Tại thư phòng
Kiều Nhất Hùng và Dương Gia Vĩ ngồi đối diện nhau trên bàn trà, Dương Gia Vĩ:
" Cậu gọi tôi lên đây để nói chuyện gì vậy? nếu như tôi đoán nhầm thì có phải là chuyện gần đây công ty của cậu bị rò rỉ thông tin phải không? "
Kiều Nhất Hùng: "Cậu nắm bắt thông tin cũng nhanh thật đấy, đúng vậy gần đây một số thông tin quan trong của công ty mình bị tiết lộ ra bên ngoài khiến cho các dự án đầu tư đầu bị các công ty khác cướp mất ảnh hưởng không nhỏ tới doanh thu của công ty hơn nữa còn liên lụy đến tập đoàn Kiều Anh của ba mình "
Dương Gia Vĩ: " Có phải cậu cũng đã nghi ngờ người tiết lộ thông tin là ai rồi phải không? "
Kiều Nhất Hùng: " Mình cũng đã cho người điều tra nhưng vẫn chưa có kết quả là ai đã làm, nhưng theo mình nghĩ thì đó chắc chắn là một trong những cổ đông của công ty, vì chỉ có họ mới nắm bắt được những thông tin cơ mật của công ty "
Dương Gia Vĩ: " Theo như mình thấy thì chắc hẳn có người đang đứng sau chỉ đạo mọi chuyện, vì các cổ đông của cậu trước nay luôn trung thành, làm việc rất tốt chưa từng xảy ra chuyện như vậy hơn nữa họ không có dại gì mà làm vậy cả, nếu làm vậy không phải sẽ mất đi chức vụ và bát cơm vàng mà họ đang có sao, vậy nên trong chuyện này ắt hẳn có uẩn khúc cậu hãy mau chóng tìm ra người này như vậy sẽ dễ dàng tìm ra người đứng đằng sau dật giây là ai "
Kiều Nhất Hùng: " Cậu nói rất có lý, nhưng mình vẫn chưa nghĩ ra kẻ thù của mình là ai, người đó nhằm vào những dự án quan trọng nhất của mình để ra tay dành lấy, có vẻ như muốn hạ bệ mình, nhưng người đó là ai thì mình không thể đoán ra được "
Dương Gia Vĩ: " Người đó sẽ sớm xuất đầu lộ diện thôi, sắp tới nhất định họ sẽ ra tay mạnh bạo hơn cậu phải hết sức cẩn thận và phải mau chóng tìm ra gian tế trong hội đồng quảng trị là ai, càng sớm càng tốt "
Kiều Nhất Hùng: " Mình biết rồi cảm ơn cậu ". Hai người cùng bàn bạc kế sách đối phó với tình hình trước mắt và phương án tiếp theo để đối phó với người đang đứng trong bóng tối kia.Sau mấy ngày nghỉ ở nhà Kiều Linh Nhi đã quay lại công ty làm việc, đáng lý ra cô định đi làm sớm hơn nhưng vì lại bị thương ở tay nên phải ở nhà đến hôm nay mới tới công ty được. Vừa thấy cô mọi người trong văn phòng đều chạy lại hỏi thăm mỗi người một câu:
" Trưởng phòng, cô khỏe chưa? tôi nghe nói cô bị ốm có nặng lắm không? "
" Cô đã khỏe hẳn chưa mà lại đi làm rồi? "
" Tay cô bị sao vậy? không phải tổng giám đốc nói cô chỉ bị ốm thôi sao, sao lại bị thương nữa vậy? "
" bala.....bala......bala......"
Kiều Linh Nhi bị hỏi dồn dập như vậy không biết trả lời thế nào, cô bực bội hét lên: " im lặng, mấy người làm cái gì vậy hả? không thấy tôi vẫn bình thường đứng ở đây sao? có cần phải làm quá lên như vậy không? thật là ồn ào quá đi ". Mọi người im lặng không nói được câu gì chỉ biết lặng thinh nhìn cô, Kiều Linh Nhi nhìn mọi người một lượt bằng ánh mắt lạnh tanh rồi nói: " Mọi người không cần lo cho tôi, mau về chỗ làm tốt công việc của mình đi ". Mọi người mau chóng trở lại chỗ ngồi của mình nghiêm chỉnh làm việc, cả căn phòng im ắng như tờ, mọi ngườ quả thật rất sợ cái tính cách thất thường của cô và mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng vô cảm của cô thì ai cũng có một nỗi sợ hãi riêng của mình, sau khi cô đi vào phòng riêng làm việc họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhân viên A: " Sao cô ấy lại nổi nóng chứ? chúng ta chỉ là quan tâm cô ấy thôi, có cần nổi nóng vậy không? "
Nhân viên B: " Sao lúc nào cô ấy cũng giữ cái bản mặt lạnh lùng đó chứ? thật khiến người ta khó chịu mà "
An An: " Mọi người trật tự đi, nếu để cô ấy nghe được thì không hay đâu "
Mọi người phàn nàn một hồi rồi cũng yên lặng làm việc. Kiều Linh Nhi cũng biết ngoài kia họ đang bàn tán về cô nhưng cô không quá quan tâm tới họ, vẫn tập trung làm việc.
Tới giờ ăn trưa, cô cùng các nhân viên trong phòng xuống nhà ăn công ty dùng bữa, mặc dù họ vẫn còn ấm ức chuyện hồi sáng nhưng trước mặt cô vẫn cố tỏ ra vui vê như không có chuyện gì cả, mọi người vừa ăn vừa cười nói vui vẻ chỉ có cô là không nói câu nào chỉ yên lặng dùng bữa, biết cô ít nói nên mọi người cũng không để ý đến cô, vì lỡ nói sai cái gì làm cô nổi giận thì thảm rồi vậy nên họ quyết định không nói chuyện với cô luôn. Trong lúc từ nhà ăn trở về phòng làm việc cô chạm mặt Dương Gia Vĩ trước cửa thang máy, anh cũng vừa ra ngoài ăn về đúng lúc gặp cô ở cửa thanh máy vậy là hai người cùng đi chung luôn, vào trong Dương Gia Vĩ chủ động bắt chuyện với cô trước: " Tay cô sao rồi, đã đỡ hơn chưa? nếu vết thương chưa lành thì tôi có thể cho cô nghỉ thêm vài ngày ". Kiều Linh Nhi: " Tôi không sao, dù gì đi nữa tôi cũng là người học võ vết thương nhỏ này so với những vết thương do luyện võ thì không là gì cả, vậy nên anh không cần lo cho tôi đâu "
Cô vừa nói xong thì cửa thang máy cũng vừa mở ra cô nhanh chóng bước ra ngoài còn Dương Gia Vì thì đứng yên tại chỗ mà không nói gì được, vì phòng làm việc của anh ở tầng cao nhất nên anh phải ở lại trong thang máy tiếp tục lên trên. Về tới phòng anh ngồi ngay vào bàn làm việc gần đây có rất nhiều việc cần xử lý nên anh rất bận bịu, đang chuyên tâm làm việc thì tiếng chuông điện thoại vang lên, Dương Gia Vĩ Nhìn qua màn hình rồi bắt máy:
" Alo". Kiều Nhất Hùng bên kia nhanh chóng lên tiếng: " Gia Vĩ đúng như cậu dự đoán họ đã bắt đầu hành động rồi, cậu hãy xem thông tin sáng nay đi ", Dương Gia Vĩ: " Được, cậu hãy làm như kế hoạch đã đặt ra nếu gặp khó khăn gì thì cứ nói với mình, mình sẽ giúp cậu ", Kiều Nhất Hùng: " Được ". Nói xong anh ta liền ngắt máy, Dương Gia Vĩ mở máy tính lên xem tin tức sang nay, bài viết lên trang nhất là thông tin nói " tập đoàn Kiều Anh đầu tư bất hợp pháp một số dự án và còn bị nghi ngờ là làm ăn phi pháp,bala.....bala.... kéo xuống xem qua một lượt anh thấy toàn là những tin tức gậy bất lợi cho công ty của Kiều Nhất Hùng và tập đoàn Kiều Anh, lượng người xem tin tức này không ngừng tăng lên, có lẽ tin tức này đã tới tai cảnh sát rồi vậy thì bên phía Kiều Nhất Hùng lúc này chắc cũng đang loạn hết cả lên.
Kiều Nhất Hùng ngồi trong phòng họp lúc này không khí hết sức căng thẳng các vị cổ đông đã đổ hết mồ hôi hội, Kiều Nhất Hùng bình thản ngồi trên vị trí tổng giám đốc quan sát mọi hành động và cử chỉ của từng người, bọn họ ai nấy đều run sợ họ chỉ ước anh nói một câu gì đó đi còn hơn cứ im lặng như vậu khiến không khí trong căn phòng này dường như càng ngày càng cạn kiết. Một vị cổ đông đứng tuổi không chịu đựng được mà lên tiếng: " Tổng giám đốc xin ngài hãy nói gì đó đi, chúng ta không thể cứ ngồi yên như vậy mãi được, không lẽ người triệu tập cuộc họp khẩn cấp chỉ để ngồi yên ở đây thôi sao? " giọng nói của ông ta có phần gấp gáp và lo lắng. Kiều Nhất Hùng nhìn ông ta rồi lại quét mắt qua các vị cổ đông ngồi ở đây ánh mắt sắc lạnh của anh đi qua người nào người đó liền cảm thấy lông tơ dựng hết cả lên toàn thân run rẩy. Nhìn một lượt sau đó Kiều Nhất Hùng cất giọng nói: " nếu để tôi phát hiện ra một trong số các vị ngồi đây là người bán đứng tôi thì tôi nhất định sẽ không tha cho người đó, tôi sẽ cho người đó biết phản bội Kiều Nhất Hùng này sẽ có kết cục thê thảm như thế nào ", giọng nói lãnh khốc của anh vang lên khiến mọi người phải run sợ, anh chú ý quan sát thật kĩ biểu hiện của từng người và anh cũng đã phát hiện ra điều khả nghi, mục đích của anh khi triệu tập cuộc họp này chỉ là muốn coi bộ dạng của bọn họ bây giờ như thế nào và chắc chắn rằng người làm cuyện xấu bao giờ cũng sẽ chột dạ và quả nhiên là như vậy. Trong lúc đang chăm chú quan sát và suy xét kĩ lưỡng thì có tiếng gõ của vang lên " cốc....cốc....cốc " Kiều Nhất Hùng: " Vào đi ", trợ lí của anh nhanh
chóng bước vào trên mặt không che dấu được sự lo lắng nói: " Thưa tổng giám đốc, có hai vị cảnh sát muốn gặp ngài hiện họ đang đợi ngài trong phòng khách "
Kiều Nhất Hùng nhìn mọi người nói: " Tan họp " sau đó mau chóng ra ngoài cùng trợ lí, các vị cổ đông như thoát khỏi kiếp nạn sinh tử họ thở phào nhẹ nhõm trong lòng không ngừng chửi rủa người đã tiếp tay cho người khác hãm hại công ty mình, đúng là tên cầm thú ăn cháo đá bát, trên mặt ai nấy đều tỏ ra căm phẫn, nghi ngờ lẫn nhau những ánh mắt chán ghét liếc xéo nhau. Sau khi ra bên ngoài Kiều Nhất Hùng nói nhỏ với trợ lí của mình, " mau tìm hiểu thông tìn gần đây của cổ đông trần cho tôi, tất cả mọi người trong gia đình ông ta và tìm hiểu xem gần đây ông ta thường gặp gỡ ai, nhớ là chuyện này tuyệt đối giữ bí mật, cậu hãy âm thầm làm việc ", trợ lí hiểu chuyện liền gật đầu đáp " Dạ "
t/g: sắp tới phần gay cấn rồi mọi người chú ý theo dõi nhé! ^•_•^