*
*
*
Cuộc Săn lớn diễn ra suôn sẻ.
Các quý tộc tụ tập tự do, đôi khi hợp tác, đôi khi cạnh tranh để xây dựng con mồi của riêng họ. Bữa trưa đến và đã đến giờ giải lao. Hàng chục tên người hầu đã quay lại với những con mồi mà chúng đã tóm được.
“Bá tước Westphalia dành tấm chân thành này cho công chúa Johanna.”
“Nam tước Richthofen dành tặng món quà này cho công chúa Elisabeth.”
“Tấm chân thành này dành cho công chúa Johanna đến từ tôi, Rosenberg.”
Tại lần tổ chức Cuộc Săn Lớn lần này. Có hai người được chú ý nhất đó chính là hai công chúa của Habsburg. Mỗi quý tộc dành tặng cho họ những con mồi quý hiếm nhất mà họ có thể bắt được. Trước mặt họ, những con nai, hươu, lợn rừng….. những con mồi mà họ bắt được dần chất lên nhau.
“Chào.”
“Hừ!”
Các ứng cử viên thừa kế ngai vàng cảm thấy rất thú vị. Nói cách khác, những quý tộc và quân đội thuộc phe Thái tử đã trình bày con mồi của họ cho công chúa Johanna. Mặt khác những người khác thuộc về hoàng tộc lại rất nghiêm túc với công chúa Elisabeth.
Công chúa Johanna bật cười.
“Còn chuyện này thì sao, Elisabeth? chị nghĩ rằng phần thắng hôm nay thuộc về chị rồi!”
Không có người nào có thể vui vẻ khi mà nói chuyện với công chúa Elisabeth như cô ấy. Cô ấy giống như một nhân vật phản diện tinh quái trong sáng vậy. Tuy nhiên, công chúa Elisabeth là một người có thể biểu hiện vẻ bề ngoài của mình rất khác với nội tâm của cô ấy. Cô ấy vẫn có thể giữ được nụ cười thoải mái.
“Oh vậy sao. Nhưng chúng ta vẫn chưa kết thúc mà!”
“Oh, vâng, chúng ta vẫn còn rất nhiều sự kiện. Nhưng đợi đến lúc đó không phải là chán lắm sao?”
“Nếu buồn chán, thì sao?”
Johanna liếc qua chỗ tôi. Tôi lắng nghe tín hiệu và cúi chào lịch sự. Tôi chào với một nụ cười lạnh trong tâm trí mình.
Đến lượt thể hiện ‘vẻ đẹp’ của Cuộc Săn Lớn rồi.
‘Được rồi, hãy bắt đầu trò chơi, Hoàng tử Rudolph và Công chúa Elisabeth.’
Cả hai đã tuyên chiến với công chúa Johanna của tôi. Một người trực tiếp và một người gián tiếp.
Cả hai đều là ứng của viên cho vị trí kế vị ngai vàng của Hoàng Đế Habsburg. Và đúng như những gì mong đợi, họ đã biểu hiện một thái độ không tôn trọng với người được chính Hoàng Đế định. Tôi cũng đã đoán được mọi chuyện sẽ xảy ra theo hướng này.
“Không.”
Tôi tạm thời ra lệnh cho những người dưới quyền của tôi mang ra một cái hộp lớn. Những người hầu lẩm bẩm với vẻ bất mãn nhưng họ cũng đã nhanh chóng làm việc. Chiếc hộp nhanh chóng được mang đến trước mặt tôi. Những quý tộc, những người đang tận hưởng bữa trưa của mình nhìn tôi và tự hỏi xem đang có chuyện gì xảy ra.
“Mọi người, làm tốt lắm.”
Công chúa Johanna vỗ tay và đứng lên. Đôi mắt của tất cả mọi người tập chung lại một chỗ.
“Nhưng bất kể như thế nào, tôi rất hài lòng về mọi người ngày hôm nay. Tôi có thể không cần phải lo lắng về tương lai của Đế Chế Habsburg.”
“Hahahahaha.”
Các quý tộc nâng ly và hét lên: “Vì bệ hạ!” sau khi nâng cốc chúc mừng một cách mất trật tự ở khắp nơi. Những chiếc bánh mì ngổn ngang đã cập bến hài hòa với khung cảnh hiện tại một cách kỳ lạ, nó làm cho không khí của buổi tiệc còn tốt hơn cả lúc mới bắt đầu. Chỉ có hoàng tử Rudolph là không thể vui lên được một chút nào.
“Cảm ơn các bạn, những chiến binh của tôi. Tôi đã chuẩn bị một món quà cho các bạn.”
“Món quà? Chuyện gì vậy thưa, bệ hạ!?”
Bá tước Westphalia lên tiếng hỏi. Mặc dù chỉ hỏi một câu, nhưng mọi người đều có thể nghe thấy.
“Đó là một trò chơi. Mọi người vì tôi mà đã bắt không biết bao nhiêu thú, nhưng ta lại là người tổ chức, mà ta lại không bắt được thú vậy nên ta sẽ dùng cách khác.”
“Tốt, có phải là bệ hạ đang nói đến việc ngài sẽ định đi săn không?”
“Vâng, đây là một trò chơi lớn.”
Công chúa Johanna cười/
“Thành thật mà nói. Cái giá phải trả sẽ cao hơn một chút so với những món quà mà mọi người đã dành tặng tôi hôm nay.”
“Huh huh, tôi rất mong đợi nó đấy.”
Những quý tộc nói với đôi mắt lấp lánh. Họ đã thấy được rằng công chúa Johanna không phải là một người chỉ biết dùng lời nói mà thôi. Nếu cô ấy nói điều này, họ sẽ mong chờ nó là một trò chơi tuyệt vời hoặc là một trò đùa nào đó.
“Lolita.”
“Vâng, thưa bệ hạ.”
Tôi mở chiếc hộp lớn ra. Khi chiếc hộp mở ra và cái được gọi là ‘Cuộc Săn Lớn’ đã xuất hiện ở đó. Những quý tộc bắt đầu biểu hiện bối rối.
Bởi vì trong chiếc hộp đó là một người phụ nữ.
“Cô gái đó có phải là con mồi của bệ hạ không?”
Bá tước Westphalia nghiêng đầu. Anh ta to lớn như một khỉ đột nhưng khi nhìn thấy chuyện đang xảy ra, anh ta bắt đầu cảm thấy bối rối. Công chúa Johanna cười nói.
“Chao ôi, đây là một kẻ phản bội”
“..... Đúng, tôi xin lỗi, thưa bệ hạ. Tôi đã sai!”
“Tôi đã nói cô ta là một kẻ phản bội, Bá Tước Westphalia.”
Kẻ phản bội.
Các quý tộc rống lên. Họ nhìn nhau với ánh mắt nghi hoặc rồi nhìn về phía người phụ nữ.
Bất chấp điều đó, tôi nhìn vào biểu hiện của công chúa Elisabeth và hoàng tử Rudolph. Hoàng tử Rudolph lặng lẽ nhíu mày và anh ta cười nhẹ. Từ đó tôi nhận ra được kẻ đứng đằng sau.
‘Công chúa Elisabeth. Chính là cô ấy.’
Tôi bí mật siết chặt tay phải của mình.
*
*
*
Từ vài tuần trước tôi và Sebastian đã có một kế hoạch. Chúng tôi dự đoán rằng công chúa Johanna sẽ là mục tiêu cho những người kế vị khác nhắm đến vì cô ấy đã được giao cho tổ chức Cuộc Săn Lớn.
Hoàng tử thứ nhất, hoàng tử thứ ba và hoàng tử thứ 4 và một nhóm nhỏ ba người đã được thẩm vấn. Và họ vẫn giữ sự ngây thơ một cách ngu ngốc. Lúc đó tôi mới nhận ra rằng đó là lý do vì sao họ sẽ chết. Và chúng tôi đã suy nghĩ rằng nguy cơ cũng sẽ nhanh chóng đến với công chúa Johanna rất nhanh thôi.
“Này, anh có đang suy nghĩ nhiều quá không?”
Nghe những suy nghĩ của tôi, công chúa Johanna có vẻ nghi ngờ.
“Mới được vài ngày thôi, liệu Rudolph và Elisabeth có hành động nhanh như vậy không?”
“Cuộc sống đã nhanh như một mũi tên và cái chết còn nhanh hơn như vậy nữa. Thưa bệ hạ, xin hãy xem xét chuyện này!”
“Nhưng làm thế nào để giết tôi?”
Công chúa Johanna bĩu môi.
“Ta đang ở Hoàng Cung, đây là nơi an toàn nhất thế giới. Không có cách nào sát thủ có thể xâm nhập vào đây.”
“Thưa bệ hạ, trong Hoàng Cung vốn dĩ đã có vô số sát thủ rồi!”
“Haiz! Cái gì?”
“Những người hầu gái và người hầu. Điều gỉ đảm bảo rằng họ sẽ không bị cám dỗ!?”
Công chúa Johanna tức giận vì những lời nói vừa rồi.
“Không thể nào, đồ ngốc!”
Johanna từ nhỏ đã sống trong Hoàng Cung. Nhờ vậy, cô ấy luôn thân mật với những người hầu và lính canh. Trên thực tế, tất cả mọi người trong cung điện đều yêu quý công chúa dễ thương này. Nhưng mối nguy hiểm luôn bắt đầu ở chỗ mà người ta luôn tin rằng nó sẽ không bao giờ xảy ra…..
Cuối cùng, tôi và Sebastian đã hợp lực lại và thuyết phục được bệ hạ. Công chúa hét lên một tiếng thật to.
“Được rồi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì hai người muốn. Nhưng nếu không có bất cứ điều gì xảy ra, mông của hai người sẽ không còn được bình thường sau vụ này đâu. Tôi sẽ đích thân đánh hai người.”
Nếu cô ấy nói rằng cô ấy sẽ đánh mông chúng tôi, chúng tôi chắc chắn sẽ bị đánh. Chúng tôi đổ mồ hôi và sẽ ghi nhớ nó, và chúng tôi cũng biết ơn về nó.
Kế hoạch rất đơn giản.
“Nếu có ai đó nhắm tới công chúa Johanna, chắc chắn người đó sẽ thông qua những người hầu cận của công chúa. Vấn đề đối với công chúa Johanna đó là, chỉ có hai người chúng tôi là người hầu cận cho công chúa!”
Tôi nói với Sebastian.
“Có lẽ hắn sẽ không cố gắng sử dụng ông đâu, Sebastian!”
“Tại sao lại như vậy?”
“Tại vì ông là người thân cận nhất và là người luôn ở bên cạnh công chúa suốt từng đó thời gian. Và ông sẽ không bao giờ phản bội cô ấy.”
“Hừ!”
Sebastian vuốt bộ ria mép của mình.
“Vậy nên chúng sẽ cố gắng tiếp cận cậu…..”
“Đúng rồi, có lẽ lần này, cả công chúa Elisabeth và hoàng tử Rudolph sẽ cố gắng tập chung sự chú ý của họ về phía tôi.
Tôi cười.
“Bằng chứng cho việc đó rằng đã có hai người cố gắng ra hiệu cho tôi qua một đêm.”
“Huh?”
Sebastian đã cười như thể những lời tôi nói hoàn toàn vô lý.
“Cậu đã trở thành người hầu nổi tiếng nhất trong lịch sử đế chế. Xin chúc mừng, Lolita, tôi ghen tị với cậu.”
“ Đây chính là sự khó khăn của một thường dân. Trong số họ, có lẽ đã có một người muốn tiếp cận tôi chỉ hoàn toàn vì muốn qua đêm với tôi mà thôi… Tôi đã từ chối tất cả!”
Sebastian lên tiếng và ông ấy nhướng mày lên.
“Tại sao? Cậu không bắt họ để ngăn ngừa việc chuẩn bị cho vụ ám sát sao?”
“Tôi không nói với ông sao? Có lẽ họ thực sự muốn quan hệ với tôi mà thôi. Tuy nhiên, tôi không biết có ai thực sự muốn làm như vậy.
Do đó, tôi đã đề nghị một giải pháp.
“Tôi đã lan truyền tin đồn rằng tôi sẽ là người chuẩn bị tất cả các bữa ăn nhẹ cho công chúa!”
“.... Thực ra không phải như vậy, rồi sao?”
“Điều quan trọng không phải là tin đồn như vậy, Sebastian!”
Tôi nhìn ông ấy và nói một cách nghiêm túc.
“Cho đến hiện tại, tôi luôn nhận được đồ ăn nhẹ của công chúa thông qua ông. Khác với hiện tại, tôi sẽ vào bếp để lấy một ít đồ ngọt.”
“Nhưng, nếu điều đó xảy ra, cậu sẽ phải cầu xin nhà bếp làm những món đó!”
“Đó là mục tiêu hiện tại!”
Sebastian vẫn giữ khuôn mặt tò mò của mình. Như thể ông ấy vẫn chưa hiểu. Tôi đành phải giải thích cho ông ấy.
“Tôi sẽ cố gắng như thể mình đang kiếm những món ăn nhẹ có thể nhét trực tiếp vào miệng của bệ hạ! Giả sử tin đồn được lan rộng, những kẻ có âm mưu ám sát sẽ làm gì?”
“.....!”
Sebastian ngước mặt lên như đã nhận ra điều gì đó.
“Được rồi, tôi sẽ tận dụng sự khó khăn của cậu!”
“Đúng vậy. Sẽ có một người gợi ý cho tôi một cửa hàng bánh kẹo!”
Tôi cười.
“Nếu theo những gì tôi đoán, người ít có khả năng là sát thủ thì chỉ có những người hầu ở phòng bếp. Tuy nhiên, nếu một người nào đó giới thiệu cho cậu một cửa hàng bánh kẹo ngoài cung điện,... người đó chắc chắn sẽ là sát thủ.”
Chúng tôi bình tình thiết lập mồi nhử.
Đúng như những gì mong đợi, vài ngày trước khi cuộc săn bắt đầu, một người hầu gái đã tiếp cận tôi.
Ariel.
Là con gái của một quý tộc đã qua đời và là con gái của một người vợ không chính thống, cô ta đã bị đá ra ngoài. Không có một người giúp việc nào có thể sử dụng tốt hơn với tư cách là một sát thủ.
Đó là một cú sốc với công chúa Johanna.
Trong số những người hầu, có những người đang nhắm đến cuộc sống của chính mình. Đối với công chúa, người không hề được cảm nhận tình yêu từ chính gia đình của mình. Những người thân thuộc với cô ấy nhất chính là những người hầu…. Và cảm giác của cô ấy lúc này chính là sự phản bội.
Hơn nữa, chính hoàng tử Rudolph và công chúa Elisabeth đã lên kế hoạch cho vụ ám sát. Anh trai và em gái của chính công chúa Johanna. Tôi có lẽ không nên biểu hiện sự đắc thắng của mình.
.
Công chúa Johanna ảm đạm thở dài.
“Vâng, tôi biết mọi chuyện có thể diễn ra như thế này. Thật đáng buồn, tôi đúng là không thể có một gia đình bình thường được…..”
“Công chúa….”
“Lolita. Xin hãy nói cho tôi biết, tôi cần phải làm gì!”
Đôi mắt của công chúa Johanna đã lờ mờ sáng lên. Tôi cũng cảm thấy đau lòng vì chuyện đó. Cùng lúc đó, tôi cảm thấy điều này là cần thiết…...
*
*
*
“Cô ta thú nhận cô ta là một sát thủ, nhưng là một sát thủ, cô ta không thể cho chúng tôi biết được chủ nhân của cô ta thuê là ai.”
Công chúa Johanna lên tiếng. Cô nhìn thẳng về phía các quý tộc.
Vài ngày trước, tôi đã chấp nhận để bị dụ dỗ và chấp nhận lời đề nghị của Ariel. Và Ariel cũng đã vui vẻ làm theo mà không biết rằng số phận nào đang chờ đợi cô.
Đó là một buổi tra tấn nghiêm trọng. Thật không thể tin được cô ấy có còn là một người phụ nữ hay không mà có thể chịu được từng đó sự tra tấn. Tuy nhiên, cô ta không chịu được lâu và bắt đầu nôn mửa. Mặc dù tôi không biết điều này có phải là dấu hiệu của một loại ma thuật nào đó hay không? Cô ấy không thể nói cho tôi biết được rằng ai là chủ nhân đứng đằng sau của cô ta.
Công chúa Johanna nhặt một thanh kiếm lên và ném về phía Ariel.
“Được rồi, cầm lấy nó và đứng lên.”
“.... ….”
Ariel nhìn chằm chằm vào chân mình và run rẩy.
Bộ quần áo trên người của cô ta không còn được như ban đầu nữa, nhưng nó đã rối tung lên sau buổi tra tấn. Việc tra tấn được thực hiện dưới sự quan sát của cá nhân công chúa Johanna. Ariel rõ ràng đã run lên vì kinh hãi. Công chúa Johanna mỉm cười. Đó là một nụ cười tàn nhẫn.
“Không phải sao? Cô đã cố gắng giết tôi sao? Cô đang cố gắng giết công chúa thứ hai của Đế Chế sao? Tôi, Johanna von Habsburg đang cho cô cơ hội đó!”
“Uh, ờ…..”
“Cảnh báo lần cuối, trận đấu sẽ bắt đầu dù cô có nhấc kiếm lên hay không!”
Ariel giơ thanh kiếm dài lên bằng cả hai tay đang run rẩy của mình. Cổ tay nhỏ nhắn và cơ thể nhỏ nhắn của cô ấy như đang run lên và không thể cầm vững lấy thanh kiếm.
Nhìn thấy vậy, công chúa Johanna gật đầu. Rồi cô ấy rút ba thanh kiếm ra. Cuộc đấu bắt đầu.
“Oh, hoooo, ahhhhhhhh!
Ariel hét lên và chạy về phía công chúa Johanna. Ai nhìn thấy tình cảnh này cũng trở nên mất bình tĩnh. Tuy nhiên, việc một mũi kiếm đang dần tiếp cận với cơ thể của một công chúa đã khiến các quý tộc trở nên kinh ngạc. Họ cố gắng can thiệp.
“Công chúa điện hạ, việc này thật nguy hiểm!”
Ngay trước đó, công chúa Johanna đã tiến lên một bước.
Công chúa nhẹ nhàng quay người và né thanh kiếm của Ariel. Cô ấy vung ba thanh kiếm. Và lưỡi kiếm lướt qua cổ Ariel một cách chính xác. Ariel ngã xuống trong khi không thể kiểm soát được đà di chuyển của mình. Cô ta ngã xuống đất. Sau khi ngã xuống cô ấy không thể di chuyển được nữa và sẽ không bao giờ có thể di chuyển được nữa.
“…….”
Mọi người trở nên yên tĩnh. Những người khác không nói nên lời. Công chúa Johanna đứng thẳng dậy và lấy thanh gươm của mình rồi vung lên, máu bắn tung tóe trên mặt đất.
“Những chiến binh kiêu hãnh của Habsburg. Lần này, với tư cách chủ nhà của Cuộc Săn Lớn. Tôi muốn nhắc nhở những người ở đây rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến gia đình hoàng gia của chúng tôi!”
Công chúa Johanna như đang ám chỉ đến những người kế vị khác.
“Nhưng đừng quên rằng, Habsburg sẽ không bao giờ đánh mất lòng kiêu hãnh của nó. Tôi sẽ cho mọi người thấy rằng dù có sử dụng bất kể phương tiện hay phương pháp đe dọa đến gia đình hoàng gia như thế nào đi chăng nữa. Tôi, Johanna von Habsburg sẽ bảo vệ nó đến giây phút cuối cùng của cuộc đời mình.”
“....”
“Mọi người đừng lo lắng cho công chúa. Xin mọi người vui lòng trở về chỗ ngồi của mình. Xin hãy trở lại lãnh thổ của mình, chăm sóc lãnh thổ và bảo vệ biên giới của mình theo đúng những gì mà mọi người cần phải làm. Khi mọi người bảo vệ sự an toàn của Habsburg. Tôi sẽ là người bảo vệ hoàng gia.”
Công chúa Johanna mỉm cười.
“Đây chính là món quà mà tôi dành tặng cho mọi người!”
*
*
*
Cuộc Săn Lớn đã bị phá hủy hoàn toàn.
Ngay sau khi ăn trưa, cuộc săn lớn vẫn tiếp tục, nhưng không có một quý tộc nào còn quan tâm về nó nữa. Họ nhận ra rằng, công chúa thứ hai, người luôn lạc quan không quan tâm đến bất cứ điều gì đã chính thức bước vào cuộc chiến tranh giành quyền lực ngay lúc này. Và đồng thời cũng đã thông qua một phương pháp thiêng liêng được truyền qua nhiều đời của đế chế, đó là đấu tay đôi.
Những người có gu thẩm mỹ tinh tế sẽ coi điều này là man rợ. Nhưng những người có tinh thần của một hiệp sĩ và tâm hồn lãng mạn sẽ cảm nhận được sự sâu sắc của công chúa Johanna. Đặc biệt, ngay sau bữa tiệc, Bá tước Rosenberg, một người với tinh thần của một chiến binh đã ăn sâu vào trong máu đã đích thân đến chúc mừng cô ấy và bày tỏ sự ủng hộ của mình một cách thầm lặng.
Ngày cuối cùng đã hết và đến đêm.
Johanna hiếm khi lên giường và uống rượu. Tôi đứng cạnh cô ấy và lặng lẽ rót rượu bất cứ khi nào cô ấy muốn.
“Lolita, tôi chưa bao giờ muốn cạnh tranh cùng với Rudolph hay Elisabeth.”
Công chúa lẩm bẩm.
Thay vì đang nói chuyện với tôi, cảm giác trống rỗng của cô ấy đang biểu hiện như đối tượng tên Lolita đang là khoảng không bên ngoài cửa sổ.
“Tôi chỉ muốn có một cuộc sống thật đơn giản và hạnh phúc cho đến khi tôi chết đi. Tuy nhiên, ngay cả người hầu mà tôi cho rằng đơn giản cũng đã cố gắng ám sát tôi. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ thực sự bị ám sát….”
“.....”
Không, cô sẽ thực sự có một cái chết còn khủng khiếp hơn cả cô sẽ tưởng đấy. Tôi như muốn nói lên điều đó, nhưng tôi không có cách nào mở lời được.
“Hôm nay, tôi đã lần đầu tiên giết một người. Liệu điều này có thể xảy ra trong tương lai? Anh trai Rudolph, Elisabeth…. hai người đã làm điều này bao nhiêu lần rồi? Tại sao….? Không có giá trị nào với Hoàng Đế, nhưng…..”
Vai của cô ấy run lên từng chút một.
Tôi quay đầu lại. Sự xuất hiện của chủ nhân đang khóc không tốt cho một người hầu. Ngay cả khi quay đầu lại, tôi vẫn đặt tay lên vai của cô ấy.
Vâng, thưa công chúa của tôi, trong tương lai, chúng ta sẽ phải tiếp tục trải qua những chuyện này, hàng trăm, hàng chục có thể đến hàng nghìn lần. Bởi vì người mà chúng ta phải đối đầu sẽ là người thống trị toàn bộ lục địa này.
Nhưng hãy yên tâm, tôi sẽ không bao giờ để em lại một mình. Tôi sẽ không bao giờ để em bị cô đơn nhấn chìm. Cũng như em đã cứu lấy cuộc sống của tôi. Tôi sẽ cứu cuộc sống của em.
Nếu chết, chúng ta sẽ chết cùng nhau. Ngay cả tôi, một người vẫn còn xa lạ trong thế giới này cũng có thể làm được điều đó….
Đêm đã muộn. Tôi không biết nó đã muộn như thế nào nhưng chúng tôi vẫn lặng lẽ ôm nhau.