Đừng Hỏi, Chính Là Không Bao Dưỡng!

chương 11: [hỏi chấm]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

.

[Thím nào giải thích hộ mị với… XQ sao lại họ Lục rồi???]

[Đờ mờ tôi có một suy nghĩ đáng sợ…]

[Họ Lục???]

[Hình như, có lẽ, đại khái nếu tôi nhớ không lầm, Lục gia đúng là có một người con thứ thật?]

[Hmmm]

[Ăn dưa mười ngày tự dung nghẹn cmnl, ai an ủi tôi với!]

[Đúng là tình thế đảo lộn kinh khủng, chỉ muốn hỏi mấy anh chị chế giễu XQ giờ đang nghĩ dư lào???]

[Ái dổ ôi tình tiết này thiệt thú vị, tôi lấy hạt dưa gặm một miếng].

[Tôi biết nói gì đây? Bảo sao X lại gọi L là “anh”???]

Rep: [Đm cảm giác lầu này là chân tướng].

[Chân tướng +]

[Vị huynh đệ này thặc giỏi quỳ quỳ]

.

Trên mạng còn đang nhiệt tình thảo luận, rất nhanh từ khóa ‘Hạ Kiều tên thật là Lục Tự Trác’ lại lên hotsearch.

Hạ Kiều đến trường quay không tìm được Khang Viễn, lúc này chưa tới giờ quay nên vừa tự cầm quạt điện nhỏ thổi cho mát vừa lướt weibo.

Xung quanh các nhân viên trong đoàn cũng phức tạp cầm điện thoại, muốn tới nói chuyện nhưng không sao mở lời, chẳng lẽ lại hỏi trực tiếp ‘anh của cậu có phải là Lục Trần không?’, vậy cũng quá ngu rồi.

Người dẫn đầu bước lên là nam chính Trần Thù, anh ta kéo một chiếc ghế ra ngồi cạnh Hạ Kiều, vừa há miệng đã hỏi: “Này, Lục Trần là anh cậu?”

Nhân viên xung quanh: …

Hạ Kiều ngẩng đầu, “À, ừ”.

Các nhân viên: …

Trần Thù vuốt cằm, “Vậy thì tốt, sáng sớm còn thấy anh ta tới đưa cơm, hai anh em tình cảm thật tốt”.

Trong mắt người khác quan hệ giữa cậu và Lục Trần rất tốt sao? Hạ Kiều không khỏi vui vẻ, lắc đầu khiêm tốn: “Cũng thường thôi”.

Các nhân viên: nghe xem nghe xem, Lục đại thiếu gia đã tự mình tới đưa cơm rồi mà tên nhóc này còn nói gì cơ? Tình cảm thường thôi???

Lục Trần mà ở đây chắc buồn rũ đuôi mất.

.

Lúc này các fan của Hạ Kiều cũng vô cùng náo nhiệt.

Hạ Điềm Điềm: [Lão nương trước giờ cứ nghĩ mình giúp đỡ người nghèo, nhưng mà ai đó thông não hộ cái, vị Thái tử này là sao???]

Hạ Chanh: [Nhị Điềm yên tĩnh, hai người họ là anh em, không phải cha con].

Hạ Điềm Điềm: [a a a a a trả lại nước mắt cho tôi!! Tôi còn tưởng Hạ Hạ nhà chúng ta là đứa nhỏ đáng thương đã không nổi còn không được yêu thích!! Đến mama cũng xưng rồi thì lại nghe tin tòi thêm một ông anh trai??? Lại còn là loại anh vung tay cũng có thể dùng tiền đè bẹp anh ruột tôi luôn!!!]

Hạ Điềm Điềm: [Đối với chuyện này tôi chỉ muốn nói Làm! Tốt! Lắm!]

Hạ Hạ Hạ Hạ Thiên: [em vẫn hơi lo… sợ lại có biến gì thì mệt, chắc tại mấy hôm nau bị chửi hơi nhiều].

Hạ Chanh: [Được lắm, mấy tên khẩu nghiệp nha mình tôi chụp lại hết rồi nhe răng Không phải mắng hay lắm hả, để bà đây chọi chết chúng bay]

Hạ Điềm Điềm: [Oan oan tương báo bao giờ mới dứt? Chờ bà @%$&I((! ID gửi tôi, chờ xem lão nương đè đầu chó của chúng xuống đất mà đạp đi bóp tay]

.

Khang Viễn vì chuyện Baidu đã gọi điện thoại rống giận với La Diệu một trận, tới khi đến trường quay đã đang làm việc. Trần Thù ngồi cạnh Hạ Kiều đang nói gì đó, thấy anh đến có vỗ vỗ chỗ bên cạnh.

Khang Viễn hơi phòng bị, không biết vị minh tinh idol này đang nghĩ gì. Hạ Kiều ngốc nhưng anh thì không, ngồi xuống không nói gì, lòng Khang Viễn còn đang nghĩ tới chuyện weibo.

La Diệu bị mắng một trận mới ười khằng khặc đồng ý, hứa hẹn sẽ xử lý êm xuôi để trên mạng không còn gây bất lợi với Hạ Kiều nữa.

Lời La Diệu nói quá mức êm tai, Khang Viễn biết chuyện này căn bản cực kỳ khó khăn, họ không có biện pháp thuyết phục tất cả mọi người, giải thích tới đâu cũng luôn có người không hài lòng.

Cái họ có thể làm chỉ là giảm tiếng mắng mỏ đi một chút, con dao có nhỏ đâm vào thịt cũng thấy đau, chỉ là không chảy máu đã là tốt lắm.

Vết thương sẵn đấy, đâu thể nói lành là lành.

Những vết thương gây ra này, người đau có lẽ vẫn luôn là cậu ấy và người yêu cậu ấy mà thôi.

Tàn nhẫn nhất là, những vết thương máu chảy đầm đìa rồi một ngày sẽ trở thành cái đích cho kẻ khác châm chọc.

.

La Diệu lúc này xử lý cực kỳ nhanh chóng, tới giờ chiều khi Hạ Kiều quay xong, dư luận cơ bản đã bình ổn lại, về quan hệ giữa Hạ Kiều và Lục Trần cũng đăng thông tin giải thích cặn kẽ, lại thuê thêm doanh tiêu tích cực share bài để mọi người đều biết, cơ bản đã nắm được diễn biến.

___ tiểu thiếu gia vì giấc mơ mà vượt qua rào cản gia đình, giấu diếm thân phận gia nhập giới giải trí.

Top comment có người than thở: [Tình tiết máu tró gì đây???]

Cũng có kẻ soi kẽ hở đặt điều những rất nhanh đã bị những bình luận khác đè xuống mất hút.

Có kẻ kinh ngạc giơ chân, có người vui mừng đốt pháo, bình luận nhanh chóng bị chia thành hai luồng.

[Ỷ vào mối quan hệ mà có được tài nguyên, đúng là bẩn thỉu, thật muốn khóc thay cho các em trai nỗ lực thật sự khóc lớn]

Rep:

[Ý đồ bôi đen quá rõ ràng rồi đó… Tôi là người qua đường cũng biết Hạ Kiều không có tài nguyên tốt, chỗ nào dựa vào quan hệ cơ chứ …]

[Mắng XQ có thể đừng lôi người khác vào được không?]

[Nhà người ta có tiền liên quan gì đến má hả, ghen tỵ vừa thôi đừng ghen tỵ quá]

[Xem lại nhân phẩm mình hộ cái, con tôi có anh mi không có nên ước ao chứ gì hỏi chấm xem ra mi mẹ cũng đếu có.]

[Mị cũng muốn có anh, họ Lục càng tốt.]

Rep:

[Mị cũng muốn]

[Cũng muốn +]

[Cũng muốn +]

[Thử hỏi có ai không muốn.]

[Mị không giống thế, mị chỉ muốn có tiền thôi.]

[Lên mạng thật tốt, có thể nằm mơ.]

.

Hạ Điềm Điềm: mấy kẻ lúc trước mắng Hạ Kiều đâu sao không ra đây múa đi? Mau ra xin lỗi cho bà! Đây muốn cưng còn chẳng kịp lại để mấy người nói ba xạo chắc?

Bình luận ()

Hạ Chanh: [Toàn bọn rùa đen thôi.]

Hạ Hạ Hạ Hạ Thiên: [Toàn bọn rùa đen thôi.]

Trời nóng muốn chết: [Toàn bọn rùa đen thôi.]

Mỗ blog nốt ruồi đen.

[Danh chó điên của nhà nào đó quả nhiên danh bất hư truyền, sức mạnh diễu võ dương oai thật khiến tại hạ bái phục, thứ cho không hầu nổi, cúi chào.]

Hình avatar đen sì.

Nhóm wechat.

Hạ Chanh: [Lại xảy ra chuyện gì rồi? Sao tự nhiên lại thêm chuyện gì đây?]

Hạ Điềm Điềm: [Xin lỗi không ra xin lỗi mà lại đi xóa nick].

Hạ Hạ Hạ Hạ Thiên: [Đúng là đồ rùa đen, quen là được rồi. Nhưng hôm nay em hai lòng lắm các chị ạ, họ đi hay ở, xin lỗi hay không kệ họ, mình vui là được (sơn móng tay)].

Hạ Chanh: [Vấn đề mị quan tâm bây giờ là quan hệ Hạ Kiều với gia đình có tốt không].

Hạ Hạ Hạ Hạ Thiên: [Dĩ nhiên là tốt rồi, anh trai còn đến đoàn phim đưa cơm mà].

Hạ Chanh: [Thật tò mò mối quan hệ này].

Hạ Hạ Hạ Hạ Thiên: [Haiz, không sao lại làm vậy, gọi ‘ca’ được rồi! Chỉ cần cưng chiều con mị thì bảo gọi baba cũng được!]

Hạ Điềm Điềm: [Nếu quan tâm thì cho chút tài nguyên đi QwwwwQ Mị muốn nghe ẻm hát lắm rồi, chỉ cần được nghe thì mị đồng ý bắt tay với chủ nghĩa tư bản!]

.

Phần diễn hôm nay của Hạ Kiều không nhiều, quay xong có thể về nhưng cậu chủ động xin ở lại quan sát. Khang Viễn sợ quấy rầy nên không dám nói tin đồn bao nuôi đã được giải quyết, hiện tại mọi người đều biết Lục Trần là anh cậu, cậu là thiếu gia Lục gia.

Khang Viễn không ngốc, nhanh chóng phát hiện điều bất thường.

Anh hoài nghi mình đã đoán sai điều gì, mọi việc quá thuận lợi thật khiến người ta khó lòng không nghi ngờ.

Khang Viễn mở wechat nhắn La Diệu: [Lần này sao lại dễ dàng thế?]

La khốn nạn: [Tôi chẳng làm gì.]

La khốn nạn: [Chỉ gọi điện thoại cho Lục Trần.]

Khang Viễn: […]

Khang Viễn: [Hay là anh nói với Lục Trần đi, nhường vị trí của tôi cho Lục Trần luôn?]

La khốn nạn: [Vậy hình như không thích hợp lắm?]

Khang Viễn: [Biết không thích hợp anh cmn còn tìm anh ta hỗ trợ???]

La khốn nạn: [Đó là em trai cậu ta, tôi cũng đâu có biện pháp, hơn nữa…]

Khang Viễn; [Hơn nữa?]

La khốn nạn: [Việc này là do cậu ta gây ra, để cậu ta tự giải quyết là đúng.]

.

Hạ Kiều và Trần Thù cùng tan ca, trợ lý Trần Thù đi lấy xe, Khang Viễn đang định nói nhưng thấy Trần Thù ở đó lại thôi.

Dù trời đã tối nhưng bên ngoài vẫn có fans cắm chốt.

Hạ Kiều lại thấy cô gái thấp bé lúc sáng tay cầm máy ảnh chụp hình, thấy cậu và Trần Thù thì giận quá chừng, máy ảnh cũng run rẩy.

Không có kim chủ bao nuôi, không dựa vào quan hệ bước lên, Hạ Kiều được tẩy trắng sạch sẽ bỗng nhiên cũng hot lên, các video ca hát trước đây cũng bị lôi ra.

Người khen càng nhiều cô ta lại càng tức giận.

Thế nhưng không thể phủ nhận công sức của Hạ Kiều, giọng hát thật sự không tệ, là loại hình có thể khiến người khác hai mắt tỏa sáng. Cậu chăm chỉ nhiều năm như vậy, yêu thích lâu đến thế, có những thứ dù đã lâu không tập luyện cũng trở thành thói quen.

Trần Thù và fan rất nhanh đã bị trợ lý mang đi, nơi này chỉ còn Khang Viễn và Hạ Kiều. Hai người cùng tới bãi đỗ xe lấy xe, bình thường đều là Khang Viễn đi một mình nhưng hôm nay hai người lại đi cùng nhau.

Khang Viễn: Cậu nói thật với tôi, quan hệ giữa cậu và anh trai là như thế nào?

Hạ Kiều còn tưởng Khang Viễn ý hỏi giống Trần Thù, đắn đo trả lời: “Cũng bình thường thôi”.

Chính là em thầm mến ảnh.

Khang Viễn càng vững tin vào suy nghĩ của mình, còn định hỏi thêm đã thấy Hạ Kiều nói với đằng sau: “Anh?”

- Hết chương -

Truyện Chữ Hay