Đường Mật Hôn Nhân (Quyển 2)

chương 37: ngày đầu đi làm bị ức hiếp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chap : ngày đầu đi làm bị ức hiếp

Nếu anh ta đã muốn làm khó cô thì cô cũng hết cách, ai bảo anh ta là cấp trên, là người có quyền làm chi.

- vậy tôi xin phép ra ngoài !

Đường Muội nhanh chóng rời khỏi phòng sau đó liền đến kho tài liệu tham khảo các tài liệu có quan đến mấy vụ án của mấy năm gần đây. Cô muốn mình nhanh chóng làm quen với môi trường ở đây để có thể không bị người khác chơi xỏ, càng khiến vị sếp kia nhìn cô với cặp mắt khác.

- em ở đây sao ? Chị còn nghĩ em mệt quá nên ra ngoài mua đồ ăn rồi chứ.

Đây là ý gì ? Ý này chẳng phải nói cô lười trốn việc sao ? Đám người này quả thật không ai tốt, ai nói người mới đến là phải chịu bị mấy người bắt nạt chứ.

- chị cũng thật biết nói đùa, em không phải cùng dạng người với chị, chị đừng nghĩ ai cũng giống chị, miệng là nói ý tốt nhưng thật ra tâm địa lại khác.

Đường Muội cô đã biết lai lịch của từng trong phòng điều tra này từ lâu, không phải lại là Đoan Mộc Khải sợ cô lương thiện quá sẽ bị người khác lừa lúc nào không hay nên đã sai người điều tra tất cả đám người này rồi tổng hợp lại đua cô học thuộc cả đêm hay sao. Đúng là có lòng tin người thì cũng phải có lòng phòng người, quả thật câu nói này không sai !

- em nói vậy là có ý gì ?

- Đoan Mẫn tuổi là người phụ nữ bề ngoài láng bóng, nói chuyện nhân từ này nọ nhưng thật ra lại là người thích chơi xấu người khác để có lợi cho mình, em nói vậy chắc là không sai đâu nhỉ ?

Đoan Mẫn bị Đường Muội nói trúng tim đen mà giận quá hóa giận trên tay đang cầm ly nước liền tạt thẳng vào người cô.

- Đoan Mẫn chị điên sao ?

Đường Muội còn nghĩ ly nước trên tay cô ta là nước lạnh ai ngờ khi hất lên người cô lại là nước nóng, còn là cà phê nóng. Đúng thật là nên đắc tội tiểu nhân chưa bao giờ tốt lành.

- cô tốt nhất đừng nói chuyện hôm nay nếu không thì nghĩ đến hậu quả đi.

Đoan Mẫn bỏ đi, còn Đường Muội thì sau khi bị tạt nước nóng lên người khiến cô đau đớn đến muốn ngất đi, cả tay và phần cổ trở xuống đều bị nước nóng làm bỏng.

Đoan Mẫn này rõ rang là tự tìm đường chết mà đi mới dám làm như vậy với Đường Muội, nếu Đường Muội không sao thì thôi đi nhưng nếu Đường Muội mà gặp chuyện gì thì cô ta nhất định cũng theo đó mà gặp chuyện.

~ Tuyết Sơn Viện

Hôm nay ngày đầu tiên đi làm đã gặp chuyện như vậy Đường Muội cũng không muốn làm lớn nên đã nghĩ sẽ che giấu để chuyện này lắng xuống. Dù gì thì vết thương của cô cũng chỉ đỏ lên sẽ không sao, nếu làm lớn chuyện này Đệ Thập Tỷ sẽ không để yên như vậy cho Đoan Mẫn.

- con dâu về rồi đấy à ? Mau vào nhà đi, mẹ hôm nay đích thân xuống bếp làm vài món đồ bổ tẩm bổ cho con.

- để con đi thay quần áo rồi sẽ xuống ạ.

Đệ Thập Tỷ mỉm cười gật đồng, bà biết hôm nay ngày đầu tiên Đường Muội đi làm nhất định không quen nên mới làm vài món giúp cô tẩm bổ, tiện thể tẩm bổ luôn cho cháu của bà như vậy cho dù tâm tình của Đường Muội có mệt mỏi cũng sẽ có thể cải thiện.

Người xưa nói phụ nữ mang thai tâm tình lúc nào cũng phải luôn vui vẻ như vậy đứa trẻ sinh ra mới khỏe mạnh, đứa trẻ khỏe mạnh thì người mẹ cũng sẽ bình an còn nếu để người mẹ lúc mang thai mà luôn lo âu, buồn bả thì khi sinh đứa trẻ ra sẽ không khỏe mạnh, còn mắc bệnh, còn về người mẹ thì rất dễ bị trầm cảm trong thời gian dài.

Đường Muội sau khi thay quần áo xong liền trở xuống nhà cùng Đệ Thập Tỷ dùng bữa, hôm nay trên bàn ăn chỉ có cô và bà cùng dùng bữa vì Đoan Mộc Khải bận họp nên sẽ không về cùng cô dùng bữa.

- hôm nay ngày đầu đi làm thế nào, có bị ai ức hiếp không ? Nếu mà có con nhất định phải nói ra đừng để bản thân bị ủy khúc nghe rõ chưa ?

- ai mà dám ức hiếp con chứ ? Mẹ nói xem con có người mẹ yêu thương con như vậy họ làm sao lại dám bắt nạt con được.

Đệ Thập Tỷ mỉm cười gật đầu không nói gì, bà làm sao có thể tin lời đứa con dâu này được.

“ Con là một đứa giỏi chịu đựng người ta ức hiếp con, con nhất định sẽ giấu ta, ta làm sao có thể tin con, giống như việc con đang mang thai cũng không nói với ta. ”

- con ăn miếng cá đi, bồi bổ lại để có sức mới làm việc được.

Đệ Thập Tỷ đương nhiên biết rõ người mang thai không thể ăn cá vì khi nghe mùi cá sẽ bị nôn nghén, nhưng bà lại muốn làm vậy là bởi vì bà muốn đích thân Đường Muội thừa nhận việc cô mang thai với bà. Như vậy bà mới có thể quang minh chính đại lấy lý do này bảo vệ cô.

Đường Muội vừa nghe mùi cá thì đã tháo chạy vào nhà vệ sinh mà nôn bữa.

- con không sao chứ ? Có phải là con đã mang thai hay không, nếu không sao lại thấy cá thì lại nôn nghén đến mặt xanh môi tái như vậy.

Đúng là bác sĩ nói không sai, người mang thai thật sự rất khó giấu, việc mà cô muốn giấu bao lâu nay cuối cùng lại bị bại lộ như vậy.

Hết chap

cứ đủ like sẽ bão chap

Truyện Chữ Hay