Chiếc xe đang chạy trên đường, bên trong là Ái Nhi đang ngồi đưa ngón tay chà nhẹ vào môi như đang muốn hỏi anh chuyện gì làm cho cô thắc mắc..liếc sang Doãn Thiên vài lần, Ái Nhi mới khẽ lên tiếng.
-Doãn Thiên, anh từng nói những vụ án liên hoàn mới làm cho anh thấy hứng thú phải không?
-Phải (Doãn Thiên nhìn sang cô đáp)
-Vậy sao vụ Cảnh Nhã, Hồ Kim Thị..anh lại chấp nhận điều tra (cô tròn mắt)
_Vì có liên quan Death (anh im lặng lúc)
_Sau vài câu nói chuyện thì cả hai điều im lặng trong dòng trạng thái suy nghĩ của riêng mình, tầm phút..dừng lại trước bãi đậu xe của cục cảnh sát, nơi bác Trịnh làm việc cũng là chổ anh thường được mời đến thuyết giảng về tâm lý cũng như thông tin cần thiết để giúp phía điều tra hiểu hơn tý về những tên biến thái.
-Em tưởng chúng ta đến chổ Hoan Tử Triều chứ? (Ái Nhi thắc mắc)
-Hắn đang trong đây (Doãn Thiên bình thản đáp)
-Chẳng phải hồ sơ chỉ mới nhận được thôi sao?
-Thông tin về nghi phạm nêu trên hồ sơ mới nhận đó không có nghĩa là anh cũng mới biết.. (Doãn Thiên khẽ cười xoa đầu cô)
-Vậy là phía cảnh sát dựa theo manh mối trên suy luận anh đưa ra để điều tra bắt Hoan Tử Triều. (Ái Nhi tròn mắt)
-Đối với anh thì khi phát hiện vụ án và đến hiện trường được cho rằng là nơi gây án, thì đã quá đủ để suy luận ra cách thức..hình dáng, suy nghĩ, đặc điểm của hung thủ rồi, còn việc điều tra loại trừ tìm ra người nào phù hợp thì là do cảnh sát..không phải trách nhiệm của chúng ta.
_Anh vừa nói vừa nắm tay cô đi vào bên trong, cặp đôi tâm điểm được phần lớn nhân viên cảnh sát chú ý với những ánh mắt hâm mộ từ mọi cách nhìn, kèm theo những lời "phó giáo sư, chào anh" từ bên ngoài liên tiếp vào đến phòng lấy lời khai của nghi phạm.
-Xin chào (Doãn Thiên lạnh lùng lên tiếng)
-Phó giáo sư, anh là người hình dung tôi là nghi phạm để cảnh sát bắt đến nơi khỉ gió này sao? (Hoan Tử Triều gắt giọng)
-Đơn thuần là tôi chỉ phát họa đặc điểm nghi phạm.. còn việc sàn lọc tìm kiếm là do phía cảnh sát, chỉ có điều nếu anh không nằm trong danh sách thì chả đến đây làm gì? (Doãn Thiên bình thản đáp)
-Đúng là người có chức vị cao trong xã hội.. chỉ cần hình dung là cảnh sát sẽ làm theo mặc dù không có bằng chứng.
_Căn phòng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, trên tường treo chiếc camera ghi hình quá trình lấy lời khai của nghi phạm trong cục cảnh sát..Ái Nhi bên trong căn phòng theo dõi cùng với những chuyên viên ngành, do là trợ lý của phó giáo sư nên cũng không ai dám làm khó cô khi vào phòng theo dõi đặc biệt.
-Nạn nhân Hồ Kim Thị, mất tích gần tuần kể từ khi phát hiện thi thể cách không quá m nơi công trình Hoan Tử Triều anh làm việc.. cho tôi lý do để suy luận là người bên ngoài bỏ xác cô ấy vào mà không phải là người trong khu vực như anh đi. (Doãn Thiên khẽ giọng)
_Tôi không nhất thiết phải nêu ra lý do,.. mà tôi cần anh đưa ra bằng chứng (Hoan Tử Triều nghiêm giọng)
_Đi sâu vào tình tiết tý nhé,.. anh chọn nơi khó lau dọn hiện trường như căn phòng đầy bụi vôi trong công trình làm chổ gây án, chứng tỏ hiềm khích bọc phát bất ngờ dẫn đến việc giết hại Hồ Kim Thị..và tòng phạm của anh đã giúp anh phi tang phần việc còn lại (Doãn Thiên đưa tay bàn nhìn Hoan Tử Triều)
_"Bộp bộp" tiếng vỗ tay bên phía đối diện của Hoan Tử Triều, nét mặt tự mãn cười nhếch môi lắc nhẹ đầu đưa ánh mắt trêu ghẹo nhìn Doãn Thiên.. lúc sau lên tiếng.
-Phó giáo sư quả nhiên rất sáng suốt, khi thì suy luận tôi là thủ phạm..khi thì nói tôi có tòng phạm? vậy cho hỏi người ấy ở đâu?
_Doãn Thiên bình tĩnh trước thái độ khiêu khích của Hoan Tử Triều, cầm đống hồ sơ ban đầu mang vào đặt xuống, "bộp" tiếng ngay mắt hắn.. kèm theo đó là ảnh của tên mang gương mặt lạnh lùng và đôi mắt sát nhân nằm trên đống hồ sơ dày cuộm ấy.
-Chắc anh không biết gã này lai lịch thế nào đâu nhỉ? hồ sơ liên quan về hắn có lẽ nhiêu đây là hơn chục vụ (Doãn Thiên nhìn hắn)
_Hoan Tử Triều nheo mắt tỏ vẻ khó chịu khi nhìn thấy tấm ảnh Doãn Thiên cho anh ta xem,.. ngước nhìn lên với nét bất ngờ, nhưng vẫn giữ im lặng không lên tiếng.
-Hắn đã giúp anh phi tang đúng chứ? bằng chứng là hành động giết người biến thái tầm thường của anh quá trên lệch khi mang so sánh với sự tinh vi thông minh khi phi tang xác nạn nhân của Death. (Doãn Thiên nhếch môi cười)
_Hoan Tử Triều càng hiện rõ nét căng thẳng trước những lời nói như khẳng định chắc chắn của Doãn Thiên, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh lên tiếng.
-Vậy hung khí tôi dùng đâu? nếu không có cũng không thể buộc tội được tôi.
_Ái Nhi bên trong phòng theo dõi cũng bất ngờ.. quay sang những nhân viên cảnh vụ đang đứng bên cạnh.. "chẳng lẽ các anh không tìm ra hung khí hay sao "?..cô chỉ nhận lại những cái lắc đầu nhẹ của họ, bỗng giọng của Doãn Thiên cất lên làm tất cả người theo dõi phải nín thở chờ nghe.
-Có chứ.
_Cả không gian phòng..Hoan Tử Triều và tất cả nhân viên đang theo dõi Doãn Thiên lấy lời khai điều đang chờ đợi câu giải đáp mà suốt thời gian điều tra luôn làm đau đầu không ít "hung khí giết Hồ Kim Thị thật ra là gì?"
_Doãn Thiên lấy ra trong túi áo thêm tấm ảnh đưa cho Hoan Tử Triều xem, chỉ thấy hắn im lặng lúc khá lâu cuối mặt xuống và khẽ lên tiếng.
-Phó giáo sư, anh giỏi thật, Hồ Kim Thị là do tôi giết.
_Còn về phía Ái Nhi và những người xung quanh, tuy theo dõi qua camera nhưng cũng không thể thấy kỹ được rốt cuộc tấm ảnh Doãn Thiên đưa ra là gì, mà lại khiến Hoan Tử Triều phải nhận tội đầy thán phục như vậy.
-Lời khai anh có thể cung cấp cho cảnh sát.. phần tôi chỉ muốn biết Death và anh quan hệ thế nào? (Doãn Thiên bình thản hỏi)
-Những gì tôi có thể cho anh biết, Death chỉ xem anh là con chó săn luôn theo dấu hắn để lại ở hiện trường (Hoan Tử Triều nheo mắt cười nhếch môi)
-Còn về những tên tội phạm biến thái như anh và hắn, bị con chó săn vờn phải trốn chui né tránh.. xét ra thì còn tệ hơn chó nữa (Doãn Thiên bình thản ra ngoài cửa)
-Cảm ơn đã cho tôi biết thêm thông tin.
_Ái Nhi cùng những cảnh sát cũng vội chạy ra ngoài nét mặt tò mò, cô đến bên cạnh Doãn Thiên..lên tiếng.
-Tấm ảnh anh đưa ra khi Hoan Tử Triều hỏi về hung khí hắn sử dụng là gì vậy anh?
-Hình phần mũi nhọn trên giầy cao gót, đó là câu trả lời tại sao xác nạn nhân đầy đủ tất cả đồ vật trên người nhưng lại thiếu giầy hoặc dép anh từng nói..việc còn lại để cảnh sát tìm ra đôi giầy cao gót Hồ Kim Thị mang cũng là hung khí tạo nên vết nứt trên thái dương bên trái nạn nhân thì đóng hồ sơ vụ này được rồi. (Doản Thiên vừa đeo kính râm vừa lên tiếng trả lời)
_Cả hai nắm tay ra khỏi cục cảnh sát trước những nét mặt ái mộ tài năng của Doãn Thiên, chạy xe về đến biệt thự, Doãn Thiên đi lên phòng thây đồ..Tiểu Văn thì đang ngồi trên sofa vẻ mặt tỏ ra khá nghiêm trọng, Ái Nhi tò mò đến gần xem anh ta đang nghiên cứu chuyện gì mà căng thẳng đến như thế, bên trong màn hình là hàng chữ giống như là đang đố người chơi về vấn đề gì đó khó giải thích.
-Tiểu Văn, đây là gì thế? (cô tò mò lên tiếng hỏi)
-À, là game câu hỏi test tâm lý tội phạm biến thái..Tiểu Ngạn theo bảo vệ nhà tỷ phú bên Singapore, gửi về đây anh xem..cũng là phiên bản Police dùng để thử ai đó là thiên tài hay đang mắc bệnh tâm thần phân liệt. (Tiểu Văn đáp)
_Đúng là công nghệ phát triển (Ái Nhi tròn mắt)
_Câu hỏi hiện tại là " trong đám tang của cha một cô gái, cô ấy đã thích chàng trai đến đưa tang lễ..nhưng lại quên mất không giữ cách liên lạc với anh ta, gần tuần sau cô ấy đã giết chết chị gái ruột của mình".. anh suy nghĩ mãi chẳng ra tại sao lại như vậy.
_Ưm.. chắc người mà cô gái ấy thích là bạn trai của chị gái mình (Ái Nhi nheo mắt)
_Tiểu Văn chóng tay lên càm tỏ vẻ thắc mắc.."anh thì không cho là vậy, nếu cô ta không gặp lại anh chàng đấy thì làm sao biết anh ta là bạn trai của chị gái mình", trong khi cả hai đang ngồi lắc đâu nhìn chằm chằm về phía màn hình câu hỏi.. thì giọng lạnh lùng của Doãn Thiên từ phía sau lên tiếng..
_Giết chị gái ruột của mình để anh ta đến dự đám tang thì có thể gặp rồi..đơn giản thế thôi.