Dũng sĩ mở miệng không biết nên nói gì, lát sau cúi đầu nói: “Thật xin lỗi.
Là do ta không giỏi bằng ngươi nên mới nhờ vả ngươi.
Hơn nữa ta cũng trả thù lao cho ngươi mà.”
Câu này đổi lại khiến Ma pháp sư á khẩu không trả lời được.
Hắn ngồi xổm theo dõi Dũng sĩ lấy con dao nhỏ đem một khúc gỗ cây sồi xanh tước thành hình dáng của cây trượng, dưới đất rơi đầy vụ gỗ.
Chán quá.
Hắn chủ động mở lời phá vỡ sự tĩnh lặng này: “Ngươi phát hiện ra ta không phải Đại ma vương từ khi nào?”
“Vào lần đầu tiên gặp ngươi.
”.