Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Viên Sơ Nhụy trầm mặc nhìn điện thoại Đào Hựu Tình, trên màn hình đang hiện đối thoại của nàng cùng Chu Dĩ Nhu —— lấy thân phận của cô tiến hành một đoạn đối thoại vi diệu với Chu Dĩ Nhu.
—— em ấy đã ngủ.
—— còn có, bạn gái cũ của cô thật tuyệt vời
Viên Sơ Nhụy đối với một màn này cảm thấy phi thường quen thuộc, Đào Hựu Tình lúc trước đã dùng qua chiêu này với Giang Nhã Lăng. Bất quá lần trước Đào Hựu Tình dùng chiêu này còn biết cách màn hình thông báo cho cô, hiện tại cư nhiên đều dám trực tiếp làm trò "Biểu diễn tài nghệ" trước mặt cô!
Viên Sơ Nhụy sâu sắc cảm giác làm phong bình bị hại, khẽ mỉm cười nâng lên mí mắt nhìn về người phía trước mặt vui vẻ mà ăn cherry: "Cô muốn cụ thể triển khai nói một chút cô tuyệt vời chỗ nào hay không?"
Cô cũng lười đến hỏi nàng vì cái gì có thể không biết xấu hổ khích lệ chính mình như thế, rốt cuộc nàng chính là vua tự luyến cho ênn một câu ngắn gọn khen chính mình tuyệt như vậy, khẳng định nàng đương nhiên sẽ làm.
Chỉ là lại để nàng nói lung tung như vậy, tình huống như vậy với cô có phải ảnh hưởng không tốt lắm hay không?
Đào Hựu Tình đem đồ vật trong miệng nuốt xuống, mặt mày linh động, dõng dạc nói: "Tôi nhảy rất tuyệt, ca hát tuyệt, lớn lên tuyệt, không phải sao?"
Viên Sơ Nhụy dùng "Ánh mắt thân thiện" nhìn chằm chằm nàng: "Nga, phải không? Những ý tứ của cô là ý tứ này sao?"
Đào Hựu Tình cười đến thiên chân xán lạn, mặt dày vô sỉ mà nói: "Là vậy nha."
Viên Sơ Nhụy: "Tôi như thế nào lại cảm thấy không giống vậy? Tôi chỉ cảm thấy bình phong như tôi hiện tại rất nguy hiểm, bao gồm một lần với Đào Nhã Lăng."
Cô đã không biết Giang Nhã Lăng cùng Chu Dĩ Nhu sẽ ở phương diện này giải quyết kéo dài với mình thế nào, dù sao không phải là chuyện tốt.
"Nơi nào nguy hiểm chứ?" Đào Hựu Tình vô tội nói, "Hai lần này tôi rõ ràng đều là khen cô a."
Viên Sơ Nhụy lộ ra mỉm cười không mất lễ phép, xem nàng còn có thể tự biên tự diễn như thế nào.
Đào Hựu Tình nghiêm trang mà nói: "Lần trước tôi khen cô tuyệt, đó chính là trình bày sự thật khách quan, Tiểu Viên Đổng chúng ta tuổi còn trẻ liền lên làm đổng sự thứ hai của tập đoàn Viên thị, này chẳng lẽ không đỉnh sao!"
"Mà lúc này đây, tôi là ở một mặt khác ddang tô đậm việc ánh mắt cô rất tốt, cô xem, có thể tìm được bạn gái ưu tú như tôi vậy, vậy thuyết minh ánh mắt Tiểu Viên Đổng ngài rất đỉnh nha!"
Đào Hựu Tình ân cần mà cười: "Chẳng lẽ tôi nói không đúng?"
Viên Sơ Nhụy bảo trì mỉm cười, nhìn lướt qua quần áo tiểu cẩu trên người nàng, nói: "Thấy hình vẽ trên áo ngủ cô mặc không?"
Đào Hựu Tình cúi đầu nhìn thoáng qua hình vẽ tiểu cẩu trên áo ngủ: "Làm sao vậy?"
Viên Sơ Nhụy: "Cô cùng hình vẽ cẩu giống nhau."
Tiểu Viên Đổng: Tôi cũng là ở sự thật khách quan trình bày.
Có thể đem việc không đứng đắn mạnh mẽ giải thích thành như vậy, còn nghiêm trang, mặt dày vô sỉ, nàng không cẩu ai cẩu?
"Kia vẫn là không giống nhau," Đào Hựu Tình mặt dày vô sỉ quăng chút tóc, tự tin kiêu ngạo nói, "Cẩu không có dung mạo ưu việt như tôi nha."
Đào Hựu Tình: "Này sẽ là tiếc nuối lớn nhất khi chúng được sinh ra là cẩu."
Viên Sơ Nhụy: "......"
Làm gì cũng có thể để nàng tận dụng mọi thứ khen chính mình???
Viên Sơ Nhụy xoay chuyển cherry trong tay, bỗng nhiên nắm mặt nàng, không nói hai lời liền đem cherry trong lòng bàn tay nhét vào trong miệng nàng: "Cô nói ít một chút, thế giới sẽ càng tốt đẹp."
Đào Hựu Tình là người mà khi không nói lời nào thì thật là xinh đẹp, vừa mở miệng nói làm người ta hận không được ném nàng ra ngoài, đặc biệt là thời điểm nàng tự luyến.
Tuy là như thế, Đào Hựu Tình cũng muốn phát ra âm thanh quật cường lại tự luyến: "Tôi tồn tại đã làm thế giới rất tốt đẹp!"
Viên Sơ Nhụy: "......"
Không cứu, chôn đi.
......
Sáng sớm thư ký của Chu Dĩ Nhu liền nhận được nhiệm vụ của mua một cái điện thoại mới, sim mới, kích cỡ tương đồng cái cũ của Chu Dĩ Nhu dùng là được.
Tuy rằng Thư ký không biết đã xảy ra cái gì, nhưng trước tiên vẫn là đi cửa hàng điện thoại mua điện thoại mới, sau đó đem nó bình yên vô sự mà đưa đến trước mặt Chu Dĩ Nhu, còn tri kỷ mà giúp cô xé seal rồi mở cái hộp ra.
Thư ký nhìn Chu Dĩ Nhu không nói một lời cầm lấy điện thoại, nhìn cô yên lặng đổi điện thoại nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn là thử hỏi: "Chu tổng, điện thoại cũ của ngài......"
Chu Dĩ Nhu mặt không biểu tình mà nói: "Vứt."
Thư ký: "???"
Điện thoại còn tốt vậy sao lại vứt? Chu tổng ngài gần đây có phải có chút tức giận hay không a???
Chu Dĩ Nhu không gợn sóng mà nhìn ngoài cửa sổ, trên thực tế nội tâm phẫn hận không thôi, ở việc vứt điện thoại này, Viên Sơ Nhụy tuyệt đối là công thần số một!
—— trên thế giới này vì cái gì sẽ có một người phiền người khác như Viên Sơ Nhụy tồn tại!
......
Viên Sơ Nhuỵ ở Nguyệt Vịnh xa xôi hắc xì một cái, Hoắc Minh Ân bình tĩnh mà đưa khăn giấy, quan tâm nói: "Ngài không có việc gì chứ? Gần đây thời tiết chuyển lạnh, ngài hãy chú ý thân thể."
Viên Sơ Nhụy cau mày, nhận khăn giấy.
Kỳ quái, cô như thế nào cảm thấy không phải do thời tiết, chẳng lẽ là có ai ở sau lưng mắng cô sao? Tựa như Đào Hựu Tình nói "Nghĩ nghĩ hai mắng ba cảm mạo".
Nghĩ đến, cô tự nhiên nhớ tới Đào Hựu Tình như vậy.
Cô ném khăn giấy vào thùng rác, thuận đường đem quyết định đã đưa ra ngày hôm qua nói cho Hoắc Minh Ân: "Tôi quyết định làm người đại diện cho Đào Hựu Tình."
"Thử một chút công việc mới cũng khá tốt."
Hoắc Minh Ân thế nhưng cảm thấy không chút nào ngoài dự liệu, bởi vì hắn quá hiểu biết Viên Sơ Nhụy, hiểu biết thời điểm cô nhàn đến mức tận cùng thì cái gì cũng làm được . Hắn nâng mắt lên nhìn về hướng cô, dò hỏi: "Vậy người đại diện hiện tại của cô ấy?"
"Giữ lại." Viên Sơ Nhụy nói, "Người đại diện lại không phải chỉ có thể có một người."
Cô tự mình làm người đại diện chi Đào Hựu Tình có thể phòng bị Chu Dĩ Nhu quấy rầy, vừa có thể trải nghiệm chúc vụ mới, lại có thể bảo hộ nghệ sĩ, nhất tiễn song điêu, không lẽ không phải diệu kế?
Hoắc Minh Ân thấy cô đã có chủ ý của mình nên cũng không hề nhiều lời, bình tĩnh đẩy mắt kính một phen: "Ngài vất vả."
......
Viên Sơ Nhụy nếu quyết định làm người đại diện cho Đào Hựu Tình, đồng nghĩa với cô sẽ bồi nàng đi ra ngoài khi đi diễn, giúp nàng xử lý công việc các loại, nhưng Viên Sơ Nhụy hiển nhiên sẽ không bận như vậy, trên thực tế phần lớn công việc vẫn là giao cho Trần Sâm Vũ làm, cô chỉ phụ trách trấn sơn bảo, xử lý các mối quan hệ Trần Sâm Vũ không dám đụng.
Có người lãnh đạo trực tiếp ở bên giám sát, Trần Sâm vũ làm việc càng thêm ra sức, cũng càng thêm không dám chậm trễ. Viên Sơ Nhụy thường xuyên sẽ đem ánh mắt dừng ở trên người hắn, làm hắn không khỏi bắt đầu hoài nghi Viên Sơ Nhụy kỳ thật tới nhìn chằm chằm hắn làm việc, nếu hắn làm không tốt liền chờ thư nghỉ việc.
Người đại diện Trần: Đừng hỏi, chính là sợ hãi, trong lòng khổ sở.
Nhưng hắn căn bản không biết, Viên Sơ Nhụy chỉ là đang quan sát hắn làm người đại diện thế nào, xử lý công việc ra sao. Nhưng mà khí tràng cô quá lớn đến không áp được do đó cho hắn một loại cảm giác bị giám thị gác thi như thi đại học.
Hôm nay là thứ hai, Đào Hựu Tình phải tiếp tục tiến hành ca hát, chương trình hát như cũ là bắt đầu từ vào thứ hai, sau đó kết thúc ở âm nhạc Tây Hải vào chủ nhật, hết thảy đều không có thay đổi, thay đổi duy nhất là trong phòng trang điểm của nàng có thêm một người—— Viên Sơ Nhụy.
Có Viên Sơ Nhụy ở trong phòng, không khí nói khẩn trương không khẩn trương, nói nhẹ nhàng cũng không nhẹ nhàng.
Bởi vì trong phòng chỉ có một người mới của Nguyệt Vịnh là Đào Hựu Tình, còn lại những người khác ở Nguyệt Vịnh đều có chút lâu, cũng hiểu tính tình Viên Sơ Nhụy, chỉ cần không đối nghịch với cô, tính tình cô sẽ rất tốt, cho nên trong phòng cũng không có bởi vì boss đã đến mà trở nên nôn nóng.
Nhưng đại Boss làm người đại diện, còn theo chân bọn họ ở cùng nhau lâu như vậy, bất luận là đối với Viên Sơ Nhụy, hay đối với bọn họ mà nói đều là lần đầu tiên, cho nên không khí cũng không tính nhẹ nhàng.
Viên Sơ Nhụy đối với chuyện này không sao cả, mỉm cười nói: "Từ từ sẽ quen."
Sau đó mọi người liền ngoan ngoãn mà như vậy, trên sọ não Trần Sâm Vũ bị bắt làm nhiều nhiệm vụ —— đã quen bị cấp trên nhìn chằm chằm mình làm việc.
Đào Hựu Tình ngồi ngoan ngoãn trước kính trang điểm, không nói một lời, mặt mày kiều diễm đánh màu rượu đỏ châu quanh mắt, cùng da trắng như tuyết hợp lại càng tăng thêm thu hút. Khi nàng nheo nửa con mắt, trên người ẩn ẩn tản ra phong tình vạn chủng khiến người vô pháp kháng cự, làm nhân tình nhịn không được phải thần phục với nàng, chỉ hy vọng nàng có thể nhân từ ban cho chính mình một cái liếc mắc.
Trên mặt không chê vào đâu được, hơn nữa môi đỏ an tĩnh ngậm lại, Viên Sơ Nhụy cảm thấy nàng hiện tại so với lúc tự luyến đẹp hơn một ngàn lần —— chỉ cần nàng không nói, thì đúng là đẹp.
Viên Sơ Nhụy dựa vào trước kính Đào Hựu Tình trang điểm, gần gũi mà quan sát quá trình trang điểm. Cùng một ca khúc cách trang điểm với trang phục không nhất định là giống nhau, sân khấu của Đào Hựu Tình hôm nay trang điểm khác so với âm nhạc Tây Hải hôm qua, hôm nay lại kiều diễm hơn một phần.
Chuyên viên trang điểm ngắn ngủi tránh ra một hồi, Viên Sơ Nhụy nhìn đến lông mi Đào Hựu Tình căn căn rõ ràng trên dưới chuyển động, tiếp theo chậm rãi nâng lên cặp mắt mỹ lệ tinh xảo, tầm mắt họ đột nhiên trong không khí bình tĩnh chạm vào nhau, giao hội, trong không khí bắn toé ra các loại hỏa hoa ái muội, hai người họ cũng ai không phát giác.
Trong lòng Viên Sơ Nhụy sửng sốt, người trước mắt đẹp đến tựa như một bức họa, cũng tựa như ảo mộng, hai cánh môi đỏ thẫm tựa như chuế treo ở trên cây quả mật, oánh nhuận mê người.
Ánh mắt Viên Sơ Nhụy không tự giác liền dừng ở phía trên đôi môi nàng, cô lại nhìn thấy đôi môi đã từng dùng hôn qua má cô này nhẹ giọng hỏi mình: "Tôi đẹp không?"
Viên Sơ Nhụy suy nghĩ nháy mắt xoay quai lại, khẽ cười nói: "Cô đẹp hay không, không phải chính cô rất rõ ràng sao?"
Đối với một vua tự luyến mà nói, vấn đề như vậy nên tồn tại sao? Dù sao có đưa ra đáp án gì thì ở nơi đó của nàng đều sẽ biến thành là nàng là xinh đẹp nhất thế giới.
Đào Hựu Tình tự hướng lên trên nhìn cô, cười nói: "Tôi nói cùng cô nói là hai việc khác nhau, tôi muốn nghe cô nói."
Viên Sơ Nhụy trầm mặc mà nhìn cặp mắt đào hoa của nàng, vài giây sau, ở bên trong nàng nhạy bén mà giữ một tia mong muốn làm người khó có thể cự tuyệt —— cùng với ánh mắt lúc nàng muốn cô vứt bỏ thuốc lá là y như đúc.
Khi đó cô không có cự tuyệt ánh mắt như vậy của nàng.
"Đẹp." Cô nghe thấy chính mình nói như vậy.
Kết quả hôm nay cũng không có cự tuyệt được.
Cô không biết chính mình là bị như thế nào, vì cái gì sẽ bị Đào Hựu Tình dùng ánh mắt như vậy nhìn một chút là có thể chịu thua nhận thua. Cô không phải chưa thấy qua người cầu mình, lúc trước cô đều có thể hờ hững nhìn, như thế nào liền cố tình gãy ở trên người bạn nhỏ ít hơn mình bốn tuổi ?
Trong lúc cô đang suy nghĩ liền thấy Đào Hựu Tình bỗng nhiên cong lên đôi mắt, miệng cười xán lạn nói: "Cô khen tôi, tôi đây liền cao hứng!"
Đây là thuần túy, thiên chân, đối với cô không mang theo một tia tính kế.
Cô giống như tìm được đáp án —— bạn nhỏ tâm tư thuần khiết lại nỗ lực, luôn là phá lệ vui vẻ.
Tiếp theo Đào Hựu Tình khoa trương mà quăng tóc đuôi ngựa một chút, thâm trầm mà chằm chằm chính mình trong gương, buồn rầu mà nói: "Đào Hựu Tình, cô trông mê người như vậy thật là đáng chết!"
Viên Sơ Nhụy: "......"
Cô yên lặng đối phía sau câu ở trên đánh thêm một dấu móc: Thời điểm không tự luyến.
......
Đào Hựu Tình hôm nay không chỉ là phải diễn sân khấu thứ hai ở mà còn phải tham dự nghi thức trao giải cuối cùng. Ở mỗi chương trình âm nhạc, sau khi kết thúc đều sẽ có ba vị trí xuất sắc sau đó chọn ra một vị đứng nhất, ba vị trí được đề cử sẽ được tiến hành các phương diện số liệu, điểm số pk, chọn ra một vị đoạt giải.
(Giống show âm nhạc hàng tuần của Hàn như Mcountdown, Mubank,... nếu mn có theo dõi Kpop sẽ biết
PK điểm số: so sánh / đấu số liệu với nhau.)
Đào Hựu Tình biết rõ mình mới ra mắt, lại xuất thân từ mạng xã hội chuyển qua làm nghệ sĩ, cơ sở fans so cùng những người tranh giải chung tuần đã ra mắt thời gian rất lâu thì cơ hội thắng của nàng rất yếu, hơn nữa Viên Sơ Nhụy không có cưỡng cầu nàng vừa ra mắt nhất định phải có được hạng nhất, cho nên tâm thái nàng vẫn rất bình tĩnh mà ngồi ở dưới sân khấu nhìn ánh đèn lộng lẫy nơi trao giải, niệm chú hy vọng bọn họ chạy nhanh tuyên bố kết quả để nàng về nhà ăn cơm nghỉ ngơi.
Có mấy ngày nàng còn phải ở lại chương trình không...... Khi trở lại nàng phải công phá mấy chương trình mới được.
Giang Nhã Lăng chung thời gian cùng nàng ngồi ở dưới sân khấu nhưng không có niệm chú như nàng vậy, người kia càng sốt ruột kết quả hơn nàng, càng muốn biết thành tích của Đào Hựu Tình như thế nào, chỉ là trên mặt không hiện, thoạt nhìn vẫn phúc hậu và vô hại như cũ.
Người kia hy vọng Đào Hựu Tình bất luận ở vị trí nào, cho dù là được đề cử thì không lấy được hạng nhất nào luôn mới tốt!
Người trao giải trên sân khấu đã đem không khí dưới sân làm nóng, khán giả ngừng thở, chờ bọn họ tuyên bố ba vị sẽ tranh cử.
Viên Sơ Nhụy bình tĩnh ngồi ở hậu trường xem, Trần Sâm Vũ thật cẩn thận mà ngồi vào bên cạnh cô, nhẹ giọng dò hỏi: "Ngài cảm thấy Hựu Tình có thể vào không?"
Viên Sơ Nhụy cũng không yêu cầu Đào Hựu Tình vừa ra mắt là có thể đạt được một thành tích ưu tú, chỉ cần nàng có thể tích luỹ nhân khí vì ca khúc tiếp theo là được. Vì thế, cô gần đây vẫn luôn ở chú ý hướng thảo luận trên mạng, nhìn xem các fans phải hồi thế nào với Đào Hựu Tình.
Hiện tại nghe được Trần Sâm Vũ hỏi vấn đề này, cô yên môi một chút, hỏi: "Anh gần đây có chú ý tin tức liên quan với cô ấy trên internet không?"
Trần Sâm Vũ không khỏi ngồi đoan chính, giống như là cái bị lão sư đột kích kiểm tra bài cũ học sinh, lại khẩn trương lại sợ hãi nói: "Có, có đang chú ý......"
Viên Sơ Nhụy khẽ mỉm cười nhìn về phía hắn: "Vậy đừng hỏi đề tài không có ý nghĩa như vậy."
Trần Sâm Vũ đi theo nhìn về phía màn hình TV, lúc này trên màn hình vừa lúc chiếu đến biểu tình kinh ngạc của Đào Hựu Tình.
—— ba vị trí được đề cử, tên nàngthình lình xuất hiện ở trong đó.
Đào Hựu Tình kinh ngạc mà che miệng, ánh mắt không chớp mắt nhìn màn hình lớn sau sân khấu trao giải, trên đó xác thật đã hiện tên nàng, ở giữa "Người lâu năm", nàng giống như một con ngựa đen sát ra trùng vây, phá lệ bắt mắt.
Đào Hựu Tình vẻ mặt mộng bức: Sao lại thế này? Không phải tôi tới mua nước tương sao?? Lúc nảy tôi còn vẫn luôn chờ tan tầm ăn cơm đây...... Sao lại, sao lại quay đầu liền vào chờ tranh cử???
Fans tôi cư nhiên có thể làm được như vậy???
Giang Nhã Lăng ngồi ở bên kia không có việc gì phát sinh, trên màn hình hiện ra tới ba cái tên, không có một cái có liên quan với nàng—— mà Đào Hựu Tình, cái người mới ra mắt, địch nhân lớn nhất của nàng bây giờ, cư nhiên có thể đánh bại lão tiền bối bọn họ được vị trí top tranh cử!
Giang Nhã Lăng cắn răng duy trì xấu hổ lại mỉm cười không mất lễ phép, hận đến răng sắp nghiến. Nàng vốn đang trông cậy vào kết quả áp Đào Hựu Tình đem thành tích trở về thảo vợ chồng Giang Hải Minh vui vẻ, làm cho bọn họ cảm thấy nàng càng có tiền đồ hơn Đào Hựu Tình, càng đáng giá để yêu thương!
Kết quả...... Đào Hựu Tình đáng chết này!
Tuyên bố hạng nhất liền phải bắt đầu bắt đầu so sánh các số liệu của ba nghệ sĩ tranh cử, các chương trình ca nhạc đại đa số điều phải so số liệu toàn diện, tính số liệu fans chiếm phần trăm khá lớn, mặt khác còn có phần mềm kiểm xoát cực mạnh vì kết quả công chính công bằng, nếu có người sử dụng thủ đoạn không chính đáng sẽ lộ hết nguyên hình ở trên sân khấu , bị công khai xử tội.
Đào Hựu Tình tuy rằng ban đầu đến đây tham dự chỉ hát tuyên truyền một cái, nhưng từ năm trước nàng đã không ngừng xem các chương trình ca nhạc này cho nên quá trình đề cử và tuyên bố hạng một nàng rõ hơn ai hết, hiện tại nàng chỉ cần ở dưới sân khấu chờ tên người chiến thắng xuất hiện thì tốt rồi.
Kỳ thật, nàng đối với chuyện chính mình vào tranh cử tình cảm thấy phi thường giật mình, vì nàng luôn không xem số liệu của mình. Trong khoảng thời gian này cơ hồ không tìm xem số liệu doanh số , vẫn luôn đem tâm thái tốt tới chơi tới làm khách tới kiếm cơm, cũng chưa từng nghĩ tới muốn giật giải.
Viên Sơ Nhụy yêu cầu đoạt giải với lần sau nàng comeback , trước đó cô chỉ cần nàng tích lũy nhân khí, hết sức tuyên truyền, vậy thì nàng hoàn toàn không cần cho chính mình áp lực quá lớn, lấy tâm bình thường đối đãi mỗi một kết quả của chương trình liền tốt.
Dù sao...... Hiện tại có đoạt được giải Âm nhạc Cốc cùng Âm nhạc Hải hay không thì Viên Sơ Nhụy vẫn là bạn nàng, nàng không hoảng hốt!
Nàng điều chỉnh tâm thái một chút, bình tĩnh mà nhìn số liệu trên màn hình lớn nhảy, ba vị trí phân biệt sắp xong rồi, nàng cùng hai nghệ sĩ khác dự khuyết.
Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng giơ giơ cằm lên, ánh mắt vẫn luôn ngừng ở TV trong phòng trang điểm không có dịch chuyển.
—— cô bắt đầu chờ mong Đào Hựu Tình sau này.
Có Viên Sơ Nhụy ngồi ở bên cạnh, Trần Sâm Vũ nói chuyện đều khinh thanh tế ngữ, không dám quá lớn tiếng, cho nên hắn chỉ có thể khẽ meo meo mà ở trong lòng giúp Đào Hựu Tình điên cuồng hô cố lên.
Trần Sâm vũ: Vị trí thứ nhất! Vị trí thứ nhất! Vị trí thứ nhất là tiểu tiên nữ chúng ta!
Hiện trường đột nhiên bộc phát ra một trận tiếng hoan hô.
Người chủ trì nhìn thoáng qua màn hình, cười tuyên bố kết quả: "Chúng ta cùng chúc mừng người được giải ——"
"Hồng Đào Q!
......
Sân khấu ăn mừng Đào Hựu Tình đã kết thúc, chuyện đầu tiên làm chính là cầm cao cúp cao hứng phấn chấn mà chạy hướng phòng trang điểm, tốc độ mau đến nhóm bạn nhảy phía sau cũng không theo kịp.
Viên Sơ Nhụy chậm rãi mà từ trên chỗ ngồi đứng lên, giây tiếp theo cửa phòng hoá trang "Phanh" một chút liền mở ra, nháy mắt cô đã bị bạn nhỏ đột nhiên chạy về tới ôm đầy cõi lòng một cái, bên tai tất cả đều là thâm âm của người bạn nhỏ vui mừng khôn xiết: "Tôi đạt hạng nhất, tôi đạt hạng nhất!!! Trời a, cư nhiên tôi đạt hạng nhất được một chương trình rồi!!!"
"Cô xem, cô xem! Cúp hạng nhất nhìn gần là cái như này, dưới đó còn có chữ viết!" Sau đó bạn nhỏ liền giống như hiến vật quý đem cup đưa lên mặt cô, ánh sáng trong ánh mắt so với ngôi sao trên bầu trời còn muốn lóe sáng hơn.
Viên Sơ Nhụy làm tổng tài Nguyệt Vịnh nhiều năm như vậy, trong công ty có không ít người được nhiệt tình yêu thương còn có đỉnh lưu, cho nên cô đối với các loại cúp lớn nhỏ khác nhau đều đã nhìn quen, đã sớm nhìn không ra nửa điểm mới mẻ.
Nhưng hôm nay cô thấy bộ dáng Đào Hựu Tình này cao hứng phấn chấn, cư nhiên phá lệ mà muôn đem cái cúp hạng nhất này lấy lại đây nhìn một cái, như vậy mới không cô nhiệt tình của bạn nhỏ nha.
Cô tỉ mỉ mà tiếp nhận cúp, nhìn vài lần, theo nàng nói: "Ừm, thật sự có chữ viết."
Cô phát giác chính mình hiện tại giống như là hống đứa nhỏ, thật cẩn thận bảo tâm hộ hài tử kia lần đầu tiên tiếp xúc thế giới mới thiện lương tốt đẹp.
Nàng được vị trí thứ nhất, nàng vừa xuất đạo liền bắt lấy hạng nhất, nàng đáng giá được khích lệ.
Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai nàng: "Làm rất tốt, vất vả cô, tôi rất vừa lòng."
Đào Hựu Tình cảm thấy mỹ mãn, lại cho cô một cái đại đại ôm, quay đầu đi theo Trần Sâm Vũ cùng nhóm bạn nhảy cùng nhau cao hứng mà xoay quanh chúc mừng, đắm chìm vui sướng ở trong vị trí hạng nhất.
......
Đào Hựu Tình hưng phấn thật lâu, thời điểm về đến cửa nhà nàng mới bình tĩnh lại không ít, nàng còn nhớ tới một sự kiện —— lần đầu tiên nàng xem cup , nhưng Viên Sơ Nhụy không phải.
Viên Sơ Nhụy không chỉ có xem qua cúp , cô còn xem qua cùng , dưới tay cô ấy không thiếu người lấy về cup hạng nhất.
Một người chưa hiểu việc đời như nàng, còn ngây ngốc mà đưa cúp cho cô xem, Viên Sơ Nhụy còn cùng cho nàng mặt mũi mà nói theo nàng, không chọc rách da mặt của nàng......
Trời ạ, Viên Đổng, Nhuỵ muội muội nhà nàng cũng quá ôn nhu quan tâm đi!
Đào Hựu Tình một cổ nước ấp trong lòng chảy qua, đối với Viên Sơ Nhụy phúc chỗ thích cô tăng lên độ, nàng xoay người đối với Viên Sơ Nhụy đang muốn mở cửa nói: "Cảm ơn cô."
Viên Sơ Nhụy không rõ nguyên do, ấn mật mã tay đều đi theo một bước: "Cảm ơn cái gì?"
Đào Hựu Tình hổ thẹn nói: "Vừa nảy tôi rất cao hứng, đã quên cô đã sớm xem qua mấy cup này, sau đó liền...... Cảm ơn cô cho tôi mặt mũi, không hủy đi một màn đang cao hứng của tôi lúc đó."
Viên Sơ Nhụy xoay người tiếp tục ấn mật mã: "Ừm, tôi đã nhìn rất nhiều cúp."
Đào Hựu Tình thấy cô không sao cả như vậy cư nhiên có vài phần mạc danh ủ rũ.
Nàng thích được nghe Viên Sơ Nhụy khen nàng, hy vọng được Viên Sơ Nhụy tán thành, bởi vì Viên Sơ Nhụy trong lòng nàng cùng người khác không giống nhau, là sự tồn tại không thể thay thế.
"Nhưng là thuộc về cô tôi còn chưa có xem qua." Viên Sơ Nhụy đột nhiên nói.
Mỗi một cái cúp đều có ý nghĩa với chủ nhân bọn họ, đây đúng là nơi đặc biệt của chúng nó. Kỳ thật có thể nhìn đến nghệ sĩ của mình thu hoạch được vị trí hạng nhất, không có vị lão bản nào sẽ không cao hứng. Tuy rằng cô đối với cấu tạo của cup đã rất quen thuộc, nhưng mà lần này có được nó chính là một nghệ sĩ mới ra mắt.
Nàng đã làm được rất tốt.
Viên Sơ Nhụy quay đầu lại nhìn về phía nàng, mắt mang ý cười: "Hy vọng cô có thể tiếp tục nỗ lực, để tôi thấy càng nhiều cup hạng nhất thuộc về cô, có thể chứ?"
Sau khi Đào Hựu Tình nghe thấy những lời này, tâm tình nháy mắt chuyển tốt, một chỉnh trái tim đều được Viên Sơ Nhụy khẳng định cùng cổ vũ bỏ thêm vào đến tràn đầy. Nàng cầm lòng không đậu mà bước chân qua chỗ cô, vươn đôi tay ôm lấy cổ cô rồi ở trên mặt cô lưu lại một nụ hôn mười phần nhiệt tình, tiếp theo chắc chắn nói: "Có thể! Tôi nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của Tiểu Viên Đổng chúng ta!"
Viên Sơ Nhụy đột nhiên không kịp phòng ngừa bị nàng hôn một cái, còn không có kịp nói cái gì, nàng cũng đã nhanh như chớp mà chạy về trong nhà chính mình đi, chỉ để lại một người Viên Sơ Nhụy vẫn không nhúc nhích mà nhìn cánh cửa nhà đóng chặt.
Trong lòng Viên Sơ Nhụy luôn muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết là muốn nói gì, có cổ cảm giác quái dị mà chậm rãi xuất hiện trên nơi đầu quả tim cô.
Kết quả thời gian chưa đến mười giây, Đào Hựu Tình lại chạy ra tới, nhất cử nhất động tất cả đều là không giấu không được vui sướng.
Ở trong tay nàng lại cầm một đồng tiền xu, ngượng ngùng mà cười nói: "Thực xin lỗi, quên đưa tiền."
Đưa tiền?
Viên Sơ Nhụy nhạy bén mà bắt giữ hai chữ này, bắt lấy vua tự luyến lại muốn chạy đi này, buồn cười mà nhìn nàng hỏi: "Cô xem tôi là con ít sao? Lại dùng tiền?"
Đào Hựu Tình ngẩn người, tiện đà đúng lý hợp tình mà nói: "Không phải cô nói, hôn không tốt liền phải đưa tiền sao?"
Nàng tự nhận kỹ xảo hôn không tốt, cho nên mỗi lần hôn xong nàng đều tự giác trả tiền, này hoàn toàn chính là dựa theo ý tứ cô mà làm, này có gì sai sao?
Viên Sơ Nhụy ngóng nhìn nàng, trong nháy mắt này, có một câu bỗng nhiên từ đáy lòng xông ra, nhanh chóng vọt tới bên miệng cô. Cổ cảm giác kỳ dị khiến cho cô hé miệng, nói câu này ra bên ngoài ——
"Vậy cô không thể...... Hôn tôi cho tốt sao?"
——-
À à
Toi nhận được sách rồi các bác oi, quá đã,