Giờ phút này Bộ Yên có lý có cứ, tư thế tốt vô cùng.
Lâm Miểu ‘ xì ’ cười, đối Chu Vĩnh Hạo nói: “Hạo, không nghĩ tới em còn có tiềm chất làm bác sĩ tâm lí .” Lâm Miểu tự động công bố đáp án.
Giang Tu Nhân trêu tức nhìn Chu Vĩnh Hạo ngây người tại chỗ, sớm đông cứng, hắn đẩy đẩy Chu Vĩnh Hạo: “Uy , huynh đệ, hồi hồn rồi, ‘ sóng sau ’ của cậu ở bên trong chờ cậu tính tiền .” Hai vợ chồng Giang Tu Nhân vô cùng không hiền hậu mà cười ha ha.
Tiền Ngữ nhìn trước mắt một màn này, cô sợ ngây người. Không nghĩ tới nữ nhân Lâm Miểu này được như thế, chẳng những làm cho chồng mình một lòng đối với chình mình, chính là Chu Vĩnh Hạo đối với cô ấy cũng có vài phần kính trọng, nữ nhân này có thể ảnh hưởng đến phán đoán của Chu Vĩnh Hạo. Cô hối hận ngày hôm qua không có mắt nhìn người, bỏ qua cơ hội tốt. Nữ nhân này rõ ràng là muốn trợ giúp Bộ Yên trở lại bên người Chu Vĩnh Hạo.
Nguyên lai Bộ Yên đã sớm bị chính mình quật ngã trên mặt đất, tuy cô ấy so với mình còn nhỏ hơn tuổi, cùng người đàn ông đầu tiên cũng là Chu Vĩnh Hạo, nhưng Chu Vĩnh Hạo vẫn lựa chọn Tiền Ngữ cô. Ít nhất làm bạn gái Chu Vĩnh Hạo, thân phận của cô không đến mức thất lễ. Hay là tại trên giường, cô cũng có cảm giác, Chu Vĩnh Hạo hận không thể chết ở trên người cô.
Nhưng mà hôm nay, Chu Vĩnh Hạo lại bị Bộ Yên cho mê hoặc như vậy, cô bắt đầu cảm thấy nguy hiểm tới gần mình, trong nội tâm lo sợ bất an.
Cô bỏ lại Kim Mẫn, chạy tới, khoác Lâm Miểu, cười nói: “Hôm nay rõ ràng, Giang thái thái, tôi xem Giang thái thái đối CD tình hữu độc chung, đang chuẩn bị ở đây chọn lễ vật cho cô đó, không nghĩ tới chúng ta có duyên phận như thế, ở đây còn có thể đụng nhau.”
Lâm Miểu không để lại dấu vết mà buông tay Tiền Ngữ ra, cười nói: “Cô là bằng hữu của Hạo, không cần phải khách khí.” Lâm Miểu cẩn thận đem Tiền Ngữ cho trở về.
Giang Tu Nhân đi ra bên ngoài nghe điện thoại, Thượng Hải nói lớn cũng lớn, nói nhỏ thì cũng nhỏ. Người người cũng biết Tiền Ngữ là người mới của Chu công tử, hơn nữa Chu công tử cũng rất sủng ái cô ấy. Nhưng mà tại trước mặt Lâm Miểu, Tiền Ngữ này trực tiếp biến thành ‘ sóng trước ’.
Chu Vĩnh Hạo thâm tình chân thành hầu hạ Lâm Miểu, Lâm Miểu cũng thập phần thản nhiên tiếp nhận. Nhìn qua mọi người âm thầm bội phục thủ đoạn cùng tâm kế của Lâm Miểu, đem hai nam nhân cực phẩm cứ đơn giản mà túm trong tay như vậy.
Lâm Miểu cũng giúp Giang Tu Nhân chọn vài món quần áo thay thế, cô cười đối Chu Vĩnh Hạo nói: “Hạo, quần áo của anh thưởng thức thật sự là tốt không phản đối được. Hiện tại em đều bị anh ảnh hưởng, em giúp a Nhân chọn phong cách quần áo càng lúc càng giống anh.”
Chu Vĩnh Hạo sủng nịch xoa xoa một đầu tóc dài của Lâm Miểu: “Tiểu đứa ngốc. Quần áo của anh đều là đặt ở Italia.”
Lâm Miểu chu cặp môi đỏ mọng kiều diễm: “Anh thực làm em như đứa ngốc nha? Em đương nhiên biết rõ nha, chỉ là học tập phong cách của anh mà thôi, bỏ đi bã, lấy đi tinh hoa.”
Buổi tối nhìn thấy Chu Vĩnh Hạo, Bộ Yên tuyệt không kỳ quái. Cô nghĩ, diễn xuất của mình cũng tốt, không có lý do gì lạc hậu hơn người. Cô trở thành bình sinh đệ nhất gốc ‘ đã xong ’ của Chu Vĩnh Hạo, chỉ có chính cô rõ ràng, trong nội tâm rách nát sâu xa đã trở thành tối đen vĩnh cửu. . . . . .
Lâm Miểu nhìn Bộ Yên, trong nội tâm cảm thấy vô cùng thê lương. Không ai có thể tùy tâm sở dục mà tồn tại, tại chung quanh cuộc sống của mọi người, khắp nơi đều từng cầm cái gông xiềng. Nó giam cầm hành vi cùng tư tưởng của chúng ta, lẩn tránh linh hồn cùng tín ngưỡng của chúng ta. Tự mình cố gắng tự lập như thế nào, đều quen cần một người nam nhân. Cảm giác, cảm thấy có nam nhân mới an tâm, mới xem như chính thức đã làm nữ nhân một đời. Nếu cuộc đời không quá hoàn chỉnh, đừng nói gì đến hoàn mỹ. Mà nam nhân là động vật tàn khốc như vậy. Hiện thực quá tàn khốc. Sự thật nữ nhân đấu qua lại, lại đều bại tại dưới chân nam nhân, xa quá mức chuyển thành nam nhân quỳ gối tại dưới chân nữ nhân.
Một lần nữa Bộ Yên cùng Chu Vĩnh Hạo cùng một chỗ, cũng như Tiền Ngữ không có lường được giống như cô ngày đó như vậy đi đến trước mặt Tiền Ngữ cô diễu võ dương oai. Cô ngược lại so với trước kia càng thêm an phận, truyền thông thậm chí đều bắn lén khả năng cô đến Chu gia. Chu Vĩnh Hạo vì trấn an cô, cố ý để cho cô làm người phát ngôn năm nay của bánh trung thu Cẩm Giang. Bánh trung thu Cẩm Giang là chiêu bài món ngon ở quán ăn Cẩm Giang cùng nhà hàng Cẩm Giang, Hongkong thập phần nổi danh là một trong bánh Trung thu xa hoa, nổi tiếng.
Chu Vĩnh Hạo cùng Bộ Yên đến Hongkong dự họp hoạt động thương nghiệp, vừa vặn đụng Tiền Ngữ đến Hongkong quay quảng cáo bánh Trung thu. Tiền Ngữ nhìn thấy Chu Vĩnh Hạo thật cao hứng, cô cho rằng Chu Vĩnh Hạo là tới dò xét. Nhìn thấy Bộ Yên đi theo sau lưng Chu Vĩnh Hạo, cô ngầm hạ sắc mặt, nguyên lai Chu Vĩnh Hạo cũng không phải đơn thuần đến gặp cô, cô xem qua tin tức, Bộ Yên có công tác ở đây.
Hai người đụng nhau, Tiền Ngữ rất khẩn trương, cô sợ Bộ Yên như cô từ trước đồng dạng đến nhục nhã mình. Chính là Bộ Yên từ đầu tới đuôi đều đem cô thành một người xa lạ. Bộ Yên đối với tổn thương của chính mình mà cố nói: “Cần gì chứ? Oan oan tương báo khi nào dứt, tất cả mọi người là tại cùng một tay kiếm cơm ăn. Nữ nhân đều là như vậy, không thể chờ đợi được mà sát thương chính mình, cả đám bản tính đều đủ dâm phụ, không có nam nhân liền sống không nổi, thời đại lại tiến bộ, tiến vào vũ trụ cũng không có tác dụng, nữ nhân vẫn là nữ nhân.”
Tiền Ngữ cũng nghe đựơc, cô trầm mặc. Bộ Yên nói đúng, mặc dù xuất thân của mình có lẽ so với Bộ Yên cao hơn vài phần, thì thế nào ? Cô là người có cơ hội gả tiến Chu gia như vậy rất nhỏ. Hiện tại cô mới hiểu được vì sao Kim Mẫn luôn không khiến dư lực mà cổ động tâm tư của cô, tạo cho cô rất nhiều cơ hội. Bởi vì chồng Kim Mẫn sau khi mất đi vị trí tổng tài, cái cọc này vốn chính là nguyên ở hôn nhân giao dịch cuối cùng một tấm màn che bị giật xuống, hai người triệt để trở mặt. Kim Mẫn vì bảo trụ vị trí của mình, mới nghĩ làm cho Chu Vĩnh Hạo lấy một thê tử dòng dõi thấp hơn so với mình. Kim Mẫn cũng không phải thật sự yêu mến Tiền Ngữ cô, mà là xuất phát từ Kim Mẫn cần cô.
Lâm Miểu đi theo Giang Tu Nhân đến Phổ Đông JPO đánh Golf. Giang Tu Nhân có thể nói là diễn viên nghiệp dư của Golf , mỗi khi đến một thành phố có sân Golf, Giang Tu Nhân có thể rút ra thời gian, nhất định phải đi đánh một trận mới tính là đã đến cái thành phố này.
Lâm Miểu tuy nhiên không thích đánh Golf, nhưng cô yêu thích không khí sân bóng. Tuy cô đối Golf dốt đặc cán mai, nhưng cô cũng hiểu được tư thế của Giang Tu Nhân rất đẹp.
Tiền Ngữ mừng khấp khởi đến sân bóng cùng Chu Vĩnh Hạo, cô không nghĩ tới Giang Tu Nhân cùng Lâm Miểu cư nhiên còn ở Thượng Hải, cô sửng sốt một chút, lập tức phát huy hành động cao siêu của cô, đối với Giang Tu Nhân cùng Lâm Miểu cười ngọt ngào, vươn tay cho Giang Tu Nhân: “Giang tiên sinh, Giang thái thái. Gặp được các người thật tốt, hôm nay cậu tôi cũng tới, ông ấy là Phó thị trưởng, đợi tí nữa tôi giới thiệu ông ấy cho các ngừơi nhận thức.”
Lâm Miểu trở về một cái mỉm cười đối Tiền Ngữ, âm thầm kéo tay Giang Tu Nhân một cái, nhưng lại đối với Chu Vĩnh Hạo nói: “Hạo, khuya hôm nay em làm súp bá vương cho anh.”
Giang Tu Nhân trong nội tâm cười nhạo lòng dạ hẹp hòi của nữ nhân, Lâm Miểu ghét nhất là loại dùng người khác tới nâng lên giá trị con người mình, Tiền Ngữ này cũng không dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, vừa vặn đụng phải Lâm Miểu không phục, hắn cười gật gật đầu: “Tiền tiểu thư, xin chào.” Tỉnh bơ mà di chuyển gậy golf của mình.
Chu Vĩnh Hạo dùng Anh ngữ đối hai người nói: “Miểu sâm, hôm nay đừng quá đáng đựơc không. Xem như anh cầu xin em.”
Lâm Miểu cười hỏi: “Em có lợi gì?”
Chu Vĩnh Hạo đảo mắt: “Mời em đi xem Tiểu bách hợp 《 Hồng Lâu Mộng 》.”
“Thành giao!”
Nhìn thấy Tiền Ngữ chay như bay đến bên người cậu Tôn Thái Nguyên của cô ấy, Lâm Miểu nghiêng đầu qua một bên, đối Tiền Ngữ này cô chán tới cực điểm. Cô sợ Tiền Ngữ này thật sự muốn tại trước mặt cô khoe khoang cậu cô ta, cô nhanh chóng lui lại đến khu nghỉ ngơi.
Điện thoại vang lên, Bộ Yên . Lâm Miểu cười tiếp nhận: “Như thế nào? Nhịn không được? Muốn dò hỏi tình huống?”
Bộ Yên ‘ xì ’ cười ra tiếng: “Buổi sáng hôm nay hắn mới từ chỗ này của tôi rời đi, cho dù tới lượt đến người khác.” Lâm Miểu muốn gái nhẫn tâm đều là nam nhân luyện ra, oán khí đều đánh thành sắt, nặng trịch mà không có ngàn tám trăm độ cao ôn hóa không được.
“Tôi là muốn hỏi cô đêm nay muốn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, tôi hiện tại đi ra ngoài mua.”
Lâm Miểu buồn bực, lời của mình đối Bộ Yên thật sự có ảnh hưởng lớn như vậy sao? Hiện tại Bộ Yên giống như thay đổi người.
Lâm Miểu đưa lên cho Giang Tu Nhân cùng Chu Vĩnh Hạo hớp trà thanh mà cô đã chuẩn bị trước đó, Lâm Miểu đối xử nam nhân như nhau hầu hạ hai người đẹp trai này. Người ở bên ngoài xem ra, cái cảnh này thật sự có chút quỷ dị. Tiền Ngữ lặng yên nhìn Lâm Miểu, cô không thể không bội phục năng lực của Lâm Miểu, đem hai người nam nhân vĩ đại cực phẩm này dễ dàng chộp vào trên tay của mình.
Tiền Ngữ kéo tay cậu là Tôn Thái Nguyên cười híp mắt đi tới, Lâm Miểu cảm giác mình không có một chút dũng khí muốn xã giao nữ nhân này, cô cười đối hai người nam nhân này nói: “Em đến hội sở này làm SPA.” Tiền Ngữ trơ mắt nhìn Lâm Miểu lên xe bình điện chơi bóng, cô còn chưa kịp hướng Lâm Miểu khoe khoang cậu cô, Phó thị trưởng thành phố trực thuộc trung ương phân công quản lý kiến thiết, cô vừa rồi xây dựng lòng tin lập tức tan thành mây khói.
Buổi tối tại trong nhà Bộ Yên ăn xong bữa tối Lâm Miểu làm, Chu Vĩnh Hạo đi theo Giang tiên sinh, Giang thái thái cùng rời khỏi nhà Bộ Yên. Bộ Yên mỉm cười tạm biệt, cô biết rõ, Chu Vĩnh Hạo muốn đuổi tới trước mặt Tiền Ngữ trấn an. Bộ Yên nhìn thấy chỗ Chu Vĩnh Hạo biến mất phát ngốc ra một lát, sau đó đột nhiên quạt chính mình một cái tát, nhẹ nhàng mà cơ hồ không tiếng động, liền ngẩng đầu lên lặng lẽ nức nở.
Hận cũng đau, yêu cũng đau, khi nào thì có thể không hận không thương, có phải là sẽ không đau?
Bộ Yên không có đáp án, cũng tìm không thấy đáp án.
Lâm Miểu cùng Giang Tu Nhân nhàn nhã dạo chơi bên ngoài ghềnh. Trở lại khách sạn Hòa Bình, Lâm Miểu tắm rửa đi ra, trông thấy Giang Tu Nhân hút thuốc trên ban công bên ngoài phòng, liền đèn cũng không có thắp sáng, vẫn là trạng thái vừa rồi thầm chăm chú như vậy, chỉ có một chút ánh lửa đỏ sậm, khi bên môi hắn vụt sáng như ẩn như hiện. Cái nam nhân thon dài này đứng lặng trong bóng đêm, hình dáng anh tuấn phảng phất chỉ là một bức hình lặng im đựơc cắt, mà ở sau lưng của hắn, thì là bầu trời đêm rộng lớn cùng vạn đèn hải đăng, sáng chói giống như tinh hỏa. . . . . . Kỳ thật bộ dạng này của Giang Tu Nhân tình cảnh ngược lại thập phần gợi cảm, lại có một chút như màn ảnh kiểu cũ Hongkong trong phim ảnh đạo diễn tận lực an bài, có tối nghĩa mà lực hấp dẫn trí mạng .
Lâm Mmiểu nghĩ, Giang Tu Nhân cô đơn như vậy. Cô từ sau lưng Giang Tu Nhân ôm lấy hắn, nhẹ nhàng kêu lên: “A Nhân. . . . . .” Giang Tu Nhân dập tắt thuốc lá, cầm lấy hai cánh tay của thê tử đặt ở bên môi hôn, hắn cảm động thê tử thật là tốt, có lẽ cái này còn chưa phải yêu, nhưng ít ra hắn yêu được đáp lại, thê tử nhớ chồng thật là tốt.
Lâm Miểu nhắm mắt lại, cảm thụ nhiệt độ cơ thể Giang Tu Nhân còn có mùi thơm hỗn hợp trên người hắn hiểu rõ có mùi thuốc lá nhàn nhạt, điều này làm cho Lâm Miểu say mê, như vậy Giang Tu Nhân đối với Lâm Miểu mà nói rất có lực hấp dẫn trí mạng. Nghĩ tới lần đầu tiên cô cùng Giang Tu Nhân tiếp xúc thân mật trong nháy mắt, cô chính là bị Giang Tu Nhân như vậy hấp dẫn đến không cách nào nhúc nhích. . . . .