Ánh trăng yếu ớt lộ qua những đám mây mỏng đang che phủ bầu trời.
Chỉ có ngoại lệ là một vài ngôi sao lấp lánh ở đây và kia, khoảng trời không đen kịt phía trên đủ rộng để kéo những người ngồi xem phía dưới chìm sâu vào nó.
Hầu hết mọi người đã buồn ngủ vào khung giờ đêm muộn này.
Về phía trung tâm thành phố, những tửu quán vẫn nhộn nhịp với âm thanh của những mạo hiểm gỉa. Tuy nhiên, trong khu dân cư lờ mờ này nghe đó có vẻ chỉ là những âm thanh xa xôi.
Một cô gái đi bên trong tối của con đường vào trong một tòa nhà để gặp mặt vị thần của mình.
“ xin ngài, chúa tể soma (eng để lord). Xin hãy chấp nhân Lilly rời khỏi familia...” Giọng cô run rẩy khi cầu xin.
Cơ thể của Lilly được che đi bởi một bộ quần áo xơ xác khi cô ấy quỳ trước mặt soma, đầu cúi thấp.Đôi mắt màu hạt dẻ của cô tập trung vào một vị trí.
Vị thần mà cô nhắc đến ngồi yên lặng trong một góc phòng, giữ đầu gối sát trước ngực.
Một đám mây trôi trên bầu trời đêm, làm tràn ngập căm phòng trong ánh trăng lọt qua ô cửa sổ mở. Ánh sáng làm sáng tỏ một loạt các kệ nằm ở một bên của căn phòng. Không chỉ rất nhiều các chậu cây mà còn nhiều các chai rượu rỗng.Hai nhân vật ngồi ở khu riêng của căn nhà của soma familia.
Lilly tới để hỏi soma chấp nhận cho Lilly rời khỏi familia ngay lập tức.
Đó là tất cả để cô có thể thoái ra khỏi lời nguyền của soma familia – để cô có thể đứng cạnh bell và những người khác với sự tự hào. Cô nhận thấy thời cơ và nắm lấy cơ hội để diện kiến riêng bản thân soma.
Rời khỏi Familia – yêu cần phải viết lại Falna cái mà thậm chí sau đó khắc sâu trên lưng cô đòi hỏi phải có sự cho phép của vị thần của mình, soma.
“Lilly hiểu rằng mình đã đến mà không báo trước, và cố ấy xin lỗi vì điều đó và tất cả những sự mạo phạm mà mình đã làm trước đó. Nhưng, Lilly cầu xin sự nhân từ của ngài..”
Cô không chạm mắt với soma hay ngẩng đầu lên.
Đôi vai nhỏ bé, run rẩy của cô chỉ ra sự sợ hãi vị thần của mình từ bên trong. Lilly không thể lau đi những kí ức về rượu của soma, nó đã vắt kiệt cô như thế nào hay chế ngự cô ra sao. Kẻ mà tạo ra nó đang ngồi ở góc phòng.
Nhưng soma không phản ứng.
Trông anh ta giống như một người đàn ông trẻ tuổi với chiều cao trung bình. Cơ thể và tứ chi mảnh khảnh và hầu hết ngoại hình toát lên ốm yếu. Anh ta mặt một bộ áo rộng thùng lùng, cổ tay và gấu áo lấm bẩn bởi bùn đất.
Soma ngồi trong góc phòng, nhìn về phía bức tường và lầm bẩm với chính mình:” Quy tắc ...trừng phạt , đam mê , lý do ...”
Mái tóc dài , lộn xộn của soma đã ẩn giấu dưới nó một phần của khuôn mặt suy sụp, tiều tụy . anh ta trông như vị vùi trong bầu không khí đầy u ám của tuyệt vọng và phiền muộn.
Anh ta không di chuyển hay nhúc nhích, giữ phần lưng của mình quay về phía Lilly.
Một giọng nói khác không bắt nguồn từ Lilly hay soma lọt vào căn phòng.”Chúa tể Soma đang rất bận, ta sẽ nghe ngươi nói, erde”
Một con người xuất hiện bên cạnh soma.
Cặp kính đặt trên mặt khắc lên đặc điểm của hắn. Đôi mắt nhỏ hẹp và đen toát ra bầu không khí của sự lanh lẹ nhưng nụ cười thô bỉ ở trên môi đã phản bội lại ấn tượng ấy.” Ta hơi bất ngờ khi thấy ngươi còn sống đấy. Ta đã được thông báo rằng Kanu đã chết>”
Lilly tuyệt vọng chống lại sự thôi thúc để phản ứng lại.
Zanis Lustra- Kẻ chỉ huy của Soma familia và là một hiểm gia cấp trên với LV2.
Hắn ta đã được ban danh hiệu của Ganharva, Wine-Guardian. Ý chí của hắn ta dủ mạnh mẽ để không bị thao túng bởi Thần tửu, ý chí của anh ta có thể khuất phục được nó.
Với sự thờ ơ đến đáng chú ý của Soma với gia đình của mình, không có gì khó hiểu khi Zanis là người đưa ra mệnh lênh với vị trí của mình. Thực tế, như là một chỉ huy- và sử dụng cái tên của vị thần của họ để đạt được mục đích cá nhân- anh ta có thể thao túng kẻ khác trong gia tộc cho lợi ích cá nhân. Không giống như người mà đã thả Lilly vào trong ổ của kiến sát thủ, Zanis không hề nghĩ tới việc lợi dụng kẻ yếu.
Sau khi che dấu sự thật về cái chết của bản thân và cẩn thận lên kế hoạch lẻn vào khu riêng của soma, Lilly đã bị tìm thấy bởi kẻ mà cô tuyệt đối muốn tránh.
“Hãy nghĩ tới việc mà không trông thấy bất kì người bạn thân nào của kanu xung quanh lúc đó, hoặc.. cô đã làm điều gì đó chăng?”
Cô bé trả lời thành thật với người đàn ông mà cái cười mỉm giả dối của hắn chưa bao giờ có một chút thay đổi kể từ khi cô bước vào căn phòng.
“Lilly không biết.” Cô trả lời dứt khoát và cộc lốc. Cô bé đã cố gắng giữ mồm giữ miệng để kìm nến sự tức giận và phiền toái của bản thân lọt ra ngoài.”Mr.Zanis..Lilly tới đây chỉ với một lý do và cô ấy đang đợi câu trả lời từ chúa tể Soma”
“ồ đương nhiên, quay trở lại điều đó nào” Zanis nói to và gật đầu sâu hơn bình thường trông như hắn ta đang diễn một vở kịch vậy. Hắn nhẹ nhàng và cẩn thận phát âm từng từ một tiếp theo:” Đương nhiên, Một số lượng lớn tiền là điều cần thiết để rời khỏi familia, chỉ như vậy mới làm nguôi ngoai đi phần nào nỗi đau và sự mất mát của chúa tể Soma, ngài đã bỏ ra rất nhiều thời gian để nuôi nấng người, vậy nên ngài muốn ít nhất 10 triệu vals.”
Lilly thẫn thờ trong một vài giây.
Tình thần của cô ấy như bị rút cạn khỏi cơ thể khi hiểu những lời mà Zanis bật ra.
“Ngài nghĩ sao, Chúa tể soma?”-zanis
“...Tùy ngươi”-soma
Soma không quay lại hai nhìn vào zanis khi phản ứng. Vị thần này chỉ còn hơn một tảng đá trong góc phòng, không nhúc nhích lấy một phân.
“M..Mười triệu ...” lilly thốt nên và khôn mặt cô trở nên tái nhợt.
Vị thần của cô không hề biết cô, và cũng không làm anh ta phản ứng trước giọng nói của cô. Zanis tự cười thầm khi nhìm chằm chằm vào lilly, hiểu rằng mọi sự đàm phám hay thương thảo nữa đều vô dụng.
Lilly quỳ sụp xuống sàn nhà như một con rối bị cắt dây. Đôi tay gầy gò chống xuống như để đỡ lấy cơ thể không đổ ngã. Sau đó Chậm rãi nhưng chắc chắn, cô bé từ từ đứng dậy.
Khuôn mặt hoàn toàn không hiện lên dù chỉ một chút cảm xúc, lilly loạng choạng bước ra khỏi căn phòng trên đôi chân run rẩy.
Khoảnh khắc mà cô bé biến mất khỏi tầm mắt, một bóng người to lớn đứng ở vị trí vừa rồi của cô
“này ,lũ người của Apollo đã ở phía trước,” một người lùn với một quả hồ lô lớn được buộc lại sau lưng nói với một vẻ mặt thiếu thân thiện.
”Rất tốt Chandra. Mang chúng tới tầng hầm nhỏ bên dưới đi”
“Không phải việc của ta. Tự đi mà làm.”
Người lùn tên là Chandra nói với một vẻ đơn điệu và cọc cằn quay lưng lại với Zanis sau đó biến mất phía dưới đại sảnh để tránh những cuộc nói chuyện vô nghĩa. Zanis nhún vai với điệu bộ thích thú hơn là bực mình.
Hứn ta quay lại với vị thần ở góc phòng và nói:” chúa tể Soma, thần sẽ điều khiển cuộc đàm phán, ý ngài sao ạ?”
“..Tùy ngươi”
Soma hoàn toàn không hứng thú. Zanis nhếch mép và cười thầm.
Ánh mắt trông như ẩn dấu sự chế nhạo khi hắn rời khỏi cánh cửa.
Sự tính lặng cảm giác đến ngay khi zanis đóng cánh của sau lưng hắn.
“...”
Vị thần thôi lẩm bẩm với bản thân, hiện tại chỉ mình anh ta trong phòng.
Ánh trăng xanh xám soi sáng những cái cây và chai trên kệ. Soma đưa tay ra, chộp lấy vài cái chai, mở nắp.
Đưa nó lên môi và uống cạn sau vài ngụm.