----- Bên ngoài sảnh hội trường tổ chức buổi lễ -----
Một chiếc xe hơi màu đen đời mới nhất sang chảnh từ từ tiến tới. Dừng lại trước nơi đặt thảm đỏ cho khách mời đi vào.
Lúc này hàng loạt ống kính của nhà báo hướng về phía chiếc xe, chờ đợi người trong xe bước ra.
Cánh cửa xe được mở ra, một chàng trai phong độ, mang nụ cười tao nhã bước xuống xe. Vâng đó chính là anh - Tiệp Duy Vũ - Tổng giám đốc Tập đoàn ES, người tình trong mộng của mọi cô gái trẻ.
Anh đứng qua một bên xe, tay chìa ra chờ đợi người bên trong nắm lấy, tay kia để hờ bên trên cửa xe để tránh cho cô sơ ý bị đụng đầu.
Một cánh tay thon dài trắng noãn bên trong xe vươn ra nắm lấy bàn tay anh, một tay kia hơi kéo chân váy lên để không bị vấp. Cô gái bước xuống xe, nở nụ cười nhẹ nhàng thanh khiết, hơi gật đầu chào mọi người.
Đó là cô - Tiệp Chi Băng - Nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thế giới, có thể xem là hình tượng nữ thần mà mọi nam nhân hướng tới. Và cũng là cái gai trong mắt một số cô gái hay ghen tị với cô, vì cô có tất cả: có tiền, có sắc, có tài.
Lúc này cô nhẹ khoát tay anh, bước từng bước vào hội trường. Hai người đứng bên cạnh nhau như là một cặp trời sinh, kim đồng ngọc nữ. Nhưng tiếc rằng, họ là anh em.
Các nhà báo thì lay hoay bấm nút lia lịa chụp lại những hình ảnh đẹp nhất.
--- ------ --------- Ta là đường phân cách --- ------ ------ ---
Trong hội trường, MC đang giới thiệu lý do tổ chức buổi lễ và mời Chủ tịch Tập đoàn ES - Tiệp Phong lên bục phát biểu.
Mọi người đều tập trung lên khán đài, hàng loạt ống kính cũng hướng về phía khán đài.
Một người đàn ông uy phong, bước từng bước vững chắc lên khán đài, khuôn mặt nghiêm nghị vì được bảo dưỡng nhan sắc tốt nên nhìn qua cứ ngỡ mới tuổi. Đôi mắt chim ưng lão luyện, mày kiếm không giận mà uy. Mái tóc đã điểm vài sợi bạc.
- '' Lời đầu tiên xin cảm ơn các vị khách quý đã dành thời gian đến đây. Như các vị đã biết, hôm nay là ngày đánh dấu năm thành lập Tập đoàn ES... bala bala... '' Giọng nói hữu lực của ông vang dội khắp cả hội trường.
Sau khi ông giới thiệu xong bề dày lịch sử khi thành lập đến nay, mọi người vỗ tay nhiệt tình.
- '' Trước khi ra mắt bộ sưu tập mới nhất của Tập đoàn ES, tôi xin mời con gái tôi cũng là nhà thiết kế ra bộ sưu tập này lên bục phát biểu về ý nghĩa của bộ trang sức, Tiệp Chi Băng! '' Nói rồi ông nhìn về phía cô, ánh mắt từ ái, rồi lui xuống bên dưới khán đài.
Cả hội trường tắt đèn, mọi người hướng ánh mắt nhìn tới ánh sáng đang được chiếu lên một cô gái thùy mị xinh đẹp, mang trên môi nụ cười như có như không đang bước lên khán đài.
Trong lòng cô thì bỉ ổi reo hò, chao ôi, nhìn ta đi nhìn ta đi, ta rất là hoàn mĩ ah~ Mỗ nữ nào đó tự luyến bản thân.
Đèn sáng cả hội trường, cô gái đã bước lên khán đài, cô nhẹ dàng đưa tay cầm lấy micro, giọng nói êm ái hấp dẫn người nghe, phát biểu hăng say về ý nghĩa của bộ sưu tập trang sức đá quý của cô và cũng không quên miêu tả sinh động độ quý giá của loại đá quý được sử dụng trong bộ trang sức.
Bỗng.. Tiếng cọt kẹt vang lên hấp dẫn sự chú ý của mọi người, cô cũng dừng lại bài phát biểu của mình mà ngó lên trên.
Trên trần nhà, chùm đèn pha lê bị lỏng ốc vít đang rơi xuống với vận tốc nhanh chết người, làm cô bất ngờ.
- '' Băng nhi, mau chạy!!! '' Người phản ứng đầu tiên là anh trai của cô - Tiệp Duy Vũ vừa nói vừa dùng hết sức bình sinh chạy lên cứu cô em gái.
Giọng nói của anh làm cô lấy lại tinh thần định co giò chạy, thì không may do chân váy quá dài làm cô bị vướng không thể di chuyển.
Thế là chùm đèn đổ ập lên người cô. Anh cô chạy đến cứu cô, nhưng đã chậm một bước.
Trước khi mất đi ý thức cô còn kêu gào trong lòng chửi rủa đời tổ tông người nào đã thiết kế ra cái váy chết tiệt này hại cô mất đi cái mạng nhỏ đáng quý, trong khi cô còn rất nhiều nguyện vọng chưa kịp thực hiện, cô còn chưa trải qua cảm giác tim đập thình thịch thình thịch khi yêu một ai đó a!!!
--- --- Ta là đường phân cách --- ----
- '' KHÔNG '' Âm thanh của baba cô và anh cô vang vọng khắp hội trường. Baba cô tay run rẩy ôm lấy ngực vẻ mặt đau đớn, miệng không người lẩm bẩm không đâu.. không đâu.. nó sẽ không sao.. không sao.. Người ông lung lay như muốn ngã, thấy vậy anh thư ký đứng bên cạnh nhanh chóng đỡ lấy tay ông, giúp ông đứng vững.
Anh cô bước đi lảo đảo đến, ngồi xuống bên cạnh cô, một số người định hình được sự việc xảy ra cũng nhanh chóng lên giúp anh nâng đèn chùm pha lê ra khỏi người cô. Rồi anh nhanh chóng bế cô chạy ra ngoài, trước khi đi, anh nhìn qua baba..
Thấy vậy anh thư ký như hiểu ý, hơi gật đầu, vẻ mặt quả quyết, lên tiếng: '' Chủ tịch, cứ để tôi lo ''
Anh cũng hơi gật đầu yên tâm, rồi tiếp tục chạy ra ngoài, vừa chạy vừa hét lên, giọng anh run rẩy đứt quãng: '' Mau.. Mau chuẩn bị xe ''
Sự việc xảy ra quá đột ngột, mọi người chỉ biết há hốc mồm đứng bất động nhìn cảnh tượng máu me này, cả hội trường chìm trong ánh sáng đèn flash chớp nháy của nhà báo.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ----