Cột sáng dần thu nhỏ rồi tan biến.
Kang Oh, trông giống hệt Jae Woo ngoài đời, hiện nên trong bộ quần áo tân thủ tồi tàn.
Anh đang đứng giữa một quảng trường đầy náo nức, xung quanh anh thì đông nghẹt người.
"Cần tuyển sát thương chính (DPS) và Healer cho team để cùng ra Nghĩa trang Alhaitz. Yêu cầu tối thiểu là phải ở cấp 100. Ưu tiên có kinh nghiệm. Vì chúng ta sẽ săn trong thời gian rất dài."
"Bán áo choàng Chỉ dành cho class linh mục, áo đã được ban phước bởi Alice. Hãy ra giá nhanh nào, nhưng mà thấp hơn giá thị trường thì nghỉ nhá."
"Tuyển thành viên cho hội 'Let's Run'. Tối thiểu là cấp 50. Chỉ dành cho những ai tích cực!"
Kang Oh nhìn xung quanh mình.
"Đây hẳn là Quảng trường Javen."
Trong nửa năm rèn luyện cơ thể, Jea Woo vẫn không ngừng nhồi nhét kiến thức liên quan tới Arth vào đầu.
Vì thế, có một lượng thông tin khổng lồ liên quan tới Arth trong đầu anh.
Nhờ vậy mà anh có thể xác định rõ mình đang ở đâu chỉ bằng cách nhìn qua mấy bức tượng đặt ở quảng trường.
"Nếu tìm võ đường gần nhất nếu đi từ đây thì chắc là võ đường của Rain nhỉ ."
Như đã lên kế hoạch từ trước, Kang Oh đi thẳng một mạch tới trung tâm huấn luyện.
Kể từ lúc anh thuộc lòng bản đồ của Altein, không có gì như đi lạc có thể cản anh.
"Thông tin nhân vật."
Trong khi đi đến võ đường Rain, anh tiện tay kiểm tra luôn chỉ số của mình.
[Lv1 Kang Oh]
Nghề: Thất nghiệp
Trạng thái:Trung lập
Danh hiệu: Beginner (tân binh)
Danh tiếng: 10
HP&MP: 110/100
Stamina: 100
[Chỉ số chính]
Thể chất: 11 (sức mạnh cơ thể)
Tinh thần: 11 (sức mạnh trí não)
Ma pháp: 10 (khả năng vận dụng ma thuật)
Tri giác: 11 (khả năng vận dụng kĩ năng)
Điểm còn lại: 0
[Chỉ số phụ]
Không có.
(Xuất hiện khi đáp ứng các điều kiện. Tăng hay giảm phụ thuộc vào hành động của người chơi.)
Bằng cách xem một chỉ số riêng, thông tin chi tiết về chỉ số và khả năng của chỉ số đó sẽ xuất hiện
Ví dụ, thể chất cho người chơi sức mạnh cơ bắp, nhanh nhẹn, phản xạ, v.v.
Kang Oh đã biết chi tiết về các chỉ số nên anh không cần xem nó nữa.
'Chỉ số thưởng cũng được phân bố khá tốt.'
Bình thường, chỉ số cơ bản của một người bắt đầu từ 10, nhưng các chỉ số của anh ta (thể chất, tinh thần và tri giác) đều cao hơn một điểm.
Đó là nhờ quá trình 'quét'.
Dreamgate khuyến khích người chơi quét dữ liệu thể chất và chuyển dữ liệu đó đến nhân vật của họ.
Đó là do họ đã chứng minh các nhân vật được quét sẽ làm giảm áp lực lên cơ thể nhiều hơn nhân vật bình thường.
Do đó, khởi đầu với một nhân vật đã qua quá trình 'quét' sẽ đem lại điểm thưởng.
Như thể khuyến khích người chơi qua câu nói 'Cứ làm theo ý tao đi' vậy
"Mặc dù không có nhiều người làm cái việc đó."
Đa số sẽ tùy chỉnh nhân vật thay vì áp dụng quét, đơn giản vì nhân vật của họ sẽ ngầu hoặc đẹp hơn .
Kang Oh không có lý gì mà bỏ qua việc quét cả, vì anh có sức khoẻ tốt, cơ thể đã qua đào tạo, và trên hết là điểm thưởng thêm'
'Đến nơi rồi.'
Kang Oh, người đã đến nơi, từ tốn mở cánh của võ đường Rain
Bỗng nhiên...!
"Huh?"
Khi anh mở cửa, anh cảm thấy có gì đó trên mặt mình.
Siêu trực giác, chắc chắn đó là siêu trực giác!
* * *
Kang Oh cúi đầu.
Bởi vì có một thanh kiếm tập bay vụt qua đầu anh.
"Oh?"
Ông già, kẻ đã tấn công anh thì cười toe toét.
'Chờ tí, lão khọm mắt xếch này là ai?'
Kang Oh nhíu mày.
"Thử né cái đi nhãi."
Ông lão vung kiếm.
Kang Oh lại thấy ớn lạnh một lần nữa.
Anh nhanh chóng rút một thanh kiếm ra khỏi kho đồ, chặn trước cái chỗ mà anh cảm thấy ớn lạnh. Ông lão ngay sau đó đã đánh thẳng vào chỗ mà anh đã chặn.
Siêu trực giác của anh, thứ đã cảm nhận được nguy hiểm, chắc chắn đã kích hoạt.
Cạchk.
Kiếm của họ chém vào nhau.
Kang Oh đã tận dụng phản lực để lui về sau.
'Mình có thể dùng siêu trực giác ngay cả trong game.'
Kang Oh cứ nghĩ rằng siêu trực giác của anh sẽ không xuất hiện
Đơn giản vì anh đang chơi game.
Ấy vậy mà siêu trực giác của anh đã xuất hiện.
Nếu không phải do lão già gàn dở trước mặt, anh chắc chắn sẽ nhảy tưng tưng như thằng dở vì vui sướng.
Vậy mà lão già trước mặt còn không để cho anh một giây hạnh phúc nào.
"Haha."
Ông già cười to trong khi tấn công Kang Oh. Mặt ông hí hửng như đứa trẻ vừa được nhận quà.
Cạchhkk.
Kang Oh chặn các đòn đánh liên tiếp nhờ kết hợp siêu trực giác và kinh nghiệm bản thân, anh cũng hiểu chuyện gì đang diễn ra rồi.
'Đây chắc chắn là sự kiện huấn luyện viên trưởng tự tay dạy người chơi.'
Thông thường, khi người chơi cừa đặt chân đến võ đường, họ sẽ được giao nghiệm vụ đánh bù nhìn từ huấn luyện viên. Sau khi đập bù nhìn đủ 100 cái, họ sẽ nhận chỉ số phụ : Kiên trì.
Tuy nhiên, khi ông trùm xuất hiện, sẽ một sự kiện đặc biệt sẽ kích hoạt ở các võ đường khác nhau.
'nếu là võ đường Rain, có lẽ nào...'
"Chết tiệt," Kang Oh chửi thề.
Sự kiện 'The Endurance (công kích vật lý)!'
Chủ võ quán, Rain, sẽ đập người chơi hết lần này đến lần khác, kết quả là chỉ số phụ, Bền bỉ!
'Mẹ nó, tại sao cơ chứ?"
Tại sao nó cứ phải là sự kiện Bền bỉ!?
Nó có thể là bất kì sự kiện nào khác, nhưng anh lại dính ngay cái đen nhất, Kang Oh không thể làm gì ngoài cau mày.
"Cứ đánh trong khi mình vẫn còn trong trạng thái tốt nhất."
Rain đến gần Kang Ho, nghiêng đầu như một tên xã hội đen.
'Mình phải phải phòng thủ ngay.'
Kang Oh tin tưởng vào siêu trực giác và chính Arth của mình.
Arth thực sự là một trò chơi tuyệt vời.
Mõi NPC đều có cuộc sống, tính cách, kí ức và gia đình riêng
Họ giống như một con người bình thường.
Nhưng NPC này khác hoàn toàn với NPC Warlord, vì trong Warlord, các NPC chỉ được lập trình để trả lời theo mẫu có sẵn, và luôn cho một đáp án như nhau!
Do vậy, ở trong Arth, không hề có chuyện NPC sẽ trả lời theo khuôn mẫu, mà chỉ có lựa chọn và vô số đáp án sẽ hiện ra từ lựa chọn đó.
Và phải tồn tại một cái kết mà người chơi không bị Rain đánh bại.
"Cậu vẫn đang kiềm chế, huh."
Kiếm của Rain vẫn không dừng lại.
Kang Oh hầu như không toàn tám né hoặc chặn đòn tấn công của Rain.
"Thế này thì sao?"
Càng đánh, thanh kiếm của Rain càng lúc càng nhanh hơn.
Kang Oh đã nhận thấy điều này, anh biết nếu cứ thế này anh toi chắc, vì sự chênh lệch cực lớn giữa kĩ năng hai người.
'Mình phải kết thúc chuyện này.'
Kang Oh đã quyết định chuyển qua tấn công, thay vì cứ phòng thủ như hiện tại.
Nhưng Rain, với tư cách là huấn luyện viên trưởng, sẽ không dễ ăn như vậy. Bằng chứng là, siêu trực giác của anh, thứ sẽ chỉ cho anh điểm yếu của đối thủ, hiện đang im lặng
Hơn nữa, đòn kiếm của Rain thực sự rất nhanh.
Ngay cả khi biết trước được sẽ bị tấn công ở đâu, anh vẫn gần như không thể chặn được thanh kiếm của Rain.
Có lúc anh đạt giới hạn và không thể đỡ các đòn của Rain nữa và chân anh bị thanh kiếm đánh vào.
"Ugh."
Vì đang trong game nên nó không đau lắm, nhưng Kang Oh đã mất thăng bằng và ngã xuống sàn.
Bây giờ, Rain sẽ nhiệt tình băm anh như băm chả vì những rắc rối trước đó anh gây ra cho ông.
Tuy nhiên, anh đã không bất tỉnh ngay cả khi ngã.
'Bên cạnh!'
Rain trở lên bất cẩn vì chiến thắng trước mặt và siêu trực giác của Kang Oh đã chỉ cho anh điểm yếu trên đầu của ông.
Anh dùng hết sức để đẩy thanh kiếm vào chỗ đó.
Anh tấn công trong khi ngã nên đòn đánh yếu xìu, tuy nhiên nó đá đánh vào người Rain
Bộpp
Kang Oh ngã xuống sàn.
"Hmm. Cậu khá giỏi đấy." Rain nhìn về phía anh và nói.
[Bạn đã được công nhận bởi Lightning Swordsman (sét kiếm sư?), Rain. Danh tiếng của bạn đã tăng và Rain sẽ không còn tấn công bạn nữa.]
Oh!
Kang Oh đột ngột đứng dậy vì hệ thống đã trấn an anh rằng anh sẽ không bị tấn công nữa.
"Cũng không có gì đâu."
Anh thực sự muốn hét lên, 'lão già điên khùng!', Nhưng anh đã giữ mình lại.
Rõ ràng là anh sẽ ăn một nhát kiếm nếu anh chửi lão ta bây giờ nên anh phải kiềm chế, đúng vậy, kiềm chế.
"Aw, nhóc chả có tí hài hước nào."
Rain nhanh chóng quay lưng lại và rời đi, như thể ông mất hết hứng thú với Kang Oh.
[Chỉ số phụ, Bất khuất, đã được tạo.]
[Chỉ số bất khuất càng cao, bạn càng dễ dàng áp đảo nỗi sợ và chiến đấu trước kẻ thù mạnh hơn bạn.]
"Cái đồ đê tiện chết tiệt!"
Anh liền buông lời chửi rủa đang giữ trong họng khi xác định Rain đã đi khuất.
'lão ta chỉ làm những gì lão muốn!'
Anh nhổ nước bọt trên sàn rồi đi sâu vào trong võ đường.
"Chào mừng. Đây là võ quán Rain..."
"Đủ rồi. Làm ơn hãy giao nhiệm vụ cho tôi."
Kang Oh, nhận nhiệm vụ từ một người hướng dẫn, đã đánh con bù nhìn đủ 100 lần và nhận chỉ số phụ: Kiên nhẫn.
[Chỉ số phụ, Kiên nhẫn, đã được tạo.]
[Chỉ số Kiên nhẫn của bạn càng cao, kĩ năng của bạn càng khó giảm.] (Chỗ này chắc lúc chết điểm kĩ năng sẽ trừ ít đi chăng ?)
"Cậu rất có năng khiếu về võ thuật, cậu có muốn trở thành võ sinh của chúng tôi chứ ..."
Đây chắc chắn là câu mà mấy lão giáo viên piano hay nói với phụ huynh bọn trẻ con kiểu 'uầy, con ông bà có tài chơi piano đấy, để tôi đào tạo cho, phí sẽ rẻ vãi cả đái đấy' để họ bỏ tiền ra mua gói học tập của bọn chúng này, chắc chắn luôn đấy
"Không, cám ơn!"
Kang Oh từ chối ngay lập tức và rời khỏi võ đường.
* * *
Cánh cổng khổng lồ của Altein vẫn mở như mọi khi. Kang Oh bước ra khỏi cổng và tiến ra đồng bằng.
Trên đồng bằng rải rác những tân thủ đang tập trung đánh quái.
Những quái vật như Apple Slimes, Melon Slimes,Diseased Rats, Slow-footed Rabbits, v.v ... (nhớt táo, nhớt dưa,chuột nhiễm bệnh, thỏ chậm chân???)
Kang Oh tiếp cận một con Melon Slime đang thơ thẩn lang thang gần đó.
Sau khi áp sát, anh vung thanh kiếm vào chỗ điểm yếu mà siêu giác quan chỉ cho anh.
Tak!
Con slime bị đánh toả ánh sáng đỏ.
Ở Arth, họ dùng ánh sáng thay cho máu, chắc để hạn chế sự chết chóc trong tựa game của họ.
Và rõ ràng, ánh sáng càng lớn thì quái chịu càng nhiều sát thương.
Nếu các tia sáng đỏ phân tán ra như thế này, có nghĩa là cú đó là đòn chí mạng
Tong tong! (theo bên eng nó có nghĩa là mũm mĩm :v)
Con Slime màu đỏ như quả dưa lườm Kang Oh, sau đó nó nảy về phía anh.
Xí hụt!
Kang Oh di chuyển một cách nhẹ nhàng và tránh cú đánh của con quái
Kết quả là Kang Oh không nhận sát thương.
Giống y ngoài đời, nếu anh không bị đánh trúng, anh sẽ không phải nhận sát thương.
Né! Chí mạng! Né! Chí mạng!
Bằng cách liên tục dùng siêu giác quan và chiến thuật né và đánh...
[Bạn đã đánh bại Slime Melon.]
"Mình có thể đánh vào điểm yếu của nó để được đòn chí mạng và né ngay trước khi nó tấn công mình."
Trong Arth, đây là khẳ năng tốt nhất, và là khả năng duy nhất anh có thể dùng.
'Siêu giác quan, nếu mình tận dụng tốt thì...'
* * *
Mặc dù vẫn còn trong tuần, Jae Woo đã xách mông đến cõ đường Kiếm Sư.
"Không phải trò nói sẽ không thể đến vào các ngày trong tuần sao?" Deok Bae vừa nói vừa nhìn anh.
"Sư phụ, xin hãy giúp em."
"Giúp cái gì?"
"Hãy đấu với em trong khi em đang bịt mắt."
Jae Woo nghĩ ông sẽ nói cái gì đó như, 'chú bị ấm đầu à?', Nhưng Deok Bae chỉ mỉm cười và nghiêng đầu.
"Băm nhau trong khi bịt mắt, quả là một trò kinh điển."
Bịt mắt và chiến đấu là một cách huấn luyện giác quan kinh điển của một võ sĩ.
Mục đích của Jae Woo không phải là rèn luyện giác quan mà là thực hiện một nhiệm vụ nhất định.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu luôn thôi."
"Vâng cám ơn thầy rất nhiều."
Ban đầu Jae Woo sẽ đánh với Deok Bae với đôi mắt nhắm nghiền và Deok Bae sẽ kìm lại.
Nhưng anh cũng gặp quá nhiều khó khăn cho lắm, anh di chuyển cơ thể một cách tự nhiên theo hướng siêu trực giác chỉ cho anh.
Sau khi đã quen đối đầu với một người, anh dần dần thêm nhiều người vào đấu tập.
Và đó là cách một tuần nhanh chóng trôi qua.
Trong một tuần đó, anh đã quen với việc đánh với nhiều người một lúc trong khi bịt mắt.
"Mình nghĩ thế là đủ tốt rồi."
Jae Woo đăng nhập vào Arth một lần nữa.
* * *
Altein.
Thủ đô của Đế chế Altein, quốc gia đã từng thống nhất toàn bộ lục địa Arth.
Nó cũng từng được gọi là Linh Thành, Altein.
Tuy nhiên, qua việc người dân vùng lên lật đổ đế chế, Altein hiện là thành phố lớn nhất trong Arth, là thành phố độc lập được điều hành vởi một thị trưởng do người dân bầu.
Tuy đế quốc không còn tồn tại nữa, nhưng tàn dư của nó, những toà nhà khổng lồ được xây trong thời kì thống nhất, vẫn còn tồn tại đến bây giờ.
Một trong những tòa nhà như vậy là Holiseum!
Nó trông giống hệt như một đấu trường, nhưng nó hoàn toàn trắng như tuyết. Và nếu để ý kĩ, họ vẫn có thể nhìn thấy mooth chút khác biệt trên các bức tường.
Nhưng nó vẫn là một công trình có mục đích như một đấu trường.
Đấu chiến
Các trận đấu của Holiseum, tổ chức vào mỗi cuối tuần, là môn thể thao được người dân Altein yêu thích nhất.
Các trần chiến trong Arth không phải là chém giết hay tàn sát, mà là để người chơi phô diễn kĩ năng.
Các đấu sĩ nổi tiếng được công dân ở Altein yêu mến, tôn thờ như những ngôi sao thể thao nổi tiếng.
Thêm nữa, cứ sau 4 năm, Holoseum sẽ tổ
chức lễ hội Rakan, nơi quyết định người mạnh nhất.
Khi thời điểm đó đến, kẻ mạnh và những kẻ muốn thành kẻ mạnh sẽ lũ lượt đổ về đây.
Tất nhiên là, Kang Oh không có hứng tham gia vào mấy trận đấu hay Lễ hội Rakan.
Có một lý do khác khiến anh phải đến Holiseum.
" Chỗ này ấy hả."
Kang Oh đã đến trước một cầu thang dẫn xuống bên dưới Holiseum. Một cơn gió lạnh lẽo thổi từ bên sâu bên trong.
Khi đi xuống, anh gặp một lối đi hình vòng cung.
"Ngươi có phải là người đến thách thức?"
Một người đàn ông, đội mũ đấu sĩ, ngồi trên ghế ở giữa hành lang.
'Mũ của Rakan's Pride, được tạo ra bởi thợ rèn bậc thầy của Đế chế Altein! Vậy người này phải là Burkan. '
Chiếc mũ bảo hiểm này đủ tuyệt vời để mang tên Rakan, thần của vinh quang và chiến tranh, và người sở hữu mũ bảo hiểm là Burkan, một đấu sĩ bất bại.
"Đúng vậy, thưa đấu sĩ vĩ đại."
Đấu sĩ bậc thầy, Burkan!
Nếu có thể, anh muốn đến gần ông hơn.
"Theo ta."
Kang Oh đi theo Burkan.
Lối đi càng lúc càng sâu, và những bó đuốc gắn trên tường như thể vừa tô điểm cho con đường vừa chiếu sáng xung quanh như áng đèn.
Sau khi đi được một đoạn dài, Burkan dừng lại
Cuối hành lang, có một cánh cổng bằng sắt đóng chặt.
"Một khi cánh cổng này mở ra và ngươi bước qua nó, trận chiến với một trăm người đàn ông sẽ bắt đầu, ngươi đã biết các quy tắc rồi, phải không?"
Trận đánh với 100 người đàn ông!
Đây là nhiệm vụ mà Jae Woo đã tìm kiếm.