Kiều Linh Nhi chỉ tay vào hai người trước mặt tức giận nói: " Đôi cẩu nam nữ các người không biết xấu hổ công khai tình cảm của mình, không những thế còn giám mạnh miệng trỉ trích người phụ nữ này sao? thật quá quắt nếu tôi không dạy dỗ các người thì tên tôi sẽ viết ngược ", Nói xong cô không ngừng vung nắm đấm về phía người đàn ông kia, chân cũng không ngừng đạp vào chỗ hiểm của anh ta khiến anh ta đau đớn van xin. Cô tình nhân kia sau khi biết cô gái trước mặt là bà chủ của bar này, cô ta lo sợ tìm cách thoát thân không hơi sức đâu đi lo cho tên đàn ông đang bị đánh đến bầm dập kia, nhưng trong lúc đang có ý rời đi thì bị một đám người trong quán chăn lại, cô ta trừng mắt nói: " Tránh ra, các người làm cái quái gì vậy hả? tránh ra cho tôi đi ". Tiếng hét của cô ta khiến Kiều Linh Nhi chú ý tới cô ta Kiều Lịn Nhi mặt lạnh nói: " Muốn đi sao? đâu dễ dàng như vậy, giữ cô ta lại cho tôi, lát nữa tôi sẽ xử lí cô ta sau " đám người kia gật đầu nhận lệnh của cô giữ chặt ả ta lại, nhìn thấy sắc mặt lạnh băng của Kiều Linh Nhi ả ta rùng mình, cũng không dám chống đối lại chỉ biết đứng yên chờ chết. Mọi người xung quanh nhìn Kiều Linh Nhi đánh tên đàn ông kia thê thảm nằm trên mặt đất nhưng không ai dám ngăn cản cô. Người vợ đau xót nhìn chồng mình nằm trên đất hơi thở khó nhọc, cô ta nhanh chóng chạy tới quỳ dưới chân Kiều Linh Nhi khóc lóc van Xin: " Tôi xin cô, cô dừng tay lại đi nếu không anh ấy sẽ chết thật đấy, đây đều là do lỗi của tôi mà ra vì tôi không làm tốt bổn phận của mình nên mới khiến anh ấy chán ghét đi tìm người phụ nữ khác, tất cả là lỗi của tôi không liên quan gì tới anh ấy " người vợ khóc lóc quỳ trên mặt đất cố gắng van xin cho người chồng kia. Cô ta làm vậy càng khiến cho Kiều Linh Nhi thêm tức giận Kiều Linh Nhi đẩy cô ta ra chỉ mặt tên đàn ông xấu xa kia nói: " Cô câm miệng lại cho tôi, vì một tên đần ông không ra gì phản bội mình, lừa gạt mình vậy mà vẫn còn khóc lóc van xin tôi tha chết cho anh ta cô thật hồ đồ mà, anh ta không đáng để cô phải khổ sở hạ mình như vậy mau đứng lên cho tôi ". Cô căm phẫn nhìn người đần ông đang nhếch nhác nằm trên đất cô quả thật rất muốn đạp một cái nữa để anh ta cả đời này không thể ra ngoài trăng hoa được nữa, nhưng chân chưa kịp nhấc lên đã bị ai đó lôi lại phía sau. Kiều Linh Nhi phải ứng nhanh nhạy hất bàn tay đang nắm lấy cổ tay mình ra xoay người lại tính dạy dỗ người giám cả gan ngăn cản cô, Nhưng khi cô quay lại nhìn thì lại bất ngờ khi thấy người vừa nãy ngăn cản mình là Dương Gia Vĩ cô thoáng chút bất ngờ nhưng ngay sau đó lại trở về bộ mặt ban đầu trừng mắt nhìn anh, lạnh lùng nói: " Ai cho anh ngăn cản tôi, chuyện tôi muốn làm không đến lượt anh xen vào, anh không có tư cách và quyền lợi đó, tốt nhất tránh xa tôi ra một chút đường làm tôi nổi nóng với anh ". Dương Gia Vĩ biết cô đang tức giận anh không muốn nói lời dư thừa với cô trực tiếp kéo cô đi nhưng cô lại nhanh chóng né tránh anh đụng vào, Dương Gia Vĩ cũng không hề chịu thua anh nhanh chóng bắt được hai bả vai của cô xoay người cô lại đối mặt với anh, Dương Gia Vĩ nghiêm mặt quát lớn với cô:
" Em làm loạn cái gì vậy hả, bình tĩnh lại cho anh, chuyện ở công ty anh hai em còn chưa được giải quyết ổn thỏa em lại muốn gây thêm rắc rối sao? rốt cuộc em có biết suy nghĩ không vậy hả? có biết thân phận mình là ai không hả? ". Thấy Dương Gia Vĩ tức giận quát lớn với mình như vậy Kiều Linh Nhi cũng bình tĩnh hơn một chút cô nhanh chóng hiểu ý trong lời nói của anh im lặng nhìn anh không nói gì,mọi người xung quay cũng im thin thít nhìn bộ mặt tức giận của anh thật muốn dọa người mà. Đám thuộc hạ của Kiều Linh Nhi cùng đám người Nam Kỳ, Triệu Mai, Tuấn Phong và Lâm Hải cũng kinh ngạc khi thấy Dương Gia Vĩ giám quát lớn với chị đại mặt lạnh của họ như vậy, họ không khỏi lo lắng cho anh sẽ bị chị đại đánh tới ba mẹ không nhận ra, Triệu Mai run sợ nhìn hai người họ trừng mắt với nhau, nếu sớm biết Dương Gia Vĩ kích động như vậy cô đã không lôi kéo anh vào chuyện này. Dương Gia Vĩ đảo mặt nhìn xung quanh phòng sau đó lại nhìn Kiều Linh Nhi nhướng mày ám hiệu cho cô, Kiều Linh Nhi cũng đảo mắt quanh phòng bắt gặp có một tên đang cầm máy ảnh len lút chụp ảnh cô. Kiều Linh Nhi lúc này hoàn toàn hiểu Dương Gia Vĩ làm vậy là có ý gì, cô đẩy anh ra thoát khỏi vòng tay của anh, xoay người lạnh lùng nói với đám người Nam Kỳ, mà lúc này cô cũng thấy Tuấn Phong và Lâm Hải cũng đã tới:
" không được để bất kì tin tức hay hình ảnh nào của tôi vừa rồi bị tung lên mạng xã hội xử lí thế nào tự các anh hiểu rõ ". Theo cô đã lâu hơn nữa cũng là người được huấn luyện kỹ lưỡng chỉ cần nhìn biểu hiện và ánh mắt của cô vừa rồi không cần cô nói tiếp họ cũng biết mình cần phải làm gì, đám người họ cúi đầu đáp: " Rõ " sau đó nhanh chóng làm nhiệm vụ. Kiều Linh Nhi xoay người nhìn người phụ nữ đang dịu dàng đỡ người đàn ông kia dậy cô không khỏi cảm thấy người phụ nữ này quả thật là người rộng lòng vị tha và độ lượng cũng giống như mẹ cô vậy biết rõ người đàn ông mình yêu thương phản bội mình nhưng vẫn âm thầm chịu đựng tất cả, không những vậy vẫn còn có thể quan tâm chăm lo lắng đến như vậy, cô cố nén cảm xúc của mình nhìn họ nói: " Hai người mau đi đi, đừng để tôi gặp lại hai người một lần nữa ". Người phụ nữ cúi đầu đỡ chồng mình dậy mấy tên đần ông đi theo anh ta nãy giờ vẫn đứng yên bất động lúc này mới đứng dậy giúp cô ta đỡ một tay. Kiều Linh Nhi nhìn Triệu Mai liếc mắt một cái Triệu Mai rất hiểu quy tắc làm việc của cô nhanh chóng đưa một xấp tiền cho người phụ nữ kia: " Đây là tiền bồi thường " người phụ nữ kia khó hiểu nhìn Triệu Mai rồi lại quay qua nhìn Kiều Linh Nhi, nhưng cô lại chỉ nhàn nhạt đáp: " Đây là quy tắc làm việc của tôi mau cầm lấy và ra khỏi đây mau " nhìn sắc mặt không chút biểu cảm cùnh với giọng nói hàn băng của cô, người phụ nữ kia không nói câu nào nhanh tay cầm lấy xấp tiền sau đó cũng nhanh chóng rời đi. Kiều Linh Nhi nhìn sang ả tình nhân kia ánh mắt hình viên đạn nhìn chằm chằm cô ta khiến, cô ta lạnh run người, Kiều Linh Nhi nhìn mấy tên thuộc hạ của mình lạnh lùng nói: " Lôi cô ta ra ngoài, xử lí theo quy định ", đám người đang giữ ả ta gật đầu đáp: " Rõ " sau đó nhanh chóng kéo ả ta ra ngoài, ả ta hiểu ý trong lời nói của cô, hoảng sợ hét lên: " Xin chị tha cho tôi, là ông ta tìm đến tôi, tôi không hề quyến rũ ông ta cũng không có ý phá hoại hạnh phúc gia đình họ xin chị tha cho tôi ". Kiều Linh Nhi khẽ nhíu mày nhìn cô ta sau đó lên tiếng: " Khoan đã " ả ta tưởng rằng cô sẽ tha cho mình vội thở phào nhẹ nhõm không ngờ cô lại đi lại chỗ mình, Kiều Linh Nhi nắm lấy cằm ả ta nói: " Tạm thời nhốt cô ta lại sau đó điều ra thật kĩ về cô ta cho tôi một lời nói dối kèm theo một nhát dao trên mắt, Kiều Linh Nhi vừa nói vừa dùng hàng động đưa ngón tay lên xẹt qua mặt cô ám chỉ như chiếc dao cứa qua, khiến toàn thân ả ta cứng đờ hít thở không thông. Nói xong cô lướt qua người ả ta đi thẳng xuống lầu , Dương Gia Vĩ không can dự vào chuyện của cô, anh chỉ đứng đó nhìn cô thấy cô rời đi anh cũng nói trợ lý về trước còn mình thì đuổi theo cô, biết tâm trạng cô không được tốt nên anh không thể bỏ mặc cô được. Anh nhanh chóng đuổi theo cô xuống lầu , lúc thấy cô sắp ra cửa anh định đuổi theo nhưng lại bị Triệu Mai kéo lại thấy vừa rồi anh nổi nóng quát chị đại như vậy nhưng chị không những không tức giận đánh anh như cô nghĩ mà lại nghe lời anh bình tĩnh xử lí mọi việc, nghĩ vậy cô cảm thấy anh là người đầu tiên có khả năng chế ngự được tâm tình của chị đại nên cô cả gan mở lời nhờ vả anh: " Tâm trạng chị đại không được tốt, anh có thể an ủi chị ấy một chút không? ", Dương Gia Vĩ nóng lòng đuổi theo Kiều Linh Nhi vội nói với Triệu Mai: " Tôi biết rồi, cô không cần quá lo lắng " nói xong anh xoay người chạy ra khỏi cửa nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của cô, nhìn một hồi anh bắt gặp bóng dáng cô đang ngồi trên chiếc xe hơi của cô chưa rời đi anh thở phào nhẹ nhõm, bước tới bên chiếc xe của cô lên xe ngồi vào ghế phụ, cô không nói gì chỉ im lặng ngồi trên ghế lái, cũng không nhìn anh lấy một cái mắt vẫn hướng về phía trước sau đó đạp ga dời đi,chiếc xe lao nhanh trên đường quốc lộ, cô đạp ga hết tốc độ chiếc xe chạy vùn vụt hình ảnh bên đường không ngừng thay đổi, điều này cũng cho thấy tâm trạng cô đang rất tệ, Dương Gia Vĩ hiểu điều này anh ngồi bên yên lặng không nói gì, đôi lúc lại liếc nhìn cô. Lúc đầu anh lo tốc độ đi xe của cô sẽ sảy ra chuyện nhưng lại thấy trình độ đi xe điêu luyện của cô, né tránh tất cả xe trên đường lao thẳng một mạnh về phía trước, anh cũng yên tâm đôi chút mặc kê cô đi đâu anh cũng yên lặng bên cô.