Không phải "Một người".
Viên Sơ Nhụy bỗng nhiên nhớ lại chuyện Chu Thiến lúc trước muốn cạy góc tường của cô, chỉ nói tới chuyện này thì Chu Thiến ở nơi này của cô bị gạch bỏ nhân tịch. Cho nên ở phương diện này...... Đào Hựu Tình nói cũng không sai?
Vì thế Viên Sơ Nhụy phi thường phối hợp mà nói: "Ừm, em là tiên nữ lời em nói đều đúng."
Ai lớn lên xinh đẹp người đó quyết định có thể nói đến đi vào tâm người.
Đào Hựu Tình thấy thế, đuôi lông mày nhảy lên một mạt vui mừng, cười hỏi: "Ai nha?"
"Chu Thiến." Viên Sơ Nhụy đáp.
Đào Hựu Tình vừa nghe tên này, nội tâm giếng cạn tức khắc như không gợn sóng, "Nga" một tiếng cái gì cũng không hỏi, ngược lại kéo tay của : "Đi thôi, làm bánh kem."
Nàng đối với Viên Sơ Nhụy có trăm phần trăm tin tưởng, đã tin tưởng Viên Sơ Nhụy có thể xử lý tốt chuyện Chu Dĩ Nhu, cũng tin tưởng Viên Sơ Nhụy sẽ không coi trọng Chu Thiến —— đây chính là tự tin của tiên nữ.
Viên Sơ Nhụy xem nàng tín nhiệm mình như vậy, khóe môi nhẹ cong, động chân đi theo phía sau nàng đi vào.
......
Giang Nhã Lăng đang ở trong cửa hàng tiêu khiển thời gian, nhàn nhã mà chọn lựa quần áo cùng trang sức, người bán hàng bồi ở bên cạnh nàng, cho dù trong lòng đối với thân phận hàng giả của nàng cảm thấy khinh thường, trên mặt cũng không thể không lộ ra tươi cười ân cần thương nghiệp, bởi vì nàng vẫn là tam tiểu thư Giang gia, có tiền có thế như cũ, hàng hiệu cần nhóm người giàu có ủng hộ, không thể tùy tiện đắc tội.
Giang Nhã Lăng dạo mệt mỏi, đi vào phòng nghỉ ngơi cho khách quý, một bên hưởng thụ nhóm nhân viên ân cần một bên tản mạn mà xem điện thoại. Nàng sớm đã có thói quen cuộc sống bản thân là tâm điểm được chăm sóc như vậy, cũng thích sinh hoạt như vậy—— thích dùng đá quý đẹp đẽ quý giá làm đẹp bề ngoài, còn thích cảm giác người cao cấp như vậy.
Lúc Đào Hựu Tình chỉ là Đào Hựu Tình, nàng ở Giang gia cũng là như thế, ngạo mạn tự tin mười phần, phảng phất nàng sinh ra nên cao quý như vậy rồi. Nhưng sau khi Đào Hựu Tình trở về thì tất cả liền thay đổi, nàng ở Giang gia bắt đầu trở nên không có địa vị, ánh mắt mọi người đều dừng lại ở trên người đại tiểu thư, mà nàng thành một tam tiểu thư xấu hổ.
Nàng chán ghét cảm giác như vậy, thậm chí bất mãn tình trạng bây giờ, muốn cùng Đào Hựu Tình cướp đoạt tình thương của ba mẹ, cuối cùng đương nhiên thua. Ba mẹ thiện lương ôn hòa, đối với con gái đã bỏ lỡ năm cảm thấy vô cùng áy náy, vì thế càng cho Đào Hựu Tình nhiều cẩn thận tỉ mỉ quan tâm, cơ hồ muốn khuynh tẫn những gì họ có đi bù đắp cho đứa con gái này.
Nàng chính là thua như vậy, đồng thời cũng khắc sâu mà ý thức được, nếu chính mình ở trước mặt vợ chồng Giang Hải Minh đối nghịch cùng Đào Hựu Tình, tuyệt đối không có kết cục tốt. Cho nên nàng lựa chọn dùng sự nghiệp tới đả kích Đào Hựu Tình, kết quả thua thất bại thảm hại......
Giây tiếp theo nàng liền thấy đến video Giang Hải Minh cùng Giang Thu Dương vì Đào Hựu Tình cổ vũ, sắc mặt lập tức đen xuống dưới, phẫn nộ quét lạc trước mặt trái cây bàn, tiếng vang đồ sứ thanh thúy lưu loát vỡ vụn ở bên tai mỗi người nổ tung. Người bán hàng hoảng sợ mà nhìn nàng, lại thấy ánh mắt nàng âm trầm nói: "Cút đi."
Người bán hàng không dám nhiều lời xoay người liền đi, còn không quên giúp nàng đóng cửa lại, trong lòng âm thầm cảm khái: kẻ có tiền tính tình chính là khó có thể hiểu được, một giây trước rõ ràng còn tốt......
Giang Nhã Lăng nhìn chằm chằm màn hình đôi mắt hận đến độ muốn toát ra lửa. Lúc trước khi nàng quảng bá làm sao không thấy bọn họ cổ vũ cho nàng?! Nhất định là Giang Thu Dương kêu Giang Hải Minh làm, thật là xem người chị gái đó như bảo bối a!
Nếu là trước kia, nàng nhất định sẽ không quan tâm mà cùng Giang Thu Dương đại sảo một trận, nháo đến hai bên đều rất khó coi. Nhưng là hiện tại không giống nhau, nàng đã không phải có danh đại tiểu thư nắm chắc —— bất quá không sao.
Giang Nhã Lăng bất động thanh sắc mà gợi lên khóe môi, lộ ra một cái tươi cười thực hiện được âm mưu.
Nàng có Chu Dĩ Nhu. Phu nhân tổng tài Hưng Lan, cái danh hiệu này có thể làm nàng một lần nữa ở trước mặt Đào Hựu Tình ngẩng đầu lên. Chu Dĩ Nhu như cũ bên nàng, Giang Nhã Lăng nàng cũng không có mất đi toàn bộ.
Lửa giận thực mau đã được bình ổn, đắc ý ngược lại leo lên đuôi lông mày nàng.
......
Sự thật giống như lời Chu Thiến nói, có Giang Hải Minh cùng Giang Thu Dương trợ lực, album của Đào Hựu Tình lại tiến thêm một bước mở rộng, làm càng nhiều người, các nhóm người khác nhau nghe được ca khúc chủ đề bắt tai này nên doanh số như gió nâng lên không ngừng.
Âm nhạc Cốc vào thứ , Đào Hựu Tình mặc vào váy lệch vai nàng thích nhất, trang điểm diễm lệ bắt sân khấu, trên vành tai mang hoa tai trăng bạc cùng hồng tua hoa tai giá chữ thập màu bạc, dây tím đen nhỏ mang ở cổ dưới ánh đèn hoà hợp, ánh sáng màu bạc lấp lánh cổ sức trầm mặc hướng đến xương quai xanh hoàn mỹ của nàng.
Nàng đứng ở trước gương đánh giá mình, không tự giác vươn tay cầm lấy hoa hồng trên bàn đặt ở bên môi nhẹ nhàng cắn. Tóc xoăn ôn nhu mà dừng ở trên da thịt trắng muốt như tuyết đông, thản nhiên quay đầu, phong tình cao ngạo, đẹp đến không gì sánh được.
Trong mắt mọi người trong phòng nghỉ hiện lên một tia kinh diễm, sôi nổi bắt đầu cổ động mà khen vẻ đẹp của nàng.
Trần Sâm Vũ: "Tốt lắm, tiên nữ mau đừng gϊếŧ, lại gϊếŧ là mất mạng."
Người đại diện Trần: Người khác gϊếŧ người dựa vào dao, nghệ sĩ nhà tôi gϊếŧ người dựa vào mặt!
Đào Hựu Tình đem hoa hồng bắt lấy tới nói: "Không được, còn có người chưa thấy mà." Nói xong lại ngậm trở về, còn tỉ mỉ làm lại động tác, thế tất tận lực bày ra vẻ đẹp độ không góc chết của mình.
Nàng vừa dứt lời, người trong lòng nàng liền đi đến —— Viên Sơ Nhụy đẩy cửa ra, ánh mắt đầu tiên thấy chính là người yêu ngậm hoa hồng.
Bước chân của cô trong nháy mắt thành thật mà đình trệ một cái, ánh mắt thẳng lăng lăng phất qua hai vai Đào Hựu Tình, sau đó nhìn về phía khuôn mặt diễm lệ của nàng, bình tĩnh hỏi: "Chuẩn bị tốt?"
Thời gian trước sau tổng cộng không đến ba giây.
Đào Hựu Tình đối với phản ứng này của cô hiển nhiên không hài lòng, nàng còn tưởng rằng chính mình có thể làm Viên Sơ Nhụy xem đến ngốc đây!
Đào Tiên Nữ: Không nên như vậy!
Viên Sơ Nhụy đi vào tới kêu mọi người đi chuẩn bị việc của mình, tiếp theo đi đến Đào Hựu Tình. Đào Hựu Tình chờ sau khi cô đến gần, nhịn không được cùng cô nói lời nói lặng lẽ: "Khó coi sao?"
"Đẹp." Viên Sơ Nhụy cười đáp.
Bạn nhỏ của cô chính là tiên nữ đẹp nhất thế giới, khi nào lại khó coi?
Đào Hựu Tình: "Không còn gì khác hả?"
Vẻ đẹp tiễn nã chẳng lẽ chỉ có thể có được hai chữ ngắn gọn này sao?!
Viên Sơ Nhụy nhướng mày cười, bình tĩnh mà dựa vào bên tai nàng, nhẹ nhàng thấp giọng nói: "Có chút lời, không thích hợp nói ở chỗ này." Sau đó ôn nhu lại cẩn thận sờ sờ đỉnh đầu nàng, "Đêm nay trở về lại nói cho em nghe."
Đào Hựu Tình trong lúc nhất thời không phản ứng lại, mơ màng hồ đồ mà nói tốt, vẻ mặt còn khờ dại tiến đến bên tai cô nhỏ giọng nói: "Vậy đêm nay chị phải đến khen bổn tiên nữ thật tốn, thanh âm phải êm tai một chút, bổn tiên nữ nhưng phải dễ lừa đâu!"
"Được." Viên Sơ Nhụy hơi hơi mỉm cười, "Đào đổng nói cái gì chính là cái cái đó."
......
Sân khấu âm nhạc Cốc kết thúc hoàn mỹ, Đào Hựu Tình đêm đó còn thành công lấy đề tài Hồng Đào Q trang phục biểu diễn tuyệt mỹ bước lên hot search, lại một lần dựa vào giá trị nhan sắc tiến lên.
@Tôi ở cánh đồng bát ngát nhặt rác rưởi: Chị ấy thật sự rất thích hợp mặc màu đỏ, tôi mong tủ quần áo chị ấy đều đổi thành màu đó! Tôi sẽ nhìn hoài không chán, thật sự!!!
@Hôm nay làm cái gì: Cô ấy lại đến lại đến rồi, lại mang theo cây đao mỹ mạo này tới gϊếŧ nhan cẩu! [ nằm yên ] bình bảo
@Cô liền rất đáng yêu: sân khấu của chị ấy thật sự rất tốt, bão cuồng phong ổn đến áp phê, mỗi sân khấu còn có kinh hỉ không giống nhau, cam, chị gái mạnh mẽ như vậy, còn sẽ câu nhân như thế! Không cưới tôi thì chuyện này rất khó xong! [ đầu chó ][ đầu chó ][ đầu chó ]
@Đồ ăn hoa hòe loè loẹt đến: Mong các chị em bình luận hãy bình tĩnh một chút 【 ta cầm lồng gà tới.jpg】
Lúc trên mạng đối với sân khấu váy đỏ lêch vai Đào Hựu Tình thảo luận đến khí thế ngất trời, là lúc Đào Hựu Tình đang khóa ngồi ở trên đùi Viên Sơ Nhụy, đẩy cô ngã ở sô pha, trên cao nhìn xuống nói: "Mau, nhanh khen em!"
Sân khấu hôm nay của nàng hoàn mỹ không khuyết điểm mà hoàn thành, doanh số cũng vẫn luôn đang tăng lên, các cư dân mạng đánh giá nàng cũng là tán thành rất cao, bạn gái ưu tú như vậy làm sao có thể nhẫn tâm không khen nhiều một chút!
Viên Sơ Nhụy bình tĩnh mà nhìn nàng: "Hiện tại?"
Đào Hựu Tình nghiêm túc địa gật gật đầu: "Hiện tại."
Đào · vương giả tự luyến · Hựu Tình: Khích lệ không có thời gian giới nghiêm!
Viên Sơ Nhụy hiểu rõ, cầu mà không được: "Có thể, đổi chỗ một chút."
Đổi nơi lớn hơn nữa càng khoan càng thoải mái, như vậy mới càng thuận tiện.
Đào Hựu Tình sửng sốt một chút, theo bản năng vươn tay đè lại hai vai cô không cho cô đứng dậy, hỏi: "Chờ một chút, hai chúng ta đang cùng tần số không?"
Hai người các cô đang ở trong nhà, vì cái gì còn muốn đổi chỗ khác để khen?
Đổi nơi mới có thể hút được linh khó trời đất, khen đến càng có hồn sao?
Viên Sơ Nhụy nâng mí mắt lên đánh giá nàng, lúc này mới phát hiện bạn nhỏ không theo kịp lời cô nói, vì thế mỉm cười nhìn nàng quan tâm nói ra đáp án: "Không phải."
Đào Hựu Tình bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc hiểu rõ lời Viên Sơ Nhụy nói chính là có ý tứ gì, khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ tức khắc leo lên hai luồng đỏ ửng nhợt nhạt, không tự chủ được oán trách nói: "Chị này như thế nào lại như vậy a......"
Viên Sơ Nhụy ôm eo nàng hỏi lại: "Em biết hôm nay khi chị nhìn em mặc trang phục kia, còn cắn hoa hồng thì suy nghĩ cái gì sao?"
Đào Hựu Tình nhẹ nhàng hỏi: "...... Suy nghĩ cái gì?"
Tay Viên Sơ Nhụy cầm lòng không đậu mà leo lên sau cổ nàng, ái muội lại ôn nhu vuốt ve, thanh âm trước sau mê người như một: "Muốn nghe em gọi chị tỷ tỷ."
"Ở nhà kêu." Cô khí định thần nhàn cười bổ sung một chút.
Vẻ đẹp có thể giục sinh ra tình yêu, giục sinh hâm mộ cực kỳ, giục sinh đố kỵ...... Còn có thể giục sinh du͙ƈ vọиɠ.
Đào Hựu Tình chính là thẩm mỹ của cô, càng là điểm yếu của cô.
Nàng cũng không biết này có phải do không khai huân hay không, thời điểm mỗi lần thấy nàng càng thêm xinh đẹp liền sẽ sinh ra ham muốn, muốn có được nàng, có được toàn bộ của nàng, toàn bộ không hề giữ lại.
Lại hoặc là bởi vì mấy ngày nay nàng có các loại công việc không thể đụng vào nàng, nhưng từ trong xướng đã biết vị, trong lòng nhịn không được càng thêm khát vọng.
Đào Hựu Tình bị cô nói trên mặt nóng lên, lại nhịn không được nhìn đôi mắt cô, bởi vì cô đang ôn nhu nói ra thích nàng trong ánh mắt chỉ có một người nàng thật sự là quá mê người, làm nàng không biết cự tuyệt làm sao cho tốt, phảng phất hai chữ "Cự tuyệt" trong từ điển liền bị lau đi.
Đào Hựu Tình lặng yên giơ tay, lòng bàn tay ấn ở trên môi cô: "Không thể quá nhiều......"
"Ừm." Viên Sơ Nhụy khẽ mở môi đỏ, ôn nhu mà cắn đầu ngón tay nàng.
Đêm đó Đào Hựu Tình liền hối hận, bởi vì Viên Sơ Nhụy chơi xấu, vừa lừa vừa gạt lại khiêu khích nàng, câu dẫn nàng, sau đó khen nàng, một bên khen một bên làm. Cứ câu người lại trêu chọc như vậy, mà người cũng không đến được, thiếu chút nữa chọc nàng khóc.
Đào Tiên Nữ: Viên Sơ Nhụy quả là nữ nhân hư!!!
......
Đào Hựu Tình ngủ một giấc đến giữa trưa ngày hôm sau mau mới rời giường, ngủ đến toàn thân thoải mái, bò dậy chuyện thứ nhất chính là tìm Viên Sơ Nhụy kéo cổ áo cô xuống, ở trên ngực cô không nhẹ không nặng cắn xuống một cái, lưu lại một cái dấu răng dễ thấy, rồi lại bỏ xuống một câu: "Nữ nhân hư, hừ." Liền chạy đi đánh răng rửa mặt.
Viên Sơ Nhụy khí định thần nhàn, môi mang ý cười. Tuy rằng ăn cắn, nhưng cũng không ngại ngại chút nào cô còn cảm thấy bạn nhỏ mình đáng yêu hơn người.
Tiểu Viên Đổng: Không ai có thể đáng yêu hơn bạn nhỏ nhà yooi.
Đào Hựu Tình đánh răng xong trở về phòng cầm điện thoại lên, vừa vặn thấy tin nhắn Giang Thu Dương nhắn lại, còn cho nàng tặng một cái tin tức hết hồn —— Giang Nhã Lăng cùng Chu Dĩ Nhu muốn kết hôn.
Nàng kinh ngạc mà nhìn về phía Viên Sơ Nhụy: "Đào Nhã Lăng muốn cùng Chu Dĩ Nhu kết hôn?!"
Viên Sơ Nhụy đang định nói chút gì, liền nghe thấy nàng chuyển chuyện, càng thêm khiếp sợ nói: "Cái gì! Họ vậy mà kết hôn trước chúng ta!"
Viên Sơ Nhụy: "......"
Chỗ em ấy chú ý cư nhiên là ở điểm này sao???
———-
: Chương này hơi ngắn, chắc vì khúc H nhanh gọn kia ?!?!?!?!?!?