Đoan Mộc Khải lại xuất hiện tại đây vào hôm nay. Trên đoạn clip hiện rất rõ ngày tháng phát sinh việc này là chiều hôm qua lúc h lúc mọi người đều đi làm việc chỉ có Đường Muội là không thấy ở văn phòng.
- Đoan Mẫn tiểu thư cô quên mất khắp nơi của cục cảnh sát này đều có camera hay sao mà lại có thể hành động như vậy, lại còn dám uy hiếp ?
Đoan Mẫn lúc này chỉ có lo lắng, cô ta trước nay ở phòng điều tra luôn hống hách không xem ai ra gì bởi vì cô ta nghĩ bản thân lớn hơn người khác còn là người có kinh nghiệm nhất nên luôn lười biếng mà chi biết sai người này người nọ. Vì hôm qua cô ta bị Đường Muội mắng như vậy nên rất là không cam tâm, lại thị uy nên mới làm ra hành động như vậy.
- tôi tuy không phải là cấp trên trực thuộc của cô nên không thể đình chức cô nhưng đoạn clip này tôi đã gửi cho sếp Mã, ngài ấy cũng đã ra lệnh đình chỉ cô trong vòng năm, mong cô mau chóng thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi đây.
Đoan Mộc Khải công khai trị tội Đoan Mẫn như vậy chính là răng đe cho tất cả mọi người biết Đường Muội là người mà họ không thể động đến được.
“ bốp bốp ” tiếng vỗ tay từ phía sau vang lên khiến mọi người tập trung nhìn xem là nhân vật nào.
- Đoan Mộc Khải cậu quả thật là không ít ác đấy. Không những không cho Đoan Mẫn làm việc ở phòng điều tra năm mà còn ra lệnh cho tất cả bộ phận khác không được nhận cô ta. Lâu ngày không gặp không ngờ cậu lại vì một người phụ nữ mà không ngại dùng quan hệ khống chế tất cả mọi người.
Người đàn ông này không ai khác mà chính là sếp Trần của Đường Muội, Trần Thiên Duệ. Sếp Mã lúc nãy nhắc đến chính là cấp trên của Trần Thiên Duệ, Đoan Mộc Khải biết Trần Thiên Duệ là anh trai của Trần Tuệ Nhiên nhất định sẽ vì việc anh bỏ rơi em gái anh ta mà tìm lý do để không trị tội Đoan Mẫn nên anh chỉ có thể nghĩ đến việc nhờ người cấp cao hơn và cũng sẽ tránh được tình trạng chạm mặt trực tiếp.
- việc cũng đã xong, chúng ta về !
Đoan Mộc Khải lướt qua người Trần Thiên Duệ thì bị anh ta giữ lại nói.
- cậu không sợ tôi biết cậu và Đường Muội có quan hệ sẽ không công bằng với cô ta sao ?
Nếu anh sợ cô bị Trần Thiên Duệ vì việc của anh mà khiến cô đối xử bất công thì anh đã không đích thân đến đây. Tuy Trần Thiên Duệ rất yêu thương em gái của mình nhưng anh ta trước công tư phân minh đối với cấp dưới cho nên tuyệt đối không thể vì thù riêng mà báo.
~
Sau khi từ cục cảnh sát trở về, Đường Muội liền không nói lời nào, luôn tìm cách tránh né Đoan Mộc Khải. Còn có thể vì việc gì được, chính là việc tốt hôm nay anh đã làm khiến cho cô bị đồng nghiệp xa lánh không dám nói chuyện sao.
- Tiểu Muội hôm nay sao thế ?
Đệ Thập Tỷ nhìn thấy Đường Muội từ khi tử sở về đây đều không vui nên bà cũng không nói gì, trong suốt bữa ăn cô cũng cô không ăn được nhiều, đến cả Đoan Mộc Khải con trai bà hôm nay đặc biệt về sớm mua rất nhiều đồ mới cho Đường Muội mà một món cô cũng không thèm nhìn đến , đến cả trong lúc ăn con trai bà gắp thức ăn cho cô cô cũng không ăn mà bỏ ra ngoài. Nhìn cũng biết được Đường Muội đang giận Đoan Mộc Khải.
- con không sao, chỉ là có chút không khó chịu. Mẹ không cần lo lắng !
- con là vì A.Khải nên không vui ? Có phải A.Khải lại làm gì khiến con không vui không ?
Đường Muội mỉm cười không nói gì, chỉ lắc đầu. Cô không biết nội tâm cô lúc này như thế nào nữa, trong lòng rất muốn tha thứ cho Đoan Mộc Khải nhưng đến khi nhìn thấy anh thì cô lại muốn trốn tránh không quan tâm anh.
- đừng nghĩ nhiều nữa, ngủ sớm đi ! Phụ nữ mang thai nên vui vẻ đừng để bản thân suốt ngày không vui, nếu không vui thì tìm mẹ tâm sự như vậy sẽ tốt hơn, nếu không con có thể tìm Mễ Vi, con bé nhất định sẽ có lời khuyên mà con cần.
Nói rồi Đệ Thập Tỷ đóng cửa ra ngoài, nhưng đi được một lúc bà lại quay trở lại.
- hôm nay A.Khải có việc ra ngoài đến khuya mới về, con không cần đợi.
~
- thiếu tướng…
- tôi đã dặn cậu thế nào ? Ở những nơi thế này đừng gọi tôi như vậy, cậu muốn lộ thân phận sao ?
Dạ Lam nghe liền hiểu, nhưng cậu ta không hiểu nổi hôm nay thiếu tá của cậu ta vì nguyên nhân gì mà ban đêm không để người khác ngủ còn gọi cậu ta ra quán bar. Còn tưởng là vì việc quan trọng gì ai ngờ đâu lại khi cậu ta ra đến nơi thì đã thấy Đoan Mộc Khải uống rượu say khướt, còn nằm trên bàn.
Bao năm qua đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy Đoan Mộc Khải say đến mất lý trí còn mất cả thể diện, dáng vẻ chỉnh tề ngày thường vốn có.
- thiếu gia ngài như vậy là bị làm sao ? Sao lại uống nhiều như vậy ? Tôi chưa từng nghĩ có ngày nhìn thấy ngài trong bộ dạng này đấy. Ngài tỉnh táo lại đi !
Nghe tiếng lảm nhảm bên tai Đoan Mộc Khải liền cảm thấy khó chịu quát lớn.
- cậu im lặng đi, tôi gọi cậu đến là để uống với tôi không phải để cậu đến lầm bầm.
Một người đàn ông bình thường phong độ bao nhiêu thì đến khi đụng phải rượu cũng biến thành bộ dáng thế này. Nhưng nguyên nhân người đàn ông uống rượu chỉ có hai thứ chính tiền tài và tình cảm, ngoài ra chẳng có lý do nào khác hay hơn.
Hết chap